Chương 113
Trận Bàn
“Ngươi đánh thành như vậy, ta ăn thế nào?” Bồ yêu bất mãn nói.
Tả Mạc thở hổn hà hổn hển, căn bản không còn hơi sức để ý tới hắn, một lát sau, hơi thở hơi đều, những nghĩ tới vừa rồi mạo hiểm, hắn giận tím mặt: “Ngươi nhân yêu chết tiệt! Tại sao không sớm nói cho ta biết âm sát sẽ tấn công?”
Bồ yêu tỏ vẻ đương nhiên: “Ta nghĩ ngươi biết. Chuyện đơn giản như vậy, ngươi phải biết mới đúng.”
Yêu ngu, ngươi vẫn không thấy rõ tình thế của ngươi sao! Tả Mạc cười lạnh: “Chuyện đơn giản như vậy, ca khinh thường làm! Một mình ngươi hì hục đi.” Nói xong xoay người rời đi.
Bồ yêu trợn tròn mắt.
Yêu ngu! Cùng ca đấu, để ngươi biết chết là thế nào! Tả Mạc tức giận, cơn giận sót lại không tiêu.
“Đó là một hiểu lầm.” Bồ yêu đuổi theo, nghiêm trang nói: “Ta thật ra nghĩ dạy ngươi làm sao đối phó âm sát, nhưng ngươi cũng biết, nếu ngươi tự mình nhận thức, mới càng thêm khắc sâu.”
Tả Mạc mặc kệ hắn.
Bồ yêu nhìn hắn, nói êm tai: “Ngươi xem, bằng thực lực của ngươi, tiêu diệt âm sát mới thành hình, đúng là không uổng chút khí lực. Nhưng ngươi có biện pháp đánh cho nó bị thương mà không tiêu diệt nó sao?”
Tả Mạc ngay cả mí mắt cũng không động: “Ta tại sao phải đánh nó bị thương mà không phải tiêu diệt nó? ’ Bồ yêu cực kỳ nghiêm túc nói: “Cái này, ngươi nghĩ vậy, cũng rất không đúng. Ví dụ như, sư phó của ngươi để bắt giữ yêu thú, phải sống, ngươi làm sao? Ngươi cũng luyện dược, nên biết rất nhiều tài liệu từ yêu thú, cần phải sống mới có công hiệu.”
Tả Mạc mặc kệ hắn.
“Bất quá, nghĩ tới tu vi hiện tại của ngươi, có thể tiêu diệt nó đã tốt rồi. Nhưng, ngươi không thể vĩnh viễn ở lại Vô Không sơn, vĩnh viễn ở lại Thiên Nguyệt giới. Cái này, ngươi còn phải đi tìm lại thân thế cùng lai lịch của ngươi…”
Tả Mạc hơi chậm lại, hắn không chút khách khí cắt lời Bồ yêu: “Bồ, ngươi rốt cục muốn nói cái gì?”
Bồ yêu nhún nhún vai: “Ta chỉ muốn dạy ngươi vài loại biện pháp ứng đối tình huống tương tự.”
“Làm gì?” Tả Mạc hỏi.
“Có rất nhiều loại.” Bồ yêu vuốt cằm: “Vốn bằng thực lực của ngươi hiện tại, biện pháp tốt nhất là phù trận.”
Phù trận? Tả Mạc đầu tiên là sửng sốt, lập tức có vài phàn hứng thú: “Phù trận, phù trận chuẩn bị thế nào? Địch nhân sao có thể để ta tùy ý bày ra phù trận? ’ Bồ yêu mắt đỏ lộ vẻ đắc ý, nhưng lập tức biến mất không thây: “Ngươi hiểu quá nông cạn về phù trận. Ta đã thấy tu giả lợi hại, bọn họ thường thường tâm niệm vừa động, liền có thể bày đại trận. Thủ đoạn của bọn hắn ùn ùn, ta từng gặp phải một kiếm tu, hắn có mười hai thanh phi kiếm, cơ hồ trong chớp mắt bày ra kiếm trận cường đại, hết sức lợi hại.”
Tả Mạc có chút thất vọng: “Ngươi nói cũng bằng không.” Trong khoảng thời gian này, hắn một mực nghiên cứu phù trận, cũng chỉ có thể nói là mới tiếp xúc, nói gì tới tâm động liền bày ra đại trận, một số phù trận phức tạp, hắn phải tốn rất nhiều thời gian mới có thể hoàn thành.
“Xem ra kiến thức trụ cột của ngươi thật quá yếu.” Bồ yêu không chút khách khí chế nhạo Tả Mạc, nói tiếp: “Cõi đời này còn có một thứ gọi là trận bàn.”
“Trận bàn?” Tả Mạc sửng sốt, lập tức mừng rỡ: “Ngươi biết cách luyện chế trận bàn?” Hắn bắt được không ít ngọc giản có ghi về “trận bàn”, nhưng không có một ngọc giản đề cập tới việc luyện chế trận bàn. Hắn vốn tính toán đi Đông Phù tìm xem, nhìn có thể mua được giản giản về phương pháp luyện chế trận bàn không, kết quả phát sinh sự kiện mặc hạt sen, hắn không kịp đi nghe ngóng, liền về núi.
“Trận bàn loại hàng rác rưởi này, ta không có hứng thú.” Lời của Bồ yêu như chậu nước lạnh xối lên Tả Mạc, Tả Mạc mới nhiệt huyết bừng bừng đã lập tức tắt ngúm.
Hắn cực kỳ khó chịu nhìn Bồ yêu.
Bồ yêu nhún nhún vai: “Mặc dù ta không hiểu, nhưng ta biết nơi nào có nó.”
“Nơi nào?” Tả Mạc không tự chủ được hỏi.
“A, Ta cmar thấy, chúng ta cần thiết lập một hiệp nghị.” Bồ yêu chậm rãi nói.
Tả Mạc đầu tiên sửng sốt, nhưng lập tức hiểu ý Bồ yêu: “Hiệp nghị gì?”
“Ta cho ngươi biết nó ở đâu, ngươi giao cho ta 50 con âm sát, sống.” Bồ yêu liếm môi, yêu dị vô cùng.
“Tốt.” Tả Mạc không chút do dự đồng ý.
“Hì hì, trong điển tịch thất của môn phái các ngươi.” Bồ yêu cười hì hì nhìn Tả Mạc.
Tả Mạc im lặng một hồi.
Vô Không sơn, điển tịch thất đã mở ra với tất cả đệ tửu, không cần cống hiến điểm. Lúc ấy chưởng môn tuyến bố, Tả Mạc cũng hoài nghi mình nghe lầm hay không, hắn cảm thấy chưởng môn cùng các sư bá, không có một người nào giống người tốt, làm sao có thể ban bố một quy củ kỳ quái như vậy?
Bất quá, khó hiểu thì khó hiểu, nhưng Tả Mạc giơ hai tay tán thành. Chẳng qua ngọn giản trong bổn môn chủ yếu là kiếm quyết, những loại ngọc giản khác thật ít ỏi, tinh phẩm càng thiếu, đó cũng là vì sao Tả Mạc hoàn toàn không nghĩ tới ở trong điển tịch thất của bổn môn.
Tả Mạc bỗng nhiên dừng bước, hắn thấy một thân ảnh quen thuộc.
La Ly sư huynh!
Chẳng phải hắn đang bế quan sao? Tả Mạc có chút kinh ngạc, nhìn lại, sư huynh La Ly đang xem vô cùng chăm chú, căn bản không để ý tới hắn.
Đối với sư huynh La Ly, Tả Mạc không có cảm tình gì, mẫu thuẫn giữa hai người căn bản không thể điều hòa. Bất quá Tả Mạc cũng không muốn phát sinh xung đột trong điển tịch thất, liền nhẹ nhàng đi vào trong điển tịch thất bắt đầu tìm kiếm.
Hắn rất nhanh tìm được ngọc giản ghi chép trận bàn, nhất thời vui mừng quá mức, Bồ yêu tên này quả không lừa gạt mình.
Cầm lấy ngọc giản, Tả Mạc nhanh chóng đắm chìm vào thế giới trong ngọc giản, hồn nhiên quên bẵng thời gian.
Trận bàn, là ngọn bàn được phong ấn phù trận đã bố trí tốt, lúc cần sử dụng, có thể nhanh chóng thả ra, là kỹ xảo phi thường thực dụng. Đại đa số phù trận có thể luyện chế trận bàn, dễ dàng sử dụng. Bất quá, uy lực của trận bàn kém mấy phần so với dùng pháp bảo bày trận, cho nên phần lớn là tu giả dưới kim đan kỳ sử dụng.
Mà trong tất cả tu giả, người am hiểu sử dụng trận bàn nhất phải kể tới tán tu. Tả Mạc phát hiện, mình tựa hồ có chút hữu duyên với tán tu, giống như lúc trước hắn chủ công linh thực pháp quyết, cũng là một trong những pháp quyết tán tu am hiểu.
Mức độ khó khăn khi luyện chế trận bàn liên quan trực tiếp tới mức độ khó khăn của phù trận. Không thể không nói, Tả Mạc vài ngày trước tại Đông Phù luyện chế các loại tài liệu mang tới cho hắn rất nhiều kinh nghiệm, hắn tỉ mỉ cân nhắc luyện chế trận bàn, cũng có chút hiểu được.
Lúc trước, hắn học tập phù trận là vì muốn đề cao luyện khí luyện đan, cho tới giờ không nghĩ tới việc lợi dùng hù trận đối địch. Bây giờ nghĩ tới luyện chế trận bàn, hắn mới chợt phát hiện, thì ra phù trận cũng có thể dùng để đối địch.
Rời đi điển tịch thất, trời đã tối, sư huynh La Ly cũng không thấy đâu, đoán chừng đã rời đi.
Trở lại Tây Phong tiểu viện, tiểu Quả cũng đã về, chỉ có chim ngốc đứng ở nóc nhà, chẳng quan tâm tới người khác tiếp tục rỉa lông.
Vào trong phòng tìm một ngọc bản, Tả Mạc ngưng thần suy nghĩ một chút, bắt đầu luyện chế trận bàn thứ nhất của hắn.
Tấm ngọc bàn to như lòng tàn tay, dầy ngang một ngón tay, bản ngọc cũng không phải là được tạo hình, Tả mạc tiện tay dùng Trích Thủy kiếm cắt xén thành hình tròn. Quan tọng là niêm phong phù trận vào khay ngọc, nhưng phong phù trận nào?
Vì là kiện thứ nhất, Tả Mạc quyết định chọn một loại phù trận độ khó tương đối thấp – tam tài thủy trận.
Phù trận này có tác dụng duy nhất là đề cao hơi nước ở khu vực bên trong trận, dùng để gia tăng uy lực thủy hành pháp quyết. Bố trí phù trận là cần khá nhiều thứ, mấu chốt trong đó là phù bỏa, phù bảo mà pháp bảo môi giới giúp bày trận.
Có tu giả luyện chế vài cái cờ nhỏ, sau đó dùng cờ bày trận. Có tu giả luyện chế một chuổi hạt châu, dùng để bày trận. Tu giả bất đồng, dùng phù bảo cũng bất đồng, thiên kỳ bách quái. Nhưng chỉ cần là phù bảo, có một vài đặc điểm chung, ví dụ số lượng.
Phù trận càng lợi hại, thường thường càng phức tạp, bố trí cũng cần càng nhiều phù bảo.
Bất quá, đối với Tả Mạc mà nói, Phù bảo thuộc về loại muốn có mà không thể được. Bằng thực lực của hắn, cũng không có năng lực luyện chế phù bảo tốt. Cũng may tam tài thủy trận cũng không cần tài liệu gì tốt, Tả Mạc tùy tiện lấy ra ba khối thanh mộc cấp 1, gọt thành tấm gỗ nhỏ rộng nửa tấc dài ba tấc, bắt đầu điêu khắc phù trận ở trên.
Bởi vì bản thân pháp trận rất đơn giản, ba thanh phù bảo đơn sơ cũng nhanh chóng hoàn thành., Tả Mạc bắt đầu bố trí tam tài thủy trận. ba cái thanh mộc phù bảo được hắn đặt theo vị trí thiên địa nhân tam tài, hai viên tinh thạch như nhật nguyệt bài trí, bố trí xong tất cả, Tả Mạc bấm động pháp quyết.
Chỉ tháy một tầng hơi nước mênh mông nhanh chóng bao phủ Tây Phong tiểu viện, chim ngốc trên nóc nhà oa oa kêu len sợ hãi, vội vàng vỗ cánh bay lên trời.
Lúc này Tả Mạc lập tức lấy ra khay ngọc sớm đã chuẩn ibj tốt, lại niệm động pháp quyết phong ấn trận cất vào.
Chỉ thấy tất cả hơi nước cùng tam tài thủy trận tren mặt đất đều bị hút vào khay ngọc, mặt đất trống trơn, mà khay ngọc nhiều hơn một phù triện màu xanh nước biển.
Tả Mạc cảm thấy vô cùng mới lạ, vội vàng thúc dục pháp quyết trận bàn, một tia sáng từ trận bàn hiện lên, trên mặt đất lại xuất hiện tam tài thủy trận, bắt đầu không ngừng sinh hơi nước. Chẳng qua tốc độ sinh hơi nước so với lúc trước kém hơi một chút.
Có ý tứ!
Tả Mạc bắt đầu luyện chế trận bàn theo năng lực của mình, mặc dù tất cả đều là một số tài liệu cấp thấp không thể thấp hơn nhưng hắn vẫn hăng hái bừng bừng, vui quên trời đất.
Cho đến khi linh lực trong cơ thể hắn toàn bộ tiêu hao, hắn mới thôi, bất quá trên tay đã có hơn mười trận bàn đủ mọi kiểu dáng. Tả Mạc mết mỏi, gục đầu liền ngủ, sau một lát, tiếng ngáy như sấm.
Tả Mạc bị tiểu Quả gọi dậy.
“Sư huynh. ’ Tiểu Quả sợ hãi gọi lớn.
“A.” Tả Mạc miễn cưỡng mở mắt, kèm nhèm, mơ hồ không rõ, đã rất lâu hắn mới ngủ ngon như vậy.
“Chưởng môn gọi ngươi đi Vô Không Đường.”
“Vô Không đường, … Không nên làm ồn…’ Vừa mới mở mắt, đầu óc Tả Mạc còn có chút không tỉnh táo. Dần dần hắn thanh tỉnh ngồi dậy, khẩn trương hỏi tiểu Quả: “Ngươi vừa rồi nói chưởng môn kêu ta đi đâu? ’ “Chưởng môn nói, kêu ngươi đi Vô Không đường…” Tiểu Quả sợ hãi nói.
Tả Mạc không nói hai lời, bắn dậy, giống như một cơn gió lao ra Tây Phong cốc.
Nói giỡn!
Chưởng môn muốn hắn đi Vô Không Đường, nhát định là có chuyện trọng yếu phải tuyên bố!
Dọc theo đường, hắn cũng suy nghĩ, lúc này, chưởng môn có chuyện gì muốn tuyên bố nha?
Thế Giới Tu Chân
Phương Tưởng