Thế Tử Hung Mãnh

Chương 90: Hà hoa tàng lý (1)

Chương 90: Hà hoa tàng lý (1)




Hô. Hô.

Tiếng thở dốc khe khẽ vang lên trong rừng hoa đào, bé không thể nghe.

Hứa Bất Lệnh gắng gượng chống đỡ thống khổ như vạn kiến cắn tim trong cơ thể, ngồi bệt trên mặt đất, cúi đầu nhìn Giả Dịch sắc mặt nay đã xám trắng.

Hỏi ngươi một vấn đề, ta cho ngươi được chết thống khoái.

Giả Dịch nằm giữa rừng hoa đào, hai mắt nhìn chăm chăm lên hoa giấy, trên mặt không có bao nhiêu thống khổ. Rốt cuộc chịu đựng đau đớn là tố chất cơ bản nhất của tử sĩ. Không có cảm tình, không có tư tưởng, nói gì nghe nấy, không sợ tử vong, đấy mới là tử sĩ hợp cách.

Ngươi là ai?

Hứa Bất Lệnh.

Hứa Bất Lệnh không khả năng lưu lại người sống, bởi thế không tất yếu phải giấu diếm thân phận.

Giả Dịch buồn bực ho một tiếng.

Danh bất hư truyền, vốn tưởng chỉ là thiên tư không sai, xem ra ta nhìn lầm.Hứa Bất Lệnh không nói nhảm, trầm giọng hỏi.

Mùa xuân năm Tuyên Hoà thứ hai, ngươi đảm nhiệm chưởng sự nội khố, có phải từng giao tiếp với Lang Vệ, vận chuyển Tỏa Long Cổ đến U Châu Đường gia?

Giả Dịch trầm mặc, nhìn lên hoa đào, thanh âm bình thản.

Đúng là có chuyện này, mùa xuân năm Tuyên Hoà thứ hai, U Châu Chúc gia bất tuân triều đình quản thúc, U Châu Đường gia và Lang Vệ hợp lực giảo sát Chúc gia, khó mà địch nổi lão kiếm thánh Chúc Trù Sơn, cuối cùng phải dùng Tỏa Long Cổ.Hứa Bất Lệnh nhướng mày. Lão Tiêu từ trong miệng thuật sĩ vân du tứ phương nghe ra được, trong dịp thiết ưng săn hươu từng xuất hiện Tỏa Long Cổ, sợ rằng chỉ chính là lần đó.

Tỏa Long Cổ còn có trong nội khố không?

Ta sớm đã không chưởng quản nội khố nên không biết được, thế tử điện hạ trúng độc, vậy chắc là sẽ không để trong nội khố nữa, còn về phải chăng đã tiêu hủy, sợ rằng chỉ có đương kim thánh thượng mới biết.

Ánh mắt Hứa Bất Lệnh chuyển lạnh, Độc này giải thế nào?

Giả Dịch vẫn nhìn đăm đăm hoa giấy, trầm mặc hồi lâu mới nói.

. Thế tử hẳn nên đi hỏi thánh thượng, một tên thái giám như ta, làm sao mà biết được.

Rừng đào an tĩnh, chỉ còn lại tiếng thở yếu ớt.Hứa Bất Lệnh đánh giá sắc mặt Giả Dịch một phen, đột nhiên dò hỏi.

Thôi hoàng hậu chết như thế nào?

Lông mi Giả Dịch khẽ rung động, lắc đầu nói.

Tâm bệnh. Động thủ đi, ta là tử sĩ, sớm nên đi xuống bồi cùng tiểu thư, sống tạm đến nay, không ngày nào yên giấc cả.Hứa Bất Lệnh nâng lên cánh tay dần dần tím xanh vuốt vuốt trán, lại đợi thêm giây lát.

Xương cốt toàn thân Giả Dịch đã gãy đứt quá nửa, thống khổ không thua gì Tỏa Long Cổ phát tác, đến lúc Hứa Bất Lệnh sắp sống không bằng chết, Giả Dịch lại vẫn không mở miệng nói thêm điều gì.

Kiếp sau đầu thai cho tốt.

Hứa Bất Lệnh thấp giọng nói một câu, sau đó liền là"Két."một tiếng giòn vang.Ánh mắt Giả Dịch từ từ tan rã, không còn khí tức.

Hứa Bất Lệnh đưa tay vuốt mắt cho Giả Dịch, bỗng chợt ho khan kịch liệt, cánh tay run rẩy lấy ra hai chiếc bình nhỏ từ trong ngực, dược hoàn kèm rượu mạnh rót vào trong bụng, rất nhanh mồ hôi liền thấm ướt quần áo toàn thân, màu tím xanh trên hai cánh tay theo đó dần tan biến.

Gió đêm hơi lạnh..


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất