Chương 20
Tôi trốn ở đằng sau bức tượng đá và nhìn thấy tất cả những việc này một cách rõ ràng.
Trong nháy mắt cửa bị đá văng, nữ quỷ đã đứng ở cửa.
Đôi mắt trắng dã cùng với nửa gương mặt máu thịt lẫn lộn do bị máu chó đen ăn mòn.
Bà ta cứ như vậy nhìn chằm chằm vào bên trong miếu, mở miệng nói chuyện.
Bà ta vừa mới dứt lời, sư phụ cùng Lão Tần gia đứng ở hai bên cửa bỗng nhiên nhảy ra ngoài.
Sư phụ hét lớn một tiếng: “Yêu nghiệt nhận lấy cái chết!”
Nói xong, kiếm gỗ đào trong tay nhắm ngay nữ quỷ chém qua.
Lão Tần gia ở một bên cũng dùng kiếm đâm nữ quỷ.
Thế nhưng nữ quỷ lại lộ ra nụ cười quỷ dị, thân thể trực tiếp di chuyển ra ngoài, trong miệng còn phát ra tiếng cười “Ha ha ha” đầy quái dị.
Tôi chứng kiến cảnh tượng này sống động đến mức khiến tim tôi run lên, sởn gai ốc toàn thân.
Nhưng thời điểm sư phụ cùng Lão Tần gia ra tay với nữ quỷ, bỗng nhiên tôi cảm thấy có vệt nước rơi xuống trán của tôi, còn có một loại cảm giác lạnh lạnh.
Theo bản năng duỗi tay sờ sờ, sau đó ngẩng đầu nhìn thoáng qua phía trên.
Nhưng chỉ một cái liếc mắt này suýt chút nữa khiến tôi sợ chết khiếp.
Bởi vì trên nóc nhà rách nát của miếu Thành Hoàng, lúc này có một người đang bò.
Sắc mặt của người nọ trắng bệch, hai mắt không có con ngươi, vẻ mặt dữ tợn, còn nhe răng trợn mắt chảy nước miếng.
Không phải người nào khác, đây chính là chồng của nữ quỷ.
Vừa rồi rơi xuống trên trán của tôi, chính là nước miếng của tên này.
Bỗng nhiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy, lập tức làm tôi giật cả mình.
Đặt mông ngồi ở trên đất, trong miệng theo bản năng “A” một tiếng.
Sư phụ cùng Lão Tần gia nghe được động tĩnh ở trong phòng, vội vàng quay đầu lại.
Kết quả nhìn thấy nam quỷ đang bò trên nóc nhà, vẻ mặt đầy sợ hãi, quay đầu liền chuẩn bị chạy tới đây bảo vệ tôi.
Nhưng đã quá muộn, nam quỷ trên mặt lộ ra vẻ hung ác, thấp giọng nói với tôi: “Giết mày, tao cùng vợ của tao đã có đủ thế thân!”
Nói xong, nam quỷ nhắm ngay vị trí tôi đang ở phía sau tượng đá liền lao xuống dưới.
Hắn duỗi móng vuốt sắc nhọn của mình, há miệng thật to, lộ ra hai cái răng nanh thon dài.
Nhìn thấy một màn như vậy, tôi chỉ cảm thấy toàn thân căng thẳng, trên trán chảy ra mồ hôi lạnh.
Thấy vậy, sư phụ hét về phía tôi ngay tại chỗ: “Tiểu Phàm tránh mau!”
Mặc dù trong lòng tôi khẩn trương đến muốn mạng, nhưng vẫn còn một tia lý trí.
Tôi cũng không ngồi yên chờ chết, ngu ngốc chờ đối phương nhào tới.
Trong tay còn nắm kiếm gỗ đào cùng roi lông chó, thấy đối phương lao xuống, cũng không suy nghĩ nhiều, cầm lấy roi lông chó quất lên.
Roi lông chó hóa thành một đường cong, trực tiếp quất về phía nam quỷ.
Nam quỷ cho rằng tôi đã bị dọa đến vỡ gan, căn bản không có quá nhiều phòng bị đối với tôi.
Kết quả chỉ nghe “Bang” một tiếng giòn vang, roi lông chó thật sự quất vào trên người nam quỷ.
Nói ra cũng kỳ lạ, roi lông chó rất nhỏ, nhưng khi quất lên trên người của nam quỷ, lại biểu hiện ra uy lực rất lớn.
Nam quỷ liền phát ra một tiếng kêu thảm thiết ngay tại chỗ, thân thể “Phanh” một tiếng bay ra ngoài.
Giống như bị một chiếc xe tải lớn đâm thẳng vào bức tường của ngôi miếu.
Lúc này, sư phụ đã đi tới trước mặt tôi.
Ông nhìn tôi khẽ gật đầu, hiển nhiên rất vừa lòng đối với biểu hiện vừa rồi của tôi.
Cùng lúc đó, ông kéo tôi dậy: "Làm tốt lắm!"
Nói xong, xoay người một cái, nhắm ngay nam quỷ còn chưa có bò dậy, liền xông lên.
“Yêu nghiệt!” Nói xong, sư phụ nhảy lên không trung, chém một kiếm về phía nam quỷ.
Nam quỷ bị tôi quất một roi, có vẻ rất phẫn nộ, trong miệng rít gào, trực tiếp nhào về phía sư phụ.
Trong nháy mắt hai người đã đánh vào cùng một chỗ, tôi muốn đi lên hỗ trợ, nhưng chợt phát hiện tôi căn bản không can thiệp vào được.
Bởi vì vết thương cũ của sư phụ chưa lành, thực lực cũng không có lợi hại bằng nam quỷ, kết quả giao chiến không đến mười hiệp, sư phụ đã bị nam quỷ đánh một chưởng ngã xuống mặt đất.
Đồng thời, nữ quỷ bị giội máu chó đen, cho dù đã bị thương nặng, nhưng vẫn còn sức bức Lão Tần gia lui trở lại trong miếu.
Lúc này ba người chúng ta đứng chung một chỗ, tôi nâng sư phụ, cảnh giác nhìn chằm chằm hai con quỷ.
Mà hai con quỷ này không ngừng tới gần chúng tôi, nam quỷ hung ác mở miệng nói: “Thật sự chờ mong hương vị máu tươi của mấy người!”