Chương 36
Mọi người đều không biết trong hồ lô của Độc đạo trưởng đang bán thuốc gì, nhưng từ lần tiếp xúc hôm nay, mỗi người chúng tôi đều có thể khẳng định, Độc đạo trưởng thật sự có bản lĩnh, hơn nữa năng lực còn ở phía trên sư phụ cùng Lão Tần gia.
Mọi người ẩn núp cũng không nhúc nhích, chờ ước chừng năm phút đồng hồ.
Vốn dĩ cửa phòng đang khép kín, bỗng nhiên ở giữa bị mở ra, mở thật sự rất chậm, nhưng lại phát ra tiếng vang “Ha ha ha” kỳ dị.
Khi cánh cửa được mở ra từng chút một, chúng tôi cũng phát hiện ra có một người đang đứng trước cửa.
Người nọ sắc mặt trắng bệch, hai tròng mắt trợn lên, đầu lưỡi hơi duỗi ra, một bộ dáng của quỷ thắt cổ.
Không phải người khác, chính là quỷ thắt cổ Lý Quang Vinh đã treo cổ ngay trong căn phòng này.
Tôi nhìn thấy hắn, lông tơ đều dựng lên, nổi da gà hết đợt này đến đợt khác.
Thế nhưng Độc đạo trưởng ngồi ở trong phòng, ngay cả mí mắt cũng không chớp một cái.
Hai người chỉ nhìn nhau ước chừng ba giây, sau đó quỷ thắt cổ Lý Quang Vinh đột nhiên khàn giọng nói: “Lão già, ông ngồi ngay chỗ của tôi!”
Độc đạo trưởng chỉ mở miệng cười ha hả nói: “Cậu cũng đã chết, làm gì còn chỗ ngồi? Không muốn chết thêm một lần, liền cút qua một bên đi!”
“Lão già, ông muốn tìm chết!” Vẻ mặt của quỷ thắt cổ lập tức thay đổi, lộ ra vẻ dữ tợn.
Hơn nữa móng tay trên đôi tay kia, đang lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy được nhanh chóng dài ra.
Cuối cùng nhắm ngay Độc đạo trưởng liền xông tới, trong miệng còn “Ngao ngao” kêu hai tiếng, trông rất hung ác.
Chúng tôi trốn ở phía sau bàn, đều đổ mồ hôi.
Nhưng Độc đạo trưởng lại rất bình tĩnh, trong miệng đã mắng một tiếng: “Không biết sống chết!”
Nói xong, ông nhìn chằm chằm quỷ thắt cổ đang nhào tới, liền giáng cho hắn một cái tát.
Chỉ nghe “Bang” một tiếng, quỷ thắt cổ liền bị đập xuống đất ngay tại chỗ, trong miệng không ngừng phát ra tiếng rên rĩ “A a a”.
Ánh mắt nhìn Độc đạo trưởng cũng thay đổi, trở nên vô cùng khiếp sợ.
Nhưng Độc đạo trưởng chỉ liếc mắt nhìn tên kia một cái, không nói lời nào, cũng không có động tác tiếp theo.
Nhưng chuyện này còn chưa kết thúc, sau khi quỷ thắt cổ bị đánh ngã trên mặt đất, ngoài phòng đã truyền đến hai tiếng quát khẽ của cặp nam nữ: “Dám đả thương em trai của tao ( dám đả thương em chồng của tao ). Ông muốn chết!”
Nói xong, chỉ thấy bóng người chợt lóe, đột nhiên xuất hiện hai bạch y lệ quỷ ở trước cửa nhà.
*** bạch y lệ quỷ***: lệ quỷ mặc áo trắng
Sau khi nhìn kỹ cũng không phải người khác, chính là hai vợ chồng đánh cá, Lý Quang Điền cùng Vương Quế Hoa.
Bọn họ vẫn hung ác, sắc mặt trắng bệch, không có sinh khí, không có đồng tử giống mắt cá chết, luôn khiến người ta sợ hãi.
Hai lệ quỷ này mới vừa xuất hiện, trong lòng tôi liền “Lộp bộp” một tiếng, rất nhiều lần tôi suýt chút nữa đã chết ở trong tay hai tên này, hiện tại tôi nhìn thấy hai lệ quỷ này, không khỏi có chút khẩn trương.
Theo bản năng, tôi lấy ra một nắm hạt tiêu đen, muốn làm theo lời nói của Mạc bà bà, rắc một ít vào hủ tro cốt của hai người bọn họ.
Nhưng sư phụ ở bên cạnh đã trực tiếp ngăn tôi lại và ra hiệu cho tôi trước tiên đừng cử động.
Cùng lúc đó, Độc đạo trưởng ngồi ở trên ghế chỉ liếc mắt nhìn hai lệ quỷ một cái, nói: “Thức thời thì cút qua một bên đi, bằng không hai người đều sẽ bị đánh!”
“Nói khoác mà không biết ngượng!” Trên mặt nam quỷ đã lộ ra vẻ hung ác, hắn rống to một tiếng, cùng nữ quỷ đồng thời xông tới.
Nhìn thì vô cùng hung ác, nhưng kết quả lại rất mất mặt.
Độc đạo trưởng còn chưa động đến thân thể của hắn, chỉ lắc mình một cái, lại cho hắn hai cái tát “Bạch bạch”!
Hai lệ quỷ “A a” hai tiếng, đều giống như quỷ thắt cổ trước đó, trực tiếp bị đánh bay tới chân tường.
Tôi trợn mắt há hốc mồm nhìn trận chiến này, cái này, cái này, con mẹ nó cũng quá mạnh đi?
Sau khi Độc đạo trưởng đánh hai tên này xong, lại nhẹ nhàng mở miệng nói bâng quơ với bên ngoài phòng đang trống rỗng: “Nếu đã tới, vì sao không ra gặp mặt một lần?”
Tới? Trong lòng mọi người đều chấn động.
Ác quỷ trốn ở trong bóng tối, muốn xuất hiện rồi sao?
Tất cả mọi người đều trừng lớn hai mắt, nhìn chằm chằm bóng đêm bên ngoài phòng.
Ước chừng qua hai ba giây, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến từng đợt tiếng cười quen thuộc: “Ha ha ha! Nếu đạo trưởng muốn gặp lão phu, vậy lão phu liền hiện thân!”
Nói xong liền nhìn thấy một bóng người đang từ từ đi tới.
Cuối cùng người đó đi tới gần cửa, tôi liền trợn tròn mắt.
Bộ dáng kia, dáng người kia, cách ăn mặc kia.
Không phải là, không phải là Lý lão tam mấy ngày trước đã cùng tôi đi nhặt xác sao?
Hơn nữa theo sự xuất hiện của hắn, ba con lệ quỷ đã nhanh chóng thối lui đến phía sau hắn, cúi đầu, không nói một lời.
Chú ba? Trong miệng tôi nói nhỏ một tiếng, cảm thấy khó hiểu.
Nhưng sư phụ lại lạnh mặt nói: “Đây không phải là Lý lão tam, con nhìn cho kỹ đi!”