Thi Muội

Chương 73

Chương 73


Bởi vậy, đối với Văn tiểu thư đã hóa thành lệ quỷ, Phong Tuyết Hàn cũng sẽ không dùng thủ đoạn giết người.
Sau khi vỗ xuống một tấm bùa chú, Phong Tuyết Hàn trực tiếp kết ấn, trong miệng quát khẽ, nói: “Cấp tốc nghe lệnh, phá!”
Bùa chú lóe lên ánh sáng trắng, sau đó “Phanh” một tiếng liền bùng nổ.
Văn tiểu thư lập tức hét lên một tiếng, thân thể bay ra ngoài.
Nhưng lần này, sức mạnh của bùa chú đã diệt trừ tà khí ở bên trong cơ thể của Văn tiểu thư.
Văn tiểu thư nằm trên mặt đất giãy giụa một hồi lâu, chúng tôi phát hiện trong cơ thể của cô ấy đang bốc lên từng luồng khói đen, sau đó tiêu tán vào hư không.
Mà bản thân Văn tiểu thư, ngay lúc này đã xảy ra một chút biến hóa.
Trong đó thứ rõ ràng nhất, chính là đôi mắt không có đồng tử kia.
Sau khi tà khí không ngừng thoát ra ngoài cùng tiêu tán, đôi mắt trắng bệch của Văn tiểu thư, bắt đầu dần dần phai màu, sau đó đã xuất hiện đồng tử.
Răng nanh trong miệng của cô ấy cùng với móng tay sắc bén đã biến mất với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.
Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cảnh tượng này, cho nên tôi có chút tò mò mà nhìn thêm vài lần.
Phong Tuyết Hàn lại có vẻ rất bình tĩnh: “Đừng nhìn, nữ quỷ đã bị thu phục. Chúng ta nhanh chóng đi giúp nhóm sư phụ đi!”
Sau khi nghe thấy lời nói của Phong Tuyết Hàn, tôi mới có phản ứng.
Tôi cũng không dám chậm trễ, trực tiếp gật đầu, cầm lấy thước đen liền đi cùng Phong Tuyết Hàn chạy về phía nam quỷ.
Đạo hạnh của nam quỷ đúng là rất mạnh, sư phụ và Độc đạo trưởng liên thủ, trong lúc nhất thời còn chưa bắt được hắn.
Sau khi chúng tôi đi đến phạm vi bên ngoài của cuộc chiến, tôi cũng không có ngốc nghếch kêu lên một tiếng đại loại như “Sư phụ con tới trợ giúp sư phụ”.
Bởi vì sư phụ và Độc đạo trưởng trong lúc nhất thời cũng trị không được nam quỷ, tôi chỉ là một chú gà con mới ra đời, thật sự không dám làm càn.
Chỉ có thể suy nghĩ đến biện pháp đánh lén, phóng ám tiễn gì đó.
Tuy rằng không đủ quang minh chính đại, nhưng chỉ cần có thể đối phó ác quỷ, bảo vệ một phương bình an, cho dù đê tiện một chút cũng không sao.
Mà Phong Tuyết Hàn là một người cao ngạo lạnh lùng, tuy rằng không nói lời nào, nhưng hiển nhiên cậu ta cũng có suy nghĩ giống như tôi.
Hai chúng tôi lượn lờ ở bên ngoài vòng chiến đấu, chờ đợi thời cơ.
Bỗng nhiên, có một cơ hội xuất hiện.
Trong lúc ác quỷ đang đánh nhau ở bên trong, đã đưa lưng về phía chúng tôi.
Tôi và Phong Tuyết Hàn hai mắt trừng to, đều lộ ra một tia hưng phấn.
Phong Tuyết Hàn có kinh nghiệm hơn tôi, ra tay cũng nhanh hơn tôi.
Cậu ta nhấc lên kiếm gỗ đào ở trong tay, trực tiếp chém về phía ác quỷ mà không gây ra một chút tiếng động.
Nhưng ác quỷ này cũng coi như là có chút bản lĩnh, thế nhưng đã nhận ra phía sau lung đang gặp nguy hiểm.
Đột nhiên quay đầu lại, vừa lúc nhìn thấy Phong Tuyết Hàn.
“Muốn thương tổn lão tử, không có cửa đâu!” Sau đó, ác quỷ liền vỗ một cái lên thân kiếm gỗ đào trong tay Phong Tuyết Hàn.
Kết quả kiếm gỗ đào đã lướt qua thân thể của hắn, trực tiếp đâm về phía trước.
Đồng thời, sư phụ và Độc đạo trưởng cũng từ hai sườn đánh tới.
Thân thể của ác quỷ vô cùng linh hoạt, tránh né ở khắp nơi.
Nhưng mà, ngay tại thời điểm ác quỷ cho rằng hắn đã hoàn toàn hóa giải được nguy cơ.
Bỗng nhiên tôi đã nhảy ra từ phía sau Phong Tuyết Hàn.
Tôi vung mạnh thước đen ở trong tay, đánh về phía đầu của hắn ngay tại chỗ.
Ác quỷ kinh ngạc, hắn không nghĩ tới tôi sẽ đột nhiên nhảy ra.
Hơn nữa thời cơ cùng góc độ, đều nắm giữ rất đúng lúc.
Hắn liên tục né tránh, cũng đã tới cực hạn. Lúc này phát hiện, đã không thể né tránh.
Kết quả chỉ nghe “Bang” một tiếng giòn vang, thước đen đánh vào đầu ác quỷ giống như lúc nãy tôi đã đánh nữ quỷ.
Cây thước đen của tôi cực kỳ mạnh mẽ, cộng với khả năng trấn áp tà ma của nó.
Cho dù là tên ác quỷ này, trong lúc nhất thời cũng không chống đỡ được.
Trong miệng liền phát ra một tiếng hét thảm, suýt chút nữa đánh gãy răng của hắn.
Không chỉ có như thế, thân thể của hắn cũng bay ngược ra ngoài……
Tôi là người có thực lực yếu nhất, nhưng tôi đã nhặt được một cơ hội.
Ác quỷ bị tôi đánh một thước, trong miệng phát ra tiếng kêu thảm thiết “A A”.
Không đợi nam quỷ đứng dậy, sư phụ và Độc đạo trưởng đã nhào lên, nâng kiếm gỗ đào liền đâm xuống.
Vẻ mặt của ác quỷ đã thay đổi, liền muốn né tránh, nhưng lúc này hắn làm gì có cơ hội đó?
“Vèo vèo” hai tiếng, kiếm trong tay của sư phụ và Độc đạo trưởng đã trực tiếp đâm vào trên đùi của ác quỷ, nhưng đều không phải là nơi yếu hại.
“A!” Lệ quỷ phát ra một tiếng kêu thảm, có vẻ rất là đau khổ.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất