Điều này cũng không phải là không thể hiểu, bởi vì đối với một gã tu sĩ bình thường mà nói, tu luyện tới Nguyên Anh có thể cần tới mấy trăm năm, tu luyện tới Phi Thăng kỳ cần ít nhất hơn một ngàn năm! Lại từ Phi Thăng kỳ tới Đại La Kim Tiên, Thiên Tiên, Chân Tiên lại cần thời gian vô cùng dài.
Đương nhiên không loại trừ trên đời này có tuyệt thế thiên kiêu tồn tại, nhưng dù thiên tài thế nào thì hắn tu luyện cũng cần có thời gian chứ?
Đối diện với mấy thanh âm nghi ngờ này, một ít Đế Chủ lớn tuổi trả lời trên bản tin.
- Có ít thiên tài có trình độ vượt qua sự nhận thức của các ngươi. Xét tới cùng, kỳ thật chính là vấn đề nhận thức. Nói thí dụ như một tu sĩ Linh giới, ngươi nói với hắn có người có thể sáu tuổi Trúc Cơ, mười tuổi Nguyên Anh, hai muoi tuổi phi thăng, hắn căn bản không thể tin lời nói này, sẽ cho rằng đây là thần thoại, là ảo tương. Nhưng loại chuyện này lại có thể thực hiện ở… Thiên giới, tuy rằng cũng không phải thông thường nhưng không phải là không có.
- Cho nên loại giống Sở Mặc này, đã hai mươi tuổi, lại có được huyết mạch màu tím trong truyền thuyết, có được cơ duyên tương đối mạnh, nhưng hắn lúc này ngay cả Phi Thăng kỳ cũng chưa tới. Nếu so sánh với vô số con cưng của Thiên giới thật sự không thể xem vào đâu. Hy vọng mọi người sau này không cần quá đặt trọng tâm lên người hắn, hắn cũng không thần kỳ như các ngươi nghĩ vậy đâu. Bắt được hắn…. cũng không lấy được lợi ích các ngươi muốn. Đối với tu sĩ mà nói, chuyện thực tế nhất chính là siêng năng tu luyện, không cần cả ngày đem hy vọng ký thác lên trên thứ gì đó hư vô mờ mịt.
Lão Đế Chủ nói lời này không quen biết Sở Mặc, hắn nói chỉ là một lời công đạo mà thôi, cảm thấy giới tu hành hơi có phần quá lời rồi. Nhất là bản tin xuất hiện càng làm cho rất nhiều người lung lạc ý chí, khó có thể bình ổn tinh thần khắc khổ tu luyện.
- Bất luận cái gì phụ trợ gì đó, chung quy chỉ có thể là phụ trợ, cũng không thể trở thành tất cả của ngươi. Sở Mặc có lẽ là thiên tài khó có được, nhưng xuất thân khởi điểm của hắn quá thấp! Không có thù hận rất sau thì cũng đừng nhìn chằm chằm vào hắn, không có ý nghĩa.
Lão Đế Chủ kia cũng lên tiếng trên bản tin.
Sau đó lại có mấy lão Đế Chủ nổi danh trong Thiên giới không ngừng phát ra âm thanh, thoạt nhìn cũng không ra sức ủng hộ Sở Mặc. Nhưng trên thực tế cũng là khuyên đám người này không nên đi gây sự với Sở Mặc.
Trong lúc nhất thời, trên bản tin…dường như đã lặng yên xảy ra một ít biến hóa.
Tất cả đây Sở Mặc không biết, mà hắn cũng không muốn biết.
Hắn mang theo Kỳ Tiêu Vũ rời khoi nơi Đào Nguyên khó khăn lắm mới tìm được kia, một đường tung hoành khắp nơi!
Người Tiên giới muốn tìm hắn thật sự là rất nhiều!
Lời nói của Đế Chủ nổi danh trên bản tin…. Đích thật là thuyết phục một số người, nhưng hầu như đều là tu sĩ tới từ Thiên giới!
Nhưng ở Tiên giới… không ai quản nhiều như vậy.
- Đến Chủ làm sao vậy? Nói mấy lời vô nghĩa này có ích gì? Đều là cao cao tại thượng nhìn xuống chúng sinh, bọn họ làm sao hiểu được cái khổ của chúng sinh? Chúng ta là đang nhằm vào Sở Mặc sao? Hắn cấu kết với Ma tộc, mỗi người đều có thể giết mà!
Đây là một quan điểm được rất nhiều tu sĩ trong Tiên giới công nhận!
Theo bọn họ, nữ nhân bên cạnh Sở Mặc là Ma tộc, Sở Mặc cùng một chỗ với Ma tộc chính là đáng chết.
Nhưng trên thực tế bọn hắn đang cầu xin cái gì, tất cả mọi người đều rất rõ ràng!
- Sở Mặc… người và Ma tộc cấu kết cùng một chỗ, ngươi chính là công địch của toàn bộ Tiên giới!
Một đại tu sĩ Phục gia Phi Thăng kỳ hậu kỳ đứng ở trên hư không, có tiên khí lượn lờ quanh thân, các loại pháp khí cao nhất Tiên giới bay tới bay lui quanh hắn.
Đây là một tu sĩ được trang bị tới tận răng! Đều có được địa vị cực cao ở Phục gia.
Phía sau đại tu sĩ Phi Thăng kỳ hậu kỳ này còn có mười mấy tu sĩ Phục gia. Bọn họ căn cứ vị trí tọa độ đám tu sĩ Phục gia trước khi bị giết gửi tới, rốt cục tìm được.
Hoặc cũng có thể nói là Sở Mặc tìm được bọn họ rồi.
Trong con người Kỳ Tiêu Vũ xám xịt, lạnh lùng nhìn những người này, nàng lười nhác không nói gì.
Trong con người của Sở Mặc đồng dạng cũng lóe ra ánh sáng lạnh, hắn cũng không nói gì, mà trong lòng tính toán làm sao để chiến thắng.
Sau khi trải qua một lúc tính toán, Sở Mặc cảm giác được phần thắng của hắn và Kỳ Tiêu Vũ không lớn, nhưng muốn toàn thân trở ra lại không thành vấn đề.
- Động thủ.
Sở Mặc nhìn thoáng quá Kỳ Tiêu Vũ, trầm giọng nói.
Đúng lúc Kỳ Tiêu Vũ cũng nhìn về phía Sở Mặc, tự nhiên cười nói, nhẹ nhàng gật đầu. Thân hình chợt lóe, một đạo thân ảnh màu lam như tiên tử bay trên trời, bay về phía đám tu sĩ Phục gia phía đối diện.
Nhưng xám xịt trên người nàng lại giống như đeo ruy băng, như trường long dài màu đen bao quanh Kỳ Tiêu Vũ, hung hăng bổ nhào về phía đám tu sĩ đối diện.
Thí Thiên trong tay Sở Mặc chém ngang, trực tiếp thi triển U Minh Bát Đạo, tung hoành giết chóc khắp bốn phía!
Máu tươi, tiếng kêu thảm thiết trong phút chốc vang lên!
Bọn tu sĩ này đã tung hoành trong Tiên giới nhiều năm, rốt cục cũng đã cảm nhận được cái loại tuyệt vọng của đám tu sĩ Phục gia lúc trước!
Hai người trước mắt hoàn toàn cường đại tới mức làm người ta tuyệt vọng!
Tuy rằng bọn họ chiếm ưu thế về số lượng người, nhưng không hề cảm thấy được an toàn.
- Ầm!
Một gã tu sĩ Phục gia đưa ra một kiện pháp khí, hung hăng nện trên đầu vai của Sở Mặc, sinh ra một đạo huyết hao khiến thân hình của Sở Mặc lảo đảo một chút.
Gần như tất cả tu sĩ Phục gia liền không kìm được mà phát ra một tiếng hoan hô!
Sau khi hoan hô qua đi, tất cả tu sĩ Phục gia lại cảm giác được một cỗ bi thương.
Bởi vì Sở Mặc và Kỳ Tiêu Vũ vừa thấy mặt đã đánh chết hai gã tu sĩ Đại Thừa kỳ đỉnh cao của Phục gia ngay trước mặt bọn họ.
Cái này làm bọn họ vừa tức giận, vừa cảm thấy từng đợt phát lạnh, trong lòng một số người bắt đầu nghĩ: Nhằm vào Sở Mặc thật sự là một lựa chọn chính xác sao?