Thí Thiên Đao

Chương 2005: Bốn phương tới chúc mừng (2)

Trước khi bước vào cảnh giới này, Sở Mặc còn có dũng khí đánh một trận với Cự Đầu, càng không nói tới cảnh giới hôm nay của hắn, đương nhiên càng không sợ khiêu chiến. Hầu tử tuy là không quá thích giao tiếp với những người khác nhưng những lúc thế này, lo cho những huynh đệ bên cạnh bị thất lễ nên cười híp mắt đáp lại La Lan.

- Chúc mừng hai vị đạo hữu, tên ta là Thiên Thu!

Một người thanh niên cao to, tướng mạo anh tuấn không gì sánh được. Cách ăn mặc của gã là trường sam màu đen, quần áo là chiến y cực phẩm, trên mặt mơ hồ có vô số ký hiệu Đại Đạo như ẩn như hiện. Khí chất của Thiên Thu có chút trong trẻo nhưng lạnh lùng, cho dù là lúc chúc mừng nhìn qua cũng rất nghiêm túc.

- Chúc mừng hai vị đạo hữu, tên ta là Thanh Cổ. Tướng mạo của Thanh Cổ cũng vô cùng anh tuấn, chẳng qua nhìn qua tuổi tác của y lại như ngoài bốn mươi, ăn mặc trường sam màu xanh nhạt, khí tức toàn thân vô cùng nho nhã. Nếu xuất hiện ở nơi khác, người bình thường cũng sẽ không liên hệ gã ta với một Cự Đầu Tổ cảnh, thật ra càng giống một tiên sinh dạy học hơn.

- Chúc mừng chúc mừng, tên ta là Huyền Huyền...

Thấy được Cự Đầu Tổ cảnh này, Sở Mặc hơi buồn cười.

Bởi vì đây là một người béo, đứng ở đó cao không hơn Hầu tử là bao, nhưng độ rộng của cơ thể... cũng là mười Hầu tử không bằng được. Giống như một quả cầu thịt vậy!

Chỉ có điều tên mập này có ngũ quan rất rõ ràng, không mập mạp đến mức trên mặt thịt chen chúc che cả mắt. Ngũ quan của y nhìn rất bình thường, chỉ có điều khi so với thân thể của y thì lại quá không bình thường.

Nhìn vào làm người ta có cảm giác vui vẻ không nói rõ được.

Nhưng Sở Mặc lại biết, tên Cự Đầu mập mập tên là Huyền Huyền này nhất định là tu luyện một loại công pháp rất đặc thù mới dẫn tới thân thể y biến thành như vậy. Hơn nữa đoán chừng y cũng rất hưởng thụcảm giác hiện tại. Nếu không, đối với một Tổ cảnh muốn làm mình nhìn được anh tuấn tiêu sái, ví dụ như Thiên Thu và Thanh Cổ thì không khó chút nào, cơ bản không coi ra gì.

Sở Mặc đều trả lễ, thái độ rất khách khí, cũng không có bao nhiêu sự xa cách.

Thiên Thu nói:

- Thật ra còn muốn chúc mừng đạo hữu trở thành người đứng đầu trong Bách Nhân bảng nữa.

- Đúng vậy, đạo hữu vừa bước vào Tổ cảnh đã có thể có chiến lựcbậc này, thật khiến người ta sợ hãi than thở!

Thanh Cổ nói.

Vẻ mặt La Lan ôn hòa nói:

- Nhưng thật ra ta càng cảm thấy danh sách này sinh ra để dành cho đạo hữu vậy.

- Không sai, ta cũng cho là như vậy.

Thiên Không lão tổ mở miệng.

Đến cảnh giới này rồi, đã qua thời kỳ cạnh tranh khí phách. Muốn cạnh tranh thì phải cạnh tranh làm sao sống được lâu. Ngay cả ThiênThu cũng không hề có ý châm chọc nào.

Mọi người đều cùng cấp bậc, sau đó cả nhóm cùng leo lên Phong Thần bảng. Lại nói, phải có cơ duyên cực lớn mới ở chung một chỗ. Dưới tình huống không có bất kỳ xung đột lợi ích nào đương nhiên không ai lại tùy tiện đi trêu chọc đắc tội một cao thủ không hề kém mình.

- Là trời cho sao?

Thiên Thu chợt nhíu mày, sau đó hời hợt nói:

- Quản nó làm gì, cứ kệ nó đi. Bây giờ trên Bách Nhân bảng còn lại... ừm? Còn lại 51 người? Thiên Thu nói, tinh thần mọi người đều hơi chấn động một chút.

Chỉ còn lại năm mươi mốt người!

Hôm nay cách hôm chiến trường Viễn Cổ mở ra đã qua mười mấy năm. Đối với người thường, mười mấy năm đã coi như là một đoạn thời gian rất dài, nhưng đối với những đại tu sĩ này thì vài chục năm thực sự không coi vào đâu.

La Lan nói:

- Nhanh như vậy... Chỉ còn lại 51 người sao? Lúc này chiến trường Viễn Cổ tốc độ quyết định chỉ tiêu dường như nhanh hơn so với chúng tatưởng ấy.

Thanh Cổ nói:

- Ta còn tưởng rằng, dù thế nào cũng phải mấy trăm năm nữa...

Sở Mặc thầm nghĩ trong lòng: Mấy trăm năm... Ta từ lúc sinh ra cho tới nay cũng chỉ mới trăm năm thôi! Mấy trăm năm... nhiều quá rồi đó!

Đây là điều khác biệt lớn nhất khi sinh ở thế tục và sinh ra ở giới tu hành. Cho dù đã trở thành một Cự Đầu thật sự thì một vài phương thức tư duy của Sở Mặc vẫn dựa theo thói quen hình thành khi còn bé. Thiên Không lão tổ nói:

- Mấu chốt là hiện tại chỉ còn lại 51 người, chỉ cần ít hơn 1 người nữa, Phong Thần bảng sẽ xuất hiện, chúng ta cũng sẽ thành công!

Nguyên nhân vừa rồi mọi người chấn động tinh thần cũng chính bởi vì điều này.

Phong Thần bảng muốn xuất thế!

Những người này, lập tức thành thần!

Sáu Đại Thánh liếc mắt nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được sự vui mừng. Dưới sự che chở của Hầu tử, dưới sự giúp đỡ ở giai đoạn cuối của Sở Mặc... bản thân chúng nó không nghĩ tới vậy mà tất cả đều đến được cấp độ này!

Mấy tên Cự Đầu kia tuy nhìn qua không để bọn chúng vào mắt nhưng có Hầu Tử và Sở Mặc ở đây, tuyệt đối sẽ không ra tay với chúng.

Nói cách khác, chúng nó bây giờ trên cơ bản cũng đã thành công lên được Phong Thần bảng. Gần như đã ra ngoài tam giới, không còn thuộc ngũ hành nữa.

Hầu tử xông vào chiến trường Viễn Cổ vì một chấp niệm trong lòng: muốn gặp lại Thái Thượng và Phật đà, muốn trợ giúp bọn họ. Nhưng sáu Đại Thánh xông vào chiến trường Viễn Cổ vì thực sự muốn thành thần!

Chúng nó đương nhiên ước ao được giống như Sở Mặc và Hầu tử, có thể có được thiên phú Tổ cảnh. Thế gian này không phải sinh linh nào cũng có thiên phú như thế. Rất nhiều chuyện không phải ngươi nỗ lực là nhất định có thể có được thu hoạch tương đương với mức độ ngươi nỗ lực. Chúng đã không thèm nghĩ tới chuyện lúc nào mới có thể thành công bước vào Tổ cảnh, sinh linh trong thế gian có ai không muốn trường sinh bất diệt? Cho nên, lên được Phong Thần bảng là lựa chọn duy nhất, là mong muốn của chúng.

May là chúng nó có một huynh đệ thân thiết như Hầu tử, có một người bạn nhiệt huyết lại trượng nghĩa như Sở Mặc.

Thiên Không lão tổ nói:

- Thời điểm này, ta nghĩ chúng ta đợi là được rồi.

La Lan gật đầu:

- Nếu có thể không tạo sát nghiệt, ai lại không muốn?

Thiên Thu và Thanh Cố đều cười cười không nói gì.

Những người có mặt ở đây, từng người từng người, ai lại không có sát nghiệt chứ?

Đương nhiên bọn họ cũng sẽ không đi cười nhạo La Lan, bởi vì La Lan nói cũng là lời thật lòng. Giết chóc không có ý nghĩa cũng không phải là suy nghĩ của bọn họ.

Hầu tử nói:

- Có thể trụ được tới giờ, ngay cả tu sĩ cảnh giới Đại Thánh cũng chắc chắn có được bản lĩnh cao cường. Cho nên, nhìn qua chỉ còn lại một nhưng trong vũ trụ rộng lớn mênh mông, muốn giảm đi một người đoán chừng cũng không dễ dàng như vậy.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất