Hỏa Long có chút không tình nguyện nói:
- Cho nên sau khi gặp được Phong Hàn Thủy ở Linh giới, hắn nóivới ta một ngày trong tương lai hắn nhất định sẽ phái người tới cứu ta. Khi đó ta nhớ lại... nhớ tới lời nói của nữ tử kia... cảm thấy người này là muốn tới cứu ta thật.
- Vì thế ngươi tin lời của hắn luôn?
Sở Mặc vẫn có chút khó tin nhìn Hỏa Long:
- Chẳng lẽ ngài không biết thế giới này... cơ bản là không có tu sĩ có cảnh giới Đại La Kim Tiên sao?
- Ta... ta đương nhiên biết!
Hỏa Long trừng mắt, sau đó nói:
- Nhưng cái chén phong ấn ta này có thể được mang tới Thiên giới.- Một khi đã như vậy, năm đó người kia sao lại không mang cái chén này rời khỏi đây?
Sở Mặc hỏi.
- Trừ phi là người có khí tức Ngũ hành, nếu không cơ bản là không thể đụng vào cái chén này được.
Hỏa Long càng nói càng buồn bực, thanh âm cũng càng nhỏ đi.
Sở Mặc nghe thế không nhịn được cười, cảm thấy năm đó Hỏa Long quá đơn thuần nên mới bị Phong Hàn Thủy lừa. Cái gọi là hy vọng càng lớn thì thất vọng càng nhiều, thật ra chính là đạo lý này. Lúc đó Hỏa Long rất khát vọng có thể được tự do, sau khi liên tiếp giết chết những tusĩ nhăm nhe nó thì lại gặp Phong Hàn Thủy ăn nói khéo léo, kết quả là bị triệt để lừa dối.
Bây giờ suy nghĩ một chút, Phong Hàn Thủy cũng thật là mạng lớn, may mắn cũng quá nhiều. Vượt qua đầu óc không linh hoạt của Hỏa Long năm đó, nhớ tới lời nói người phong ấn nó năm đó, sau đó, ma sui quỷ khiến thế nào lại đồng ý điều kiện của đối phương.
- Ta muốn giết hết người ở đây!
Lúc này, Hỏa Long cũng đã hiểu hết tấtcả, không nhịn được muốn vùng lên.Sở Mặc lập tức hoảng sợ, trong lòng tự nhủ một môn phái như vậy làm sao chống lại sự giận dữ của ngài được? Vội vàng nói:
- Thật ra người kia tuy là lừa ngài nhưng ngài cũng đâu có tổn thất gì, hơn nữa, nếu không phải hắn lừa ngài, thành công sáng lập ra một môn phái ở đây thì hôm nay ta cũng không chắc sẽ ở nơi này. Ngài nói xem có đúng không?
- Ngươi nói... cũng hơi có lý.
Hỏa Long trừng mắt bự nhìn Sở Mặc, sau đó thân hình dần thu nhỏ lại. Cuối cùng, thu nhỏ thành khoảng một trượng, bao quanh Hỏa Long Bôi. Lúc này mới đột nhiên nhớ tới ý đồ đến đây của Sở Mặc, hỏi:
- Ngươi tại sao lại có mặt ở đây? Chẳng lẽ ngươi là đệ tử của LinhVận Môn?
Nói xong, Hỏa Long bỗng nhiên nhớ ra, nói tiếp:
- Không đúng, ngươi không phải đệ tử của Linh Vận Môn, ngươi còn giết người của họ... vậy vì sao ngươi còn phải nói đỡ cho họ? Thừa dịp ta tức giận hoàn toàn tiêu diệt môn phái này không phải tốt hơn sao?
Hỏa Long thật ra cũng không quá ngu ngốc. Giống như Sở Mặc nói vậy, năm đó nó đồng ý với Phong Hàn Thủy che chở môn phái này đối với nó mà nói thật ra cũng không có gì tổn thất. Nhiều nhất là cảm giác phẫn nộ sau khi biết bị lừa thôi, bởi vì cho dù Phong Hàn Thủy không lừa nó thì cho tới hôm nay nó cũng không có thay đổi gì.Theo như lời Sở Mặc, năm đó Phong Hàn Thủy nếu không lừa nó thì hôm nay Sở Mặc cũng không chắc sẽ xuất hiện ở đây. Tất cả là do trời định rồi.
Sở Mặc cười cười:
- Ta cùng với một vài người ở môn phái này là kẻ địch thì đúng, nhưng cũng không phải toàn bộ môn phái đều đáng chết, hơn nữa, trong môn phái này còn có người ta nhất định phải cứu.
Trong nháy mắt Hỏa Long động đậy nhìn Sở Mặc, sau đó nói:
- Ngươi thân có khí tức ngũ hành, nhìn qua thiên phú trác tuyệt, tu luyện tới cảnh giới Đại La Kim Tiên hẳn là không thành vấn đề. Ngươinói điều kiện đi, phải như thế nào mới giúp ta giải phong ấn?
- Ta hy vọng ngài có thể giúp ta bảo vệ người thân của ta, để báo đáp, ta sẽ luôn mang theo ngài, tiến vào Tiên giới và Thiên giới, để tu vi của ta ngày nào đó tăng tới cảnh giới Đại La Kim Tiên thì nhất định sẽ gỡ bỏ phong ấn cho ngài, để ngài được tự do.
Sở Mặc nghiêm túc nói:
- Ta có thể thề.
Hỏa Long nhìn Sở Mặc, suy tư một hồi, gật gật đầu, nói:
- Ta có thể đồng ý với ngươi, nhưng bây giờ ta bị phong ấn trong chén rượu này, không thể rời quá xa khỏi nó được.Sở Mặc nhìn Hỏa Long:
- Xa nhất có thể là bao nhiêu?
Hỏa Long ngẫm nghĩ một chút, nói:
- Nhiều nhất là một trăm ngàn trượng!
Một trăm ngàn trượng, vậy là đủ rồi!
Khoảng cách này vừa vặn có một môn phái nhỏ có lãnh địa khá lớn, cũng đủ bảo vệ những người bên mình rồi.
Nghĩ vậy, Sở Mặc lại hỏi:
- Đúng rồi, Hỏa Long tiền bối, bây giờ ngài còn có thể phát huy bao nhiêu sức mạnh?
Hỏa Long trầm ngâm một chút, nói:
- Ở Linh giới ta đương nhiên cũng phải chịu áp chế của thiên đạo Linh giới, thân mình ta còn bị phong ấn áp chế, cho nên ở Linh giới, ta nhiều nhất có thể phát huy sức mạnh tương đương với Luyện Thần Kỳ. Nếu tới Tiên giới rồi, ta hẳn là có thể phát huy sức mạnh Phi Thăng kỳ đỉnh.
- Nếu tới Thiên giới thì sao?
Sở Mặc tùy ý hỏi một câu.
- Tới Thiên giới rồi ta có thể phát huy sức mạnh của Đại La Kim Tiên.
Hỏa Long có phần suy sụp:
- Nếu cởi bỏ phong ấn, tu vi hiện tại của ta hẳn là không khác gì Chân Tiên đỉnh.
- Năm đó lúc ngài bị phong ấn là đang ở cảnh giới Chân Tiên đỉnh sao?
Sở Mặc nhớ tới khí tức tản ra từ trên người Hỏa Long, có thể làm cho tu sĩ Linh giới chịu thua, không nhịn được hỏi.
- Là Chân Tiên kỳ đầu.Hỏa Long trả lời.
Sở Mặc không nhịn được hít một hơi khí lạnh, kinh ngạc nhìn Hỏa Long:
- Nói cách khác, sau khi bị phong ấn, cảnh giới của ngài... còn tăng lên sao?
Hỏa Long có chút xấu hổ há miệng:
- Năm đó hai người phong ấn ta nói tính tình của taquá nóng nảy, hẳn là nên tu tâm dưỡng tính, đối với tu vi mới có lợi...
- Người ta thật ra là đang giúp ngươi sao?Khóe miệng Sở Mặc giật giật, trong lòng càng tò mò hai người tốt bụng kia hơn.
Hoả Long xì một tiếng khinh miệt:
- Ta mới không cần họ giúp! Ta chỉ muốn tự do! Tự do!
Trên trán Sở Mặc hơi xám xịt, sau đó gật đầu nói:
- Được rồi, ngài nói cái gì thì là cái đó.
Lúc này tâm tình của Sở Mặc đang tốt, có một người thủ hộ như vậy, cho dù là tất cả cao thủ trên Linh giới cùng nhau công kích thì cũng đủ đảm bảo vô tư không lo rồi.
Sở Mặc cũng không có vọng tưởng để Hỏa Long đi theo hắn, sau đó một đường vượt qua đẩy lui tất cả kẻ thù. Bởi vì như vậy chẳng những sẽ mất đi quá nhiều cảm tình của Hỏa Long, hơn nữa đối với con đường tu hành của hắn cũng không có lợi ích gì. Thời gian lâu sẽ thành ỷ lại.Hơn nữa kết thù nhiều quá đối với hắn cũng không phải là chuyện tốt.