Kim Minh chết rất oan ức, y bị người trong nhà bán đứng.
Không lâu sau khi Linh Vận Môn phong tỏa Cẩm Tú thành, anh ruột của Kim Minh, Kim Hiền không chịu được áp lực, trong sự tuyệt vọng, đã âm thầm đầu quân về Linh Vận Môn, lấy mạng mình thề vĩnh viễn không phản bội.
Theo Kim Hiền, Lục Thiên Minh gần như không có cơ hội nào, chắc chắn phải chết.
Kim Hiền là con cả, đã gần năm mươi tuổi, phi thường khiêm tốn,rất ít gây thù kết oán. Mặc dù bên ngoài không có tiếng tăm nhưng lại có địa vị cao trong Kim gia. Lúc Kim Đông Nam là gia chủ của Kim gia, Kim Hiền chính là người thừa kế, vẫn thường giúp phụ thân xử lý nhiều việc, là cách tay đắc lực của Kim Đông Nam.
Sau khi Kim Đông Nam mất, Kim Hiền hận Sở Mặc. Gã cho rằng Sở Mặc là người hại chết phụ thân mình. Nếu không vì Sở Mặc, sao Cẩm Tú thành có thể gặp kiếp nạn như thế? Kim gia sao có thể bị đả kích lớn như vậy?
Gã lại chưa từng nghĩ, kể cả không có Sở Mặc, một khi tin tức tam đại gia tộc trong Cẩm Tú thành lấy được lợi ích lớn trong di tích bịtruyền đi, kết cục của tam đại gia tộc cũng không tốt hơn bây giờ là mấy.
Thất phu vô tội, hoài bích có tội (người không có lỗi, nhưng lại lập công trạng hoặc có tài sản, vật quý khiến người khác ghen ghét, đó chính là tội)
Tam đại gia tộc lấy được đồ tốt trong di chỉ Thanh Hư Môn đã khiến vô số người điên cuồng. Nhưng con người thường hay đổ lỗi cho người khác. Trên đời này hiếm mà có thánh nhân.
Kim Hiền không ngoại lệ. Mặc dù tên gã có một chữ ‘hiền’. trước giờ cũng thể hiện mình là người lương thiện. Nhưng sau khi phụ thânngã xuống, gã hoàn toàn thay đổi.
Trước đây, khi chưa tạm giữ chức gia chủ Kim gia, trong lòng Kim Hiền chưa bao giờ kiêng kị đệ đệ Kim Minh.
Tâm tư này chỉ có khi gã bắt đầu đương quyền gia chủ tạm thời của Kim gia.
Lẽ ra khi Kim Đông Nam ngã xuống, các trưởng lão nên tuyên bố Kim Hiền là gia chủ. Mặc dù có thể nói tạm thời giữ chức nhưng thời gian tạm thời đáng lẽ cũng chỉ ngắn thôi, chẳng mấy mà đổi thành chính thức mới phải.Dù sao chuyện Kim Hiền làm gia chủ Kim gia là chuyện kinh thiên địa nghĩa, không ai phản đối.
Nhưng vấn đề chính là ở chỗ này. Chữ tạm thời kia mãi vẫn không xóa. Điều này có quan hệ trực tiếp tới đệ đệ Kim Minh của gã.
Nếu giống như quá khứ, Kim Minh sẽ không có uy hiếp gì cả. Vì cho tới nay, tâm trí của Kim Minh chưa bao giờ đặt vào việc tranh đoạt vị trí gia chủ. So với vài ca ca, Kim Minh hầu như không có hứng thú với quyền thế.
Nhưng hiện tại không giống, y có một vị hôn thê mạnh mẽ. Đó làPhương Lan. Nguyên nhân là từ chính nữ nhân này.
Khi Kim Đông Nam còn sống cũng khen Phương Lan không dứt miệng. Mặc dù cô nương này xuất thân từ trấn nhỏ, nhưng hiền lương thục đức, lại trí tuệ hơn người, quan trọng nhất, thiên phú còn cực tốt. Có thể lấy nàng làm con dâu là may mắn của Kim gia.
Cứ như vậy, Phương Lan có một vị trí đặc thù trong suy nghĩ của người Kim gia. Nhưng một đám thê thiếp của Kim Hiền, không một ai được thừa nhận như vậy.
Hơn nữa, Kim Hiền lại càng kiêng kỵ sư phụ của Phương Lan, LụcThiên Minh.
Thanh niên này xuất hiện đột ngột, vô cùng đáng sợ.
Đầu tiên chỉ ở Trúc Cơ mà tiêu diệt một đám đệ tử thân truyền Kim Đan kỳ của Huyết Ma Giáo. Sau đó, không biết dùng biện pháp gì mà cảnh giới tăng rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến Kim Đan.
Bị lực lượng tinh nhuệ lớn của Linh Vận Môn vây công vẫn có thể trốn thoát, lại còn giết được thêm một đám, trêu đùa Linh Vận Môn trong lòng bàn tay.Sự can đảm này, chiến lực này, hoàn toàn chỉ có trên người của tuyệt thế thiên kiêu. Ít nhất đến giờ, Kim Hiền còn chưa nghe nói Linh giới có người trẻ tuổi nào có bản lĩnh như vậy. Đến chưởng môn Linh Vận Môn Phong Giang Hải cũng chỉ có thể ngửa mặt lên trời tức giận gào rú, bó tay hoàn toàn.
Một người đáng sợ như vậy lại là sư phụ của hôn thê Kim Minh.
Nếu Lục Thiên Minh có thể chống đỡ, qua khỏi kiếp nạn với Linh Vận Môn, sau này trưởng thành chắn chắn là một đại nhân vật. Có một người cường đại sau lưng như vậy, Kim Minh muốn trở thành gia chủ đúng là dễ như trở bàn tay, lúc nào làm cũng được.Khi suy nghĩ này bắt đầu nhen nhóm, Kim Hiền đã động sát tâm với Kim Minh.
Đế vương không có thân tình, trong đại gia tộc thân tình cũng như thứ đồ xa xỉ mà thôi. Người giống gia chủ Kim Đông Nam là cực ít.
Kim Hiền nổi sát tâm, nhưng không muốn tự tay giết đệ đệ, gánh cái danh giết anh em trong nhà. Nên gã muốn mượn tay Linh Vận Môn để diệt trừ Kim Minh.
Như vậy, dù thế nào Kim Hiền cũng không bị thiệt.Nếu kỳ tích xuất hiện, Lục Thiên Minh có thể vượt qua đuổi giết của Linh Vận Môn để trở về. Kim Minh chết trong tay người của Linh Vận Môn, không quan hệ gì với Kim Hiền. Nếu Lục Thiên Minh chết, gã bán đứng Kim Minh sẽ trở thành hành động quân pháp bất vị thân mà thôi.
Đến lúc đó, lại có được lợi ích từ phía Linh Vận Môn.
Khiêm tốn chỉ là lớp vỏ ngụy trang, thật sự, Kim Hiền là một kẻ lãnh huyết, ích kỷ. Nhưng toàn bộ Kim gia gần như không ai nhìn ra được.
Nên Kim Minh chết cực oan ức. Vì đến bây giờ, y cũng không muốn tranh đoạt gì, chỉ quan tâm đến Phương Lan. Mà Kim Minh cũng làngười nặng tình, sẽ không bao giờ làm mấy chuyện tàn sát anh em.
Đến chết Kim Minh cũng không biết, mình bị anh ruột bán đứng. Trước khi chết, trong lòng Kim Minh chỉ nghĩ về Phương Lan.
- Rất xin lỗi Lan nhi… Đời này ta không làm trượng phu của ngươi được, không thể yêu thương ngươi, cùng ngươi đi hết cuối con đường… Rất xin lỗi…
Thời khắc Kim Minh chết, Phương Lan đang cách Cẩm Tú thành mười mấy vạn dặm, đột nhiên cảm thấy thảng thốt, đau đớn. Nước mắt không hiểu sao cứ chảy ra.- Sao thế Phương Lan?
Sở Mặc, Tiếu Vạn Quân và Lý Phương Trung đều nghi hoặc nhìn Phương Lan.
Trên mặt nàng đau khổ, nhưng mắt lại mờ mịt:
- Con cũng không biết. Chỉ cảm thấy như một vật gì đó rất quan trọng đã biến mất. Không biết vì sao mà trong lòng cực kỳ khổ sở.
Sở Mặc nhíu mày, trầm giọng nói:
- Không lẽ Cẩm Tú thành đã xảy ra chuyện.
Phương Lan khẽ run, thanh âm cũng run rẩy theo:
- Sẽ không…
- Tăng tốc thôi.
Sở Mặc nói xong, kéo tay Phương Lan. Tốc độ tăng gấp đôi trong nháy mắt.
Tiếu Vạn Quân và Lý Phương Trung nhìn nhau, đều thấy sự kinh ngạc trong mắt đối phương, đồng thời lại gật gật đầu:
- Tuyệt thế thiên kiêu từ Thiên giới đúng là khác người.
Tốc độ của đoàn người tăng lên, càng ngày càng đến gần Cẩm Tú thành.Tòa thành rộng lớn hiện ra trước mắt.
Nhưng khi Sở Mặc nhìn thấy cửa thành, thân mình chấn động, hô lên thất thanh:
- Kim Minh!&