Chương 56: Tiêu tùng
Ở trong một con hẻm bên cạnh, tiến sĩ đang âm thầm quan sát, ánh mắt hắn âm hiểm nhìn chằm chằm chuột mặt người.
Có thể là do chỉ số thông minh cao, tiến sĩ không có sức 'mạnh' như Tanker, ngược lại sở hữu năng lực xuất chúng.
Bây giờ tiến sĩ cũng thức tỉnh khả năng: [Tinh thần xuyên thấu].
Hắn chưa sử dụng năng lực trong trận chiến, định sẽ thử trên người con chuột mặt người kia.
Nhân lúc tinh thần lực của nó phiêu tán, muốn khống chế nó.
Tiến sĩ tâm thần ngưng tụ, tinh thần lực của hắn hoá thành ngàn vạn mũi tên cứng rắn, đâm thẳng vào chuột mặt người.
Sau khi con chuột mặt người trúng chiêu, chỉ cảm thấy đại não đau đớn, nhịn không được kêu thảm thiết thành tiếng.
Sau đó bốn chân hướng lên trời, miệng sùi bọt mép, thân thể kịch liệt co giật, không biết là chết hay sống.
“Khăn Cổ. ” Thi vương mặt đỏ tức giận, lúc này mới phát hiện, phe của gã không phải đối thủ của Lâm Đông, độ tiến hóa của bọn họ quá cao.
Đàn em của gã vẫn đang làm việc chăm chỉ, Hầu Tử đã nhảy lên cổ của Tanker.
Mở chiếc miệng lớn dữ tợn muốn ngoạm đầu Tanker.
Nhưng Tanker vươn một bàn tay ra, chọc thẳng vào miệng nó.
Sau đó bẻ hai hàm của Hầu Tử theo hai chiều đối nghịch rồi ném rớt nó qua vai rơi xuống đất.
“Muốn ngoạm đầu tao sao? ”Tanker tức giận đạp thêm hai cái lên người Hầu Tử.
Các đàn em của Lâm Đông dùng khí thế huỷ diệt đàn zombie của thi vương mặt đỏ, hầu như không có thương vong.
Thi vương mặt đỏ tức giận: “Chúng mày đều chết cả cho tao. ” Hai tay gã vung về phía trước, đồng thời bành trướng các mạch máu tựa như vô số xúc tu bao trùm cả đường phố.
Lúc này lại có một đám zombie bị mạch máu của gã xuyên thấu.
Nhưng nhóm đàn em của Lâm Đông, dũng mãnh không sợ chết.
Mở miệng lớn cắn vào mạch máu, thậm chí có đứa dũng mãnh hơn hoàn toàn không để ý đến việc thân thể bị xuyên thấu, vẫn dốc hết toàn lực xông về phía trước.
Tựa như sói con hung tàn, cho dù là chết, cũng phải cắn xuống một miếng thịt từ người kẻ địch vậy.
Tanker gầm lên thấy đối phương biến đàn em của mình thành kẹo hồ lô thì không thể nhìn nổi nữa.
Tung người nhảy lên bên cạnh thi vương mặt đỏ, giơ quyền muốn đập.
Nhưng với thực lực của hắn, không phải đối thủ với gã.
Lồng ngực gã mặt đỏ nứt ra, vô số mạch máu quấn lấy xe tăng, đâm vào thân thể hắn bắt đầu hút máu thịt.
Tanker cảm thấy đau đớn, gầm lên vùng vẫy dữ dội.
Nhưng những mạch máu kia nâng hắn lên giữa không trung, khiến hai chân hắn rời khỏi mặt đất, vô cùng bất lực.
“Chết sạch cho tao. ” Gã mặt đỏ hấp thu không ít máu, da càng lúc càng đỏ.
Đồng thời mạch máu trên mặt nổi lên, cực kỳ dữ tợn đáng sợ.
Nhưng ngay trong thời điểm gã kiêu ngạo nhất, có một đám mây đen trên bầu trời bay đến.
Một đàn quạ đen lớn, chúng nó kêu cạch cạch quái dị, đồng tử lóe lên tia sáng đỏ.
Sau đó đàn quạ như đạn pháo lao xuống, mỏ chim sắc bén, dễ dàng cắt đứt mạch máu.
Từng luồng máu phun trào, mùi tanh bốc lên nồng nặc. "
Quạ đen đáng ghét! "Gã mặt đỏ không chịu nổi đàn quạ gặm nhấm, thân thể đau nhức, vội vàng rút mạch máu trở về.
Xe tăng vốn bị khống chế, rốt cục cũng thoát khỏi vây khốn.
Hắn ngẩng đầu nhìn thấy một con quạ đen mắt đỏ, chính là con chim nhỏ mà hắn muốn bắt hôm trước.
Tanker không nghĩ rằng nó sẽ giúp đỡ mình, chim đen nhỏ lấy đức báo oán không trách mình bắt nó.
Ngược lại còn đến cứu tính mạng hắn, trong lòng vô cùng cảm động. "
Chim nhỏ, mày thật tốt.
Tao đảm bảo sẽ không bao giờ bắt mày nữa đâu. ”
"Thật ngu ngốc… Thật ngu ngốc. . . "
Con quạ vỗ cánh, bay đi như lần trước.
Tanker: ".
.
. ” Bọn zombie nhanh chóng vây lại, tất cả đều là tinh nhuệ dưới tay Lâm Đông, thực lực cực kỳ mạnh mẽ. "
Xong rồi. . . "
Gã mặt đỏ có cảm giác không lành. . . . . . .
.
Lúc này Lâm Đông, lợi dụng năng lực thi vực, xuyên qua vách tường tiến vào nơi ẩn nấp của Lữ Hạo.
Đây vốn là khách sạn giờ đã thành mớ hỗn độn, trên trên nền gạch đá cẩm thạch, khắp nơi đều có vết máu.
Khi ngày tận thế đến, khách sạn có rất nhiều người, đây là khu vực bị ảnh hưởng nặng nề.
Hiện giờ vách tường khách sạn đều bị đám người Lữ Hạo dùng dị năng phong bế, độ dày ước chừng mười thước. "
Năng lực này, không đi làm công nhân đúng là lãng phí. . . "
Lâm Đông cảm thán.
Bởi vì là không gian phong bế, bốn phía đều đen kịt, chút ánh sáng mặt trời cũng không lọt vào được.
Chỉ có mấy cột sáng phát ra từ đèn pin của đội quân nhân loại cách đó không xa.
Đám người Lữ Hạo đang ngồi trên mặt đất nghỉ ngơi. "
Chúng ta phải nhân cơ hội khôi phục chút thể lực, vừa rồi tiêu hao quá lớn. "
Lữ Hạo nói. "
Phải. "
Tiểu Văn gật đầu, cảm thấy trốn vào rất sáng suốt. "
Dù sao zombie cũng không vào được, chúng ta có rất nhiều thời gian.
Vừa rồi vì ngăn cản lực khống chế tinh thần của con chuột mặt người.
Tôi cảm thấy cả người như bị rút sạch vậy. ”
"Anh Tiểu Văn, anh đừng nói nữa. . . "
Nữ thức tỉnh vẻ mặt buồn bã, trong lòng lo lắng.
Vừa rồi nhìn thấy năng lực thi vương kia vô cùng quỷ dị.
Chỉ một lần đối mặt đã giết chết Hứa Kiến, nhàn nhã tựa như đi dạo vậy.
Cô từng xem qua báo cáo quỷ thi, một khi gặp phải quỷ thi mà nói, cho dù là người thức tỉnh, tỷ lệ tử vong cũng cao tới tám mươi phần trăm. "
Rốt cuộc là ai thu thập tình báo! Xác định nơi này là sào huyệt một sao vậy? " Tâm tình cô gái có chút suy sụp nói. "
Lần này quả thật tình báo sai, dựa vào năng lực quỷ dị của thi vương, ít nhất phải độ khó phải từ bốn sao đến năm sao! " Lữ Hạo chau mày nói.
Nhớ tới tình cảnh lúc trước, trong lòng vẫn còn sợ hãi, tên kia quả là khủng bố.
Đối mặt với tuyệt cảnh như thế, nữ thức tỉnh nhịn không được khóc lên, giọng điệu nghẹn ngào nói. "
Tôi. . . Tôi vẫn chưa muốn chết. "
“Không sao, ít nhất chúng ta vẫn còn an toàn, chờ khôi phục chút thể lực. . . "
Tiểu Văn vừa định an ủi cô vài câu, nhưng giọng nói bỗng nhiên dừng lại.