Chương 202: Phá Giới Bi 2
Trên thân bia không có chữ nên còn gọi là Vô Tự bi.
Vô Tự bi không có năng lực gì, chỉ có một đặc tính là hầu như không thể hư hỏng.
Đương nhiên, chỉ là hầu như.
Vì sau này nó đã bị tổn hại.
Lần đầu tiên Vô Tự bi tổn hại là do hai đại tiên môn thái cổ quyết chiến, do thời gian quá lâu nên không thể kiểm nghiệm. Chỉ biết trận chiến này tối tăm trời đất, nhật nguyệt ảm đạm, ngay cả Thiên Địa Đồng Thọ bi cũng bị đánh nát mất một khối.
Sau khi Thiên Địa Đồng Thọ bi bị phá hủy, dẫn tới dị tượng trong thiên địa, linh khí tản mát, trình độ tu tiên của toàn bộ Trường Thanh giới giảm xuống một đoạn.
Nghe nói cảnh giới tu tiên nguyên bản của Trường Thanh giới vốn có bảy tầng, từ đó trở đi bảy tầng xuống thành sáu tầng.
Cũng bắt đầu từ thời điểm đó, mọi người mới biết hóa ra tấm bia này chính là căn cơ của Trường Thanh giới.
Vỡ mất một tấm, trời cũng thành khiếm khuyết.
Trời đã có khiếm khuyết thì linh khí tản mát, khiến cho hoàn cảnh tu tiên trở nên ác liệt hơn.
Từ đó trở đi, mỗi khi đại chiến là mọi người đều cẩn thận từng lợi ích từng tí, không dám phá Thiên Địa Đồng Thọ bi.
Thế nhưng vẫn không bảo tồn được Thiên Địa Đồng Thọ bi.
Trận chiến thời thượng cổ, Thiên Cơ môn chiến bại lâm nguy, sử dụng thủ đoạn cuối cùng, hóa ra bọn họ động tay động chân lên tám tấm Thiên Địa Đồng Thọ bi còn lại, bố trí Phá Giới đại trận, một khi phát động cả tám tấm bi đều nát, toàn bộ Trường Thanh giới đều không còn.
Vì thế, thậm chí Thiên Cơ môn còn tự tay phá hủy một tấm bia để chứng minh, khiến cho trời lại càng khiếm khuyết, linh khí tản mát thêm, tình cảnh của tu tiên giả càng lúc càng gian nan, sáu tầng tu tiên xuống thành năm tầng.
Trong tình huống như vậy, các tiên môn không thể không bỏ qua cho Thiên Cơ môn, chỉ là dùng hết mọi thủ đoạn trong sáng ngoài tối đối phó, làm cho nó suy sụp, quan trọng hơn hết là Thiên Cơ môn thiếu thốn nhân tài, cuối cùng còn chẳng có cơ hội khởi động đại trận phá hoại Thiên Địa Đồng Thọ bi.
Cũng vì lý do này Thiên Địa Đồng Thọ bi trở thành Phá Giới bi.
Thiên Cơ môn tồn tại cả vạn năm trong tình huống như vậy, chỉ có điều theo thời gian dần qua, tin tức về Phá Giới đại trận cũng dần dần tiêu tan, khiến cho sau này Thiên Cơ môn không còn ai có khả năng bố trí lại Phá Giới đại trận, hoàn toàn mất đi cơ hội trở mình cuối cùng. Chỉ có điều lúc này Thiên Cơ môn cũng đã suy yếu thành môn phái nhỏ, thù hận trước đây cũng từu từ quên lãng, không ai coi bọn họ là mối lo ngại lớn lao gì.
Mãi tới khi Thiên Cơ điện trở về, phúc tới tận cùng lại thành họa, vì vậy Thiên Cơ môn bị diệt vong.
Vị trí cũ của Vô Thường tự chính là trên một tấm Phá Giới bi.
Bây giờ Vô Thường tự đã chẳng còn nhưng Phá Giới bi vẫn đó, chỉ cần Phá Giới bi không đổ, Trường Thanh giới sẽ mãi mãi tồn tại.
Thời khắc này Ninh Dạ và Cừu Bất Quân, một già một trẻ đi tới vị trí của Trung Cực cung, chứng kiến tấm giới bi màu trắng noãn đứng sừng sừng ở đó.
Cho dù trải qua bao sương gió gột rửa, Phá Giới bi vẫn trắng noãn như ngọc, không dính chút bụi trần.
Nhìn tấm giới bi, Cừu Bất Quân không khỏi lên tiếng: “Rõ ràng thứ này không phải do trời đất tạo thành thì do tiên nhân gây dựng, chỉ không biết tiên nhân cỡ nào mới làm được như vậy.”
Ninh Dạ cũng gật đầu: “Vũ trụ mênh mông, rộng lớn vô cùng. Nếu nói có tồn tại mạnh hơn cảnh giới Niết Bàn, con cũng không lấy làm lạ, chẳng qua không ở trong giới này mà thôi. Nếu có một ngày chúng ta có thể vượt qua hạn chế, có lẽ có thể chứng kiến điểm cuối cùng đó.”
“Năm xưa các lão tổ tông cũng nghĩ như vậy nên mới không tiếc tất cả chế tạo ra Thiên Cơ điện, nhưng cũng do đó dẫn tới cục diện vạn năm suy yếu.” Cừu Bất Quân thở dài.
Ninh Dạ lại chẳng hề để ý: “Con người luôn theo đuổi giấc mơ, Thiên Cơ môn thượng cổ không làm sai, chỉ có điều thủ đoạn quá cấp tiến.”
“Còn con thì sao?” Cừu Bất Quân nhìn y: “Tương lai nếu con có cơ hội, có muốn đi lại con đường này không?”
Ninh Dạ chỉ khẽ mỉm cười: “Không, nếu con có cơ hội, con sẽ phá càng nhiều Phá Giới bi, từ nay về sau không còn tiên nhân.”
Cái gì?
Cừu Bất Quân kinh ngạc nhìn Ninh Dạ.
Ninh Dạ đã nói: “Tiên nhân vô đạo, vì muốn cầu thiên đạo mà coi muôn dân như giun dế, còn để họ lại làm gì?”
“Còn con thì sao? Tiên nhân thì thế nào?” Cừu Bất Quân bật thốt lên.
Ninh Dạ ngửa đầu nhìn lên trời: “Chẳng phải tiên nhân theo đuổi thiên đạo à? Vậy thì để bọn họ lên trời là được. Có bản lĩnh thì lên trời, không có bản lĩnh thì đừng tu tiên nữa. Từ nay về sau tiên về với tiên, phàm về với phàm, vĩnh viễn ngăn cách.”~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 1: Ân đền oán trả