Chương 42: Hòe Âm sơn 2
“Cái gì? Ngươi muốn tới Hòe Âm sơn?”
Trong Thất Sát động, Tuyệt Đao cốc.
Trương Liệt Cuồng kinh ngạc nhìn Ninh Dạ.
Hòe Âm sơn nằm ở phía nam Cửu Cung sơn, thế núi không lớn nhưng lại cực kỳ nguy hiểm, thường có yêu ma hoành hành. Đương nhiên không phải Hắc Bạch thần cung không diệt trừ được yêu ma ở đó mà để lại nơi này làm địa điểm khảo sát đệ tử.
Nhưng đệ tử tham gia khảo sát thấp nhất cũng phải Tàng Tượng trung kỳ mới được, bây giờ Ninh Dạ mới là sơ kỳ trong sơ kỳ mà đã muốn tới Hòe Âm sơn, có thể nói y rất to gan.
“Vâng, đệ tử muốn tới Hòe Âm sơn.” Ninh Dạ lại khẳng định.
Trương Liệt Cuồng hừ một tiếng: “Với thực lực của ngươi bây giờ, tới Hòe Âm sơn có phải hơi sớm không?”
Ninh Dạ đáp lời: “Sư tôn thường nói, đạo của Thất Sát ở chỗ dũng mãnh xông xa, còn đệ tử luôn hy vọng cương nhu song hành. Thời gian vừa qua đệ tử cũng suy nghĩ thế nào mới là cương nhu song hành, nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy người dũng cảm phải làm chuyện người khác không dám làm, kẻ trí tuệ thì mưu tính rồi mới làm. Nếu muốn cương nhu song hành mà không mất lòng can đảm thì phải dặt cương trong chuyện lớn, đặt nhu trong những chi tiết nhỏ.”
Trương Liệt Cuồng hừ một tiếng: “Đây không phải tác phong của nhánh Thất Sát ta đây.”
“Nhưng nó lại phù hợp với đạo của đệ tử, nghĩ lại thì... cũng không khiến sư phụ quá thất vọng.”
Trương Liệt Cuồng nhìn y, đôi mắt như sấm sét có vẻ hiền từ hơn một chút: “Nói cũng đúng, nếu ngươi đã muốn cương trong chuyện lớn, nhu trong chuyện nhỏ, vậy ta cho phép. Cho ngươi một ngày, tự tới Hòe Âm sơn mạo hiểm đi. Đúng rồi, ngươi có nhu cầu gì không?”
“Đệ tử không cần gì.”
“Hừ, không thể dựa vào phù đạo được!” Trương Liệt Cuồng lạnh lùng đáp lời, giọng nói như sương gió.
————————————————
Ba ngày sau, Ninh Dạ đã chuẩn bị đầy đủ lên đường tới Hòe Âm sơn.
Hòe Âm sơn nằm sau Cửu Cung sơn, trong núi yêu ma hoành hành, không thiêu snhững đại yêu cự ma.
Đám yêu ma này bị trận pháp của Hắc Bạch thần cung hạn chế, không cách nào rời khỏi Hòe Âm sơn, nhưng lại cực kỳ hung hăng trong vùng núi này, đệ tử nào không may mắn, có chết trong núi cũng rất bình thường.
Chính vì vậy, dẫu là các đệ tử Tàng Tượng đỉnh phong cũng thường kết bè kết đội rồi mới tới.
Nhưng các đệ tử thường không tìm thành viên lâm thời, cũng chẳng để kẻ yếu ớt như Ninh Dạ vào mắt, vì vậy khi tới Hòe Âm sơn, Ninh Dạ trực tiếp vào núi. Một số đệ tử đang đợi bằng hữu thấy vậy đều xôn xao kinh ngạc, thế nhưng không có ai chế nhạo. Người dám vào núi một mình hoặc là thằng ngốc hoặc tự tin vào bản thân, nhưng xem tu vi của đối phương chỉ có hai tầng, có nghĩ thế nào cũng không hiểu chỗ dựa của y là ở đâu, quá nửa là thằng ngốc.
Sau khi vào núi, Ninh Dạ không đi tiếp mà tâm thần tiến vào Thiên Cơ điện trước, vận chuyển Côn Lôn kính, bắt đầu tìm hiểu tình hình xung quanh.
Yêu ma không như tu sĩ, ít kẻ biết che giấu khí tức, theo đuổi tự nhiên, phụng theo thiên đạo, ngược lại hành động của chúng càng dễ bị phát hiện. Chính vì vậy, Côn Lôn kính nhanh chóng tìm ra động tĩnh và vị trí của yêu ma xung quanh, không chỉ có vậy thậm chí còn tìm ra tài nguyện gần đó.
Nếu sử dụng tốt ưu thế về tin tức, nó còn quan trọng hơn bất cứ ưu thế nào khác.
Đã có hướng hành động của yêu ma, Ninh Dạ cũng biết mình nên làm như thế nào.
Tâm thần rời khỏi Thiên Cơ điện, Ninh Dạ trực tiếp đi vào trong núi, y chọn một con đường nhỏ không có yêu ma qua lại, rồi chạy thẳng lên.
Trương Liệt Cuồng cho rằng y chỉ đi loanh quanh ở ngoài nhưng không biết Ninh Dạ vốn không định làm vậy - Ninh Dạ vào núi là vì y cần một số vật liệu, mà những vật liệu này không thể để Hắc Bạch thần cung biết, buộc phải tự mình thu thập.
Bên ngoài Hòe Âm sơn không có thứ y muốn, cho nên chỉ có nước mạo hiểm tiến sâu hơn.
Cũng may có Côn Lôn kính chỉ đường, chuyến đi này của Ninh Dạ không gặp nguy hiểm hay bất ngờ gì, cũng chẳng thấy bóng dáng yêu ma nào, tới sâu trong Hòe Âm sơn.
Nơi này là khu vực cực sâu, bất cứ yêu ma nào xuất hiện cũng có thể là Tàng Tượng đỉnh phong, tát một cái là Ninh Dạ mất mạng. Cho dù Côn Lôn kính có thể vạch ra con đường binfh an nhưng không phải cách vẹn toàn - yêu ma cũng biết di chuyển.
Một khi đi qua đường đi của Ninh Dạ, y lại vừa vặn đụng đầu vào, vậy Ninh Dạ chỉ có đường chờ chết.
Vì vậy Ninh Dạ chỉ có thể vừa đi vừa nghỉ, không ngừng sử dụng Côn Lôn kính quan sát xung quanh. Sử dụng Côn Lôn kính sẽ khiến tiêu hao tâm trí, dần dần Ninh Dạ cũng thấy mệt mỏi, không thể không nghỉ ngơi một lát.
Cũng may, rốt cuộc y cũng tìm được mục tiêu của mình.Hòe Âm sơn 3
Đó là một gốc cây khô quắt trắng xám, dưới cây đầy những hài cốt.
Tử Linh hòe!
Tử Linh hòe là một trong những mục tiêu quan trọng của Ninh Dạ trong chuyến đi lần này.
Cây Tử Linh hòe trước mặt mới có chưa lâu, chắc chỉ khoảng mười năm nhưng đã thỏa mãn yêu cầu của Ninh Dạ.
Thấy thứ này, Ninh Dạ không do dự tiếp mà bước từng bước một rất cẩn thận tới gần cây Tử Linh hòe.
Cây Tử Linh hòe kia như nhận ra điều gì, cành cây rung động, không ngờ thân cây lại hình thành một cái mặt quỷ xấu xí đang nhe nanh, phun một luồng khí tức tà ác về phía Ninh Dạ.
Chỉ cần dính một chút khí tức này thôi cũng đủ khiến thân xác Ninh Dạ tan nát mà chết.
Hơn nữa Tử Linh hòe không dùng thị lực để chứng kiến kẻ địch, các thủ đoạn ảo thuật không có tác dụng với nó.
Ngay khi quỷ khí ập tới, trên người Ninh Dạ đã xuất hiện một tấm phù chú.
Kim Quang phù.
Quỷ khí kia đánh vào Kim Quang phù nhưng bị ánh sáng vàng kim ngăn lại, Ninh Dạ cũng không tiến thêm, đứng luôn ở rìa ngoài cùng nơi quỷ khí có thể chạm tới, đây vừa vặn là nơi quỷ khí của Tử Linh hòe có thể tấn công đến y nhưng do khoảng cách khá xa nên uy lực yêu snhất.
Tử Linh hòe liên tục phun khí, Ninh Dạ cứ đứng đó để mặc nó tấn công, dùng hết tâm Kim Quang phù này thì dán thêm tấm khác.
Chỉ chốc lát sau, Tử Linh hòe đột nhiên run lên một cái, đổ thẳng xuống, bên dưới Tử Linh hòe có một con rối chuột đất nhảy ra, hóa ra nó chui dưới đất gặm rễ Tử Linh hòe.
Không phải Tử Linh hòe không biết con rối chuột đất đang lén cắn nó, nhưng vật này không có trí tuệ, đối với nó thì Ninh Dạ và con rối chuột đất đều là kẻ địch, hơn nữa cảm nhận nói với nó, Ninh Dạ mạnh hơn, lại vừa vặn trong phạm vi tấn công của mình, cho nên nó dốc hết sức tấn công Ninh Dạ, không buồn để ý tới con rối chuột đất.
Kết quả là bị con rối gặm sạch rễ cây.
Lúc này Ninh Dạ mới đi tới, thi triển một Phong Nhận thuật bổ ra, chém Tử Linh hòe thành hai nửa, để lộ ra mộc tâm ở bên trong.
Đây là tinh hoa của Tử Linh hòe.
Mộc tâm không lớn, nhưng đã quá đủ để chế tạo thành thứ Ninh Dạ cần.
Ninh Dạ đã chuẩn bị từ trước, gia công ngay tại chỗ, một chiếc mặt nạ ác quỷ nhanh chóng xuất hiện trên tay Ninh Dạ.
Mặt nạ Tử Hồn.
Công dụng quan trọng nhất của mặt nạ Tử Hồn là che giấu khí tức.
Hiệu quả của Tiềm Hành phù khá yếu, bây giờ mục tiêu chủ yếu của Ninh Dạ là tăng cường năng lực ẩn giấu bản thân, hiệu quả che dấu của mặt nạ Tử Hồn không tệ, kết hợp với Tiềm Hành phù nhân giai, có thể nói trừ phi gặp là tu sĩ chuyên về quan sát, y có thể lừa gạt tất cả tu sĩ Hoa Luân cảnh bình thường, có tác dụng cả với yêu ma.
Nhưng đây là tác phẩm tiêu biểu của Thiên Cơ môn, không thích hợp xuất hiện trước mắt người khác.
Sau khi làm xong việc này, Ninh Dạ đeo mặt nạ lên rồi đi tiếp.
Mượn năng lực của Côn Lôn kính, Ninh Dạ nhanh chóng tìm ra mục tiêu thứ hai của bản thân.
Đó là một đóa hoa.
Hoa có màu đen, có ba chiếc lá, nở ra ba cánh, xung quanh là một vùng đất chết, không một ngọn cỏ.
Tam Khô hoa.
Hoa này là kịch độc, chỉ để chế tạo độc dược, Tàng Tượng trở xuống ắt hải chết, Hoa Luân cũng khó tránh cảnh trọng thương.
Lần vào núi này, Ninh Dạ có hai mục tiêu, một là Tử Hòe thụ, cái còn lại chính là Tam Khô hoa.
Tam Khô hoa không có bất cứ năng lực tấn công nào, bản thân kịch độc đã là hệ thống phòng ngự tốt nhất của nó.
Nhưng với người đã chuẩn bị từ trước như Ninh Dạ, rõ ràng độc của nó cũng chẳng có ý nghĩa gì.
“Đi!” Ninh Dạ vung tay lên, con rối chuột đất đã xông ra.
Độc tính của Tam Khô hoa không thể coi là không mạnh, cho dù là con rối chuột đất không có sự sống, khi lao tới gần Tam Khô hoa cũng nhanh chóng phủ một lớp khô héo màu đen. Nhưng rõ ràng thứ này không có tác dụng gì, con rối chuột đất nhanh chóng cắn đứt Tam Khô hoa rồi ngậm bông hoa trở về.
“Dừng lại.” Ninh Dạ không dám để nó tới gần, lệnh cho con rối dừng cách mình ba mét.
Ninh Dạ dùng Ngự Vật thuật điều khiển Tam Khô hoa bay lên, bắt đầu luyện dược từ xa.
Ninh Dạ không phải người theo đan đạo, thủ pháp luyện dược của y rất bình thường. Cũng may độc dược khác với linh được, phá hoại luôn dễ hơn xây dựng. Y chỉ cần giữ lại dược tính của Tam Khô hoa là được.
Ninh Dạ không ngừng ngưng luyện, khiến Tam Khô hoa từ từ héo rút, cuối cùng biến thành một đống bột phấn màu đen.
Ninh Dạ đã chuẩn bị từ trước, bình ngọc bay ra, tiếp lấy bột phấn.
Ninh Dạ đậy nắp bình rồi thở phào một hơi, thành công rồi.
Đang định đi khỏi, lại nghe phía xa có người chạy tới.THIÊN CƠ ĐIỆN
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 1: Ân đền oán trả