Thiên Cơ Điện

Chương 456: Tất cả đều là đạo 1

Chương 456: Tất cả đều là đạo 1
Trong thiên hạ không có thuật nào là vô địch, Cửu Thiên Thần Thuật chưa bao giờ vô địch, chẳng qua trong truyền thuyết hiệu quả của nó quá mạnh, trong quá khứ Ninh Dạ vận dụng thuận buồm xuôi gió, vì vậy chưa phát hiện ra hạn chế của nó, nhưng bây giờ Ninh Dạ đã xác nhận thêm.
Tác dụng của Cửu Thiên Thần Thuật không phải không có giới hạn, chỉ cần còn là thuật chứ chưa phải đạo, chắc chắn sẽ có cực hạn.
Nhưng thuật thì có hạn chứ người thì vô hạn.
Dùng thuật thành đạo mới là chính đạo!
Chỉ có biến Cửu Thiên Thần Thuật thành Cửu Thiên Thần Đạo, mới là phương hướng phát triển của tương lai!
Nghĩ đến đây, Ninh Dạ lại có cảm ngộ, khi thi triển Vấn Thiên thuật đã không bị giới hạn trong khuôn khổ cũ nữa mà càng linh động, vận dụng cũng càng xảo diệu, có cảm giác siêu thoát mơ hồ, nhận biết về xung quanh cũng càng lúc càng rõ ràng.
Vấn Thiên thuật đã tiến bộ!
Pháp thuật có điểm cuối, là điểm cuối cũng là điểm khởi đầu!
Vấn Thiên thuật là hoàn chỉnh, nhưng chính vì là thần thuật nên đệ tử các đời của Thiên Cơ môn khó lòng đột phá hạn chế của bản thân pháp thuật.
Nhưng thời khắc này, Ninh Dạ đã hiểu được chân lý, rốt cuộc cũng phá tan được khuôn khổ cũ, khiến cho Vấn Thiên thuật của y tiến bộ thêm một bậc.
Sau khi hiểu ra điều này, trước mắt lại sáng sủa rộng rãi.
Trong vô số tin tức hỗn loạn đó, không ngờ lại có một tin tức rất rõ ràng.
Y đã tìm ra Tân Tiểu Diệp!
Y vẫn luôn chứng kiến Tân Tiểu Diệp, nhưng lúc này lại tìm ra trong phương diện tin tức, Vấn Thiên thuật đã có cảm ứng.
Đúng vậy, vận chuyển thiên cơ, vận mệnh nhất thể, Ninh Dạ lập tức hiểu ra.
Tân Tiểu Diệp học Khi Thiên thuật, vì vậy cô âm thầm luyện lại Thiên Cơ tâm pháp. Hai đệ tử Thiên Cơ môn như pháp tắc đại đạo cộng hưởng, trở thành vận mệnh chung trong vùng đất có đại đạo hỗn loạn này.
Đây là kết quả rất tốt!
Ninh Dạ đột nhiên hưng phấn hẳn lên.
“Tiểu Diệp... sư tỷ...” Ninh Dạ gọi nhỏ.
Tân Tiểu Diệp không có Thủy Nguyệt kính, nhưng khoảnh khắc đó dường như cô nghe được tiếng gọi của Ninh Dạ, ánh mắt lộ vẻ ngạc nhiên.
Chết tiệt!
Liệt Trọng Lâu mắng thầm trong lòng.
Tuy bây giờ hắn miễn cưỡng chống đỡ được bão Ngũ Sát vân, nhưng đó là vì lúc này bọn họ không trong khu vực mãnh liệt nhất của cơn bão.
Nói đúng hơn, bão Ngũ Sát vân không có trung tâm, vì mỗi thời mỗi khắc nó đều xảy ra biến hóa. Đơn sát, song sát, tam sát, mỗi tầng sát vân tương sinh lại mang tới phiền phức cao hơn vài lần. Còn với thực lực Liệt Trọng Lâu, tối đa hắn chỉ gánh được ba tầng tương sinh.
Chỉ cần là bốn tầng sát vân, hắn tuyệt đối không chịu nổi.
Thế thì cũng thôi, tỷ lệ của bốn tầng sát vân không cao, quan trọng nhất là dòng linh lực hỗn loạn ở nơi này làm cho thực lực bản thân hắn cũng bị ảnh hưởng, vạn nhất xảy ra sự cố... Liệt Trọng Lâu thật sự không dám nghĩ tiếp.
Có lẽ nên từ bỏ đám đệ tử này, tới nơi khác tìm đường thoát?
Với thực lực bản thân hắn, trong cơn bão này hắn chỉ cần cẩn thận một chút, có lẽ vẫn có cơ hội tự bảo vệ mình.
Nhưng nếu làm như vậy, không thể cứu được đám đệ tử này.
Dù sao Thái Âm môn cũng không phải Mộc Khôi tông, vì vậy khi vứt bỏ đệ tử cũng do dự thêm một chút...
Nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.
Ngay lúc Liệt Trọng Lâu định hạ quyết tâm tráng sĩ chặt tay, Tân Tiểu Diệp lại đột nhiên lao tới, trực tiếp chui vào một chỗ bão táp.
Hoàng Liên kinh hãi: “Ẩm Tuyết, quay lại!”
Thấy Tân Tiểu Diệp sắp bị bão táp nuốt trọn, một khắc sau bão táp nơi cô đi đến lại dần dần suy yếu, không ngờ Tân Tiểu Diệp chỉ tùy ý thi triển băng sương hộ thể là ngăn được cơn bão.
Đứng sừng sững trong cơn gió, tấm áo của Tân Tiểu Diệp bay phất phới như không có chuyện gì xảy ra, nếu không có gương mặt xấu xí chắc có thể tôn là tiên tử, nhưng vẫn khiến mọi người kinh ngạc.
“Sao lại như vậy?” Ngay cả Liệt Trọng Lâu cũng không nhịn được hét lên.
Tân Tiểu Diệp đã chạy tới một điểm khác trong bão Ngũ Sát vân.
Dọc đường cô chạy, tất cả bão táp đều tiêu tan, như gió bão thấy cô nên thối lui.
Nhưng Liệt Trọng Lâu lại chứng kiến rất rõ ràng, vì nơi Tân Tiểu Diệp chạy vào vừa vặn là nơi sát vân tương khắc.
Có điều sát vân sinh khắc thay đổi cực nhanh, khó mà nhìn ra manh mối, dẫu là hắn cũng không thể làm được, thế nhưng mỗi bước của Tân Tiểu Diệp đều rất vừa vặn, không quá sớm cũng không quá muộn, trải ra một con đường an toàn trong gió bão. Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều choáng váng.
Sau khi lượn quanh bên ngoài một vòng, Tân Tiểu Diệp trở lại bên cạnh Liệt Trọng Lâu, nói: “Sư thúc, các vị đồng môn, mời theo ta.”
Nói xong lại đi ra.
Lần này Liệt Trọng Lâu không nghi ngờ gì nữa, quát lên: “Đi theo Ẩm Tuyết!”
Đồng thời, ánh mắt Liệt Trọng Lâu nhìn Tân Tiểu Diệp cũng đầy ngạc nhiên và vui mừng, cô gái này có thiên phú như vậy, Thái Âm môn ta sẽ hưng thịnh rồi!
Hắn vừa gặp việc vui, tạm thời còn không nghĩ được nhiều.
————————————————————~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất