Chương 460: Độc Kinh Cức 1
Côn Lôn kính tỏa sáng, thân hình ba người Nguyệt Vô Thường biến mất.
Ninh Dạ thu hồi tâm thần, khẽ thở dài.
Quả nhiên chuyện bí cảnh không phải bí mật gì.
Nhưng bọn họ không biết đó là bí cảnh gì.
Luyện Yêu tháp!
Nếu tiến hành xếp hạng Thập Đại Thần Vật trong Thiên Cơ điện, hiển nhiên Tuyền Cơ xích, Tạo Hóa thần tọa, Côn Lôn kính sẽ xếp trong ba vị trí đầu, Luyện Yêu tháp xếp trong ba hạng cuối.
Nhưng không phải vì uy lực và hiệu quả của nó thấp, hoàn toàn ngược lại, trong giai đoạn đầu thì hiệu quả của nó là mạnh nhất.
Luyện Yêu tháp có hai tác dụng, một là luyện hóa yêu thú, cướp đoạt tinh hoa, hấp thu cho bản thân sử dụng. Hai là làm ngược lại, bồi dưỡng yêu thú mạnh hơn.
Hai bên hỗ trợ lẫn nhau, thời thượng cổ Thiên Cơ môn muốn tăng cường thực lực nên tiến hành đủ loại thí nghiệm, đa số là nhắm vào yêu thú. Phần lớn yêu thú sẽ chết, kẻ sống sót sẽ sản sinh đột biến, nhận được năng lực cường đại, sau đó Thiên Cơ môn nghĩ cách cướp đoạt những năng lực này cho mình.
Luyện Yêu tháp được chế tạo vì mục đích này.
Chuyện này khiến cho Thiên Cơ môn thời thượng cổ không chỉ đắc tội với tất cả tiên môn mà bao gồm cả yêu ma quỷ quái.
Tính thực dụng của Luyện Yêu tháp cực mạnh, nhưng tiên môn vốn theo đuổi thiên đạo, loại bảo vật có tính thực chiến mạnh nhưng khả năng phát triển trên đại đạo thấp như vậy, ngược lại xếp hạng cuối cùng.
Còn phân tích theo tình hình của Tuyệt Vân lĩnh, mảnh vỡ Luyện Yêu tháp chắc là bộ phận cường hóa yêu thú trong Luyện Yêu tháp, hơn nữa là cường hóa công kích và độc tính.
May là mình không đặt hy vọng Luyện Yêu tháp sẽ giúp ích trong việc luyện hóa máu La Hầu.
Nhưng Luyện Yêu tháp không có năng lực giúp sinh mệnh của yêu thú kéo dài, nếu thế sao lại không thể giết hết yêu thú trong Tuyệt Vân lĩnh?
Đây cũng là một vấn đề.
Có lẽ còn có nguyên nhận khác? Ninh Dạ không khỏi suy nghĩ.
Nhưng bây giờ không phải lúc nghĩ chuyện này - tới thời điểm hành động rồi.
Sau khi quan sát tình huống trong dãy núi, Ninh Dạ bắt đầu hành động.
Y đi tới cửa hang núi, gọi Điền Viễn Trung tới: “Mục tiêu đã xuất hiện, tiếp theo ta sẽ ra trận. Ngươi và mọi người chờ ở đây, lúc nào nhận được tin của ta mới đi vào.”
Điền Viễn Trung nghi hoặc: “Tuyệt Vân lĩnh khó truyền tin, làm sao chúng ta nhận được tin?”
Ninh Dạ tiện tay gắn một nắm Nguyệt Ảnh Hàn Sa vào vách tường bên cạnh: “Đến lúc đó trên đây sẽ có chữ viết, các ngươi hành động theo chỉ thị là được.”
Đây là năng lực sau khi y lĩnh ngộ được pháp tắc đại đạo hệ quang, cố thể trực tiếp dùng tia sáng viết chữ, tuy mờ nhạt khó đọc nhưng không gây khó găn gì cho người tu hành.
Sau dặn dò, Ninh Dạ trực tiếp đi vào trong Tuyệt Vân lĩnh.
Có Thái Âm môn đi trước dò đường, có Tân Tiểu Diệp truyền tin, Ninh Dạ đi đường thuận buồm xuôi gió, không gặp bao nhiêu phiền phức.
Nhưng không ngừng đi sâu vào, mâu mù càng ngày càng đậm, tầm nhìn cũng bị hạn chế, cho dù Ninh Dạ có tu vi Hoa Luân, còn tu hành theo đại đạo hệ quang, y vẫn không thể nhìn xa hơn mười trượng.
Đối với một người tu hành, tầm nhìn như vậy chẳng khác nào đưa tay không thấy được năm ngón.
Nhưng Ninh Dạ không vội.
Y không ngừng đi sâu vào trong, cảm ứng của Thiên Cơ điện cũng càng ngày càng mạnh, cho dù không có Côn Lôn kính y cũng cảm nhận được mảnh vỡ Luyện Yêu tháp đang ở phía trước.
Theo lý mà nói, lúc này chỉ cần vận dụng Thiên Cơ điện là mảnh vỡ sẽ tự động bay tới, nhưng cho dù cảm ứng mãnh liệt ra sao vẫn không xảy ra chuyện này.
Ninh Dạ không lấy làm lạ - cũng như Tù Tiên cốc, Tỏa Long liên, chắc chắn mảnh vỡ Luyện Yêu tháp đã xảy ra biến hóa, nếu không đã chẳng sinh ra rất nhiều loại yêu thú kỳ lạ.
Xoạt!
Trong mây mù, một con yêu thú đột nhiên xông ra.
Trông nó như con thằn lằn nhưng kích thước lớn tới kinh người.
Đã biết yêu thú ở đây rất quỷ dị nên Ninh Dạ không chiến đấu trực diện mà lóe lên một cái, xuất hiện sau lưng con thằn lằn.
Y vung tay, sau lưng con thằn lằn đã có một vết máu.
Còn thằn lằn gào thét cắn trả, Ninh Dạ nhẹ nhàng né tránh, không ngờ tốc độ của nó cực nhanh, còn tăngt ốc trong nháy mắt, ép cho Ninh Dạ không thể không dịch chuyển lên lần nữa để bỏ chạy, trong lòng cũng bị dọa tới mức mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.
Quả nhiên yêu thú ở đây nhanh nhạy tới đáng sợ.
Cũng may chiêu lấp lóe của y là đạo chứ không phải thuật, vì vậy không bị linh lực loạn lưu ở đây gây ảnh hưởng, lúc này y không ngừng lấp lóe, khóa chặt sau lưng con thằn lằn, từng đòn thủ đao chém xuống, đã cắt toàn bộ con thằn lằn ra.
Yêu vật ở đây mạnh về công kích, tốc độ, số lượng chứ sinh mệnh lực rất bình thường.
Bị Ninh Dạ hành hạ như vậy, cuối cùng con thằn lằn không chịu nổi, kêu rên rồi ngã xuống.~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân