Chương 472: Ảo trận 5
“Ngươi nói cái gì?” Trùng mẫu phẫn nộ la hét.
Cố Phong Hiên mỉm cười: “Trùng mẫu đừng giận, ta ban cho ngươi tự do, ngươi phục vụ ta, chuyện này hợp tình hợp lý. Tuy cũng coi như bị ta khống chế nhưng ít ra không bị nhốt ở đây.”
“Ngươi không muốn có chìa khóa bí mật à?”
Cố Phong Hiên lắc đầu nói: “Chuyện chìa khóa bí mật khó lòng phân biệt thật giả, nhưng ta đã từ bỏ chìa khóa đó, có hay không cũng chẳng sao.”
“Ngươi!” Trùng mẫu kêu gào ầm ỹ, đại lượng trùng thú bên cạnh đã chuẩn bị tấn công.
Cố Phong Hiên vẫn thản nhiên nói: “Cần gì phải vậy? Đi theo ta, ít nhất ngươi cũng có thể rời khỏi thế giới này. Nếu ngươi không muốn đánh với ta một trận, đương nhiên ta cũng không làm gì được ngươi, nhưng nếu ta muốn đi, trùng mẫu cũng chẳng giữ lại được.”
Trùng mẫu hít một hơi dài: “Nếu thế, chúng ta giao hẹn mười năm. Nếu ngươi có thể cứu ta khỏi biển khổ, ta sẽ chiến đấu giúp ngươi mười năm.”
“Mười năm sao đủ! Ta muốn trăm năm!”
“Được!” Trùng mẫu có tuổi thọ lâu dài, trăm năm cũng chẳng vấn đề gì với nó: “Vậy sao ngươi chưa động thủ?”
“Vội gì chứ? Để bọn chúng đánh nhau trước, như vậy mới tiện làm bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình mồi.” Cố Phong Hiên hết sức tự tin nói.
Mọi người đều muốn làm chim sẻ.
Cố Phong Hiên muốn, Liệt Trọng Lâu muốn, Ninh Dạ cũng muốn, người duy nhất không ý thức được điều này có lẽ là Thường Vũ Yên.
Chuyện này cũng xác định cô ta là vật hy sinh đầu tiên.
Khi Liệt Trọng Lâu khống chế Thiết Lang và chiến đấu điên cuồng, đám đệ tử còn lại của Thái Âm môn cũng chẳng nhàn rỗi.
Tướng đấu tướng, binh đấu binh, tiểu binh đấu pháo hôi.
Đám người Tân Tiểu Diệp, HỒng Nghê thi triển đủ loại thủ đoạn tấn công những kẻ có thực lực khá bình thường như Thường Vũ Yên - đánh tiểu nhân vật có một điểm lợi, đó là ngươi không cần lo công kích chân thực sẽ khiến bọn họ thoát khỏi ảo cảnh của Liệt Trọng Lâu.
Thực lực chênh lệch quá xa, bọn họ vốn không thể đối chọi lại ảo cảnh của Liệt Trọng Lâu.
Chính vì vậy trong phương diện hạ tầng, Thái Âm môn chiếm thượng phong tuyệt đối.
Đương nhiên đây chỉ là tạm thời.
Bên phía Thường Vũ Yên có bốn tên Vạn Pháp, tuy Thiết Lang và Chúc Bạch Thương đang giao đấu, Chiến Cửu Phong và Nguyệt Vô Thường vẫn còn đó. Hơn nữa Liệt Trọng Lâu dốc toàn lực khống chế Thiết Lang, hai người đã bắt đầu phát hiện có điểm không đúng, có thể thoát khỏi ảo cảnh bất cứ lúc nào.
Trận chiến lần này, Ninh Dạ muốn ‘ban’ phần thắng cho Thái Âm môn, đương nhiên không thể ngồi yên.
Thấy Vạn Tượng Huyễn Cảnh đại trận đã có chút thành tựu, Ninh Dạ nói: “Sư tỷ, được rồi.”
Nghe y nói như vậy, Tân Tiểu Diệp đột nhiên lấy ra một vật, chính là linh dược mà cô nhận được lúc trước, nhanh chóng ăn vào rồi dốc hết sức tấn công, đánh lên người một đệ tử Hắc Bạch thần cung. Thân thể đệ tử Hắc Bạch thần cung lập tức đông thành băng đá, chỉ một đòn đã mất mạng.
Đòn vừa rồi có uy lực cực lớn, những người bên cạnh cùng kinh ngạc.
Hoàng Liên đã nói: “Ẩm Tuyết, muội...”
“Ta đột phá rồi!” Tân Tiểu Diệp nhanh chóng trả lời: “Hóa ra ở đây có thể trước sử dụng linh lực, có thể nhanh chóng chuyển thành chiến lực của bản thân.”
Nghe y nói vậy, tất cả mọi người đều hưng phấn hẳn lên.
Đáng tiếc, bọn họ không may mắn, phần lớn không kiếm được linh dược gì, ngược lại Hồng Nghê cực kỳ vui vẻ.
Trước đó Ninh Dạ cố tình bố trí nên cô nàng rất may mắn, lần lượt nhận được ba gốc linh dược. Lúc này nghe Tân Tiểu Diệp nói vậy, cô nàng không hề khách khí, trực tiếp nuốt sống những linh dược kia, chỉ cảm thấy dược lực sôi trào trong cơ thể, tu vi nhanh chóng tăng cường, pháp lực dồi dào như muốn lao ra ngoài thân thể.
Tuện ra tay công kích, hàng loạt tiếng nổ ầm ầm, đã giết chết một đệ tử Hắc Bạch thần cung.
“Ta cũng đột phá rồi!” Hồng Nghê hưng phấn hét lớn.
Sau đó không hề cố kỵ xuất thủ liên tục, cùng lúc, trên người cô nàng tỏa ra hào quang rực rỡ.
“Ồ?” Liệt Trọng Lâu cũng phát hiện đệ tử đột phá, không chỉ dùng linh dược khiến tu vi tăng cường, thậm chí pháp thuật cũng tiến bộ rõ rệt.
Chẳng lẽ là...
Ngộ đạo?
Chắc chắn Hồng Nghê đã ngộ đạo!
Liệt Trọng Lâu hưng phấn không thôi.
Nơi này quả thật bất phàm, không chỉ Ẩm Tuyết ngộ đạo, ngay cả Hồng Nghê cũng ngộ đạo.
Chứng kiến cảnh tượng này, những đệ tử Thái Âm môn nhận được linh dược chẳng còn e ngại gì, lao nhao ăn linh dược rồi xuất thủ, ánh sáng linh lực trong cơ thể bùng lên, thực lực đám người tiến bộ mãnh liệt chỉ trong chớp nhoáng, hơn nữa có hai người thể hiện thực lực vượt xa quá khứ, Hoa Luân của một trong số đó còn tỏa sáng rực rỡ, trực tiếp tăng thêm một tầng luân cảnh, một người khác thẳng thắn phóng thích yêu lực, hóa thành hình thái yêu thú, gào thét điên cuồng, đồng thời hưng phấn nói: “Ta thăng cấp lên Yêu Thể Hoàn Hảo rồi!”~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân