Chương 474: Bọ ngựa bắt ve
Nhưng tới tận lúc chết cô ta vẫn không ý thức được mình chết thế nào, chỉ cho rằng bị đối thủ giết chết, ánh mắt toát lên vẻ không cam lòng... Ta có kỳ ngộ, ta đã đột phá, sao lại chết ở đây được?
Cuối cùng cảm xúc không cam lòng khiến Hồng Nghê tập trung tất cả linh lực, hóa thành một luồng cầu vồng đánh vào người Chiến Cửu Phong, khiến Chiến Cửu Phong cũng hừ nhẹ đau đớn.
Đám đệ tử Vân Tuyệt môn đang xem kịch tặc lưỡi lắc đầu.
Có người nhìn linh dược trong tay, còn thấy hơi tiếc nuối: “Đều là linh dược ngàn năm, dùng như vậy có phải lãng phí không? Nếu luyện thành linh đan sẽ tốt hơn nhiều.”
“Đừng nói linh tinh nữa, mau dùng đi!” Thiên Cơ thúc giục: “Nếu có cơ hội đột phá thì nói cho ta, ta dẫn hắn tới gặp chủ nhân, có thể trực tiếp ban cho thăng cấp. Bỏ qua cơ hội lần này là sau không còn đâu.”
Nghe nó nói như vậy, mọi người không dám do dự tiếp, vội vàng ăn vào.
Chỉ trong chốc lát, một đệ tử Tàng Tượng hậu kỳ đã kêu lên: “Ta lên Tàng Tượng đỉnh phong, có thể thăng cấp rồi.”
Thiên Cơ nắm lấy hắn, thi triển thuật độn thổ.
Đệ tử kia kinh hãi: “Có nhanh quá không, ta còn chưa làm quen với linh lực mới này... Ơ...”
Còn chưa dứt lời đã chìm xuống đất, lúc xuất hiện trở lại đã ở bên cạnh Ninh Dạ.
Ninh Dạ phất tay một cái, bàn tay đặt lên đầu đệ tử kia, thi triển Cấn Tự Bí, đệ tử kia còn chưa hiểu có chuyện gì đã thăng cấp lên Hoa Luân dưới xung kích của dược lực.
Hắn còn chưa kịp hoàn thiện Hoa Luân của bản thân, Thiên Cơ đã xoạt một tiếng, đưa hắn trở về.
Những đệ tử Vân Tuyệt môn khác chỉ thấy người kia xoạt một tiếng biến mất, lúc trở lại đã là cảnh giới Hoa Luân, lập tức ngây ngốc.
Thế này là sao?
Có thế thôi đã thăng cấp rồi?
Sao lại nhanh thế?
Không phải ảo thuật chứ?
Bọn họ biết Ninh Dạ có thủ đoạn giúp bọn họ thăng cấp, thế nhưng không ai ngờ lại nhanh gọn đơn giản như vậy.
Đám người còn đang ngây ngốc, Thiên Cơ đã thấy một kẻ tới giới hạn đột phá, trực tiếp nắm lấy kéo đi.
Đây là một tu sĩ cảnh giới Hoa Luân, nhưng không phải đỉnh phong, chỉ đột phá luân cảnh, nhưng cũng không sao, Ninh Dạ lại càng thoải mái.
Vậy là cứ đi tới đi lui như vậy, từng đệ tử Vân Tuyệt môn được chuyển đi chuyển lại như vậy, lúc đi mới tiền kỳ, lúc về đã là trung kỳ, lúc đi đỉnh phong, khi về thì trực tiếp thăng cấp.
Điền Viễn Trung nhận được nhiều linh dược nhất, tận năm linh dược ngàn năm, lại thêm Cấn Tự Bí của Ninh Dạ, cho nên đã trực tiếp thăng cấp lên Vạn Pháp trung kỳ, khiến cho hắn hưng phấn không thôi.
Điền Viễn Trung cũng biết sử dụng ngoại lực thăng cấp như vậy thì căn cơ bất ổn. Nhưng ông đây có muốn xưng bá cửu châu hay phi thăng sang thế giới khác, đột phá dễ dàng như vậy có gì không tốt?
Đối với những người hạnh phúc vì biết thế nào là đủ, thăng cấp nhanh chóng chính là điều mà họ mong đợi.
Chỉ trong nháy mắt, tu vi của tất cả đệ tử Vân Tuyệt môn đã nhanh chóng tiến bộ.
Lâm Gù bị phong tỏa tai mắt, không biết chuyện gì xảy ra, nhưng dù sao lão ta cũng là tu sĩ cảnh giới Hoa Luân, có thể cảm nhận được khí tức bên cạnh thay đổi ra sao, chỉ cảm thấy từng người bên cạnh đột nhiên khí tức tăng trưởng điên cuồng, thực lực tiến bộ đột ngột, trong lòng kinh hãi, đang buồn bực không biết chuyện gì xảy ra, lại thấy Thư Vô Ninh đã đi tới, giải tỏa cấm chế cho lão.
“Được rồi, ngươi có thể dậy.”
“Ngươi...” Lâm Gù kinh hãi nhìn Thư Vô Ninh.
Khi mới gặp cô bé lần đầu tiên, cô mới chỉ là Tàng Tượng đỉnh phong, sau đó trở thành Hoa Luân, bây giờ lại càng mạnh, đã lên tới ba tầng luân cảnh.
Thư Vô Ninh đã ném cho hắn một cây linh dược.
Lâm Gù nhận lấy, kích động tới mức toàn thân run rẩy: “Đây là linh dược ngàn năm.”
“Cho ngươi.” Thư Vô Ninh nói.
Lâm Gù vui mừng: “Đa tạ cô nương!”
“Không cần khách khí, giờ thì đi theo ta.”
“Đi đâu?” Lâm Gù hỏi theo bản năng.
“Đương nhiên là giết người. Nếu tu vi tăng cường rồi, đương nhiên phải thể hiện uy lực một phen.” Thư Vô Ninh nói rất thẳng thừng.
Thể hiện uy lực một phen?
Ngươi đùa cái gì thế?
Đằng đó là Liệt Trọng Lâu, Chúc Bạch Thương đấy!
Cho dù tu vi của các ngươi tiến bộ nhanh đến đâu đi nữa, cũng không thể đối phó với nhân vật như vậy được.
Các ngươi có kiêu ngạo quá không?
Lâm Gù còn định phản đối nhưng lại thấy Điền Viễn Trung đi tới, tóm lấy lão ta kéo đi.
Vạn Pháp nắm Hoa Luân, Lâm Gù hoàn toàn không có sức phản kháng, Điền Viễn Trung đã dẫn hắn trở lại chiến trường.
————————————————
Lúc này tình thế trên chiến trường đã thay đổi.
Sau khi phát động vòng cấm chế đó, Thường Vũ Yên đã chết, không ít đệ tử Hắc Bạch thần cung cũng tử vong.
Nhưng cái giá đổi lại là đám người Chiến Cửu Phong, Nguyệt Vô Thường đều tỉnh khỏi ảo cảnh.~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân