Chương 484: Mười năm 1
Nhưng nguyên thần là sinh mạng của tu sĩ, cho dù là đại năng cũng không thể tùy tiện ban tặng. Thực Tâm công của Phong Đông Lâm đáng sợ là vì nó phá hoại căn cơ nguyên thần.
Chỉ có người tu luyện Doãn Thiên Chiếu như Tử Lão mới có thể tùy tiện đưa ra mảnh vỡ nguyên thần.
Ninh Dạ vội hô: “Đa tạ Tử Lão thượng tiên!”
“Chẳng qua là một giao dịch mà thôi.” Tử Lão vẫn giữ thái độ bình tĩnh, thân hình thiếu niên xanh lét lại biến mất, hóa thành mây mù: “Ta luyện hóa Ngũ Sát vân, bị thương quá nặng, phải về tĩnh dưỡng, các ngươi làm gì thì tùy.”
Nói xong định đi khỏi.
Ninh Dạ kêu lên: “Tử Lão thượng tiên, hãy chỡ một chút.”
“Còn chuyện gì nữa?”
“E là Ninh Dạ còn phải xin ngài hai mảnh vỡ nguyên thần.” Ninh Dạ nói.
“Ngươi nói cái gì?” Thân hình Tử Lão đột nhiên xuất hiện, ánh mắt lập tức chuyển lạnh: “Đừng tham lam, ta...”
Ninh Dạ: “Thượng tiên đừng hiểu lầm, cái này không phải ta muốn mà là vì kế hoạch tiếp theo.”
————————————————————
Thiên điện của Cực Đạo cung.
Nơi này đã được thu dọn sạch sẽ, vài căn phòng đã trở thành trụ sở tạm thời.
Dung Thành đang ở đây.
Đám người bên Hắc Bạch thần cung đều đã chết, Dung Thành là người duy nhất còn sống.
Đương nhiên là nhờ Ninh Dạ.
Chính vì vậy, Dung Thành tận mắt chứng kiến nơi này đột nhiên sinh ra ảo cảnh, huyễn hóa muôn phương, đã hiểu rất rõ đây là một âm mưu - cho dù hắn không thấy người của Mộc Khôi tông nhưng vẫn cảm nhận được đây là một âm mưu khổng lồ.
Vấn đề là, bản thân đã đặt mình trong đó, khó lòng thoát khỏi.
Chuyện này khiến hắn rất phiền não, không biết Ninh Dạ sẽ làm gì với mình.
Nhưng hắn muốn gặp Ninh Dạ mà lại bị cự tuyệt.
Bây giờ hắn không khác gì bị giam lỏng.
Sau khi đợi hai ngày, rốt cuộc Dung Thành cũng gặp được Ninh Dạ.
Ninh Dạ vừa mở miệng, câu đầu tiên đã là: “Nói thử xem ngươi đoán được gì nào?”
Dung Thành tức giận nói: “Người làm cho Cố Phong Hiên đầu hàng không phải Điền Viễn Trung mà là Mộc Khôi tông phải không? Tuy bọn họ không hề xuất hiện nhưng chỉ cần nghĩ lại những việc đã xảy ra, nếu ta không đoán ra không phải là ngu ngốc quá à?”
Ninh Dạ vỗ tay cười ha hả: “Biết ngay là không giấu được ngươi mà. Ài, thế mới nói, bây giờ ta rất khó khăn. Trước đây là ta biết bí mật của ngươi, có thể túm tóc ngươi, nhưng bây giờ để giữ mạng cho ngươi, ta đành phải cho ngươi biết bí mật của ta. Phải làm thế nào mới ổn đây?”
Dung Thành trừng mắt nhìn hắn: “Nếu ngươi muốn giết ta diệt khẩu thì đã giết từ lâu rồi. Có gì thì cứ nói thẳng đi.”
Ninh Dạ gật đầu: “Vậy ta không lừa ngươi nữa, ta là Bạch Vũ.”
Dung Thành trợn mắt: “Đã đoán ra, còn gì nữa không?”
“Mộc Khôi tông muốn Đông Phong quan.”
Dung Thành ngạc nhiên.
Hắn nhìn Ninh Dạ, nghĩ lại chuyện lúc trước, cuối cùng đã hiểu: “Hóa ra các ngươi bố trí cái bẫy lớn như vậy là vì Đông Phong quan?”
Ninh Dạ gật đầu.
“Đùa gì vậy?” Dung Thành đứng bật dậy: “Các ngươi định dùng thánh địa đạo giả này để dụ dỗ Thái Âm môn giao dịch với Hắc Bạch thần cung, đổi lấy Đông Phong quan? Tuyệt đối không thể, chắc chắn Hắc Bạch thần cung sẽ không đáp ứng.”
“Chỉ thuê thôi, trăm năm sau sẽ trả lại.”
“Thuê à? Như vậy thì được. Không, vẫn không được. Còn Quân Bất Lạc, hắn tuyệt đối không đồng ý đâu.”
Quân Bất Lạc thân là Đông Kỳ Sứ, có quyền lực tương đối trong Hắc Bạch thần cung, Đông Phong quan là khu vực mà hắn khống chế, muốn hắn cho người khác thuê lãnh địa của mình, thế Đông Kỳ Sứ đi đâu sống?
Muốn hắn đồng ý cũng được thôi, ít nhất hai thần vật cỡ Ngọc Hoàng Cốt, một món thì chưa chắc hắn đã chịu.
“Đây là nguyên nhân vì sao ta cần ngươi sống sót.”
“Muốn dùng bí mật của ta ép Quân Bất Lạc gật đầu?” Dung Thành cười lạnh: “Không thể nào. Trừ phi ngươi thật sự lấy được Thiên Hành Nguyên từ người ta. Nhưng ta nói thật cho ngươi biết, nếu ta không chịu, cho dù ngươi giết ta cũng chẳng lấy được. Mà chỉ cần không lấy được Thiên Hành Nguyên thì bí mật này sẽ chẳng có ý nghĩa gì!”
“Ta biết, ta có nói dùng ngươi trao đổi đâu.” Ninh Dạ trả lời.
“Vậy ngươi có ý gì?”
“Thật ra có một số chuyện có thể xử lý rất đơn giản. Muốn Quân Bất Lạc gật đầu thì quá khó khăn, đúng như ngươi nói đấy, cho dù dùng ngươi làm tiền vốn cũng chưa chắc đã thành công. Vì vậy ta dùng cách đơn giản hơn.”
Y ghé sát vào Dung Thành: “Giết chết Quân Bất Lạc!”
Giết chết Quân Bất Lạc?
Dung Thành ngơ ngác nhìn Ninh Dạ, như đang nghe một chuyện cười lớn.
Quân Bất Lạc có Vô Thiên thần độn, độn thuật đã lên tới đạo cảnh, tới vô hình, đi vô tung, cho dù sử dụng những trận pháp phong tỏa không gian cũng không thể nhốt được hắn.
Có thể nói Quân Bất Lạc chính là kẻ chạy trốn nhanh nhất Trường Thanh giới, không ai ngăn nổi.
Nếu nói Tử Lão khó giết, vậy thì Quân Bất Lạc còn khó giết hơn hắn.~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân