Chương 498: Gặp mặt 2
Nhưng có một điều Quân Bất Lạc nói không sai, đó là quan hệ giữa hắn và Phong Đông Lâm cũng khá tốt. Ninh Dạ giúp hắn làm việc, ít nhất Phong Đông Lâm cũng không phản cảm, bằng không đã chẳng có chuyện Phong Đông Lâm và Quân Bất Lạc liên thủ ở Lạc thành.
Bây giờ Quân Bất Lạc nói câu này không phải là động viên Ninh Dạ, mà là động viên chính mình, làm nền cho tâm lý của bản thân để nói những lời tiếp theo, cũng là cách để tự thuyết phục.
Ninh Dạ hiểu suy nghĩ của hắn, mượn thế tiến lên: “Ơn tri ngộ của Đông sứ, Ninh Dạ nào dám quên.”
Ngươi là tri ngộ, chứ ơn thì chưa thấy đâu.
Quân Bất Lạc hiểu rõ điều này: “Hoàng đế không thể để binh sĩ đói bụng được, ngươi làm bao việc vì ta, còn giết chết cả Chúc Bạch Thương, cũng coi như tận tâm tận lực. Trường Hồng, lát nữa cho hắn vào kho bảo vật của ta, chọn hai món.”
Lý Trường Hồng đáp ứng.
Ninh Dạ ra vẻ vui mừng: “Đa tạ Đông sứ!”
Thấy y như vậy, Quân Bất Lạc cũng thỏa mãn.
Bây giờ hắn sợ nhất là Ninh Dạ lộ vẻ thanh cao.
Ninh Dạ không thanh cao thì dễ làm rồi.
Quân Bất Lạc đã nói: “Vậy nếu ta còn một chuyện cần ngươi bày mưu tính kế giúp ta, nhưng ta muốn ngươi giữ bí mật, ngươi có làm được không?”
Ý của hắn đương nhiên là ngươi không thể nói với Phong Đông Lâm.
Ninh Dạ cười nói: “Thuộc hạ vẫn luôn giữ bí mật chuyện Dung Thành.”
Nói xong đã chắp tay lại: “Đông sứ có gì dặn dò xin cứ nói. Chỉ cần Ninh Dạ làm được, tuyệt đối không chối từ. Nếu không làm được cũng sẽ quên thứ không nên nhớ.”
“Tốt lắm.” Không ngờ Quân Bất Lạc lại đứng dậy: “Nếu đã thế, ngươi đi theo ta.”
————————————————————
Phủ Đông sứ.
Ninh Dạ theo Quân Bất Lạc xuống tầng dưới cùng của địa lao.
Tầng dưới có tổng cộng tám phòng giam, mỗi phòng đều bố trí cấm chế, nhưng bây giờ tám phòng giam của địa lao đều trống không, chỉ nhốt có một người.
Công Tôn Dạ bị ngâm nửa người trong nước, cánh tay bị xiềng xích đặc chế khóa chặt, người đầy những kiến lửa.
Đây là một loại kiến có độc tính, khi cắn người nó sẽ truyền độc tố vào, cực kỳ đau đớn, là thủ đoạn tra tấn thường được sử dụng.
Công Tôn Dạ chỉ bị bắt không tới nửa ngày nhưng lúc này đã bị dằn vặt tới không ra hình người, dáng vẻ như đang hấp hối, cúi đầu như đã chết.
Thấy tình cảnh như vậy, Ninh Dạ lập tức nói :”Công Tôn Dạ?”
Y sợ Công Tôn Dạ thấy bản thân lộ ra manh mối gì đó, vì vậy lên tiếng trước.
Quả nhiên nghe thấy tiếng Ninh Dạ, thân thể Công Tôn Dạ run lên.
Sau đó hắn chậm rãi ngẩng đầu.
Chỉ trong khoảnh khắc này, tâm thần của Công Tôn Dạ đã trấn tĩnh trở lại, dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn Ninh Dạ một hồi rồi lại cúi đầu.
Ngược lại, Triệu Hàn Thi phụ trách tra hỏi quay sang nhìn Ninh Dạ: “Hóa ra là Ninh Huyền Sách Sứ, ngươi cũng thật tinh tường, hắn không ngẩng đầu mà ngươi cũng nhận ra.”
Ninh Dạ cười nói: “Ta từng tiếp xúc với Công Tôn Dạ nhiều lần rồi, khi hắn phản bội thần cung, ta đang ở bên cạnh, đương nhiên là nhận ra hình thể của hắn rồi. Vốn còn tưởng tên này không thể hoàn thành nhiệm vụ mà Yên Vũ lâu giao phó, chắc đã bị kéo về, không ngờ Yên Vũ lâu lại phái hắn tới thực hiện nhiệm vụ gây hại cho Đông Phong quan chúng ta.”
Nghe y nói vậy, Công Tôn Dạ lấy làm lạ, vội vàng cúi đầu nghĩ xem Ninh Dạ nói vậy là có ý gì?
Triệu Hàn Thi cũng lấy làm lạ, hắn còn chưa kịp hỏi thì Ninh Dạ đã quay sang phía Quân Bất Lạc: “Đông sứ, Công Tôn Dạ là tội đồ của Hắc Bạch thần cung, nếu đã bắt được hắn sao không trực tiếp đưa về Hắc Bạch thần cung?”
Nghe y nói thế, trong lòng Công Tôn Dạ lập tức hiểu rõ.
Hắn không biết trong hộp có Ngọc Lưu Sương, nhưng Triệu Hàn Thi bí mật tiếp xúc với Tôn Túc, sau đó bọn họ có một cái hộp mà cảnh giới Vô Cấu mới có thể mở ra, bản thân đã rất thần bí.
Chẳng lẽ là....
Công Tôn Dạ lập tức nghĩ ra, chắc Ninh Dạ đã gặp Công Tôn Điệp.
Hắn thầm hưng phấn, biết cơ hội sống sót đã tới.
Nhưng Ninh Dạ nói không tỉ mỉ, tạm thời còn không biết mình nên làm thế nào.
Không, việc duy nhất hắn cần làm bây giờ là ngậm miệng lại.
Cũng như Nhạc Tâm Thiện, Quân Bất Lạc rất tin tưởng vào Ninh Dạ, Công Tôn Dạ cũng có lòng tin về y.
Thực ra hắn có thể kiên trì tới giờ phút này là hy vọng Công Tôn Điệp có báo tin cho Ninh Dạ, khiến Ninh Dạ tới cứu mình, nhưng hắn cũng không ngờ Ninh Dạ lại tới nhanh như vậy.
Lúc này Quân Bất Lạc đã nói: “Đây là điều ta muốn nói với ngươi, do một chuyện, không thể giao Công Tôn Dạ cho Hắc Bạch thần cung xử lý.”
“Ồ? Thế thì vì sao?”
Quân Bất Lạc thở dài: “Nói ra thì rất dài dòng, không cần phải bàn bạc ở đây, nếu ngươi đã thấy rồi thì chúng ta ra ngoài hãng nói. Hàn Thi, ngươi cũng đi theo, gọi cả Không Viêm tới.”
“Nhưng bên này...” Triệu Hàn Thi chỉ Công Tôn Dạ.
“Không vội. E là đã có rất nhiều người biết, ta cần mượn trí tuệ của Ninh Dạ để giải quyết phiền toái của ta.”~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân