Thiên Cơ Điện

Chương 517: Vũ Thiên Tầm 1

Chương 517: Vũ Thiên Tầm 1
Nghe hắn nói vậy, Lý Trường Hồng cũng thầm kinh hãi.
Đúng vậy, sao lại quên mất chuyện này kia chứ?
So với khe hở Ma Vực, Thiên Hành Nguyên liên quan tới bí mật về Vô Thiên thần độn của Quân Bất Lạc, càng quan trọng hơn. Bây giờ Ninh Dạ khó khăn lắm mới nhận được lòng tin của Dung Thành, nếu để Dung Thành biết...
Lý Trường Hồng rùng mình một cái: “Thuộc hạ lập tức dặn tất cả mọi người giữ bí mật.
Quân Bất Lạc gật đầu: “Đành phải làm như vậy thôi, nếu cần thì... giết!”
Người trong phủ Đông sứ đều là người mình! Nhưng vì kế hoạch đại cục, đành phải làm như vậy!
Lý Trường Hồng vẫn hơi do dự: “Nhưng nếu làm vậy, chuyện Ninh Dạ đang làm ở đây sẽ có chỗ bất tiện, không có chúng ta ủng hộ...”
Quân Bất Lạc cũng cảm thấy đau đầu.
Ninh Dạ muốn bắt Công Tôn Điệp thì phải điều động người của Quân Bất Lạc, còn muốn nhận được lòng tin của Dung Thành thì bề ngoài phải không có liên hệ gì với Quân Bất Lạc.
Hai chuyện này mâu thuẫn với nhau, phải làm sao mới ổn?
Nhưng cũng may đại nhân vật tự có cách của đại nhân vật, hắn không giải quyết được thì thẳng thắn đá chuyện này đi.
Quân Bất Lạc bèn nói: “Ngươi tới hỏi Ninh Dạ xem nên xử lý chuyện này ra sao?”
——————————————————
Phượng Linh các.
Ninh Dạ và Dung Thành đã đi vào trong.
Đậu Quân An đã bố trí phòng khách cho họ từ trước.
Sau khi bước vào phòng, Dung Thành đang định nói chuyện nhưng lại thấy Ninh Dạ xoa tay.
Hành động này mang ý nghĩa có người đang quan sát nơi này.
Dung Thành bèn cười ha hả: “Sau khi từ biệt ở Vân Tuyệt cổ địa, ta thấy tu vi của Ninh huynh lại tiến bộ thêm một tầng rồi hả?”
Ninh Dạ cười nói: “Ta thấy Dung huynh cũng không tệ, tu vi cũng tiến bộ không ít.”
“Dù sao cũng phải có chút kỳ ngộ chứ.” Dung Thành ra vẻ thần bí, ta không nói cho ngươi.
Hai người này ra vẻ nói nói cười cười một lúc, đột nhiên Ninh Dạ thi triển một luồng pháp thuật vô hình, toàn bộ căn phòng được bao phủ trong không khí thần bí. Lúc này Ninh Dạ mới nói: “Vừa rồi Lý Trường Hồng truyền âm cho ta, hỏi ta có thể mau mau chóng chóng đẩy ngươi ra ngoài không. Có ngươi ở đây, ta không thể làm việc giúp hắn được.”
Dung Thành cười nói: “Hắn cuống lên rồi, chỉ sợ ta phát hiện ngươi đang làm việc cho Đông sứ.”
“Đáng tiếc, đằng nào chẳng phát hiện ra.” Ninh Dạ huýt sáo nói.
Câu này khiến Dung Thành cảm thấy kỳ quái: “Chuyện gì khiến ngươi đổi ý vậy?”
Trong kế hoạch ban đầu của Ninh Dạ, y không định để Dung Thành công khai phát hiện bản thân.
“Thời gian.” Ninh Dạ trả lời: “Tiến độ quá nhanh.”
Kế hoạch ban đầu của Ninh Dạ là dùng thời gian mười năm hoàn thành kế hoạch Đông Phong quan.
Nhưng hiển nhiên Mộc Khôi tông còn gấp hơn y nhiều, chưa tới nửa năm đã bố trí xong chuyện Vân Tuyệt cổ địa, sau đó hoàn thành âm mưu bí cảnh Cực Đạo cung.
Còn chuyện bên phía Đông Phong quan lại bị Công Tôn Dạ đẩy nhanh.
Theo tiến bộ trước mắt, chỉ tối đa hai năm là đến bước cuối cùng.
Ninh Dạ không muốn giải quyết việc này nhanh như vậy, vì thế y phải nghĩ cách kéo dài.
“Thế à?” Bây giờ Dung Thành cũng coi như người cùng thuyền với Ninh Dạ, lập tức hiểu ý của y. Hắn gật đầu: “Cũng đúng, nhưng như vậy thì ngươi cũng không có đường lui.”
Ninh Dạ mỉm cười: “Ta thì không sao, chẳng qua khá nguy hiểm cho ngươi thôi.”
Dung Thành cười lạnh: “Chỉ lúc nào giết chết Quân Bất Lạc, ta mới kê cao gối ngủ được. Nguy hiểm có lớn hơn nữa cũng đáng!”
“Được, đã thế thì tiến thành theo kế hoạch thôi.”
Dung Thành gật đầu một cái: “Đúng rồi, ngươi trả lời Lý Trường Hồng ra sao?”
“Ta bảo hắn tìm người khác thay thế vị trí của ta, bảo hắn nghe theo lời ta là được.”
‘‘Ai?’‘
“Quân Liệt.”
“Quốc vương của Dịch quốc?” Hai mắt Dung Thành híp lại: “Ngươi định ra tay với triều đình Dịch quốc à?”
Ninh Dạ không khỏi bái phục Dung Thành, chỉ một cái tên thôi mà hắn đã đoán ra Ninh Dạ định ra tay với Dịch quốc.
Y thản nhiên nói: “Chuyện tiếp theo sẽ rất lớn, sự tồn tại của ta chắc chắn không thể lừa được Hắc Bạch thần cung. Muốn bọn chúng không có ý kiến gì với ta thì phải làm chút chuyện cho bọn chúng vui vẻ.”
Dung Thành cười ha hả: “Có lý lắm! Coi như ta lại học được một chiêu, thế này có tính là bị ngươi bán đứng mà còn đếm tiền cho ngươi không?’
Ninh Dạ cười ha hả: “Ha ha, đây không phải vấn đề. Nhưng bây giờ ta đang có một phiền phức nho nhỏ, cần ngươi nghĩ kế giúp ta.”
“Cái gì?”
“Là gián điệp của Yên Vũ lâu.”
“Chẳng phải ngươi đã tìm ra rồi à?”
“Vấn đề chính là ở đây. Ta đã tìm được người nhưng vấn đề là không có lý do tìm được người. Ngươi rất quen thuộc với Đông Phong quan, biết đâu có thể chỉ cho ta một cách, tốt nhất là kéo cả chuyện ta với ngươi vào, một mũi tên trúng hai đích.”
“Là ai?” Dung Thành hỏi.
Ninh Dạ nhẹ nhàng nói một cái tên bên tai Dung Thành.~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất