Chương 554: Bức cung 1
Ác Sát kia không chịu nổi nữa, trơ mắt nhìn Đoạn Long nhận đè xuống như Thái sơn áp đỉnh.
“Không!” Hắn kêu gào điên cuồng, vận ma lực toàn thân, có làm thế nào cũng không chống nổi Đoạn Long đài chém xuống.
Như đang xử tử hình, Đoạn Long đao đã chém tới đỉnh đầu hắn, xương cốt Tu La được tôn là cứng như sắt thép, đao kiếm chẳng xuyên thủng, không ngờ lại từ từ tan vỡ dưới Đoạn Long đao.
Tốc độ của đao này không nhanh, thế nhưng những nơi nó tới như không còn thứ gì, dường như bất cứ thứ gì cũng không thể ngăn cản đường đao của nó hạ xuống, bất luận ngươi có ngăn cản hay không cũng chỉ là nhanh hơn hay chậm hơn mà thôi.
Thế là Ác Sát trơ mắt nhìn thân thể của bản thân từ từ bị cắt rời, trong lòng kinh hãi, vỗ một cái vào nửa sau đầu, một ánh huyền quang xông ra từ đỉnh đầu.
Đây là nguyên thần của nó.
Thế nhưng tuy nguyên thần đó bay ra ngoài thân thể vẫn chỉ quay khô giết ngừng quanh Đoạn Long đao chứ không thể rời khỏi.
Bách An Đồ cười lạnh: “Đoạn Long đài trên trảm tiên hồn, cho dù là Đoạn Long đài đã vỡ nát nhưng ngươi đừng hòng bỏ trốn! Huống chi nơi này còn có Tàng Thiên ngục phong tỏa thiên địa, Hắc Bạch đại trận kiêm cả công thủ, bản vệ binh cũng chẳng phải ăn chay ở đây!”
Nói xong hắn vung tay lên, ánh sáng đại trận lóe lên xung quanh, tiếp tục nhốt tên Ác Sát lại.
Vậy là Đoạn Long đao tiếp tục hạ xuống, rốt cuộc cũng cắt con Ác Sát này thành hai nửa.
Ác Sát này đã tới hóa cảnh, nguyên thần không bị diệt trừ là còn chưa chết.
Thế nhưng nguyên thần của nó không thể trốn thoát, sau khi chém xong nhục thân, Đoạn Long đài tỏa ra hàng vạn luồng hào quang, nguyên thần lại tự động bay về phía lưỡi đao.
“Không! Không!” Nguyên thần Ác Sát kêu gào, hóa thành một cái mặt quỷ dữ tợn, không ngừng tấn công lên không trung, muốn đánh ra một con đường sống.
Khổ nỗi nơi này từng giết cả Tham Tinh cấp Niết Bàn, một con Ác Sát như ngươi có là gì.
Cho dù nó cố gắng thế nào, vẫn không thể lay động trận pháp này, chỉ thấy nguyên thần rơi xuống dưới đao, sau đó Đoạn Long đao tiếp tục chém xuống, chia nguyên thần thành hai nửa rồi tự biến mất.
Ác Sát này dường như vẫn không chết, hóa thành hai luồng sáng trên không trung, trong lúc nhất thời thậm chí những sợi xích sấm sét cũng không thể ngăn hắn lại.
Bách An Đồ thở dài: “Mảnh vỡ đúng là mảnh vỡ, dù sao uy lực cũng chỉ có hạn. Đáng tiếc.”
Nhưng hắn cũng không vội, mặc nó bay lượn.
Nguyên thần đã vỡ, không thể kiên trì được bao lâu. Dù sao Bách An Đồ cũng không phải môn nhân của Thiên Cơ môn, không có Thiên Cơ tâm pháp, cưỡng ép thi triển Đoạn Long đài, gánh nặng cũng lớn.
Vì vậy đa số thời điểm, hắn sẽ dùng cách này để khiến đối thủ hao tổn.
Đúng là Hắc Bạch đại trận thuận tay hơn chút.
Nguyên thần Ác Sát tả xung hữu đột, không có nhục thân chống đỡ, lực lượng nguyên thần tiêu hao mà không thể bổ sung, thấy sắp không đỡ nổi rốt cuộc cũng gầm lên: “Cho dù ông đây có tự nổ cũng không để lại chút lợi lộc nào cho bọn bây!”
Nói xong hai nguyên thần hợp lại thành một, hung hăng phát động tự nổ.
Bách An Đồ vẫn rất bình tĩnh: “Đám tiền bối của ngươi cũng từng nói vậy.”
Lúc này Ác Sát mới phát hiện, mình không thể tự nổ.
Tàng Thiên ngục, phong tỏa thiên địa.
Tuy chỉ là mảnh vỡ nhưng đã có thể chặn đứng một phần năng lực của hắn.
Nếu ma này lập tức tự nổ ngay khi bị tập kích, có lẽ còn thành công được. Nhưng nó ôm tâm lý cầu may, định bỏ trốn, sau khi tiêu hao quá mức đã không thể tự nổ.
Bách An Đồ đã trải qua chuyện này quá nhiều lần, chính vì vậy hắn mới dùng sợi xích bằng sét làm đối phương tiêu hao, muốn đối phương có ảo giác mình sẽ chạy trốn được.
Bây giờ đại cục đã định, Bách An Đồ không hề do dự, quát lớn: “Lên! Phong tỏa!”
Vô số sợi xích hóa thành một quả cầu sét lấp lánh ánh sáng, bao phủ nguyên thần Ác Sát, sau đòn này ý thức trong nguyên thần của nó đã bị mài mòn.
“Ha ha ha ha, thành công rồi. Hiếm hoi lắm mới gặp một thằng ngu, giữ lại tới tám thành nguyên thần Vô Cấu, còn thân thể ma hóa kim cốt nữa. Không tệ, không tệ!” Bách An Đồ cười ha hả lấy đi thi thể Ác Sát.
Lợi ích ngày hôm nay bằng mấy ngày thường.
Đáng tiếc, không phải lúc nào khe hở này cũng có hàng tốt như vậy.
Càng đáng tiếc là... không biết còn tồn tại được bao lâu.
Bách An Đồ nghĩ.
Sau khi lấy thi thể Ác Sát, Bách An Đồ đi xuống bên dưới.
Bên rìa phế tích có một cung điện nho nhỏ.
Bách An Đồ vào cung, có hai thị nữ xinh đẹp bước tới hầu hạ.
Không ngờ trong cung điện còn một người, chính là Công Tôn Dạ.
Trông hắn cũng chẳng như kẻ tù tội mà như một người khách, bên cạnh cũng có một mỹ nữ bầu bạn.
Bách An Đồ ngồi đối diện với Công Tôn Dạ.~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân