Chương 556: Phát động sớm 1
“Lúc nghe được tin này, tuy sắc mặt ngươi không đổi nhưng ánh mắt lóe sáng, khóe miệng hơi nhếch lên, đó là ngươi đang cố gắng khống chế tâm trạng của bản thân. Cho dù ta không biết tâm trạng này là vì sao, nhưng ta biết trong lòng ngươi đang rất để tâm tới tin tức này, như vậy cũng đủ cho ta đoán ra rất nhiều thứ.”
Mẹ kiếp!
Giọng điệu này thật quá quen thuộc.
Công Tôn Dạ và Bách An Đồ quen biết đã nhiều năm, biết tên này trông thì kiêu ngạo chứ luôn suy nghĩ thấu đáo, nhưng mãi tới thời khắc này, đột nhiên bị hắn vạch trần tâm sự, trong lòng vô cùng chấn động.
Bách An Đồ cười càng lúc càng thoải mái: “Ngươi đang lo lắng... Tốt lắm. Nói cách khác, đúng là ngươi có chỗ dựa, ngươi biết có người sẽ đến cứu ngươi. Nhưng chắc chắn người này không phải Công Tôn Điệp, tuy nha đầu đó rất gian xảo nhưng không có bản lĩnh lớn đến vậy.”
Nghe hắn nói vậy, ngược lại Công Tôn Dạ tỉnh táo hơn.
Hắn cười lạnh: “Vậy Bách huynh cảm thấy sẽ là ai?”
Bách An Đồ lắc đầu: “Làm sao ông đây biết được? Nhưng tuy ta không biết ai sẽ tới cứu ngươi, nhưng ta biết loại gián điệp Yên Vũ lâu quanh năm lẩn trong Hắc Bạch thần cung như ngươi chắc chắn không biết nhiều về Yên Vũ lâu. Trong tình huống này, chắc chắn hai tên Phong Trung Túc và Ma Hải Thọ sẽ không có hứng thú với chuyện cứu ngươi. Xét theo một hành động khác của bọn chúng, cũng có thể xác định điều này.”
Sắc mặt Công Tôn Dạ trầm xuống.
Đương nhiên hắn biết Yên Vũ lâu sẽ không chịu trả giá lớn để cứu mình, nhưng thời khắc này nghe tin, tâm trạng vẫn không nhịn nổi, muốn bộc phát.
Bách An Đồ nói: “Nếu Yên Vũ lâu không cứu ngươi, vậy thì là ai? Đương nhiên ta cũng không biết, nhưng vấn đề là, ta biết chắc chắn ngươi biết... Quan trọng nhất là, nếu là người khác, vì sao họ dám liều mình cứu ngươi? Vì vậy... chắc chắn ngươi còn biết một bí mật quan trọng khác.”
Trong lòng Công Tôn Dạ giật thót.
Đám người Quân Bất Lạc không dám làm gì hắn là vì bọn họ không nghĩ tới chuyện trên người Công Tôn Dạ còn có bí mật lớn lao gì, vì vậy sau khi chứng thực Công Tôn Dạ không biết trong hộp là Ngọc Lưu Sương, họ chỉ coi hắn là mồi câu Công Tôn Điệp.
Nhưng bây giờ, tuy Bách An Đồ không đoán ra quan hệ giữa Ninh Dạ và hắn nhưng đã ý thức được chắc chắn trên người Công Tôn Dạ còn có cơ mật hết sức quan trọng, hơn nữa cơ mật này có liên quan tới người đến của Đông Sứ.
Lần này phiền phức rồi.
Công Tôn Dạ nghĩ.
Quả nhiên, Bách An Đồ đặt vò rượu xuống rồi thở dài nói: “Nếu ta không biết chuyện này, có lẽ còn đối xử tốt với Công Tôn huynh được. Nhưng bây giờ ta đã biết, e là phải thủ tiêu đãi ngộ của Công Tôn huynh rồi. Hay là thế này đi, Công Tôn huynh, ngươi có thể chọn nói ngay bây giờ, cũng có thể chọn nói ra sau khi bị nhốt vào đại lao, chịu đủ loại tra tấn.”
Gương mặt Công Tôn Dạ đã mỉm cười khó coi: “Con người ta đúng như Bách huynh đã nói, thật ra rất ham sống sợ chết. Nhưng chính vì ham sống sợ chết nên càng phải kiên trì.”
Bách An Đồ: “Công Tôn huynh có biết, một số thời điểm, con người ta sống không bằng chết, chỉ mong được chết không?”
Công Tôn Dạ trả lời: “Vậy ta chỉ có thể hy vọng người cứu ta nhanh tay hơn một chút, ý chí của mình kiên cường hơn một chút, nếu không chịu được thì đành phải khai thôi.”
“Cũng tốt. Nếu Công Tôn huynh đã kiên quyết như vậy, tiểu đệ đành đắc tội thôi.” Bách An Đồ vung tay, vài vệ sĩ mặc giáp đen đã đi vào trong điện.
“Giải vào đại lao, dùng cực hình.”
Trong phủ Đông sứ, Ninh Dạ đang khoanh chân đả tọa.
Tâm thần thì nhập định trong Thiên Cơ điện.
Côn Lôn kính chậm rãi chuyển động.
Đột nhiên một hình ảnh lóe lên.
Chỉ nhìn thoáng qua nhưng Ninh Dạ đã thấy rõ.
Là Công Tôn Dạ?
Hắn đang bị tra tấn?
Ninh Dạ giật nảy mình.
Thời gian vừa qua Ninh Dạ vẫn luôn quan sát tình hình của Công Tôn Dạ, tuy Công Tôn Dạ là Tứ Cửu Nhân Ma nhưng bây giờ thực lực giữa y và Công Tôn Dạ đã không lớn, quan trọng nhất là Công Tôn Dạ coi y là đồng minh, sẽ không kháng cự thăm dò của y, vì vậy có thể biết được đại khái tình trạng gần đây của Công Tôn Dạ, biết hắn không bị ngược đãi ở di tích Thiên Xu.
Nhưng lúc này tình hình lại đột nhiên thay đổi.
Hắn đang bị tra tấn!
Đã xảy ra vấn đề, chắc chắn bên phía di tích Thiên Xu đã nhận ra điều gì.
Ninh Dạ biết thời gian không còn nhiều.
Ý chí của Công Tôn Dạ rất bình thường, e là hắn không thể chịu được bao lâu.
Nhất định phải cứu hắn về thật nhanh.
Vừa nghĩ đến đây, Ninh Dạ đứng dậy đi ra khỏi phủ Đông sứ.
Quẹo trái quẹo phải vài lần, đi tới trước một cửa hàng hoa cảnh.
Giọng nói của Công Tôn Điệp đã vang lên trong lòng: “Có chuyện gì?”
“Công Tôn Dạ đang bị tra tấn, xem ra bên kia đã nghi ngờ chuyện lần này, ta đoán hắn không chống đỡ được bao lâu.”~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân