Chương 564: Ta nhớ mặt ngươi rồi 1
“Vũ Thiên Tầm?”
Phong Trung Túc cũng rất kinh ngạc, thằng nhãi Vũ Thiên Tầm này uống nhầm thuốc rồi à? Sao dám tấn công mình?
Trong lòng còn đang kinh ngạc, hắn tiện tay vỗ một chưởng xuống - Hoa Luân nho nhỏ, còn không đáng để mình dùng kiếm.
Nhưng ngay lúc hắn xuất thủ, chân trời xuất hiện một thủ chưởng, đánh thẳng vào tay Phong Trung Túc, một luồng chấn động vô hình tỏa ra, lan xuống Vạn Cố liễu.
Vạn Cố liễu đột nhiên bị công kích, cành lá rung động, chớp mắt đã phóng thích ra ngàn vạn luồng sáng bảo hộ bản thân.
Đồng thời, Thường Thư Thành cũng phát hiện ra có vấn đề, lập tức khởi động đại trận thủ hộ, hét lớn: “CẢnh giác, có người đánh lén Vạn Cố liễu!”
Phong Trung Túc không ngờ đòn đầu tiên đánh xuống Vạn Cố liễu lại là như vậy, trong lòng giận dữ: “Lâm Thượng Hiên?”
Lâm Thượng Hiên nói: “Thiếu chủ nhà ta bị người ta mê hoặc, tâm trí mê man, vì vậy tấn công tiên sinh, kính mong tiên sinh đừng trách, Long Vũ thương hành không dám tham gia chuyện giữa Yên Vũ lâu và Hắc Bạch thần cung, ta sẽ mang thiếu chủ đi ngay.”
Lúc này Lâm Thượng Hiên đã hiểu, chắc chắn Vũ Thiên Tầm bị lợi dụng, mục đích là dẫn dắt mình đối phó với Phong Trung Túc.
Nhưng hắn là ai cơ chứ, thủ đoạn nho nhỏ này làm sao thao túng được hắn, lập tức xin lỗi, đồng thời nắm lấy Vũ Thiên Tầm định rời khỏi. Phong Trung Túc muốn phá Vạn Cố liễu, chắc chắn sẽ không làm khó dễ hắn.
Nhưng ngay thời khắc định bỏ đi, đột nhiên cảm thấy một luồng uy hiếp khổng lồ.
Không tốt!
Là Cửu Thiên Ngự Lôi Thần Kiếm của Phong Trung Túc, không đánh xuống đại trận bên đưới mà nhắm vào mình.
Sao lại như vậy?
Lâm Thượng Hiên không thể hiểu nổi nhưng theo bản năng cường giả, lập tức đánh ra một đòn Huyền Cực thủ.
Huyền Cực thủ là thần thông mà Lâm Thượng Hiên tu luyện, khi tấn công nó biến hóa ngàn vạn, huyễn hóa vô tận, cực kỳ huyền diệu nhưng chưa chắc đã ngăn cản được đòn Cửu Thiên Ngự Lôi Thần Kiếm được Phong Vũ Tiêu Tương kiếm gia trì, vì vậy đòn vừa rồi cũng dốc toàn lực.
Không ngờ khoảnh khắc đánh ra Huyền Cực thủ lại phát hiện không đúng.
Không có Cửu Thiên Ngự Lôi Thần Kiếm?
Nói đúng hơn rõ ràng Cửu Thiên Ngự Lôi Thần Kiếm của Phong Trung Túc nhắm xuống bên dưới, sau khi nghe hắn nói, quả nhiên Phong Trung Túc đã không dây dưa với hắn, coi như bỏ qua, trực tiếp hạ thủ đánh xuống dưới, không ngờ lúc này Lâm Thượng Hiên lại đột nhiên xuất thủ.
Đòn này tới rất đột ngộ, Phong Trung Túc lập tức bị đánh trúng, phun ra máu tươi, gầm lên một tiếng: “Lâm Thượng Hiên, ngươi thật to gan!”
Nói xong đã xuất kiếm chém về phía Lâm Thượng Hiên.
Lâm Thượng Hiên biết không tốt, mình dính bẫy rồi.
Vừa rồi có người dùng ảo thuật dẫn dắt bản thân, ảo thuật này được sử dụng cực kỳ thần diệu, mấu chốt nhất là nắm bắt thời cơ hết sức chính xác. Đúng là Phong Trung Túc đã thi triển Cửu Thiên Ngự Lôi Thần Kiếm, nhưng không phải nhắm vào mình, người dùng ảo thuật chỉ dịch chuyển cảm giác đã khiến bản thân bị lừa.
Vấn đề là rõ ràng Công Tôn Điệp không có thủ đoạn như vậy?
Thế thì là ai?
Lẽ nào là Liệt Trọng Lâu?
Nhưng bây giờ không có thời gian giải thích, Phong Trung Túc tức giận chém tới, đồng thời Ma Hải Thọ cũng giao thủ với Thanh Lâm.
Tuy Thanh Lâm là Vạn Pháp đỉnh phong nhưng còn kém xa Ma Hải Thọ, song lúc này Thường Thư Thành đã khởi động đại trận, phối hợp với Đông Liễu vệ cùng đối phó Ma Hải Thọ, không mong tấn công, chỉ cần ngăn cản.
Ma Hải Thọ cũng biết Vạn Cố liễu bị đánh lén, chắc chắn Quân Bất Lạc sẽ chạy hết tốc lực trở về, vì vậy cũng dồn hết sức tấn công đại trận.
Vốn dĩ hai người có thể nhanh chóng phá trận, nhưng bây giờ Phong Trung Túc giao chiến với Lâm Thượng Hiên, Ma Hải Thọ lại bị Thanh Lâm và Thường Thư Thành kiềm chế, trong lúc nhất thời cũng không thể phá vỡ trận pháp, trong lòng phiền não, thầm hạ quyết tâm, đã lấy ra một tấm phù lục màu đen, ném xuống bên dưới.
Lúc này Trì Vãn Ngưng còn ở ngoài rìa Vạn Cố liễu, chưa đi khỏi, nhưng Ma Hải Thọ đã bất chấp sinh tử của cô.
“Càn Lôi phù? Cẩn thận!” Trì Vãn Ngưng đứng ngoài rìa của Vạn Cố liễu, mặt mày biến sắc, hét lên một tiếng, sau tiếng hô này mây khói che mắt bùng lên quanh người, phòng ngự tầng tầng lớp lớp, đầu tiên là bảo vệ bản thân tới mức gió thổi không lọt.
Lại nghe ầm một tiếng, bên dưới có tiếng nổ chấn động.
Càn Lôi phù nổ tung trên bầu trời Vạn Cố liễu, từng luồng sấm sét giáng xuống điên cuồng như thiên kiếp, đánh vào bên trên đại trận, không ngừng tấn công, khiến đại trận lung lay như muốn sụp.
Nơi ngộ đạo Vạn Cố liễu mục đích chính là để ngộ đạo, bố trí tiên pháp quá mạnh thì không thích hợp, dễ gây ra quấy nhiếu, vì vậy trận pháp bảo vệ Vạn Cố liễu chỉ có uy lực bình thường.
Thời khắc này, một tấm phù chú thần thông nhất phẩm giáng xuống, uy năng hùng hồn, vượt qua cả Ma Hải Thọ xuất thủ, đại trận chỉ phòng ngự được chốc lát rồi không thể chống đỡ nổi, bị sấm sét điên cuồng phá tan, để lộ ra bản thể Vạn Cố liễu.~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân