Thiên Cơ Điện

Chương 58: Hợp tác 4

Chương 58: Hợp tác 4
Chính vì vậy Ninh Dạ rất khó tra được mảnh vỡ của Thiên Cơ điện nhưng tra xét nội dung khảo hạch hay tin tức về hành động sắp tới lại rất dễ dàng.
Chỉ chốc lát sau, Ninh Dạ đã hiểu đầu đuôi mọi chuyện, sau khi suy nghĩ rõ ràng, y rời khỏi Thiên Cơ điện, trở lại bên cạnh Vương Sâm.
Y nói: “Có phải Mộc Khôi tông có một phân đà bí mật ở Mộc Lưu trấn không?”
Vương Sâm kinh hãi: “Ngươi biết cái gì rồi?”
Mộc Lưu trần nằm ở biên giới của Thiên Châu và Mặc Châu, thực tế nó nằm trong khu vực cuối cùng Mặc Châu. Thế nhưng Mộc Khôi tông đã xây dựng một phân đà bí mật ở đó, thật ra Vương Sâm cũng không biết chuyện này, nhưng hắn là người có tâm cơ thâm sâu, sẽ không thừa nhận.
Ninh Dạ đã nói: “Phân đà bí mật này đã bị Hắc Bạch thần cung phát hiện, lần hành động này của Thường Đoạn Hồn chính là diệt trừ phân đà.”
Vương Sâm lấy làm lạ: “Sao một phân đà thôi mà cần Thường Đoạn Hồn đích thân ra tay?”
Ninh Dạ trả lời: “Vì Mộc Khôi tông phát hiện một vùng đất ngầm ở đó, trong vùng đất dó có một gốc cổ thụ Ký Hồn, một thời gian nữa nó sẽ trưởng thành.”
Cổ thụ Ký Hồn?
Vương Sâm nhanh chóng hiểu ra, đây là đồ tốt, đặc biệt là với Mộc Khôi tông, nó là tài liệu thượng đẳng để chế tạo con rối cao cấp.
Chẳng trách họ lại thành lập phân đà ở đó, cũng chẳng trách Thường Đoạn Hồn lại đích thân ra tay, vì chắc chắn người phụ trách phân đà đó có thực lực khá mạnh.
Ninh Dạ đã nói: “Ta đã giúp ngươi điều tra tin tức, ta cũng có thể giết người giúp ngươi, còn điều kiện à... ta muốn một chút cổ thụ Ký Hồn.”
Vương Sâm lộ vẻ khó xử: “Chuyện này...”
Ninh Dạ trả lời: “Nếu không có tin tức này, chắc chắn cổ thụ Ký Hồn sẽ không thuộc về Mộc Khôi tông, thậm chí người phụ trách khu vực mật đó sẽ chết rất thảm. Nhưng bây giờ đã nhận được tin, chuẩn bị từ trước, chắc chắn cổ thụ sẽ là của các ngươi. Ngươi lập công lớn như vậy, đưa ra chút điều kiện cũng không quá đáng.”
“Nói thì nói vậy nhưng dù sao ta cũng là người của Mộc Khôi tông, không thể đưa điều kiện như vậy được.”
“Đó là chuyện của ngươi, chẳng lẽ ngươi không có năng lực giải quyết vấn đề này à?”
“Chuyện này... Thôi được, ta sẽ cố gắng hết sức.”
“Ta chờ.”
——————————————————
Ba ngày sau.
Có người phát hiện hai thi thể dưới chân núi, chính là hai đối thủ cạnh tranh của Vương Sâm.
Theo tình hình tại hiện trường, có lẽ hai người giao chiến, cuối cùng thành ra đôi bên cùng chết. Vừa hay hai người này đanh tranh giành làm đệ tử của dhnt, như vậy đã có động cơ.
Cứ thế, Vương Sâm chính thức trở thành đệ tử của Đoạn Hồn Nhân Ma.
Khi biết chuyện này, Vương Sâm đờ ra rất lâu.
Hắn đã tưởng tượng ra rất nhiều thủ đoạn Ninh Dạ dùng để giết người, cũng tìm đủ loại lý do để tẩy trắng cho bản thân, nhưng không ngờ kết cục cuối cùng lại như vậy.
Kết hợp với những điều hắn thấy đêm hôm đó, cuối cùng Vương Sâm xác nhận một chuyện.
Ảo thuật!
Người âm thầm liên lạc với mình chắc chắn cực kỳ tinh thông thủ đoạn ảo thuật, chuyện này cũng cực kỳ phù hợp với sự việc ở Hòe Âm sơn ngày trước.
Có thể khiến hai người có tâm pháp tầng thứ bảy tự đánh nhau tới chết mang ý nghĩa thủ đoạn ảo thuật của đối phương đã cao minh tới mức độ nhất định. Tuy đối phương luôn miệng nói thủ đoạn của y không được công khai, nhưng chưa chắc thủ đoạn này đã có thể ẩn giấu toàn diện.
Vương Sâm âm thầm thiết lập danh sách nghi ngờ của bản thân, Ninh Dạ nắm giữ Phù Thế châu nên cũng nằm trong đó.
Không phải hắn muốn bán đứng ai, chỉ có điều đối phương biết về mình nhưng mình lại không biết gì về đối phương, có vẻ quá bị động.
Vương Sâm không thích bị động.
Không ai thích bị động.
————————————————
Một tháng sau, một tin tức kinh khủng lan truyền.
Tam đại nhân ma của Hắc Bạch thần cung dẫn theo đội hình tập kích phân đà ở Mọc Lưu trấn, không ngờ Mộc Khôi tông đã chuẩn bị mai phục từ trước. Tứu Cửu Nhân Ma có hai người chết ngay tại chỗ, vô số đệ tử mất mạng,của hỉ có Đoạn Hồn Nhân Ma may mắn thoát thân. Đệ tử vừa thu nhận là Vương Sâm liều mình cứu giúp, thân thể bị trọng thương nhưng thoát được cảnh nguy hiểm, tránh được truy đuổi, cõng Đoạn Hồn Nhân Ma về Cửu Cung sơn.
Cùng ngày, Đoạn Hồn Nhân Ma tuyên bố thời hạn thử thách của Vương Sâm kết thúc, chính thức nhận hắn làm đệ tử chân truyền, ban cho Đoạn Hồn đao kinh, danh tiếng của Vương Sâm lập tức vang xa.
Lại qua nửa tháng, Ninh Dạ nhận được quà của hắn.
Một tấm Ký Hồn cổ mộc.Ký Hồn trù 1
Ký Hồn cổ mộc là vật liệu đỉnh cấp trong việc chế tạo con rối, tác dụng lớn nhất của nó là có thể ký thác tâm thần, khiến con rối có linh tính hơn, trở thành con rối bản mệnh, thực lực tăng trưởng theo chủ nhân.
Nhưng Ninh Dạ không phải người của Mộc Khôi tông, không đi theo đạo về con rối, đối với y việc chế tạo con rối bản mệnh không có ý nghĩa gì, ngược lại còn khiến bản thân có thêm một tử huyệt, quan trọng nhất là thực lực hiện giờ của y cũng chẳng thể làm được.
Hơn nữa ngoại trừ chế tạo con rối ra, Ký Hồn cổ mộc còn có một tác dụng đặc biệt, đó là chế tạo quẻ bói.
Đây là bí pháp của Thiên Cơ môn, quẻ bói được chế tạo từ Ký Hồn cổ mộc có thể tăng cường năng lực bói toán lên rất nhiều.
Ninh Dạ biết rõ năng lực bói toán suy tính của Côn Lôn kính mới là chỗ dựa lớn nhất của y, mượn sức của Côn Lôn kính y không cần tự đặt mình vào nơi nguy hiểm cũng thu được nhiều tin tức quan trọng.
Thế nhưng Côn Lôn kính không cách nào suy tính tương lai, khó mà nhìn ngó thiên cơ, khó quan sát được bậc đại năng, cũng khiến Ninh Dạ khó lòng thu được những tin tức cơ mật quan trọng hơn - chuyện Mộc Lưu trấn đúng là vận may.
Đã có Ký Hồn cổ mộc, mọi việc cũng thuận tiện hơn nhiều, nếu may mắn không khéo có thể bói toán tính luôn được nơi hạ lạc của mảnh vỡ Thiên Cơ điện.
Nhưng muốn chế tạo Ký Hồn cổ mộc thành quẻ bói còn cần thêm rất nhiều chuẩn bị, đầu tiên cần nguyên thần của một sinh vật có linh tính gửi vào trong cổ mộc, như vậy mới có thể hình thành Ký Hồn cổ mộc hoàn chỉnh.
Hơn nữa sinh vật có đặc tính bất đồng cũng sẽ ảnh hưởng tới bói toán.
Đương nhiên tốt nhất là sinh vật thời không, tính toán quá khứ tương lai, không gì không chuẩn.
Kém một chút thì là nguyên thần của sinh vật cường dại có thể phá tan hạn chế bí mật của người khác, suy tính về cường giả.
Kém hơn nữa thì chỉ suy tính được về nhân vật trung lưu bình thường.
Thật ra có thể sử dụng nguyên thần của tu sĩ nhưng Ninh Dạ tự có giới hạn riêng, y không định dùng.
Nguyên thần của sinh vật mạnh mẽ không phải thứ dễ kiếm nhưng Ninh Dạ tự có cách.
————————————————
“Cái gì? Ngươi muốn nguyên thần của sinh vật cấp Vạn Pháp đỉnh phong?” Vương Sâm kinh ngạc.
Đây là lần thứ tư Vương Sâm tiếp xúc với Ninh Dạ, không ngờ Ninh Dạ lại quăng cho mình một yêu cầu như vậy.
Ninh Dạ lạnh nhạt nói: “Với Mộc Khôi tông, chắc đây chẳng phải việc khó khăn gì?”
Cái này thì đúng, nguyên thần của sinh vật cấp bậc Vạn Pháp đỉnh phong tuy khó mà kiếm được nhưng với Mộc Khôi tông thì không thành vấn đề, ít ra cái giá phải trả cũng thấp hơn Ký Hồn cổ mộc nhiều.
Thật ra nếu có thể, Ninh Dạ muốn nguyên thần của sinh vật thời không hơn, cho dù là cảnh giới Hoa Luân cũng có giá trị hơn sinh vật Vạn Pháp đỉnh phong bình thường nhiều, nhưng không thể đưa ra yêu cầu này, nếu không Mộc Khôi tông sẽ phát hiện ra thân phận của y.
Vương Sâm cười lạnh: “Vấn đề là vì sao chúng ta phải giúp ngươi?”
Hắn đã trả thù lao cho chuyện lần trước, vì vậy bây giờ có thể từ chối thẳng thừng.
“Danh sách gián điệp của Hắc Bạch thần cung ở Mộc Khôi tông, được không?” Ninh Dạ tung một đòn sấm sét.
Vương Sâm lập tức kinh hãi: “Ngươi lấy được à? Toàn bộ?”
Ninh Dạ khinh thường: “Ngươi nghĩ hay nhỉ? Chỉ có thể cho ngươi những kẻ cảnh giới Tàng Tượng thôi.”
“Thế thì yếu quá, không có tác dụng gì.” Vương Sâm lắc đầu.
Không có tác dụng gì?
Ninh Dạ chính là kẻ dùng cảnh giới Tàng Tượng bẫy chết hai Nhân Ma.
Nhưng y sẽ không nói câu này với Vương Sâm: “Không phải không thể đưa Hoa Luân cảnh, nhưng để sau này hợp tác chậm rãi bàn bạc.”
Vương Sâm nghe vậy chấn động.
Rốt cuộc tên này là ai mà có thủ đoạn như vậy?
Không phải hắn không nghĩ tới chuyện suy tính thiên cơ, chỉ có điều Thiên Cơ môn đã bị hủy diệt, tuy những tiên môn khác cũng có người tinh thông nhưng còn xa mới đạt tới trình độ của Thiên Cơ môn. Hơn nữa trong tình huống không có Côn Lôn kính, Thiên Cơ môn cũng chẳng thể làm được như vậy. Vì vậy bất luận thế nào Vương Sâm cũng không nghĩ ra, chỉ cảm thấy năng lực của người này rất cao.
Chẳng qua, có năng lực như vậy mà còn tới tìm Mộc Khôi tông đòi nguyên thần sinh vật Vạn Pháp đỉnh phong, thật không biết phải nói gì.
Nhưng Ninh Dạ nói không sai, đã có lần hợp tác khởi đầu rất tốt, đương nhiên sau này cũng có thể hợp tác tiếp.
Bây giờ xem ra, một nguyên thần sinh vật Vạn Pháp đỉnh phong có linh tính, đổi lấy danh sách gián điệp cảnh giới Tàng Tượng của Hắc Bạch thần cung là tuyệt đối đáng giá.
“Có chắc là không sót kẻ nào không?” Hắn hỏi.
“Chỉ cần có ghi chép thì sẽ không bỏ sót. Còn nếu không ghi chép thì là mới nhập môn, ta cũng chẳng có cách nào. Nhưng có sao đâu? Năm nào cũng có gián điệp thì năm nào ta cũng có thể bán.” Ninh Dạ cười nói.
Ngươi biết cách làm ăn quá nhỉ!
Vương Sâm đã gật đầu: “Được, ta đồng ý.”
——————————————————Ký Hồn trù 2
Đối với Mộc Khôi tông, đúng là nguyên thần sinh vật Vạn Pháp đỉnh phong không phải việc gì khó, chỉ mấy ngày sau Vương Sâm đã đưa tới, nhưng tính chất của sinh vật rất bình thường, chỉ có tu vi cường đại mà thôi.
Ninh Dạ cũng chẳng mong bọn họ sẽ đưa đồ tốt, lập tức dùng nguyên thần sinh vật này kết hợp với Ký Hồn cổ mộc, chế tạo ra mười hai quẻ bói có vẻ rất cổ xưa, mang đầy khí tức phù văn thần bí.
Quẻ bói này có thể suy tính bình thường, tăng cường hiệu quả suy tính, cũng có thể trực tiếp đốt cháy để tạm thời tăng cường năng lực tính toán.
Sau khi chế tác quẻ bói xong, Ninh Dạ trực tiếp kích hoạt một quẻ bói -- danh sách gián điệp là thứ rất quan trọng, chắc chắn sẽ bị thi pháp bảo vệ, không làm vậy thì không thể tính được.
Quẻ bói cháy lên như hương, Côn Lôn kính trong Thiên Cơ điện chuyển động, chiếu rọi ra danh sách.
Đáng tiếc, chỉ có cảnh giới Hoa Luân trở xuống.
Cũng không phải không thể suy tính ra mà vốn không có danh sách cảnh giới cao hơn - Gián điệp cao cấp của Hắc Bạch thần cung vốn không thể để lại bất cứ giấy tờ chứng cớ nào.
Cho dù thế đây cũng là một thu hoạch lớn.
Sau khi nhận được danh sách, Ninh Dạ tiếp tục đốt một quẻ bói, lần này là tính toán về mảnh vỡ Thiên Cơ điện.
Hình ảnh từ từ xuất hiện, Ninh Dạ ngạc nhiên: “Đây là đâu?”
Không ngờ hình ảnh xuất hiện lại là một phòng ngủ chứ không phải phòng kho.
Nói cách khác mảnh vỡ Thiên Cơ điện c ở Hắc Bạch thần cung đang nằm trong tay một người?
Vậy thì là ai?
Đáng tiếc chỉ nhìn phòng ngủ thì không thể biết chủ nhân của nó là ai, mà Côn Lôn kính cũng không thể suy tính về người. Nhưng Ninh Dạ vẫn ý thức được người có thể cất giữ mảnh vỡ Thiên Cơ điện ít nhất cũng là đại năng Vô Cấu cảnh trở lên.
Ninh Dạ kiểm tra cẩn thận phòng ngủ, phát hiện trên giường cổ trong phòng ngủ có một số phù văn kỳ lạ, chắc là một loại chữ viết thời thượng cổ.
Nói cách khác cái giường này là di vật thời thượng cổ?
Tốt lắm, di vật thời thượng cổ vốn không nhiều, điều tra theo hướng này có lẽ sẽ tìm được manh mối.
Nhưng chỉ mình mình thì khó mà tra được, có lẽ lại phải dùng tới Vương Sâm.
Đêm hôm sau.
Vương Sâm nhận được danh sách - Ninh Dạ đã tách danh sách ra, chỉ giao danh sách gián điệp cảnh giới Tàng Tượng.
Nhìn danh sách trong tay, hắn nghi ngờ nói: “Ngươi không đưa bừa cho ta một danh sách giả đấy chứ?”
“Đừng có nói mấy câu ngu ngo9óc ấy, các ngươi tự có cách phân biệt thật giả.” Ninh Dạ đáp lời.
Cái này thì đúng, bắn lên bia xong mới vẽ bia thì dễ dàng hơn nhiều.
“Nhưng...” Ninh Dạ lại nói: “Các ngươi sẽ không ngốc tới mức bắt hết tất cả gián điệp trong một lượt đấy chứ?”
“Hả? Ý ngươi là sao?”
“Có một số kẻ, giữ lại còn hữu dụng hơn.”
Vương Sâm vui vẻ: “Xem ra ngươi khác với ta, ngươi thật sự hận Hắc Bạch thần cung tới thấu xương. Có phải bọn chúng đã giết người chí thân của ngươi không?”
Ninh Dạ đáp rất hờ hừng: “Đúng vậy. Nhưng bọn chúng giết rất nhiều người, dùng cách này không tìm ra ta đâu.”
“Dẫu sao cũng phải có phương hướng chứ.” Vương Sâm mỉm cười.
Tiếp xúc với nhau nhiều lần, cũng từ từ hiểu được nhau, giao tiếp cũng thoải mái hơn nhiều.
“Được rồi, tạm biệt.” Vương Sâm xoay người đi khỏi.
“Đừng vội.” Ninh Dạ nói.
“Còn chuyện gì nữa?”
Ninh Dạ giơ tay, một tờ giấy vàng đã bay đến bên người Vương Sâm.
Trong lòng Vương Sâm hơi động, không phải vì điều gì khác mà là vì động tác này mang ý nghĩa đối phương đích thân tới.
Vương Sâm vẫn biết đối phương ra vẻ tới gặp hắn, thực chất là dùng một thủ đoạn ảo ảnh nào đó, nhưng lần này đối phương lại đích thân tới.
Điều này có ý nghĩa gì?
Nghĩa là y tự tin đối mặt với mình? Vương Sâm lập tức ý thức được.
Nói cách khác thật ra tu vi của người này rất bình thường nhưng gần đây đã đôt phá?
Nhưng nếu vậy sao y lại có những tin tức bí mật kia?
Chẳng lẽ sau lưng y còn có ai?
Ninh Dạ nhìn ra suy nghĩ trong lòng hắn, bèn nói: “Đừng nghĩ nhiều như vậy, chúng ta cùng đứng dưới một mái hiên, nên bớt tính toán đi, chân thành hơn một chút, tốt cho cả ngươi và ta.”
Vương Sâm hừ một tiếng nhận tờ giấy vàng, nhíu mày: “Đây là cái gì?”
“Như ngươi thấy đấy, trên này có khắc một loại chữ viết cổ đại. Ta cần ngươi tra giúp ta đây là chữ viết thượng cổ gì, Hắc Bạch thần cung có kẻ nào nắm giữ loại công pháp hay bảo vật này?”
Vương Sâm vui vẻ: “Có thứ ngươi không tra ra được à?”
“Ta còn không kiếm đuọc nguyên thần sinh vật Vạn Pháp đỉnh phong đấy.” Ninh Dạ nói đầy ẩn ý: “Có sở trường riêng mới có thể dắt tay nhau cùng tiến bước được.”
Vương Sâm hỏi: “Ngươi có thể cho ta cái gì?”
“Ngươi muốn cái gì?”
Vương Sâm cười nói: “Ta muốn công pháp Thiên Tàng phong, ngươi có cho được không?”
“Ngươi chắc không?” Ninh Dạ hỏi ngược lại.
Vương Sâm ngơ ngác, y chỉ tiện mồm nói, không ngờ Ninh Dạ lại có, bèn hỏi: “Tất cả?”
“Trong cảnh giới Tàng Tượng, ta có hết.”
“Nói cách khác, bây giờ ngươi chỉ có thể tới đệ nhất cốc trong Thiên Tàng phong?”
“Suy đoán hoàn toàn vô nghĩa.”
“Công pháp cảnh giới Tàng Tượng chẳng ý nghĩa gì với Mộc Khôi tông cả.”
“Vậy đưa yêu cầu có ý nghĩa đi.”
Vương Sâm suy nghĩ một chút rồi đáp: “Tạm thời ta không cần gì cả, coi như ngươi nợ ta một món nợ ân tình, lần sau trả.”
“Vậy tốt nhất phải nói trước, ân tình này không đủ để các ngươi rao giá trên trời đâu.”
Vương Sâm bèn nói: “Giết người thì sao? Trong cảnh giới Tàng Tượng, ta sẽ cố gắng không để lâu.”
Ninh Dạ nhếch miệng: “Chỉ cần là người của Hắc Bạch thần cung thì không thành vấn đề.”
Vương Sâm cũng mỉm cười.
Hắn đã dần dần hiểu được đối phương, ít nhất có một điều không sai, đó là y thật sự rất muốn hủy diệt Hắc Bạch thần cung.THIÊN CƠ ĐIỆN
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 1: Ân đền oán trả

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất