Chương 614: Lên đường 1
"Quả nhiên. Phong Đông Lâm đã nói: “Cô gái này tên là Cố Tiêu Tiêu, vài hôm trước ở Vạn Hoa cốc, trong trận tỷ thí của đệ tử cảnh giới Hoa Luân, cô ta đã dùng sức một mình mình quét sạch ba vị thiên kiêu của Vạn Hoa cốc, chiếm lấy hạng đầu.”
Mẹ nó chứ!
Bây giờ cô nhóc này lợi hại đến vậy à?
Phong Đông Lâm tiếp tục nói: “Ta đoán ngươi biết cái tên này.”
Ninh Dạ gật đầu: “Nếu nhớ không nhầm, năm xưa ta có xử lý một vụ án, trong đó có một cô gái tên Cố Tiêu Tiêu. Vì vậy việc này cũng liên quan tới ta à?’
Ninh Dạ không thể chối bỏ chuyện có quen biết với Cố Tiêu Tiêu, cô gái này không nổi tiếng thì thôi, một khi nổi tiếng sẽ rơi vào mắt những người để tâm.
Ví dụ như Lạc Cầu Chân.
Nhưng bây giờ Lạc Cầu Chân cực kỳ trầm ổn, không nắm chắc tới mức tuyệt đối thì không hành động, vì vậy tuy có lời đồn nhưng Phong Đông Lâm cũng không biết căn nguyên là đâu.
Phong Đông Lâm đã nói: “Cố Tiêu Tiêu được Lưu Vân Tiên Tôn mang đi trong trận đại chiến ở Chấp Tử thành, sau khi xem chân dung ta mới phát hiện ra, không ngờ lại là ả nha đầu thối dã hại chúng ta tổn thất rất nhiều tiền của.”
Ninh Dạ rất bình tĩnh: “Vậy nếu ta là người của Vạn Hoa cốc, quen biết Chỉ Thiên thuật rồi giải thích cô ta cho Lưu Vân Tiên Tôn? Nghe rất hợp lý.”
“Hợp cái rắm.” Phong Đông Lâm cười mắng: “Gián điệp cỡ nào mới có thể tiến cử đệ tử cho Kế Lưu Vân? Cố Tiêu Tiêu có thể đạt được thành tựu như vậy trong vòng mười năm đương nhiên là vì thiên tư cao siêu, được Kế Lưu Vân tán thưởng nên mới mang đi, không liên quan gì tới ngươi. Ta chỉ đang nhắc nhở nhà ngươi, trong tiên môn có sóng ngầm cuồn cuộn, không thiếu kẻ tính kế người khác. Có lúc giấu giếm quá sâu khó tránh khỏi bị người khác đố kỵ, thậm chí bị tiểu nhân ám toán.”
Ninh Dạ gật đầu: “Nếu vậy đệ tử công khai sở học là được.”
“Công khai cái rắm, để kẻ địch biết rồi càng dễ bố trí giết ngươi à? Nên giấu thì phải giấu.” Giọng điệu của Phong Đông Lâm lại thay đổi, khiến Ninh Dạ cũng không biết nói gì.
Rốt cuộc ngươi muốn nói gì?
Phong Đông Lâm vung tay lên nói: “Ma môn ngăn cản lời đồn cũng rất đơn giản, khiến cho bản thân trở nên cường đại hơn nữa, người khác sợ ngươi, đương nhiên không dám chê trách ngươi.”
Sặc, quả nhiên vẫn là cách tư duy đó.
Ninh Dạ cười nói: “Phong điện chủ nói chí phải, thuộc hạ vẫn luôn cố gắng mà?”
“Tu vi của ngươi thì ngươi tự cố gắng, nhưng địa vị thì không phải cứ khổ tu là được.”
Ninh Dạ ngạc nhiên: “Ý của Phong điện chủ là?”
Phong Đông Lâm nói: “Có muốn tiến thêm bước nữa không?”
Phong Đông Lâm rất thích cách nói ‘tiến bộ’ của y, không ngờ lúc này lại dùng đến.
Ninh Dạ bỗng thấy mịt mờ: “Ý của Phong điện chủ là để Ninh Dạ tranh thủ trở thành một vị đường chủ ư?”
Phong Đông Lâm lắc đầu: “Tuy chức Huyền Sách Sứ không cao nhưng quyền thế lại không nhỏ, cho dù thay chức đường chủ cũng chưa chắc đã đáng giá bằng. Thế nhưng chức quan có thể không thăng nhưng danh hiệu thì có. Thế nào? Có hứng thú bổ sung vào chức vị Tứ Cửu không?”
Cái gì?
Bổ sung vào Tứ Cửu Nhân Ma?
Ninh Dạ cũng choáng váng.
Tứ Cửu Nhân Ma không phải thiếu chỗ thật mà là chức suông, đại diện cho thân phận và địa vị.
Nhưng muốn trở thành Tứ Cửu Nhân Ma cũng chẳng dễ dàng gì, đầu tiên là nhất định phải có tu vi Vạn Pháp.
Tứ Cửu Nhân Ma trong Hắc Bạch thần cung chỉ có ba mươi sáu vị nhưng số lượng tu sĩ cảnh giới Vạn Pháp đâu chỉ có ba mươi sáu, vì vậy những người có thể trở thành Tứ Cửu Nhân Ma thường là Vạn Pháp hậu kỳ, thậm chí đỉnh phong.
Ninh Dạ chỉ mới bước vào cảnh giới Vạn Pháp có ba năm, vẫn là sơ cảnh.
Trong Hắc Bạch thần cung có thể bốc ra cả đống người như y, vì vậy y không nghĩ tới chuyện bổ sung vào Tứ Cửu.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, gần đây đâu nghe thấy có vị Nhân Ma nào qua đời?
Phong Đông Lâm đã nói: “Ngươi đừng căng thẳng, có lẽ thực lực của ngươi chưa đủ nhưng tài trí thì không thành vấn đề. Mấy hôm trước Lôi Vô Tâm đã thăng cấp lên Vô Cấu, trở thành Thiên Cương, Tứ Cửu trống một chỗ, đang có không ít người tranh đoạt đấy, ta coi trọng ngươi.”
Hóa ra không phải Tứ Cửu Nhân Ma có người chết mà là Toái Tâm Nhân Ma - Lôi Vô Tâm thăng cấp lên Vô Cấu?
Lôi Vô Tâm chính là sư phụ của Khổng Triêu Thăng trước đây từng bị Ninh Dạ giáo huấn, trước đây người này đã được đánh giá là người có thể thăng cấp lên Vô Cấu nhất trong số Tứ Cửu Nhân Ma hiện tại.
Thập Nhị Thiên Cương khác với Tứ Cửu Nhân Ma, chỉ cần đạt tới cảnh giới Vô Cấu là được, vì vậy con số này không phải cố định. Nhưng Vạn Pháp thăng cấp lên Vô Cấu rất gian nan, thường thì trăm năm cũng khó có một người.
Thanh Mộc Lão Tổ đã chết, Thập Nhị Thiên Cương thiếu một người, bây giờ Lôi Vô Tâm đạt tới cảnh giới Vô Cấu coi như bù đắp lại, chỉ có điều phải ngồi ghế cuối.
"~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 3: Ta là cánh hồng cô độc giữa thiên địa