Thiên Cơ Điện

Chương 624: So đao 1

Chương 624: So đao 1
"“Hống!” Đao quang của Chung Vạn Hào đã chém lên người Ninh Dạ, lưu lại một vết thương lớn trên người y, gần như chém đôi thân thể.
Ninh Dạ bay ra theo tiếng quát, nhưng ngay khi bay lên thì cơn mưa ánh sáng rải rác kia cũng xoạt một tiếng cuốn về, rơi vào người Chung Vạn Hào, lập tức đánh hắn thành cái sàng.
“Á a a!” Chung Vạn Hào gào thét đau đớn ngã bay ra.
Hai người cùng rơi xuống đất, Chung Vạn Hào bị đánh thành cái sàng nhưng thân thể Ninh Dạ cũng bị bổ ra.
Cũng may hai người đều có tu vi Vạn Pháp, chỉ cần nguyên thần bất diệt, thương tổn trên cơ thể có thể chữa trị được.
Nhưng cho dù thế, vết thương thân thể nghiêm trọng như vậy, đổi lại là người bình thường đã chẳng thể bò dậy nổi.
Ninh Dạ và Chung Vạn Hào lại như không việc gì, cùng nhảy lên, lại vung đao.
Môn nhân Thất Sát môn chú trọng nhất là khí thế, chỉ cần còn vung được đao thì không thể ngừng chiến đấu.
Lúc này hai người giao chiến điên cuồng, dốc toàn lực đoạt thế công, dùng công đối công, đấu xem đao của ai ác hơn, thân thể của ai kiên cường hơn, nhìn khí thế khi xuất thủ hoàn toàn không lưu thủ, chính là chém giết sinh tử, đâu có giống ‘chỉ đánh ngươi một trận’?
Ngay cả những hạ nhân đang đứng ngoài quan sát cũng giật mình.
Bọn họ giật mình không phải vì hai người liều mạng, mà vì không ngờ Ninh Dạ có thể đánh ngang tay với Chung Vạn Hào.
Phải biết Thiên Hoa trảm của Chung Vạn Hào đã làm được tới mức ngũ sát hợp nhất, Sát Ý đao, Sát Thế đao, Sát Khí đao ngưng tụ, Sát Tâm Sát Ý đã đăng phong tạo cực, bất luận cỏ cây đất đá, thậm chí linh khí đều có thể thành đao, lại ngưng luyện tới hùng hồn, một đao chém xuống có thể phá tan cả lồng phòng ngự quanh cơ thể.
Nhưng Ngưng Quang Thành Nhận của Ninh Dạ lại là không đâu không tới, nếu xét theo linh lực thì Ngưng Quang Thành Nhận không bằng Thiên Hoa trảm, nhưng y có huyết mạch La Hầu, có thể xuyên qua phòng ngự, đao quang như mưa, nơi đao chém xuống linh lực xuyên qua da thịt, nhắm thẳng vào nội tạng.
Cho nên kết quả là chỉ đánh trong chốc lát nhưng hai người đã thương tích đầy mình.
Nếu cứ tiếp tục đánh như vậy, e là khó mà giữ nổi thân thể.
Tuy cảnh giới Vạn Pháp có thể bỏ qua thân thể nhưng dù sao cũng chưa tới mức siêu thoát, đã là tu hành thì cơ thể còn là căn cơ bảo vệ nguyên thần, nếu mất đi thì nguyên thần cũng tổn thất rất lớn.
Vậy mà hai người này vẫn như không biết sống chết là chi, vẫn tấn công điên cuồng như có thù không đội trời chung, đối phương không ngã thì tuyệt đối không dừng tay.
Thấy hai người đánh tới phát điên, sắp đến mức đồng quy vu tận, đột nhiên xung quanh tĩnh lặng.
Một luồng uy áp khổng lồ ép xuống, hai người khó lòng cất bước, không thể hành động.
“Đủ rồi.” Giọng nói của Từ Liệt đã chậm rãi vang lên: “Đánh không tệ, quả nhiên môn hạ của Thất Sát môn đều có huyết tính. Đặc biệt là Ninh Dạ, ta vốn tưởng rằng ngươi quen dùng đầu óc, quên cách liều mạng chiến đấu, không ngờ ngươi cũng là người biết liều mình. Ta thích người có huyết tính, nhưng cho dù có huyết tính cũng không thể lãng phí tính mạng được. Trận chiến hôm nay chấm dứt ở đây thôi.”
Nói đoạn, một luồng sức mạnh vô hình lan tới, tách hai người ra.
Chung Vạn Hào nhìn bản thân, lại nhìn Ninh Dạ, đột nhiển mỉm cười: “Không tệ, rốt cuộc Trương Liệt Cuồng cũng không bôi nhọ đạo đao của Thất Sát đao ta, ta chấp nhận tên sư đệ nhà ngươi.”
Ninh Dạ nhếch mép khinh thường: “Nhưng chưa chắc ta đã muốn nhận sư huynh như ngươi.”
Ninh Dạ không có ác cảm với Chung Vạn Hào, nhưng cũng không định thành lập tình đồng môn gì đó.
Nhưng mượn trận chiến lần này, Ninh Dạ cũng lý giải đại khái tình hình thực lực của bản thân.
Y biết chắc chắn Chung Vạn Hào còn thủ đoạn chưa dùng tới, nhưng vẫn kém xa thủ đoạn mà mình ẩn giấu.
Y còn không dùng tới quang độn.
Nếu thật sự giao chiến, Ninh Dạ có thể chơi chết đối thủ bất cứ lúc nào.
Nhưng quyết đấu với Chung Vạn Hào cũng có một chỗ tốt, đó là giúp y lĩnh ngộ Sát Ý đao sâu hơn.
Thủ đoạn chiến đấu của Ninh Dạ hiện giờ, ngoài Thất Sát đao ra còn có Yên Vũ Trọng Lâu và quang độn, trong đó Yên Vũ Trọng Lâu chủ yếu là mê hoặc, quang độn chủ yếu là né tránh. Còn Cửu Thiên Thần Thuật tuy rất cường đại nhưng đa phần là phụ trợ, Chỉ Thiên thuật là thần thuật duy nhất chủ chiến thì lại là bản thiếu, còn chưa thể mang tính quyết định.
Vì vậy hiện giờ sở trường của y là ngụy trang, thoát thân nhưng phương diện tấn công và tự bảo vệ vẫn hơi yếu.
Trận chiến với Chung Vạn Hào khiến y lại lĩnh ngộ được nhiều thứ.
Chung Vạn Hào không ngờ Ninh Dạ đã âm thầm sử dụng Côn Lôn kính ghi chép lại Thiên Hoa trảm của hắn, định sau khi về sẽ chậm rãi phân tích, tăng cường bản thân.
Nếu Chung Vạn Hào đã vô dụng, Ninh Dạ cũng chẳng buồn nói năng khách khí với hắn - y tới đây không phải để kết bạn.
"~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 3: Ta là cánh hồng cô độc giữa thiên địa

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất