Chương 215. Thiết Cuồng Đồ
"Tiếp tục nói về Lánh Đời Bảng!"
Thấy biểu tình của những người này thì Lưu Tiêu cũng biết không ai nguyện ý móc mười triệu lượng bạch ngân ra.
Dù sao thì một năm ngân khố của Ngũ Cường Hoàng Triều cũng chỉ có thu nhập gần hai ba chục triệu mà thôi.
"Đứng thứ năm trên Lánh Đời Bảng, Long Đảo Chủ!"
"Tu vi: Nửa Bước Võ Thánh!"
"Tuyệt học: Thác Loạn Thái Huyền Kinh!"
"Nơi ẩn cư: Dùng tiền có thể mua."
Mọi người lại bị chấn động.
"Lại là một Nửa Bước Võ Thánh tu luyện Thác Loạn Thái Huyền Kinh."
"Con bà nó, Thái Huyền Kinh nghịch thiên như thế sao, hai người luyện thì có hai Nửa Bước Võ Thánh."
"Lợi hại, đứng thứ năm thứ sáu trên bảng đã là Nửa Bước Võ Thánh rồi, chắc lẽ tiếp theo là một đám Võ Thánh sao!"
...
Lưu Tiêu nói: "Long Đảo Chủ cùng Mộc Đảo Chủ ẩn cư chung một nơi, tin tức cũng giống nhau, ta cũng không giới thiệu qua làm gì."
Mọi người gật đầu, dù sao cũng có đủ tiền mua đâu.
"Đứng thứ tư trên Lánh Đời Bảng: "Thiết Cuồng Đồ!!"
"Tu vi: Đại Tông Sư Hậu Kỳ!"
"Tuyệt ký: Đoán Tạo Thần Binh."
Đại Tông Sư Hậu Kỳ?
Mọi người ngơ ngác.
Bảng danh sách của lâu chủ bị sai sao, vì sao Đại Tông Sư Hậu Kỳ lại xếp hạng trước hai cao thủ tu vi Nửa Bước Võ Thánh thế.
"Lâu chủ, vị Đại Tông Sư tên Thiết Cuồng Đồ này sao lại xếp trước Long Mộc Nhị Đảo Chủ?"
"Đúng vậy, hắn chỉ là một Đại Tông Sư thôi mà, Long Mộc Nhị Đảo Chủ chỉ cần một ngón tay thôi là có thể nghiền chết hắn rồi."
"Không sai, coi như hắn biết chế tạo Thần Binh hay gì đó thì cũng không thể nào xếp hạng trước Nửa Bước Võ Thánh được."
"Thiết Cuồng Đồ, nghe tên thôi là muốn đánh hắn một trận rồi."
Đại đa số người đều lên tiếng để biểu đạt sự bất mãn của mình.
"Lâu chủ, người này có đặc thù gì hay sao mà lại có thứ hạng cao như thế?"
Loan Loan chớp hai mắt to tròn của mình nhìn về phía Lưu Tiêu.
Nàng tin rằng Lưu Tiêu sẽ không xếp bảng xếp hạng này một cách vô lý như thế đâu.
Nếu như tên Thiết Cuồng Đồ này có thể xếp trên Long Mộc Nhị Đảo Chủ thì chắc chắn hắn phải có một đặc thù nào đó.
Nếu chỉ riêng việc có thể chế tạo ra Thần Binh thôi thì chưa đủ để áp chế Nửa Bước Võ Thánh.
Dính tới một chứ Thánh thì dù chỉ là Nửa Bước Võ Thánh thôi cũng đã tính siêu phàm thoát tục rồi.
"Các ngươi đừng la lối nữa! Để lâu chủ ca ca nói."
Chung Linh quát lớn lên, kêu những nhân sĩ giang hồ này im lặng.
Lưu Tiêu thấy thế thì cười: "Chung Linh ngoan thật, không uổng công ngày nào ta cũng thương ngươi."
Mặt Chung Linh đỏ lên, nàng biết Lưu Tiêu đang ám chỉ cái gì.
"Tất cả câm miệng hết cho ta!"
Lưu Tiêu khoát tay, tất cả mọi người lúc này cũng im lặng.
Lưu Tiêu hắng giọng nói: "Thiết Cuồng Đồ, tuy chỉ có tu vi Đại Tông Sư Hậu Kỳ, nhưng thành tựu của hắn có thể để bất kỳ ai trên đời này đều ghé mắt."
"Bao quát Võ Thánh!"
Ngữ khí của Lưu Tiêu chắc như đinh đóng cột.
"Tên Thiết Cuồng Đồ này mặc dù không phải là Võ Thánh nhưng lại có chiến lực không khác gì Võ Thánh cả."
Mọi người hít một hơi thật sâu.
Quả nhiên là nhân vật sánh ngang với Võ Thánh.
"Cửu Châu thật đúng là nơi ngoạ hổ tàng long, địa linh nhân kiệt!"
Cưu Ma Trí cũng ngừng việc đang làm lại, chấn động không ngớt.
Trước kia hắn còn nghĩ rằng Bắc Kiều Phong cùng Nam Mộ Dung đã là hai nhân vật đứng đầu võ lâm, hoành hành cả Cửu Châu rồi chứ.
Đến bây giờ mới phát hiện ra là một nước nhỏ bé như Thổ Phiên làm sao có thể biết được Cửu Châu khủng bố như thế nào.
"Những tên khó chơi này, đều là Võ Thánh hoặc là Nửa Bước Võ Thánh rồi mà còn không chịu xuất sơn, vậy một tên Nửa Bước Tông Sư như ta nhảy nhót liên tục như thế này thì có ý nghĩa gì chứ."
Tả Lãnh Thiền cảm giác trước kia bản thân như ếch ngồi đáy giếng vậy.
Chỉ có tu vi Nửa Bước Tông Sư mà còn muốn thống nhất cả Ngũ Nhạc Kiếm Phái, thậm chí còn có dã tâm lấy đó làm ván cầu để thống nhất cả giang hồ của Đại Minh nữa chứ.
Sau khi bước vào Thiên Cơ Lâu một thời gian thì Tả Lãnh Thiền mới biết suy nghĩ của bản thân nực cười biết bao nhiêu.
"Lâu chủ, xin hỏi tên Thiết Cuồng Đồ này rốt cuộc có thành tựu gì mà có thể sánh ngang Võ Thánh thế."
Tiêu Phong nhịn không được mà lên tiếng.
Lưu Tiêu nói: "Tên Thiết Cuồng Đồ này tuy thiên phú trên Võ Đạo chỉ thường thường, nhưng thiên phú chế tạo thì có thể nói là vang dội cổ kim."
Cao thủ Đại Tông Sư Hậu Kỳ mà ngươi nói thiên phú Võ Đạo thường thường à.
Tất cả mọi người trong Thiên Cơ Lâu đều cắn răng.
Thế khác nào nói rằng tất cả người ở đây thiên phú đều không bằng tầm thường sao.
"Vang dội cổ kim!"
Sư Phi Huyền chấn động.
Lần đầu tiên Lưu Tưu sử dụng bốn chữ này là để diễn tả Độc Cô Cầu Bại, hiện tại đây là lần thứ hai hắn dùng nó.
Qua đây ta có thể thấy được rốt cuộc thiên phú của tên Thiết Cuồng Đồ kinh khủng ra sao.
"Lâu chủ, Thiết Cuồng Đồ có thành tựu kinh khủng hay kinh thiên động địa gì thế?"
"Chẳng lẽ hắn chế tạo ra một thần binh mạnh nhất từ xưa đến nay sao?"
Thạch Thanh Tuyền tò mò.
Nếu như hắn có thể chế tạo ra Thần Binh đứng đầu thiên hạ thì có thể xứng với bốn chữ vang dội cổ kim.
"Cũng gần như thế!"
Lưu Tiêu gật đầu: "Tên Thiết Cuồng Đồ này chính là người sở hữu Phá Không Nguyên Thủ cùng với Luyện Thiết Thủ, và là đảo chủ của Thiết Tâm Đảo trên Võ Kỹ Thiên Bảng hôm trước."
Mọi người bừng tỉnh đại ngộ, thì ra là truyền nhân của một môn phái gần như Phái Tiêu Dao.