Thiên Cơ Lâu: Sáng Tạo Âm Hiểm Bảng

Chương 219. Cảnh giới Võ Thánh

Chương 219. Cảnh giới Võ Thánh


Loại vật như Thiên Kiếp Chiến Giáp này quả thật là đi trước thời đại không biết bao nhiêu năm, mọi người còn chưa thể tưởng tượng được nó mà đã có người tạo ra rồi.

"Thiết Cuồng Đồ chế tạo ra được hung binh bậc này thì sợ rằng tên Càn Chấn kia cùng bang phái của y sẽ gặp xui xẻo."

Đã có người thấy trước được kết cục của Càn Chấn.

Nhưng Lưu Tiêu thì lắc đầu, không nghĩ như vậy.

Hiện tại mình đã giải quyết xong hiểu lầm giữa Thiết Lan cùng Thiết Cuồng Đồ, hiện tại gia hoả Thiết Cuồng Đồ này chắc vẫn chưa giết chóc quen tay được như trong nguyên tác.

"Có lẽ hắn sẽ đi tìm Thiết Lan không chừng."

Lưu Tiêu nghĩ thầm.

Lúc này Thiết Cuồng Đồ vẫn chưa thực sự bước vào thâm uyên.

Hiện tại hắn chỉ mới giam cầm đại ca Thiết Thần của mình mà thôi, còn chưa tới mức hạ sát thủ.

Nói cách khác thì lúc này Thiết Cuồng Đồ vẫn chưa tới mức vô phương cứu chữa như trong nguyên tác.

Không suy nghĩ lung tung nữa, Lưu Tiêu bắt đầu tập trung vào bảng danh sách.

"Đứng thứ ba trên Lánh Đời Bảng, Nộ Phong Lôi!"

Nộ Phong Lôi?

Mọi người đều quen với việc phát hiện bản thân là ếch ngồi đáy giếng rồi.

Dù lâu chủ công bố lúc này Vũ Hoàng vẫn còn hiện diện trên Cửu Châu thì mọi người cũng không quá bất ngờ.

"Tu vi: Hư Đan Võ Thánh!"

"Tuyệt học: Ngũ Lôi Hoá Cực Thủ."

"Nơi ngủ say: Tổng bộ Thiên Môn."

Ngũ Lôi Hoá Cực Thủ!

Bọn họ không biết Nộ Phong Lôi là thần thánh phương nào, nhưng ai ở đây chắc đều đã nghe qua danh của Ngũ Lôi Hoá Cực Thủ rồi.

Đứng thứ chín trên Võ Kỹ Thiên Bảng, Ngũ Lôi Hoá Cực Thủ!

Mọi người hít một hơi thật sâu.

Lại là đại lão sở hữu Ngũ Lôi Hoá Cực Thủ sao, thảo nào có tu vi Võ Thánh.

"Hư Đan Võ Thánh!"

Có người chấn động, thực sự có cao thủ Võ Thánh lên bảng.

Giờ khắc này không ai là không biến sắc.

Cao thủ Đại Tông Sư thì có thể dựa vào Đại Quân Võ Giả cùng các loại khí giới quân sự để đánh bại, có thể lấy số lượng áp đảo để đè chết Nửa Bước Võ Thánh.

Tuy nhiên tới cấp độ Võ Thánh thì không thể nào dựa vào số lượng để áp đảo nữa rồi.

Thậm chí dù cho bốn tới năm cao thủ Nửa Bước Võ Thánh cũng không thể nào làm gì được một cao thủ Võ Thánh cả, đối phó với Võ Thánh thì chỉ có thể là Võ Thánh.

"Lâu chủ, Võ Thánh là Võ Thánh chứ, vì sao lại thêm hai chữ Hư Đan đằng trước?"

Vi Tiểu Bảo khó hiểu.

Trên thực thế hiện tại không chỉ có một mình hắn là có thắc mắc như vậy, đại đa số người trong Thiên Cơ Lâu đều cũng đang ngơ ngác.

Võ Thánh, tại Cửu Châu đã là nhân vật trong truyền thuyết rồi.

Hiện trong Thiên Cơ Lâu chỉ có vài người không quá bất ngờ với xưng hô Hư Đan Võ Thánh mà thôi.

"Chắc là Võ Thánh cũng giống như Đại Tông Sư hoặc Tông Sư, cũng có chia cấp độ."

Thiên Cơ Lão Nhân nói với vẻ không xác định lắm.

Người có nhiều kiến thức như hắn cũng không thể nào biết rõ sự huyền diệu của Võ Thánh được.

Lưu Tiêu gật đầu: "Đúng thế!"

"Võ Thánh chỉ là một danh xưng gọi chung mà thôi, thật ra trong đó cũng có rất nhiều cảnh giới khác nhau."

"Giai đoạn thứ nhất của Võ Thánh được gọi là Hư Đan Võ Thánh."

"Giai đoạn thứ hai có tên Thực Đan Võ Thánh."

"Giai đoạn thứ ba, Kim Đan Võ Thánh..."

"Giai đoạn thứ tư là Nguyên Thần Võ Thánh."

Những thứ này đều là tin tức mà Thiên Cơ Lâu cung cấp, Lưu Tiêu chỉ đọc lại mà thôi.

"Đa tạ lâu chủ phổ cập!"

"Lần này thật sự ta cũng được mở rộng tầm mắt rồi."

"Biết được những cấp độ của Võ Thánh thì ta cảm giác mình càng gần Võ Thánh hơn một bước."

....

Một đám nhân sĩ giang hồ gật đầu thoả mãn, vẻ mặt tươi cười.

Nhưng nói đến đây nhiều người cũng chua xót, dù là Võ Giả lại không biết Võ Thánh còn có nhưng cảnh giới khác nhau, thật sự là ếch ngồi đáy giếng.

"Lâu chủ, sao tên Nộ Phong Lôi không phải là ẩn cư mà là đang ngủ say thế?"

Sau khi đợi Thiên Cơ Lâu yên tĩnh lại một lúc thì Chu Vô Thị mới đặt câu hỏi.

"Thiên Môn là đâu? Lại có người lớn mật tới mức lấy "Thiên" đặt tên sao?"

Thái Tử Đại Đường nói nhỏ, hùng tâm của hắn bừng bừng, lập chí cả Cửu Châu, tuy nhiên hắn chưa từng nghe qua Thiên Môn nào cả.

Hơn nữa cách đặt tên như thế này cũng quá lớn mật.

Ngoại trừ người đứng đầu Ngũ Cường Hoàng Triều thì còn ai có gan tự xưng mình là "Thiên" nữa chứ.

Lưu Tiêu nói: "Đừng nóng vội, đợi một tý, từ từ ta sẽ nói cho, lúc đó các ngươi sẽ biết vì sao tên Nộ Phong Lôi lại là ngủ say chứ không phải là ẩn cư."

"Đương nhiên hắn cũng được tính là một cao thủ lánh đời."

"Bởi vì mấy trăm năm trước, khi hắn vẫn chưa ngủ say thì hắn đã không giao thiệp gì với giang hồ rồi."

"Đây cũng là lý do vì sao các ngươi chưa từng nghe qua uy danh của Ngũ Lôi Hoá Cực Thủ dù uy năng của nó bá đạo đến thế."

Mấy trăm năm trước!

Mọi người bắt đầu chấn động.

"Cao thủ Võ Thánh thật sự có thể kéo dài thọ mệnh của mình sao."

Thật ra tin tức cao thủ Võ Thánh có thể kéo dài thọ mệnh cũng chỉ là tin vỉa hè, tin đồn mà thôi, chưa ai chứng thực được cả.

Những người đang có dã tâm đều toả sáng hai mắt.

Sống mấy trăm năm, vậy công lực rốt cuộc biến thái tới mức nào.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất