Thiên Cơ Lâu: Sáng Tạo Âm Hiểm Bảng

Chương 56. Không có Ỷ Thiên Kiếm, mém chút ta nhận không ra

Chương 56. Không có Ỷ Thiên Kiếm, mém chút ta nhận không ra


"Cô gái này thật xinh đẹp! Lai lịch của nàng là gì thế?"

Trong Thiên Cơ Lâu, rất nhiều người khi nhìn thấy Chu Chỉ Nhược thì hai mắt sáng rực cả lên.

"Hình như là người của Nga Mi từ Đại Nguyên Hoàng Triều!"

Có người phát hiện thân phận của đám người Chu Chỉ Nhược qua trang phục.

"Hình như cái gì, chính nó đó."

"Không thấy sao? Người lớn tuổi nhất chính là Diệt Tuyệt Sư Thái đại danh đỉnh đỉnh, chưởng môn của Phái Nga Mi, người sỡ hữu Ỷ Thiên Kiếm."

"Hai mỹ nữ kia chắc là đệ tử của Phái Nga Mi."

Có người nhận ra Diệt Tuyệt Sư Thái.

Mặc dù công phu của nàng không cao lắm, nhưng do nắm giữ Ỷ Thiên Kiếm nên danh tiếng của nàng vẫn khá nổi trên khắp Cửu Châu.

"Moá! Lại là Diệt Tuyệt Sư Thái, thảo nào ta không nhận ra được."

"Đúng vậy! Ỷ Thiên Kiếm của nàng bị đoạt đi rồi, hèn chi ta không biết nàng là ai."

"Ỷ Thiên Kiếm bị đoạt thì không đi tìm, chạy đến Thiên Cơ Lâu làm gì thế?"

"Đần! Nếu nàng có thể đi cướp lại thì đã đi từ lâu rồi, chắc là muốn đến Thiên Cơ Lâu để tu luyện một thời gian sau đó đi đoạt Ỷ Thiên Kiếm lại."

Bởi vì Ỷ Thiên Kiếm bị đoạt nên rất nhiều không nhận ra Diệt Tuyệt Sư Thái.

Những tiếng nghị luận xung quanh khiến cho mặt của Diệt Tuyệt Sư Thái đen lại.

Những tên này đang cố tình xát muối vào vết thương của nàng.

Nếu như ở chỗ khác thì nàng đã rút kiếm chém người từ lâu rồi.

Nhưng bây giờ đang ở Thiên Cơ Lâu, Diệt Tuyệt Sư Thái hoàn toàn không dám làm gì cả.

Dù Ỷ Thiên Kiếm vẫn còn trong tay nàng thì nàng cũng không có cái gan đó.

Nóng tính cũng coi là nóng với ai.

"Hừ!"

Diệt Tuyệt Sư Thái hừ lạnh, biểu đạt sự bất mãn của mình, nhung chỉ có thể cắn răng một cách âm thầm.

Bản thân chưa bao giờ bị người khác chỉ trỏ như thế.

"Sư phụ! Đã đặt phòng xong, phòng chữ "Thiên" số bốn!"

Chu Chỉ Nhược nói nhẹ bên tai Diệt Tuyệt Sư Thái.

"Ăn cái gì trước đi rồi lên lầu tu luyện."

Diệt Tuyệt Sư Thái dắt Chu Chỉ Nhược cùng Đinh Mẫn Quân tìm một cái bàn sau đó ngồi xuống.

Với tính cách nóng nảy của mình thì khi biết Thiên Cơ Lâu là đầu sỏ phá vỡ liên minh vây công Quang Minh Đỉnh của bọn nàng thì chắc chắn nàng sẽ không đến đây đâu.

Nhưng người cướp Ỷ Thiên Kiếm của nàng quá đáng sợ, nếu không thể đột phá Tông Sư thì sợ rằng khó lấy lại Ỷ Thiên Kiếm.

Thế nên nàng mới gom hết gia sản của mình, mang theo hai đệ tử đến Thiên Cơ Lâu để thuê phòng chữ "Thiên" tu luyện.

"Xuỵt... Công tử này thật đẹp!"

"Moá nó đây là nam sao, lại đẹp hơn cả nữ nhân nữa."

"Không được, ta bỗng nhiên muốn cong rồi."

"Ngươi còn tốt, ta đã cong rồi."

...

Khi cả ba vừa ngồi xuống thì đã nghe tiếng kinh hô của những người xung quanh.

Ba người nhìn lại thì thấy có một nam tử rất... đẹp đi đến, hai bên còn có hai lão đầu bảo vệ.

"Cao thủ!"

"Ít nhất là cao thủ Nửa Bước Tông Sư!"

Có hai Nửa Bước Tông Sư làm hộ vệ!

Mí mắt của Diệt Tuyệt Sư Thái run lên liên tục, lực chú ý tập trung hoàn toàn vào hai lão đầu kia.

Người này có địa vị ra sao mà có thể để hai vị Nửa Bước Tông Sư làm hộ vệ.

Không chỉ Diệt Tuyệt Sư Thái phát hiện điều này!

Cả Thiên Cơ Lão Nhân, Thượng Quan Kim Hồng, Tiêu Phong đều đã nhìn vào hai lão đầu đằng sau nam tử đẹp đến mức kỳ cục kia.

"Moá, sao lại có nam nhân tuấn mỹ như thế!"

Lưu Tiêu đố kỵ vô cùng.

Bởi vì ngay cả Vương Ngữ Yên cũng nhìn tên nam tử này không chớp mắt.

"Tên: Triệu Mẫn"

"Thân phận: Quận chúa Đại Nguyên Hoàng Triều"

"Cảnh giới: Tiên Thiên sơ kỳ"

"Võ học: Ngọc Toái Côn Cương, Nhân Quỷ Đồng Lộ, Thần Đà Tuấn Túc..."

"Mục đích: Dò xét Thiên Cơ Lâu"

Lại là Triệu Mẫn đang giả nam, vậy thì không sao.

Trong nháy mắt tâm tình của Lưu Tiêu tốt lên trông thấy.

Triệu Mẫn này thật thích nữ giả nam.

Ngay cả Vương Ngữ Yên cũng thất thố, nếu trên đời còn có nam nhân đẹp như thế thì còn cho người khác đường sống hay không.

Nếu không có gì bất ngờ thì hai lão giả đằng sau Triệu Mẫn kia là Huyền Minh Nhị Lão.

"Tên: Lộc Trượng Khách"

"Thân phận: Đệ tử Bách Tổn Đạo Nhân, khách khanh của Nhữ Dương Vương Phủ."

"Cảnh giới: Nửa Bước Tông Sư"

"Võ học: Huyền Minh Thần Chưởng"

"Sở trường: Liên thủ cùng sư huynh Hạc Bút Ông thì có thể chiến Tông Sư"

"Mục đích: Bảo vệ Quận Chúa"

Quả nhiên là hai lão gia hoả âm hiểm này.

Trong lúc Lưu Tiêu đang quan sát đám người Triệu Mẫn thì Triệu Mẫn cũng đang quan sát Lưu Tiêu.

Lâu chủ Thiên Cơ Lâu, người thần bí nhất đang được giang hồ đồn đại hiện nay, như không gì không biết, võ công thâm khả bất trắc, không ai biết tên này mạnh tới mức nào.

"Thật trẻ tuổi!"

Trước kia Triệu Mẫn còn tưởng lâu chủ Thiên Cơ Lâu là một lão nhân.

Không ngờ lại là một thanh niên trắng trẻo, kiểu tóc thì hơi kỳ quái.

"Khụ khụ..."

Lần này đến phiên Lưu Tiêu dùng tiếng ho để đánh thức Vương Ngữ Yên.

Cuối cùng cũng đã báo được thù.

Vương Ngữ Yên hơi đỏ mặt, dời ánh mắt đi nơi khác.

"Xin hỏi mấy vị ở trọ hay dùng cơm?"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất