Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 62: Uy áp Tiên Thiên 1

Chương 62: Uy áp Tiên Thiên 1
Lúc này còn có một cô gái có thân hình khá đẹp, trên mặt còn mang nét quyến rũ tự nhiên, chính là Phùng Y Y.
Cô ta lúc này cũng đang cưỡi trên người một yêu thú báo.
Hung thú đã được huấn luyện từ lúc nhỏ, có thể thuần hóa, nhà họ Phùng nuôi tới mấy con hung thú, hai chú bảo Hỏa Vân này đều là Luyện thể cảnh tầng thứ chín sơ kỳ, tốc độ cực nhanh, vậy nên hai người họ mới cưỡi chúng để đi tìm kiếm Tử đan yêu thú.
“Tử đan yêu thú vốn dĩ rất khó tìm, chúng ta chỉ cần có chút may mắn.” Phùng Y Y nói.
Cô không ngừng nhìn xung quanh, trong mắt hiện rõ sự khát vọng.
Cô ta bây giờ đang ở Luyện thể cảnh tầng thứ bảy, nếu như có Tử đan yêu thú bổ trợ, thì bình cảnh thứ tám, thứ chính đối với cô ta mà nói không đáng để nhắc đến nữa.
Trên thực tế, có rất ít bảo vật có thể trợ giúp đột phá cảnh giới, nhà họ Phùng bọn họ căn bản không có loại bảo vật này, trừ khi trong những gia tộc kia có cường giả cấp bậc Đan Nguyên Cảnh trở lên thì mới có.
Mà gia tộc chỉ có cường giả Đan Nguyên Cảnh cơ bản lại không thể nào lấy được bảo vật loại Tử đan yêu thú. Bởi vì họ không thể nào giết được yêu thú cấp bậc Đan Nguyên cảnh hậu kỳ.
Cho nên, họ vô cùng muốn có được loại bảo vật này.
“Thứ ta muốn chính là có thể lấy được nhiều Tử đan yêu thú, tương lai rất có khả năng trở thành cường giả Tiên Thiên cảnh như đại ca.”
Phùng Nham Tuấn không nhịn được mà nói, anh ta nhìn khắp bốn phía, đột nhiên mở to mắt, trong mắt dường như lộ ra vẻ khó tin.
“Tỷ, tỷ nhìn xem kia có phải là Tử đan yêu thú không?” Phùng Nham Tuấn kích động hỏi.
Phùng Nham Tuấn chỉ tay phải ra một hướng xa, như thể bị kinh ngạc đến choáng váng.
Ở phía trước, có một viên đan tròn màu tím đang nằm rất yên tĩnh, khẽ phát ra dao động. Những tử đan yêu thú này nằm ở nơi rất rõ nhìn thấy.
“Gừ!”
Báo Hỏa Vân gầm lên một tiếng dưới chân, dường như cảm nhận được sự kích động của chủ nhân, nhanh chóng lao đến chỗ của Tử đan yêu thú.
“Đúng rồi!”
Trên mặt Phùng Y Y hiện rõ sự kích động, thúc giục báo Hỏa Vân tiến lên phía trước.
Tu luyện giả có thị lực kinh người, Tử đan yêu thú lúc này đang còn cách chỗ bọn họ phải hàng trăm mét.
Có điều sau khi báo Hỏa Vân phát hiện ra mới một giây, thì đột nhiên có một thân ảnh tiếp cận nơi này, thoáng cái đã đi đến trước chỗ viên đan màu tím kia, rồi thu hồi lại viên đan màu tím.
Nhìn thấy Phùng Y Y và Phùng Nham Tuấn đang nhanh chóng đi đến, khóe miệng Lý Phong lộ ra nụ cười, nói: “Trùng hợp quá.”
“Không ngờ có thể gặp được hai tỷ đệ Phùng Y Y ở đây?” Lý Phong thầm nghĩ trong lòng.
Tính ra, chỉ chưa đến một ngày, hắn và Phùng Nham Tuấn đã đụng phải nhau ba lần rồi.
Nụ cười của hắn vô cùng xán lạn, nhưng nhìn Phùng Nham Tuấn lúc này lại vô cùng trào phúng.
Khuôn mặt anh ta tràn đầy sự kích động, rồi sắc mặt đột nhiên trở nên vô cùng hung dữ.
“Lý Phong, ngươi đang tìm đường chết à!!!”
Trước kia ở núi Thanh Lan anh ta đã bị Lý Phong coi thường, ở Chu Phủ còn bị Lý Phong đánh cho một trận, không dễ dàng gì mới tìm được Tử đan yêu thú ở đây, kết quả lại bị Lý Phong lấy được trước.
Nếu như ở núi Thanh Lan, thì đúng là Lý Phong phát hiện ra linh dược nhất phẩm trước, thế nhưng vừa nãy thì anh ta cho rằng bản thân mới là người phát hiện ra Tử đan yêu thú trước.
“Lý Phong?”
Nhìn thấy Lý Phong lấy được Tử đan yêu thú, sắc mặt Phùng Y Y khẽ biến, cuối cùng thì trong mắt cô ta cũng lộ ra vẻ khó tin.
“Lý Phong, giao Tử đan yêu thú ra đây, ta có thể tha cho ngươi một mạng!” sắc mặt Phùng Nham Tuấn tràn đầy hung dữ.
Sắc mặt Phùng Y Y cũng rất khó coi, trầm mặc nói: “Lý Phong, là chúng ta phát hiện ra Tử đan yêu thú này trước, nể tình mặt mũi ở Chu phủ, có thể không truy cứu hành vi của ngươi, nhưng Tử đan yêu thú bắt buộc phải là của chúng ta.”
Cô ta nhìn chằm chằm Lý Phong, ánh mắt lạnh lùng.
Tu luyện giả, vốn dĩ là tranh, tranh cướp tài nguyên tu luyện, tranh thủ đột phá nhanh hơn.
“Là các ngươi phát hiện ra trước ư?”
Lý Phong nghe vậy liền cười nhạt, nói: “Các ngươi không nhìn thấy ta, không chứng tỏ ta phát hiện chậm hơn các ngươi.”
Phải biết rằng, trên bản đồ của hắn có toàn bộ vị trí của Tử đan yêu thú, nếu đúng là như vậy, thì những Tử đan yêu thú này chẳng phải là đều thuộc về hắn ư.
Lý Phong lúc này có chút hối hận, đáng tiếc đây là quận Thanh Vô, nếu như là quận Hoang Lâm, hắn nhất định sẽ thông báo cho những người nhà họ Lý đến trước, như vậy thì số Tử đan yêu thú tìm được chắc chắn càng nhiều thêm.
Đáng tiếc từ đây quay về quận Hoang Lâm, hắn cũng phải mất mấy ngày, căn bản không kịp.
Có điều Lý Phong cũng không dự liệu được tình hình ở đây, nên tất nhiên không thể xử lý hoàn hảo được.
“Tỷ, không cần phải phí lời với Lý Phong!”
Phùng Nham Tuấn giận dữ nói: “Nếu như hắn đã không muốn giao ra, vậy thì đừng có trách chúng ta!”
“Gừ!”
Báo Hỏa Vân dưới chân cô ta gầm lên một tiếng, rồi trực tiếp lao về phía Lý Phong.
Cơ thể của nó dài tới ba mét, bốn chân to lớn giống như một lão hổ.
“Đánh trọng thương Lý Phong, đoạt lại Tử đan yêu thú, đừng giết hắn.” ánh mắt Phùng Y Y cũng đầy giận dữ, cô ta không ngăn cản, nhưng cũng dặn dò Phùng Nham Tuấn.
Lý Phong dù sao cũng có quan hệ với Chu Phủ, họ cũng không muốn xuống tay.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất