Thiên Mệnh Xa Đao Nhân

Chương 16: Âm dương cách biệt, không cần dây dưa

Chương 16: Âm dương cách biệt, không cần dây dưa

“Lăn!”, Vương Kinh Trập ngẩng đầu, hướng trần xe quát lên, con ma nhỏ “sưu” một tiếng, bị đuổi chạy.
Vương Cử Cao và Chu Giang ngơ ngác nhìn hắn, hỏi: “Sao lại có thứ này ở đây?”
“Coi như cậu may mắn, gặp phải là con ma nữ mới chết, mới hai ba năm, oán khí chưa nặng lắm. Nếu gặp phải loại oán linh mấy chục năm như vừa rồi, cậu còn chưa kịp gọi tôi đã bị nó lôi xuống gầm tàu điện ngầm rồi” Vương Kinh Trập giải thích: “Tuyến đường sắt kinh thành này có chút không sạch sẽ, lịch sử lâu đời, tàu điện ngầm đào lại sâu, trước kia không biết đã quấy rầy bao nhiêu mồ mả tổ tiên cùng mộ cổ, ma quỷ gì cũng có thể xuất hiện. Đã vậy lại còn đi chuyến tàu cuối lúc giờ Tý, là lúc âm khí thịnh nhất, chuyến này thứ bẩn thỉu nhiều lắm, về sau đi xe cẩn thận đấy”.
Vương Cử Cao sợ hãi hỏi: “Vậy nếu như tôi, lỡ đi chuyến tàu điện ngầm cuối cùng, có phải sẽ gặp ma không?”
“Chưa chắc, người khác đi có khi chưa chắc đã gặp”
“Vì sao?” Vương Cử Cao khó hiểu hỏi.
Vương Kinh Trập liếc xéo: “Cậu có thể là loại người vừa ra đường là tai họa ập đến, âm khí nặng nên dễ gặp ma”.
Vương Cử Cao sa sẩm mặt mày, lẩm bẩm: “Nói dễ nghe ghê”.
“Gặp ma cũng phải xem người, có người gặp ma như gặp người thường, nhưng cũng có loại ma quỷ né xa. Có người như cậu, cứ đi chuyến tàu cuối là y như rằng gặp ma, như kiểu dương khí suy yếu, tà khí xâm nhập vậy. Người có dương khí thịnh như cảnh sát, quân nhân, người chính trực, thì ma quỷ đều phải né”. Vương Kinh Trập chỉ vào ngực Vương Cử Cao: “Như cậu, hay thức khuya, xem phim đen, sinh hoạt không điều độ, tâm lý lại không bình thường, không tìm cậu tìm ai”.
Mặt Vương Cử Cao “bừng” đỏ lên, lắp bắp giải thích: “Nói bậy, ai xem phim đen”.
“Haha, tay cậu chai sạn thế kia rồi còn chối à?”
“Không có, đâu có thường xuyên vậy”. Vương Cử Cao theo bản năng đưa tay phải ra nhìn, lòng bàn tay nhẵn nhụi, nào có như hắn nói.
Vương Kinh Trập quay đầu, hỏi Chu Giang đang còn sững sờ: “Cậu cần phải suy nghĩ kỹ, lễ âm hôn này nếu cử hành, có thể sẽ ảnh hưởng rất lớn đến cậu đấy”.
Chu Giang trầm ngâm một lát, nghiến răng: “Chỉ cần giảm bớt áy náy trong lòng là được rồi, tôi muốn giải thoát cho bản thân”.
Ba người ra khỏi ga tàu, trở về nhà Chu Giang. Vương Kinh Trập bảo Vương Cử Cao đừng vào, ở ngoài cửa đợi.
“Sao thế, tôi cũng muốn xem lễ âm hôn là gì”. Vương Cử Cao bất mãn.
“Cậu muốn mấy ngày tới ốm liệt giường thì cứ việc vào, tôi không cản. Bên trong âm khí rất nặng, hít một chút thôi, mấy tháng sau cũng xui xẻo”.
Vương Cử Cao sợ hãi lùi lại mấy bước: “Thay tôi chúc bọn họ đầu bạc răng long, tôi không vào đâu”.
“Rầm”, cửa phòng đóng lại. Mười mấy phút sau, cửa sổ nhà Chu Giang đều bị che kín mít, không một tia sáng lọt vào. Căn phòng tối đen như mực. Giữa phòng khách, hai ngọn nến đỏ được thắp sáng, ánh sáng yếu ớt hắt ra xung quanh.
Vương Kinh Trập đặt lá bùa lên bàn, oan hồn Viên Hiểu Nguyệt “sưu” một tiếng, từ trong đó bay ra. Hắn cầm một tấm vải đỏ, trùm lên đầu cô.
“Viết ngày sinh tháng đẻ của hai người lên tờ giấy trên bàn…”
Phong tục kết âm hôn đến nay vẫn còn lưu truyền ở nhiều nơi. Thật ra rất thất đức, không ảnh hưởng gì đến người chết nhưng lại khiến người giảm thọ. Có gia đình con cái chết trẻ, thường tìm người phối ngẫu cho con, thậm chí không chôn cất, giữ thi thể lại để kết âm hôn, sợ người chết cô đơn quấy phá người sống.
Rồi, trong xã hội hiện đại, kiểu tình huống này có thể hiếm gặp hoặc không còn phóng đại như trước. Khoảng trăm năm về trước, có gia đình giàu có vì muốn kết âm hôn cũng có thể trực tiếp giết người để ghép đôi, hoặc là chôn sống người ta vào quan tài cùng người đã khuất. Thực sự là quá thất đức.
“Cô oán hận không tan, đơn giản là cảm thấy trước đây anh ta lừa dối cô. Bây giờ anh ta tự nguyện muốn kết âm hôn với cô, nên tôi phải khuyên cô một câu: sau khi âm hôn xong, cô phải lập tức đến Âm Tào Địa Phủ để đầu thú, đừng ở lại dương gian quấy nhiễu. Nếu cô cố chấp không đi, đừng trách chúng tôi tự tay tiễn cô xuống. Đến lúc đó, tôi sẽ không khách sáo như vậy đâu”, Vương Kinh Trập cau mày dặn dò.
Bên trong khăn đội đầu cô dâu, Viên Hiểu Nguyệt khẽ đáp: “Làm phiền tiên sinh, tôi biết rồi”
“Nhất bái thiên địa”, Vương Kinh Trập liếc nhìn Chu Giang đang im lặng, nói.
Chu Giang và Viên Hiểu Nguyệt đứng cạnh nhau, hai người cùng quay người, cúi đầu bái lạy. Lúc hai người bái lạy, hai ngọn nến đang cháy sáng rực trên bàn bỗng chốc nhỏ lại, ánh lửa le lói như sắp tắt.
“Nhị bái cao đường…”, Vương Kinh Trập nói, “hướng về phía nhà mình mà bái là được”
Sau khi hai người bái lạy, ngọn nến trên bàn gần như sắp tắt, chỉ còn lại một chút ánh lửa yếu ớt đang thoi thóp.
Vương Kinh Trập kẹp lá bùa bằng hai ngón tay, đưa tới gần ngọn nến, lá bùa “phựt” một tiếng bùng cháy, sau đó biến thành một đống tro tàn bay lả tả xuống đất.
“Phu thê giao bái!”, Vương Kinh Trập thản nhiên nói, “sau khi bái lạy lần này, hai người không được phép quay đầu lại, chính thức hoàn thành nghi thức âm hôn”
Trong khoảnh khắc ấy, trên mặt Chu Giang thoáng hiện lên vẻ mặt do dự và đấu tranh, nhưng rồi nhanh chóng biến mất. Chu Giang nhìn Viên Hiểu Nguyệt đang che kín mặt bằng khăn đỏ trước mặt, nói: “Trước đây, anh thật sự rất muốn cưới em, nhưng tiếc là bị gia đình ép buộc nên không thể không chia tay với em. Không ngờ anh lại vì vậy mà hại chết em… Hiểu Nguyệt, hôm nay, anh sẽ bù đắp cho em một hôn lễ, chứng minh lúc trước anh chưa từng lừa dối em”
Sau khi nói xong, Chu Giang không chút do dự cúi người xuống.
“Rọc rách”, một giọt nước mắt từ trong khăn cô dâu chảy xuống, rơi trên mặt đất.
Vương Kinh Trập nhìn Viên Hiểu Nguyệt cũng không thúc giục. Một lúc sau, Viên Hiểu Nguyệt đột nhiên hất khăn cô dâu lên, khẽ nói: “Chỉ cần anh chưa từng lừa dối em là được rồi, em chết không oan”
Lúc Chu Giang ngẩng đầu lên, khuôn mặt Viên Hiểu Nguyệt đã khôi phục như lúc ban đầu. Anh ta run rẩy đưa tay muốn chạm vào, Viên Hiểu Nguyệt lùi về sau, quay đầu nói với Vương Kinh Trập: “Tôi không kết hôn nữa, biết anh ấy không lừa tôi là đủ rồi”
“Được, cô đã suy nghĩ kỹ chưa?”, Vương Kinh Trập gật đầu hỏi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất