Nghe được tiếng nghị luận của mọi người, Bạch Sở Hà làm như không thấy, hắn bình tĩnh quét nhẹ ánh mắt ở hiện trường, cố gắng ở trong đám người tìm tòi người chân chính làm hắn cảm thấy hứng thú, chỉ tiếc hai người Dạ Tử hi cùng Độc Cô kiêu đến nay còn chưa tới tràng, hắn mơ hồ có chút thất vọng. Tầm mắt đột nhiên rơi vào trên người Độc Cô Mưu đứng yên ở một bên, ánh mắt sắc bén của hắn thu lại, dựa vào trực giác, hắn cảm thấy hơi thở trên người đối phương rất cường đại, không khỏi đối với hắn sinh ra nồng hậu hứng thú.
Các đệ tử đi theo phía sau thấy hắn đột nhiên biến chuyển phương hướng, hướng phía một gã đầu đội mũ che toàn thân hắc y đi tới, mọi người hai mặt nhìn nhau, có chút không rõ ý nghĩ thực sự của hắn.
Đám người Long Thiên Thần cũng chú ý tới, rối rít từ chỗ ngồi đứng dậy, bọn họ lo lắng là hắn muốn tìm Độc Cô Mưu gây phiền toái.
” ngươi là người nào? Cũng là người hôm nay tới tham gia xếp hạng bảng tỷ võ sao?”Đang khi nói chuyện, Bạch Sở Hà hai vai chấn động, một cổ huyền khí hướng Độc Cô Mưu dâng lên, mọi người rất nhanh liền thấy được trên mặt đất quét lên một tầng bụi đất thật dầy, hóa thành tiếng mãnh thú gầm thét, trong khoảnh khắc đó xung phong liều chết mà tới.
Hắn đây là đang thử, thử dò xét thực lực của Độc Cô Mưu.
Đối với một cao thủ mà nói, để cao thủ tồn tại, thường thường phải kích thích dục vọng cầu thắng của hắn.
Nhất là cao thủ giống như Độc Cô Mưu, hắn giống như là một thanh tuyệt thế Bảo kiếm sắc bén, Bảo kiếm chưa ra khỏi vỏ, khí thế của nó đã không giấu được, không ngừng hiển lộ ra bên ngoài.
Mọi người nhìn thấy một màn này, đều rối rít nghị luận, thế công mạnh mẽ như thế, đối phương có thể chịu đựng được hay không?
Nhưng mà, bọn họ hoàn toàn là quá lo lắng, chỉ thấy Độc Cô Mưu đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, huyền khí hung mãnh kia đến trước mặt hắn, giống như là gặp phải Đao Phong (lưỡi đao), bị dễ dàng bị chém làm hai, hướng sang hai bên lui tán, mà Độc Cô Mưu lại không chút nào bị tổn thương.
Chiếc màn sân khấu màu đen khẽ lay động, trong nháy mắt liền khôi phục nguyên trạng.
Bạch Sở Hà sắc mặt đại biến, hắn biết mình đã gặp phải cao thủ hàng đầu rồi, ánh mắt lạnh lùng của hắn tối sầm lại, đang muốn thi triển những động tác để vãn hồi lại một ván. Lúc này, ở phía sau hắn thanh âm một cô gái vang lên, ngăn trở hành động tiến thêm một bước của hắn.
” Mưu ca ca? Thật sự là ngươi sao?!” thanh âm của cô gái ngọt ngào mà êm tai.
Mọi người theo tiếng nói nhìn lại, chỉ thấy một cô gái áo trắng linh động khả ái, nhấc lấy mép váy, bước nhanh về phía Độc Cô Mưu chạy tới. Đợi mọi người hoàn hồn, đã thấy nàng lao vào đến trong ngực Độc Cô Mưu.
Đám người Long Thiên Thần đang muốn tiến lên trợ giúp Độc Cô Mưu, ai ngờ nhìn thấy một màn bạo phát kinh động như thế, cả đám đều rối rít dừng bước, mở to hai mắt nhìn.
Trên đời này lại có nữ nhân đối với Độc Cô Mưu yêu thương nhung nhớ sao? Thế giới này có phải quá ly kỳ rồi hay không?
Không đúng, là thân muội muội sao? Cũng chỉ có cách giải thích này.
Đám người Long Thiên Thần không ngừng khiếp sợ, bản thân Độc Cô Mưu cũng ngây dại, sửng sờ tại chỗ, không biết phản ứng như thế nào.
Nhưng nếu là những người khác, hắn đã sớm lắc mình tránh ra, tuy nhiên cô gái trước mắt lại tác động đến nội tâm của hắn một tia mềm mại, khiến hắn nhớ lại rất nhiều chuyện tốt đẹp khi còn bé, hắn thất thần. Chính là chốc lát thất thần trong nháy mắt này, cô gái đã lao vào đến trong ngực của hắn, ôm vòng eo to lớn của hắn, nói ra những suy nghĩ của mình.
“Ngươi là Mưu ca ca có đúng hay không? Ta thường xuyên cho người ta đi hỏi thăm tin tức có liên quan của ngươi, ngươi giống như những gì họ kẻ, ngươi đội mũ che, mặc áo đen, còn bảo kiếm của ngươi. Ha ha, nhìn, trên bảo kiếm còn có khắc tên của ta!”
Tiểu la lỵ nhiệt tình quá độ đoạt lấy bảo kiếm trong tay Độc Cô Mưu, chỉ vào kiểu chữ ở địa phương không khác biệt với chỗ khác, cười đến hai hàng hàm răng đều lộ ra.
” Mưu ca ca thật là xấu! Lâu như vậy cũng không tới thăm Sở Sở, một mình Sở Sở ở Độc Cô lĩnh thật buồn bực, cũng không có người để khi dễ. Mưu ca ca còn nhớ khi còn bé hay không, cảnh tượng lần đầu tiên chúng ta gặp mặt? Khi đó ngươi mười tuổi ta mới bốn tuổi, ngô, phần lớn chuyện tình mặc dù không nhớ rõ, nhưng ta nhớ được Mưu ca ca là dễ khi dễ nhất, bất kể ta khi dễ ngươi như thế nào, ngươi cũng sẽ không phản kháng.Còn có còn có, ngươi còn nhớ hay không, một số lần ta đem ngươi giả dạng thành tỷ tỷ của ta, để mặc ta mặc vào xiêm y của mẫu thân, chúng ta cùng đi nghe kẻ chuyện? Ha ha, ngươi nhất định nhớ được đúng không? Ngươi giả trang thành bộ dáng một cô bé, so với ta còn đẹp hơn, tất cả mọi người đều rất thích ngươi, đều nhìn ngươi, ha ha, ha ha”"
Mỗ La Lỵ bắt đầu nói cặn kẽ các loại chuyện tình khi còn bé, trên đại thể cũng là nói nội dung nàng khi dễ Độc Cô Mưu không thích nói chuyện thế nào, tính cách quái gở như thế nào, mọi người nghe được đều rối rít lâm vào lộn xộn. Đây rốt cuộc là tiểu nữ nhân từ nơi nào nhô ra, suy nghĩ của nàng thật sự là làm cho người ta có chút không dám khen tặng.
Nhưng mà những chuyện còn nhỏ của Độc Cô Mưu, hoàn toàn bị vạch trần ra ngoài.
Danh hiệu thiên hạ đệ nhất sát thủ, trong thời gian ngắn hoàn toàn bị đánh nát, hóa thành vô hình!
Mà bản thân Độc Cô Mưu trực tiếp bị hóa đá ở bên trong, vô số tia sét đánh trúng hắn, hắn sắp hoàn toàn nát bét rồi.
“......Mưu ca ca mấy năm nay ngươi đi nơi nào? Nghe bọn hắn nói, ngươi giết rất nhiều người, tất cả mọi người xưng ngươi là thiên hạ đệ nhất sát thủ, nghe thậy là uy phong nga! Ngươi có thể mang theo ta cùng đi xông xáo giang hồ hay không? Người ta cũng muốn đi chơi, không muốn ở trong Độc Cô lĩnh chờ đợi nữa...”
Hai thị nữ đi theo tiểu La Lỵ đến rốt cục không nhịn được, tiến lên đem tiểu thư nhà mình từ trên thân nam nhân kia kéo trở lại, khuyên can mãi.
” tiểu thư, thận trọng!”
” tiểu thư, Chúng ta từ từ nói chuyện, không nên kích động!”
Hoa Sở Sở khả ái chu cái miệng nhỏ nhắn, hướng về hai thị nữ, nói: “Mưu ca ca cũng không phải là người ngoài, ta cùng hắn vô cùng thân thiết, có gì hệ trọng?”
Lòng bài tay nhỏ nhắn của nàng vừa chuyển, con ngươi sáng trong hướng Bạch Sở Hà ở một bên mà trừng, cằm cao cao giơ lên, hướng về phía Bạch Sở Hà mắng: “Bạch Sở Hà! Mới vừa rồi là ngươi khi dễ Mưu ca ca của ta phải không? Ngươi thật âm hiểm a! Ỷ vào nhiều người khi dễ ít người! Hừ, ta cho ngươi biết, Mưu ca ca là ta che chở, trên đời này chỉ có một mình ta có thể khi dễ hắn, những người khác muốn khi dễ hắn, trước hết phải bước qua ta!”
Khuôn mặt nhỏ bé xinh đẹp của nàng bỗng dưng sáng lên, đáy mắt xẹt qua màu lam u quang, tay phải của nàng tạo thành bí quyết liên hoa, trong không khí ẩn có gợn nước lam nhạt ngưng tụ.
“Đi!” theo thanh âm ngọt ngào của nàng, một cột nước kèm theo đầu ngón tay nàng vũ động từ từ trở nên to lớn, cuối cùng hóa thành một cột sóng lớn, hướng tới khuôn mặt của Bạch Sở Hà mà quét tới.
” a, là Thủy ảo thuật!” Trong đám người có người kinh la.
Ánh mắt Bạch Sở Hà khẽ biến, thật nhanh bay ngược lại, kéo dài khoảng gần trăm bước.
” Đáng giận! Tiểu yêu nữ, ngươi đi chết đi!” Giữa không trung, hắn rút ra bảo kiếm bên hông, trong phút chốc chém vào cột sóng,
Xôn xao
Sóng lớn bị kiếm khí chém thành hai nửa, khí thế chớp nhoáng, xông thẳng tới trước mặt Hoa Sở Sở.
Mọi người không khỏi thay Hoa Sở Sở đổ mồ hôi lạnh.
Hoa Sở Sở cũng không kinh không hãi, tay phải biến hóa thủ thế, vẽ hình dáng một vòng tròn, lúc này tình thế lại xảy ra chuyển biến, nguyên bản vốn rơi xuống dưới mặt đất nhưng sóng nước lại lần nữa ngưng tụ, tạo thành một đạo nước xoáy.
Hình thái của thủy là vô thường, một khi ngưng tụ thành thế lại có thể phát huy ra uy lực vô cùng.
Khí thế mãnh liệt mà đến đã bị nước xoáy cuốn lộng nhất thời hóa thành vô hình!
Bạch Sở Hà kinh ngạc, cảm thấy không ổn, đáng tiếc đã muộn.
Mắt đen giảo hoạt của Hoa Sở Sở vừa chuyển, dấu tay lần nữa biến hóa, sóng nước cao lên ngàn trượng, lần nữa hướng về bản mặt Bạch Sở Hà mà cọ rửa.
Rầm nữa
Bạch Sở Hà liều mạng chạy trốn, đáng tiếc vẫn là chậm một bước, từ đầu đến chân bị sóng nước cọ rửa biến thành ướt sũng!
” ha ha ha Chơi vui thật, chơi vui thật! Cho ngươi tắm rửa miễn phí, ngươi muốn làm thế nào để cám ơn ta?” Hoa Sở Sở bướng bỉnh vỗ tay ăn mừng, đã sớm nhìn Bạch Sở Hà không vừa mắt rồi, bình thường không có cơ hội giáo huấn hắn cũng đành chịu, hôm nay lại làm cho nàng bắt gặp hắn khi dễ Mưu ca ca, tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó có thể tha!
Độc Cô Mưu chân phải bước ra một bước, đang muốn tiến lên thay Hoa Sở Sở ngăn cản một đạo kiếm khí của đối phương, ai ngờ nàng lại dễ dàng hóa giải. Hắn khẽ kinh ngạc, không nghĩ tới mấy năm không gặp, tiểu công chúa bướng bỉnh khả ái ngày xưa hiện tại đã trở nên tuyệt vời như thế.
” Lợi hại a! Không hổ là truyền nhân của gia tộc cổ xưa, sinh ra liền có thiên phú dị bẩm.”
” Nhưng mà nàng không phải là người của tam đại Thánh Địa, nếu không tỷ võ trên bảng xếp hạng, nàng tất nhiên cầm cờ đi trước.”
“......”
Tiếng thở dài hâm mộ bên tai không dứt.
Bạch Sở Hà bị khuất nhục lớn như thế, làm sao có thể cam tâm? Hắn cả người chấn động, huyền khí từ bên trong cơ thể mạnh mẽ tràn ra, không tới một lát thời gian, đã đem toàn thân cao thấp thân mình hong khô. Hắn âm tàn ngó chừng Hoa Sở Sở đang cười đến vui vẻ, cười lạnh nói: “Rất tốt! Ngươi chờ đó cho ta! Đừng tưởng rằng ngươi là Tiểu công chúa của Hoa gia, ta liền không dám đối phó ngươi. Ta cho ngươi biết, núi cao hoàng đế ở xa, Hoa gia các ngươi ở Long Tường đại lục có lẽ là đứng đầu, thực rất giỏi, nhưng ngươi đừng quên, nơi này là Ngạo Thiên đại lục! Cho dù ta giết ngươi, người của Hoa gia các ngươi cũng không có biện pháp tìm ta báo thù! Hừ, ngươi cẩn thận cho ta, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi!”
” Tới a tới a! Ta mới không sợ ngươi!” khuôn mặt khả ái của Hoa Sở Sở hướng về phía hắn giả làm mặt quỷ, le lưởi nói, “Không ngại nói cho ngươi biết, năm nay ta được các trưởng lão chấp nhận tán thành, cho phép ta tham gia xếp hạng bảng tỷ võ. Hừ, ngươi còn vọng tưởng đoạt được đầu bảng, quả thực là si tâm vọng tưởng! Ngươi chờ xem, nhìn ta làm sao trên đại hội tỷ võ đánh bại ngươi!”
“Cái gì? Ngươi cũng muốn tham gia luận võ?” Bạch Sở Hà hai mắt bỗng dưng tối sầm, hai hàng lông mày khóa chặc, không biết đang có mưu kế gì.
Hoa Sở Sở cũng lười để ý tới hắn, xoay người đến trước mặt Độc Cô Mưu, cười ngọt ngào nói: “Mưu ca ca, ngươi yên tâm, chỉ cần có ta ở đây, ta sẽ không để cho bất luận kẻ nào xúc phạm tới ngươi!”
Độc Cô Mưu đứng im tại chỗ, ai cũng thấy không rõ vẻ mặt thật sự của hắn ở dưới mũ che, chỉ có một tay nắm chặt bảo kiếm tiết lộ tâm tình của hắn lúc này.
” tiểu yêu nữ, ngươi chờ đó cho ta! thời điểm tỷ võ, tốt nhất đừng để cho ta gặp ngươi, nếu không ngươi cứ chờ mà xem!” Bạch Sở Hà hung hăng bỏ lại một câu, dẫn đám người đi theo hắn tức giận rời đi.
” hừ, bại tướng dưới tay!” Hoa Sở Sở nổi giận chu cái miệng nhỏ nhắn, sau đó nhiệt tình lôi kéo Độc Cô Mưu hỏi lung tung này kia, công phu nói chuyện làm cho người ta xấu hổ. Độc Cô Mưu cơ hồ từ đầu tới cuối cũng không có nói một câu, chỉ có một mình Hoa Sở Sở ở nơi này líu ríu, nói cũng không xong, ở bên cạnh nàng hai thị nữ đi theo đều xấu hổ cúi đầu, hận không thể đánh cho bất tỉnh tiểu thư nhà mình, trực tiếp đem nàng tha đi.
Đám người Long Thiên Thần không khỏi đồng tình cùng Độc Cô Mưu, một người không thích nói chuyện nhất, chọc tới một người thích nói chuyện nhất, không biết là duyên phận, hay là oan nghiệt?
” Keng! keng! keng!”"
Một trận tiếng chuông du dương truyền ra ngoài, giai đoạn vòng đấu loại đã kết thúc, trên trận tỷ võ còn khoảng năm mươi người, bắt đầu tiến hành Top mười tên xếp hạng bảng bài vị.
Lúc này, người đứng đầu của tam đại Thánh Địa rối rít xuất hiện ở trên trận tỷ võ, đám tuyển thủ xếp hạng phía trước năm mươi vị tranh tài cũng lục tục tới.
Hai người Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt cũng theo Dạ cô Phong tới, được thỉnh mời ngồi ở trên đài chủ tịch xem cuộc thi, Vân Tiểu Mặc thì bị Âu Li mang theo đi trước để rèn luyện kiến thức cơ bản.
Hàng xóm ngồi cùng hai vợ chồng Long Thiên Tuyệt chính là Hách Liên Tử Phong, một đầu ba nghìn tóc bạc, ở dưới ánh mặt trời phá lệ bắt mắt, lại phối hợp với khuôn mặt lạnh lùng thâm thúy của hắn, khiến cả người giống như một tòa điêu khắc lạnh như băng bầy đặt ở trên đài chủ tịch, làm cho người ta cảm thấy trận trận lạnh lẽo.
Vân Khê thỉnh thoảng quay đầu xem hắn, tầm mắt của hắn thủy chung vẫn dừng ở trung tâm trận đấu, chẳng bao giờ nhìn về phía nàng một cái. Mặc dù như thế, Vân Khê vẫn có thể cảm giác được hắn cố ý né tránh, trong tim của hắn nhất định còn hận ý đối với nàng sao? Nàng nghĩ thầm.
” Khê Nhi, nhìn! Là Độc Cô kiêu!” thanh âm Long Thiên Tuyệt gọi đem lực chú ý của Vân Khê thay đổi hướng về sân tỷ võ.
Hiện trường tổng cộng có năm lôi đài, đem năm mươi tên tuyển thủ chia làm năm tổ, chia ra mỗi một tổ lấy một đệ nhất danh, lại từ trong năm người tranh đoạt Top 5 bảng xếp hạng.
Độc Cô kiêu được an bài ở tổ 2, sát khí bén nhọn của hắn như cũ không giảm, xuất thủ nhanh chóng lưu loát, không tới ba chiêu đã làm cho đối thủ xuống lôi đài, lại thắng được một ván!
Người giành được thắng lới của mỗi lôi đài, cần không ngừng đánh bại người đến khiêu chiến, cho đến khi đem tất cả mọi người đánh bại, hắn mới coi là thắng được.
Lôi đài một bắt đầu, Độc Cô kiêu lợi dụng mạnh mẻ tư thái người đứng đầu nhảy lên lôi đài, đến nay đã liên tiếp đánh bại bảy người, nếu là đánh bại hai người nữa, hắn liền có thể trở thành người thắng cuộc trên lôi đài.
Hắn cường thế cùng biểu hiện xuất sắc đưa tới vô số chú ý cùng tiếng vỗ tay, thế nhưng hắn chẳng thèm ngó tới, tầm mắt vững vàng rơi vào trong góc lên trên thân ảnh màu đen cùng màu hồng đang dựa vào nhau, cảm xúc phức tạp quanh quẩn ở đáy mắt, kéo đi không được.
” đáng tiếc, tốc độ của hắn chậm không ít” Long Thiên Tuyệt nhìn Độc Cô kiêu biểu hiện, sâu kín thở dài nói, rất có cảm giác tiếc hận.
” thế nhưng lấy thực lực của hắn bây giờ, muốn vào một trong mười người đứng đầu bảng xếp hạng vẫn là dư sức có thừa.” Vân Khê nhìn biểu hiện của tuyển thủ năm lôi đài chung quanh, khách quan bình luận.
Lúc này, giữa sân vang lên một giọng nói ngọt ngào dễ nghe, thanh âm cô gái lần nữa đưa tới chú ý của Vân Khê.
” Mưu ca ca, đến ta! Ngươi nhất định phải cổ vũ cho ta nga! nếu ta mà thua, vậy nhất định là Mưu ca ca không cổ vũ cho ta, hừ, đến lúc đó xem ta như thế nào tìm ngươi tính sổ, hì hì”"
Thân ảnh màu hồng của cô gái ở giữa những tuyển thủ trắng, xanh đen phá lệ nổi bật. Vân Khê hơi kinh ngạc, nàng kia đến tột cùng là người nào, tại sao lại ở cùng một nơi với Độc Cô Mưu? Hơn nữa nghe nàng xưng hô với Độc Cô Mưu tựa hồ có chút thân mật, hẳn là người quen mới đúng.
Nhìn Độc Cô Mưu dùng màu đen che dấu tất cả tâm tình của hắn, Vân Khê nhợt nhạt cong khóe môi, rất hứng thú đối với sự phát triển của sự việc.