Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Quyển 4 - Chương 63: Vợ Chồng Chung Sức, Lấy Một Địch Năm!

Bốn vị cao thủ?

Nàng muốn nhìn một chút Mục Tương Tương đến tột cùng đã mời tới cao thủ như thế nào, có thể làm cho nàng ấy tự tin như thế, lại dám cầm Tiêu Tương các tới đặt cược, thề phải đem nàng đưa vào chỗ chết?

Vân Khê ở trong lòng cười lạnh, bất luận ngươi đem tới đến tột cùng là cái gì cao thủ, chúng ta có tự tin đem mỗi người bọn chúng đánh thành cái đầu heo! Ai bảo bọn chúng khi dễ đến trên đầu Vân Khê nàng, nàng nếu không hung hăng đánh trả lại, về sau chỉ biết sẽ có nhiều tên mà nàng không liên quan tới nối tiếp nhau tới cửa khiêu khích.

Nếu không hung hăng chèn ép, thì chính là chết, nàng không muốn làm một nữ nhân chỉ biết nén giận!

“Thu sư tỷ, nhanh chóng đem Lam sư tỷ dìu đi xuống, cố gắng chăm sóc nàng.”

Đáy mắt Vân Khê xẹt qua một tia ánh sáng lạnh, người của Mục gia gần như là đem Tần Lam khai đao, không lưu tình một chút nào, đủ ác độc! Hôm nay nếu dễ dàng buông tha các nàng, nàng cũng không phải là Vân Khê.

Ánh mắt quét nhẹ qua đám người Tiêu Tương các ở dưới đài, mà Mục Tương Tương lỗ tai sao khi được Mục Tiêu Tiêu băng bó xong cũng đều ở hiện trường, khi ánh mắt nàng dò xét đi qua, phát hiện hai người này đang dùng ánh mắt cực kỳ ác độc nhìn chằm chằm nàng, nếu là ánh mắt kia có thể ăn thịt người, Vân Khê xác định nàng không biết đã chết bao nhiêu lần.

Đám đông ở ngoài xa bắt đầu sôi trào lên, đem lực chú ý của Vân Khê hấp dẫn.

Đây chắc hẳn là tứ đại cao thủ trong truyền thuyết tới sao?

Xuyên qua trùng trùng điệp điệp đám người, đập vào mi mắt đầu tiên chính là thân ảnh mỹ lệ của Vân Tiên Tử phiêu nhiên như tiên, giống như một vị nữ thần, mái tóc tung bay trên không trung, phảng phất như truyền đến mùi hương nhàn nhạt làm người ta say mê, Vân Tiên Tử như vậy, nguyên lai đây đúng là tư thái có thể làm cho nam nhân si mê cùng điên cuồng

Nhưng mà chỉ có người chân chính hiểu rõ bản chất của nàng, mới có thể trực tiếp biết nội tâm sâu kín của nàng, nhìn thấy một mặt dối trá xảo quyệt của nàng.

Bất quá hôm nay Vân Tiên Tử tựa hồ cùng thường ngày có chút khác biệt, trên khuôn mặt tinh sảo tuyệt mỹ nhiều hơn một loại ôn nhu phong tình, so với ngày thường cao cao tại thượng, hình tượng nữ thần làm cho người ta không dám nhìn lên, hôm nay nàng càng giống nữ nhân chân chính.

Thật là biết giả bộ!

Vân Khê đáy lòng cười lạnh, nếu không phải nàng biết được nàng ta mạo nhận công lao, có lẽ nàng cũng sẽ bị bề ngoài nữ thần của nàng ta làm cho mê hoặc. Nhưng nếu một người cần dùng bề ngoài của nàng làm vốn liếng để đi thành lập và mở rộng thế lực của mình, lôi kéo nhân tâm lmà nói…, như vậy nàng chắc chắn là một người thất bại, bởi vì muốn có một thuộc hạ chân chính thì tâm của ngươi cùng tâm của họ phải có hiểu biết lẫn nhau, chỉ có như vậy mới để thuộc hạ tâm phục khẩu phục, thật lòng thần phục với ngươi, ngươi mới có lòng tin có thể cho hắn thề chết cũng đi theo.

Vân Tiên Tử đột nhiên xuất hiện ở đây lúc này, Vân Khê đáy lòng lập tức xuất hiện tính toán, Mục Tương Tương có lẽ chính là bị nữ nhân này xúi giục, mới ở Hiên Viên đài hướng nàng khiêu chiến, bởi vì nàng không tin dựa vào trí thông minh của ba tỷ muội Mục gia, có thể nghĩ ra được phương pháp ác độc, mưu kế xảo trá như thế để đối phó với nàng.

Vân Khê trong mũi hừ lạnh một tiếng, đối với nàng ta rất là khinh thường, coi như là nàng ta ở trong bóng tối giở trò quỷ, nàng cũng không sợ. Binh đến tướng chặn, nàng tự nhiên có biện pháp làm cho hết thảy âm mưu dương mưu của nàng ta hoàn toàn thất bại!

Ánh mắt của nàng tiếp tục di chuyển đi chỗ khác, tìm tòi bốn người theo ở sau lưng nàng. Khi ánh mắt nàng chống lại bốn người đang theo sau mà đến, song đồng nàng chợt lớn hơn, hoàn toàn như đang ở trong mộng.

“Ách......”

Vẻ mặt Vân Khê trong nháy mặt trở nên vô cùng phong phú, nàng không phải là hoa mắt, sinh ra ảo giác đi?

Chớp mắt mấy cái, lại chớp mắt mấy cái nữa...... Vẫn là bốn người này?!

Đây là chuyện gì xảy ra? Điều này sao có thể?

Chẳng lẻ bốn người bọn họ là từ trên trời mà rơi xuống?

“Đại ca, ngươi mau nhéo mặt của ta, ta không phải là đang nằm mơ chứ?” Lời nói của Vân Khê có chút không mạch lạc, như đang lâm vào các loại tình trạng dị thường, bởi vì trước mắt nàng chứng kiến bốn người, thật sự là quá quá...... quá ngoài dự liệu của nàng rồi, nàng thủy chung không thể tin được những gì mình đang chứng kiến là sự thật.

Đúng, nằm mơ, nàng nhất định là đang nằm mơ!

Vân Tiên Tử nữ nhân này lại lợi hại như thế, cũng sẽ hiểu rõ thuật đọc tâm, ngay cả người trong nội tâm nàng nhớ thương nhất, bọn họ biết, do đó tìm người tới giả mạo, mục đích chính là vì mê hoặc tâm trí của nàng? Chỉ có giải thích như vậy, bằng không, đó chính là đầu óc nàng bị nở hoa rồi, nghìn chọn vạn chọn tìm đến cao thủ, lại chính là phu quân thân yêu cùng bằng hữu của nàng?

Chiến Thiên Dực kinh ngạc liếc về phía nàng, không biết tình trạng của nàng như thế nào, tại sao đột nhiên lại bảo hắn nhéo mặt của nàng? Bất quá nha, nếu muội tử có yêu cầu, hắn không có lý do cự tuyệt a?

Kết quả là, bàn tay to của hắn đã sờ lên mặt của Vân Khê, nhẹ nhàng mà ngắt chút xíu.

“Như thế nào? Là ở nằm mơ sao?” Hắn buồn cười hỏi.

Hai người trong lúc vô tình có nho nhỏ tác động lẫn nhau, lại làm cho người khác tại chỗ xốc xếch, dấm triều bộc phát.

Rốt cục thấy nàng, nàng đứng ở trong đám người, ngạo nghễ như sương, lại như đóa hoa phù dung kiên cường trong ngày xuân lạnh lẽo, đặc biệt như vậy, làm rung động lòng người như vậy. Giống như giữa lúc mới gặp gỡ nàng, khí chất xuất trần, thoát tục, lãnh ngạo, chỉ có người có thể đọc hiểu con người của nàng, mới có thể vừa gặp đã động lòng, mà hắn, chính là nam tử có thể đọc hiểu nàng!

Cảm giác tim đập ngày càng nhanh, thậm chí so sánh với lúc trước càng thêm mãnh liệt cùng mạnh mẽ.

Hắn từ trước đến giờ trấn định bình tĩnh, từ khi gặp được nàng, lại bắt đầu rối loạn trận địa. Nhưng hắn không hối hận, hắn cả đời đạt được thành tựu lớn nhất, chính là gặp gỡ một nữ tử như thế, có thể làm rối loạn tim của hắn, đánh cắp tim của hắn, để cho hắn hoàn toàn trầm luân cùng lạc hướng.

Cảm giác động tâm sâu sắc lúc này, như người uống nước lạnh lại tự biến thành ấm

Hắn không cách nào hình dung, giờ phút này cùng nàng gặp lại, tâm tình của hắn ra sao.

Mặc dù cách xa nhau mười mấy bước xa, nhưng tâm hắn đã bay đến bên cạnh nàng, cùng nàng gắn bó lẫn nhau.

Hắn chuyên tâm chăm chú nhìn nàng, mỗi lần nhìn nét mặt nàng biến hóa, trái tim điên cuồng, gần như muốn nhảy ra cổ họng.

Ừ...... Chẳng qua là, tại sao phản ứng của nàng kỳ quái như thế? Lúc thì nháy mắt, lúc thì không ngừng hất đầu, còn......

Chết tiệt, nam nhân này là ai? Lại làm trò trước mặt hắn, sờ mặt nữ nhân của hắn?

Hơi thở Hung ác ở trong nháy mắt bộc phát, nhưng phàm là người gần sát bên cạnh hắn đều rõ ràng cảm thấy được hơi thở trên người hắn dao động, chỉ cần nhìn kỹ, là có thể phát hiện giờ phút này khóe môi hắn nhếch lên nụ cười yếu ớt một chút so với khóc còn khó coi hơn.

Vân Khê mặc dù không có biết rõ tình trạng ở bên trong, nhưng ánh mắt quả thực rơi vào trên người của hắn, không có chút nào dịch chuyển khỏi. Dường như là có linh cảm, rất nhanh nàng tiếp thu được tia oán khí cùng ghen tuông từ trên người hắn truyền tới, trong đầu nàng giật mình một cái, nhất thời hoàn toàn tỉnh ngộ lại, nhận rõ một sự thật.

Nàng không có nằm mơ, thật sự là hắn tới, thật sự là hắn tới ——

Nếu không phải là hắn, cõi đời này lại có ai trên người có thể phát ra khí chất thần thánh có một không hai ở trên đời này? Lại có người nào giống như hắn này thích ăn dấm, hơn nữa còn là ăn dấm bừa bãi vô căn cứ?

Giờ khắc này, người tim đập cuồng loạn, đổi thành Vân Khê.

Hắn từ trong đám người đi tới, hóa thành một đạo thần quang chói mắt nhất, chung quanh tất cả mọi vật đều biến mất, trong thiên địa chỉ còn lại có một ít thân ảnh nhanh nhẹn không đáng kể, có phong thái hùng dũng ở trên chín tầng trời mới có cùng tư thế bễ nghễ thiên hạ chỉ có đấng chí tôn mới có.

Ánh mắt của nàng từ từ mơ hồ, tầm nhìn của nàng lay động mông lung, vạn vật như hướng về phía sương mù, điệp ảnh biến ảo, tầng tầng chập chờn. Trong lòng của nàng bỗng dưng dâng lên chua xót, ủy khuất, nhớ thương...... Các loại cảm xúc dâng lên nơi cổ họng, giờ phút này nàng chỉ muốn lao vào trong ngực của hắn, cùng hắn nói hết nỗi lòng, cho dù là tiêu tốn ba ngày ba đêm, cũng nói không hết ủy khuất cùng thương nhớ trong nội tâm của nàng

Long Thiên Tuyệt cũng lẳng lặng nhìn nàng, đáy mắt không che dấu được ánh sáng nhu hòa, có thể làm cho người chết chìm ở trong đó, không cách nào tự kềm chế.

Hai người nhìn nhau, dường trong lúc này như trên trời dưới đất chỉ còn lại có hai người bọn họ.

Từ trực giác của nữ nhân, Vân Tiên Tử đã nhạy cảm nhận ra được cái gì, tầm mắt chu du ở trên người Long Thiên Tuyệt cùng Vân Khê.

Chẳng lẽ bọn họ biết nhau?

Không thể nào!

Nàng rất nhanh bác bỏ khả năng này, bốn vị cao thủ này là phụ thân của nàng mời tới, làm sao có thể cùng Vân Khê quen biết?

Hừ, thật là một nữ nhân không biết xấu hổ! Liên tiếp dụ dỗ Cố Mạc Thành cùng Chiến Thiên Dực, hiện tại lại tới câu dẫn nam nhân nàng nhìn trúng, tưởng rằng có một chút nét quyến rũ, có thể mê hoặc tất cả nam nhân sao?

Nàng di chuyển đến một vị trí, vừa đúng ngăn cách tầm nhìn đối diện của hai người, nàng hướng về phía Long Thiên Tuyệt mỉm cười nhẹ nhàng nói: “Thiên công tử, nơi này chính là Hiên Viên đài. Ngươi đang nhìn chính là vị nữ tử, theo như lời của Mục Sư tỷ nói.”

Ánh mắt nàng sáng quắc nhìn chăm chú Long Thiên Tuyệt, quan sát thần sắc trên mặt hắn, tiếp tục nói: “Ngươi thấy được nam nhân bên cạnh nàng sao? Hắn là Chiến Thiên Dực đệ nhất cao thủ của Vạn Hoàng học viện chúng ta, giữa bọn họ cũng không biết đã phát sinh chuyện gì, hiện tại chiến sư huynh đối với nàng khắp nơi bảo vệ, thậm chí cho phép nàng chuyển đến nơi gần chỗ ở của hắn ở lại...... Ai, nàng dù sao cũng là nữ nhân, cùng một người đàn ông kết thân làm bạn, cũng quá không biết tự ái đi. Đều là sư tỷ muội, ta thật là thay nàng lo lắng, vạn nhất ngày nào đó nảy sinh lời đồn đại, vậy mất là thể diện của học viện Vạn Hoàng.....”

“Phải không?” Long Thiên Tuyệt từ từ khôi phục sự trấn định tự nhiên của hắn, lãnh đạm lên tiếng trả lời, ánh sáng lạnh chợt lóe rồi biến mất.

Vân Khê xa xa thấy Vân Tiên Tử chặn lại tầm mắt của nàng, đang cùng Long Thiên Tuyệt nói gì đó, nghe không rõ bọn họ nói gì, Vân Khê đáy lòng tức giận lại bùng nổ.

Tốt cho ngươi Vân Tiên Tử, tìm người hại ta không ngừng, lại còn dám câu dẫn phu quân thân ái của nàng?

Chán sống đi?

Trong cơ thể sự nhân từ chậm chạp không còn hướng toát ra nữa, Vân Khê hai mắt tỏa ra ánh lửa, thiếu chút nữa có thể đem mình đốt luôn.

“Bọn họ chính là bốn vị cao thủ ta mời đến, như thế nào? Ngươi không dám ứng chiến sao?” Mục Tương Tương cho là nàng bị bề ngoài của đám người Long Thiên Tuyệt làm cho mê hoặc, cho nên mới phải thất thố như thế, trong mắt và lời nói đều toát ra ý nghĩa miệt thị.

“Ngươi thật xác định bọn họ chính là bốn vị cao thủ ngươi mời tới?” Vân Khê ngạo nghễ nhíu lại mi tâm, trong nội tâm nàng muốn cười ha hả, nàng hiện tại rốt cục xác định, vô luận Vân Tiên Tử, hay là Mục Tương Tương, khẳng định đầu đều bị cánh cửa kẹp qua, nếu không sao có thể làm ra quyết định “sáng suốt” như vậy.

“Đúng vậy! Bốn vị Bọn họ, chính là cao thủ ta mời tới.” Mục Tương Tương có chút đắc ý nói.

“Nhưng là...... Bọn họ thoạt nhìn không giống như là học trò của học viện, ngươi xác định bọn họ có tư cách đi lên đài Hiên Viên, tiến hành tỷ thí?”

Xem đi, nàng vẫn còn là một người vô cùng phúc hậu, nếu đầu người ta không cẩn thận bị cánh cửa kẹp, nàng luôn luôn thông cảm, cho thêm nàng cơ hội nhiều một chút.

“Việc này ngươi không cần hoài nghi, bọn họ là học trò mới gia nhập học viện Vạn Hoàng, hàng thật giá thật!” Mục Tương Tương cười lạnh,chẳng qua là học sinh danh giá, nàng nói đúng là đúng, không đúng cũng phải đúng. Hơn nữa, vì để ngừa vạn nhất, nàng đã sớm có chuẩn bị, sáng sớm ở chỗ học sinh ghi danh, ghi danh cho bốn người, tránh cho đối phương tìm ra điểm yếu.

“Nga ~ thì ra là như vậy.”

Được rồi! Nếu các nàng tự mình muốn tìm chết, nếu nàng không thành toàn các nàng, chẳng phải là rất có lỗi với các nàng sao?

Vân Khê nhẹ nhàng nhảy, thân thể phiêu dật vững vàng rơi vào trên đài, tay nàng chỉ nhẹ nhàng điều khiển bội kiếm bên hông rút ra, đã đến lòng bàn tay của nàng. Nàng tiện tay nhẹ chuyển chuôi kiếm, đưa mắt cùng Mục Tương Tương nhìn nhau trên đài: “Ta xem cũng không cần quá nhiều người, lấy một địch năm nhé!”

Lấy một địch năm?

Lời của nàng vừa mới ra khỏi miệng, đã làm cho hiện trường nhấc lên một trận sóng triều nho nhỏ. Võ công của nàng mặc dù lợi hại hơn nữa, nhưng cũng không thể không nhìn cao thủ của Tiêu Tương Các như thế?

Mọi người ở dưới bàn luận sôi nổi.

“Lấy một địch năm? Nàng không phải là tự tìm đường chết sao? Mục Sư tỷ bước vào Huyền tôn chi cảnh đã có hai năm, thực lực không thể khinh thường, hơn nữa bốn vị cao thủ kia, trên người bọn họ hơi thở tỏa ra, dường như so với Mục Sư tỷ còn mạnh hơn, vô cùng có khả năng cũng là Huyền tôn chi cảnh. Cho dù nàng cũng là Huyền tôn chi cảnh, lấy một Huyền tôn chi cảnh đối phó với năm Huyền tôn cao thủ, nàng cũng quá không biết tự lượng sức mình đi.”

“Đúng vậy a, nào có phương pháp tỉ thí như vậy? Cái này cùng tự sát có cái gì khác nhau?”

“Đầu của nàng bị cánh cửa kẹp sao? Sao lại làm ra quyết định ngu xuẩn như vậy?”

“Nàng nhất định sẽ thua......”

Tất cả mọi người nhìn nàng với ý nghĩ không lạc quan, cho là nàng quá mức tự đại, quá mức coi thường thực lực Tiêu Tương các.

Chiến Thiên Dực cũng có chút ngoài ý muốn với quyết định của nàng, không nhịn được lên tiếng nhắc nhở: “Muội tử, không thể khinh địch! Bốn người lần này cũng là cao thủ đứng đầu, thực lực chưa chắc ở dưới ngươi, nhất là cái tên nam nhân ở giữa cùng cái tên nam tử tóc trắng bên cạnh hắn, thực lực hai người này sâu không lường được. Nam tử tóc trắng nhìn thực lực bên ngoài, đã gần tới Huyền tôn nhất phẩm đỉnh, tùy thời đều có khả năng đột phá Huyền tôn nhị phẩm, nhưng ta cảm giác đây chỉ là một bộ phận thực lực của hắn mà thôi, thực lực chân chính của hắn chắc chắn không chỉ có như vậy. Còn có cái nam nhân ở giữa kia, thực lực của hắn lại càng ở trên tên tóc trắng nam tử, không thể khinh thường. Lấy thực lực của ngươi bây giờ, không thể là đối thủ của hai người bọn họ, huống chi, còn có ba tên Huyền tôn khác trợ trận, ngươi gần như không có cơ hội chiến thắng.” Chiến Thiên Dực dựa vào ánh mắt độc đáo của hắn, thay nàng tinh tế phân tích thực lực của đối phương.

“Phải không?” Nghe được Chiến Thiên Dực phân tích khách quan, Vân Khê trong lòng mừng rỡ, khó trách nàng lần này gặp lại hắn, cảm giác trên người hắn tựa hồ có cái gì bất đồng, thì ra nguyên nhân là Huyền giai của hắn lần nữa thắng cấp.

“Đại ca, ngươi cứ yên tâm đi, ta tự có cách.” Vân Khê quay đầu hướng Chiến Thiên Dực ở phía dưới đài nói.

Chiến Thiên Dực chần chờ chốc lát, thấy nàng tự tin như vậy, liền cũng không nói cái gì nữa.

Mục Tương Tương ánh mắt hơi co lại, lạnh lùng nhìn chòng chọc nàng, quát lớn: “Tiện nhân, ngươi cũng quá không coi ai ra gì rồi! Tốt, ngươi đã tự mình tìm chết, ta đây sẽ thành toàn cho ngươi!”

Nàng âm hiểm cười lạnh, tầm mắt vừa chuyển, rơi vào trên người Chiến Thiên Dực, lại nói: “Bất quá, trước tiên nói rõ, một khi lên đài tỷ võ, đó chính là cuộc chiến sinh tử! Trừ phi đối phương cầu xin tha thứ, nhận thua, nếu không đem tỷ võ tiếp tục tiến hành nữa, cho đến khi đối phương bò không dậy nổi nữa mới thôi. Trong quá trình tỷ võ, ai cũng không được ngăn trở, nếu không chính là không tuân theo quy củ của Hiên Viên Đài!”

Nàng lời này hiển nhiên là đối với Chiến Thiên Dực nói, phòng ngừa hắn nữa đường xuất thủ, cứu Vân Khê.

“Người nào tỷ thí bị thua, từ nay về sau sẽ bị xóa tên trong danh sách chính thức của học viện, hơn nữa phải phục tùng vô điều kiện mệnh lệnh của đối phương! Như thế nào? Ngươi còn lựa chọn muốn lấy một địch năm sao?”

“Tại sao lại không chứ?” Vân Khê tâm tình tốt giương môi.

Trên lầu Thánh Hiền Các, Hàn Thiên Phong hứng thú gợi lên khóe môi: “Có ý tứ, có trò hay đáng giá xem.”

“Tỷ cho rằng nàng có thể thắng?” Hàn Thiên Diệp lười biếng nhướng lông mày.

“Tự tin trên người nàng, cũng không phải được xây ra từ tự đại, nói không chừng có lẽ nàng thật có tư chất, chúng ta yên lặng theo dõi diễn biến, tình thế nhất định sẽ ngoài phán đoán của mọi người.” Hàn Thiên Phong hiểu rõ nói.

Lúc này, bốn người Long Thiên Tuyệt lục tục đi lên Hiên Viên Đài, vị trí bọn họ đứng hết sức khéo léo, vừa vặn ở giữa hai người Vân Khê cùng Mục Tương Tương, không nghiên bên nào.

Vân Khê dường như lúc này mới phát hiện trừ Long Thiên Tuyệt ra còn có ba người, tầm mắt của nàng xẹt qua trên mặt mỗi người bọn hắn. Độc Cô mưu sẽ cùng Long Thiên Tuyệt đồng hành, nàng không ngoài ý muốn, Dạ Hàn Nhật cùng Hách Liên Tử Phong đến, cũng là ngoài dự liệu của nàng. Bất quá bất kể như thế nào, nội tâm của nàng cũng cảm động nho nhỏ, bọn họ có thể tìm tới nàng, nhất định là mất không ít tâm tư cùng cực khổ, phần ân tình này nàng nhớ kỹ.

Hách Liên Tử Phong vẫn lặng yên nhìn nàng, đáng tiếc ánh mắt của nàng cho tới bây giờ cũng không có dừng lại ở trên người hắn, cho tới giờ khắc này, nàng mới nhìn đến hắn. Đáy mắt xẹt qua tia mất mác, để cho hắn kiên định quyết tâm từ bỏ, ánh mắt từ từ hóa thành hư vô như có như không,

Vân Tiên Tử ở dưới đài nhìn bốn người Long Thiên Tuyệt, nội tâm không khỏi xuất hiện ý niệm không tốt trong đầu, rốt cuộc là lạ ở chỗ nào đây? Vì sao trong lòng nàng bất an như thế, thật giống như có chuyện tình không tốt sắp phát sinh?

Sự thật chứng minh, nàng dự cảm đúng, đích thực là có việc muốn phát sinh......

Mục Tương Tương giờ phút này đang hưởng thụ sự đắc ý, có bốn vị Huyền tôn cao thủ tương trợ, đối phó một Vân Khê, dư dả, trong đầu bắt đầu không ngừng mà ảo tưởng, đến tột cùng muốn xử trí Vân Khê như thế nào, mới có thể tháo bỏ mối hận trong lòng.

Vân Khê làm hại Tam muội của nàng bị bêu xấu trước mặt mọi người, nàng sẽ lấy hết y phục của nàng ta, làm cho nàng ta cũng nếm thử đồng dạng tư vị; Vân Khê hại đại tỷ của nàng bị thương một cái lỗ tai, nàng muốn cắt đứt hai lỗ tai nàng ta, sau đó ngâm rượu Uống….uố…ng!

Tóm lại vô luận đối phó Vân Khê như thế nào, nàng đều không cảm thấy quá đáng.”Nếu là tỷ thí, thì cần người làm chứng, không biết nhị vị nghĩ như thế nào?” Vân Tiên Tử suy nghĩ một chút, có chút không yên lòng, liền đề nghị.

“Vậy thì làm phiền Vân Tiên Tử hãy làm nhân chứng cho lần tỷ thí này, nếu…”

“Nếu muốn tìm người làm chứng, vậy ta cũng làm!” Chiến Thiên Dực thanh âm vang dội nói.

Mục Tương Tương sắc mặt trầm xuống, cùng Vân Tiên Tử âm thầm liếc nhau một cái, nhận được Vân Tiên Tử đưa tới tin tức bằng ánh mắt sau, nàng liền không nói cái gì. Chiến sư huynh uy vọng ở trong học viện thì không cách nào làm dao động, mặc dù nàng phản đối, cũng không hiệu quả, cho nên dứt khoát liền chấp nhận. Nàng cũng không tin chiến sư huynh sẽ ở trước mặt đông đảo học sinh, vì tình riêng mà làm việc trái pháp luật, đưa uy tín tạo dựng lên nhiều năm qua ở trong cảm nhận của học viên hủy hoại chỉ trong chốc lát.

“Không bằng thêm hai tỷ đệ ta nữa như thế nào?” hai tỷ đệ Hàn Thiên Phong chẳng biết từ lúc nào đã đi tới hiện trường, đợi thanh âm Hàn Thiên Phong rơi xuống, bọn họ liền đi tới bên người Chiến Thiên Dực.

“Chiến sư huynh.”

“Chiến sư huynh.”

Hai tỷ đệ trăm miệng một lời, đối với Chiến Thiên Dực có chút tôn kính.

“Do Hàn sư muội cùng Hàn sư đệ cùng đi làm nhân chứng, vậy là tốt nhất.” Chiến Thiên Dực cười vang nói.

Bên này bởi vì chuyện nhân chứng, mấy người hiệp thương lẫn nhau, mà trên đài mấy người khác, giờ phút này cũng đang dùng bí âm trao đổi lẫn nhau, hoàn toàn,từ đầu đến cuối cũng không để ý tới bọn họ bên này rốt cuộc phân công như thế nào.

“Thiên Tuyệt, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Làm sao các ngươi tìm được đến ta?” Vân Khê cố nén nội tâm kích động cùng vui sướng, một đôi mắt thiện lương sáng tỏ, chăm chú nhìn Long Thiên Tuyệt, lưu quang thoáng hiện.

“Chúng ta từ khi đi theo chỉ dẫn của nàng để lại, đã không thấy tăm hơi bóng dáng của nàng, sau này là do Dạ huynh suy tính tinh tường, còn có thiên nhãn của Tiểu Tĩnh tiên đoán, chúng ta mới tìm được. Khê Nhi, nàng gầy, nhất định bị không ít khổ sở phải không?” Long Thiên Tuyệt đau lòng nhìn Vân Khê, ánh mắt đặc biệt nhu hòa, nồng đậm tình ái từ trong đó truyền lại.

“Chàng cũng gầy, thịt trên gương mặt nhìn không thấy tới.” Vân Khê cũng đau lòng nói.

Long Thiên Tuyệt buông hạ con ngươi: “Có sao? Ta làm sao cảm thấy gần đây đã đẹp trai hơn mà?”

Vân Khê khóe miệng run run, trong lúc này bất chợt im lặng.

” Lời nói buồn nôn…, tìm chỗ kín mà đi nói, vẫn là giải quyết chuyện trước mắt như thế nào còn thì hơn?” một thành viên nằm trong đám người đang hàn huyên, Hách Liên Tử Phong nghe không nổi nữa, phải biết rằng bọn họ phương thức dùng bí ngữ truyền âm, là năm người cùng hưởng.

“Ngươi có phiền hay không? Ta cùng Khê Nhi nói chuyện phiếm, mắc mớ gì ngươi?” Long Thiên Tuyệt liếc hắn một cái, tiếp tục thâm tình nhìn Vân Khê, “Khê Nhi, ta rất nhớ nàng!”

Dạ Hàn Nhật cùng Độc Cô Mưu hai người vội vàng xoay xoay thân thể, nghe không nổi nữa.

“Khụ khụ khụ......” Vân Khê nhất thời đỏ bừng mặt, không nhịn được nhẹ nhàng trừng hắn một cái, hắn cố ý a, không hiểu được bọn họ bây giờ đang cùng một nhóm người hàn huyên sao? Thiệt là! Loại tâm tình này, chờ mọi người giải tán sau, thì nói chuyện riêng!

“Tiểu Mặc đâu? Tiểu Mặc có cùng đi theo không?”

“Tiểu Mặc đi theo Âu Li tiên sinh học nghệ, sau khi ta dẫn nàng rời đi học viện Vạn Hoàng, chúng ta sẽ đi tìm con. Con cũng rất nhớ nàng...... Nhưng ta so với hắn nhớ nànghơn!” Long Thiên Tuyệt hướng nàng nháy mắt mấy cái, vứt cho nàng một cái mị nhãn không vừa ý, thấy vậy Vân Khê thật giống như là làm việc gì trái với lương tâm, nhìn chung quanh, như sợ bị người nào phát hiện.

“Khê Nhi, nàng không nhìn ta, nhìn ai đấy?” Long Thiên Tuyệt thanh âm ai oán truyền lại tới đây, ê ẩm nói, “Mới vừa rồi cái kia Chiến sư huynh, cùng nàng có quan hệ như thế nào? Hắn mới vừa rồi tại sao sờ mặt của nàng?”

Hách Liên Tử Phong cực kỳ khinh bỉ hướng hắn liếc mắt một cái, chịu không được hắn ghen tức bừa bãi, cũng nghe không nổi nữa, trong nháy mắt xoay người, tự động che đậy hệ thống nhóm hàn huyên.

Vân Khê không khỏi lau đem mồ hôi lạnh: “Hắn lúc nào sờ mặt ta? Chàng nhìn lầm rồi phải không? Hắn là nghĩa huynh ta mới nhận thức, chỉ đơn giản như vậy!”

“Hắn mới vừa rồi rõ ràng sờ soạng......” Long Thiên Tuyệt quệt quệt khóe môi, bộ dáng giận giận kia, cực kỳ giống Tiểu Mặc.

“Ta đây xoa một chút!”

Nên khi Mục Tương Tương xoay đầu lại, vừa kịp lúc bắt gặp Vân Khê lấy ống tay áo của mình lau mặt, hơn nữa còn liếc mắt đưa tình nhìn cao thủ nàng mời tới, nàng nhất thời nổi giận.

“Vân Khê, ngươi chuẩn bị chịu chết đi!”

“Mấy vị cao thủ, theo ta cùng nhau giết tiện nhân này!” trường kiếm trong tay Mục Tương Tương một hơi nhắm thẳng vào Vân Khê, khóe miệng cười lạnh liên tục, phảng phất sau một khắc Vân Khê đã trở thành vong hồn dưới kiếm của nàng.

Vân Khê từ từ thu lại tâm thần rối loạn, lúc này mới dời đi lực chú ý, hờ hững nhìn về phía Mục Tương Tương, lạnh lùng câu môi nói: ” Lời nói ngươi vừa mới nói.., ta sẽ trả lại cho ngươi! Nói cho ngươi biết, ta đã sớm xem ngươi không vừa mắt rồi, ta không có đi tìm ngươi gây phiền toái, ngươi cũng là tự mình đưa tới cửa. Ngươi đã khẩn cấp muốn chết như thế, ta nếu không thành toàn cho ngươi, chẳng phải là khiến ngươi thất vọng sao?”

Trảm Lãng kiếm từ từ ra khỏi vỏ, kiếm quang màu bạc, phát ra một đạo hàn quang. Vân Khê vung kiếm, chỉ hướng đối phương: “Bắt đầu từ hôm nay, Tiêu Tương Các sẽ phải xóa tên trong Vạn Hoàng học viện!”

“Tiện nhân, chớ có ngang ngược! Ngươi lấy một địch năm, như thế nào có phần thắng? Thay vì ở chỗ này nói xằng nói bậy, tự quyết định, chẳng thà sớm quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, có lẽ ta còn có thể cho ngươi chết toàn thây!”

“Lấy một địch năm? Không sai, xác thực là lấy một địch năm!” Vân Khê tà tứ ngoắc ngoắc khóe môi, tầm mắt tà tà lay động hướng bốn người Long Thiên Tuyệt, “Bất quá ngươi trước tiên làm rõ ràng, rốt cuộc là người nào lấy một địch năm, đến lúc đó mình tại sao chết cũng không biết!”

“Ta làm sao sẽ không rõ ràng? Là ngươi tự mình không rõ ràng lắm trạng huống sao! Tự nhiên là ta năm ngươi một......” Lời của nàng âm cuối còn không có rơi xuống, thì đã nhìn thấy tận mắt bốn người Long Thiên Tuyệt hoạt động cước bộ, nhất tề đi tới phía sau Vân Khê.

Mục Tương Tương cả người đều ngơ ngẩn, không thể tin được: “Cái này không thể nào! Ngươi là khi nào mua chuộc bọn họ? Bọn họ vì sao đột nhiên đứng về phía ngươi?”

Khiếp sợ đâu chỉ có mình nàng?

Vân Tiên Tử kích động xông lên trước một bước, trong lòng nơi nào đó thật giống như bị thứ gì nặng nề đánh xuống, nàng khó có thể tin ngưng mắt nhìn bốn người Long Thiên Tuyệt, trong đầu nhất thời hiện ra nhiều ý niệm đáng sợ. Chẳng lẽ từ lúc vừa mới bắt đầu đây chính là một cái bẫy, nàng không có thấy rõ, ngu ngốc ngơ ngác lọt vào cái bẫy này, nàng làm sao có thể hồ đồ như thế?

Vân Khê nhợt nhạt cười một tiếng, nói: “Ngươi đến bây giờ vẫn không rõ? Ngươi đã bị đùa bỡn!”

Nàng quay đầu, nhìn về phía phương hướng của Vân Tiên Tử, đáy mắt xẹt qua từng đạo tinh quang, cố ý cất giọng nói: “Vân Tiên Tử, đa tạ ngươi thành toàn, chẳng những thay ta tìm về phu quân của ta, còn để cho ta dễ dàng đem Tiêu Tương Các bỏ vào trong túi. Ân tình lớn như thế, ta thật không biết nên như thế nào báo đáp ngươi......”

“Cái gì? Là ngươi thiết kế ta?” Mục Tương Tương nhất thời tức giận trừng hướng Vân Tiên Tử, trăm triệu không nghĩ tới bán đứng nàng, người đem nàng dẫn vào bẫy, lại là nàng ấy!

“Khó trách người ta nói ngươi Vân Tiên Tử trong ngoài không đồng nhất, bề ngoài thoạt nhìn cao quý giống nữ thần, nhưng trong lòng so với ai khác càng ác độc hơn! Uổng công ta cho tới nay bảo vệ ngươi, tín nhiệm ngươi như vậy, ngươi lại đi lừa gat ta? Nữ nhân dối trá, ác độc, ta với ngươi không xong!” Nàng lại thay đổi mũi nhọn, bắt đầu thống mạ Vân Tiên Tử.

Vân Tiên Tử khóe miệng, khóe mắt, cánh mũi đều lay động, ánh mắt nàng như điện thẳng tắp đe dọa nhìn Vân Khê, lửa giận không ngừng mà từ trong đó ra bên ngoài tỏa ra. Duy trì nhiều năm hình tượng tiên tử, rốt cục xuất hiện dấu hiệu nứt nẻ.

Phu quân? Làm sao sẽ?

Nàng lại đích thân đem phu quân của đối phương đẩy lên Hiên Viên Đài, để cho hắn đi đối phó thê tử của mình? Đâychẳng phải là chuyện ngu xuẩn nhất trong thiên hạ sao?

Nàng Vân Tiên Tử thông minh cả đời, nhưng làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy, đây tuyệt đối là điểm nhơ mà cuộc đời này nàng khó có thể xóa bỏ, là đối với nàng vũ nhục thật lớn!

Chết tiệt Vân Khê, ngươi chẳng những khích bác ly gián, còn là...... Còn là thê tử hắn?

Tại sao có thể như vậy? Nam nhân nàng thật vất vả nhìn trúng, đã có thê tử, hơn nữa thê tử của hắn, lại là một nữ nhân mà nàng cực kỳ xem không thuận mắt, điều này làm cho lòng nàng làm sao chịu nổi?

Còn có Mục Tương Tương ngu ngốc này, bị coi là cây giáo dùng để sai khiến, cũng không tự biết, lại còn dám trước mặt của mọi người, nhục mạ tới nàng, thật là đáng chết!

Vốn còn muốn cứu nàng một mạng, dù sao ba tỷ muội Mục thị còn có chút khả năng, có thể trở thành con cờ của nàng, đối với nàng hữu ích vô hại. Nhưng bây giờ tình huống lại bất đồng rồi, Mục Tương Tương đã chọc giận nàng, trong nội tâm nàng phẫn uất, tức giận không chỗ phát tiết, cũng chỉ có thể lấy nàng khai đao.

“Các ngươi thật là vợ chồng?” Nàng chưa từ bỏ ý định lần nữa xác nhận.

“Cái nay còn có thể giả bộ sao?” Long Thiên Tuyệt đứng bên người Vân Khê, đưa tay nắm eo nhỏ nhắn của nàng, rốt cục có thể danh chánh ngôn thuận ôm lấy nàng.

“Vô cùng...... Rất tốt! Ta không còn lời nào để nói.” Vân Tiên Tử hờ hững thu hồi tầm mắt, hai tay của nàng đang run động, môi của nàng cũng đang run động, lòng của nàng còn run động hơn nữa.

Dưới đài Mục Tiêu Tiêu, Mục Tương Tương tỷ muội gặp tình hình này, không khỏi nóng nảy: “Cái này không công bằng! Cuộc tỷ thí này không công bằng!”

Chê cười, tỷ muội của các nàng một người, như thế nào địch nổi đối phương năm người? Hiện tại ngay cả Vân Tiên Tử cũng bày ra thái độ một lòng không muốn phản ứng, các nàng nếu không lên tiếng, như vậy tỷ muội của các nàng sẽ thật chết chắc.

“Không công bằng? Như thế nào không công bằng? Mới vừa rồi các ngươi tại sao không nói không công bằng? Hiện tại tình thế có điều biến chuyển, thì các ngươi nhảy ra nói tỷ thí không công bằng, thế gian này còn có đạo lý như vậy sao?” Chiến Thiên Dực sau khi kinh ngạc, cất giọng nói.

“Chiến sư huynh, Nhị muội ta chính là học viên cao quý, an nguy của nàng, quan hệ đến hưng suy tồn vong của học viện. Ngươi từ trước đến giờ không phải cũng là lấy đại cục làm trọng sao? Hiện tại làm sao có thể trơ mắt nhìn bọn họ sát hại Nhị muội ta như thế?” Mục Tiêu Tiêu ánh mắt sáng lên, lại nói ra một lý do hết sức chính nghĩa vào lúc này, cố gắng thuyết phục Chiến Thiên Dực lấy đại cục suy nghĩ, vì học viện bảo tồn Huyền tôn thực lực.

Đáng tiếc, nàng sai lầm rồi.

Hắn Chiến Thiên Dực xác thực là lấy đại cục học viện làm trọng, nhưng mà tình thế trước mắt, nếu hắn lựa chọn đứng ở các nàng bên này, như vậy sẽ khiến cho năm người bên Vân Khê thất vọng, hắn sẽ mất đi cũng không chỉ có một Huyền tôn cao thủ đơn giản như vậy, hắn có thể có mất đi chính là năm Huyền tôn cao thủ.

Một cùng năm, kẻ ngu cũng sẽ chọn năm!

Song, đây không phải là nguyên nhân chân chính, nguyên nhân chân chính là, muội muội của Chiến Thiên Dực hắn, nếu hắn muốn cưng chìu, thì cưng chìu đến cùng đi, bất luận kẻ nào đều không thể ngăn trở!

“Ta chính là vì đại cục của học viện suy nghĩ, cho nên mới phải đem năm vị Huyền tôn cao thủ cho lưu lại. Các ngươi cho là ta làm như vậy, có sai hay không?”

Lời nói của Chiến Thiên Dực…, thoáng cái đã đánh tỷ muội ba người vào đáy cốc.

“Vân Tiên Tử, ngươi cần phải đứng ra vì chúng ta tỷ muội nói chuyện a!” Mục Tiêu Tiêu không thể làm gì khác hơn là đem hy vọng cuối cùng chuyển hướng Vân Tiên Tử.

Vân Tiên Tử hờ hững lắc đầu, thần sắc lãnh khốc nói: “Ta đồng ý quan điểm của Chiến sư huynh, phải làm lấy đại cục của học viện làm trọng, hơn nữa là dựa theo quy tắc tỷ thí Hiên Viên Đài, nếu không nghe lời, Hiên Viên Đài thần thánh cùng trang nghiêm liền không còn sót lại chút gì......”

“Ngươi......” Mục Tiêu Tiêu sắc mặt đại biến, chỉ vào Vân Tiên Tử lớn tiếng mắng chửi nói, “Vân Tiên Tử, ngươi thật nham hiểm! Ban đầu chính là ngươi dụ dỗ khiến cho Nhị muội ta tiếp nhận đề nghị của ngươi, hướng Thanh Chữ đường gây khó dễ, ở Hiên Viên Đài khiêu chiến các nàng, đưa các nàng vào chỗ chết. Hiện tại chuyện tình xấu đi, ngươi đã buông tay không kể đến, ngươi đây là muốn mượn tay của chúng ta diệt đi Thanh Chữ đường, hay là mượn tay Thanh Chữ đường diệt đi Tiêu Tương các chúng ta? Lòng dạ của ngươi thật ác độc! Ngươi không xứng với cái tên Vân Tiên Tử!”

Xôn xao ——

Hiện trường một mảnh xôn xao, Mục Tiêu Tiêu một phen mắng này, thật làm cho mọi người ngoài ý muốn.

“Đây là thật đấy sao? Vân Tiên Tử lại âm hiểm như vậy?”

“Mục gia tỷ muội cùng Vân Tiên Tử cũng không có mối thù truyền kiếp, không có lý do gì chửi bới nàng như thế, có thể thật có chuyện để nói cũng không chừng đấy chứ.”

“Đúng vậy a, nghe nói lần trước đường muội của Vân Tiên Tử khảo hạch tấn chức, người của Thanh Chữ đường cũng đến hiện trường tiến hành khảo hạch, kết quả chuyện tan rã trong không khí không vui, đường muội Vân Tiên Tử còn ngất đi. Vân Tiên Tử trong lòng nhớ thù, muốn mượn tay người Tiêu Tương các đối phó Thanh Chữ đường, suy nghĩ như thế, thật đúng là vô cùng có khả năng đây.”

“Không nghĩ tới a! Đường đường Vân Tiên Tử lại hèn hạ vô sỉ như vậy! Chúng ta lúc trước mắt bị mù, cư nhiên bị bề ngoài của nàng làm cho mê hoặc......”

Nhiều tiếng nghị luận giống như ôn dịch ở trong đám người tản đi ra ngoài.

“Các vị không nên lại bị Vân Tiên Tử làm cho mê hoặc! Vân tỷ tỷ ta từng cứu tánh mạng Chiến sư huynh, mà nàng nhưng lại muốn nhận chiến công như là chuyện đương nhiên, muốn dùng cái này để chiếm rất nhiều chỗ tốt, quả thực vô sỉ cực kỳ! Nếu mọi người không tin lới ta nói, có thể hỏi các sư huynh trong Chiến Minh, chuyện này ai trong Chiến Minh cũng biết!” Mạc Tử Hành đúng lúc ở trong đám người hô to lên, đem chung quanh những thanh âm khác toàn bộ che dấu đi xuống.

Các loại tiếng nghị luận càng thêm điên cuồng.

Vân Tiên Tử thân hình đột nhiên lắc lư, khuôn mặt tinh sảo cũng không giữ được nữa đã vặn vẹo thành một mảnh..... Hiện tại nàng rốt cuộc biết nơi này rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Nguyên lai là nàng! Thì ra là lại là nàng?

Nhìn xung quanh các loại ánh mắt khác thường vây quanh mình, có khinh bỉ, có nhỏ nhen, có căm hận, có chán ghét...... Bọn họ giống như là tất cả ma quỷ lượn vòng ở chung quanh thân thể của nàng, làm cho tầm mắt nàng từ từ mơ hồ, từ từ lâm vào biên giới chuẩn bị sụp đổ.

“Ừ!”

Vết máu tươi từ khóe miệng nàng chảy ra, bộ ngực của nàng cao thấp phập phồng, không cách nào bình tĩnh.

Hình tượng tiên tử của nàng ở Vạn Hoàng học viện nhiều năm xây dựng, lại cứ như vậy hủy hoại chỉ trong chốc lát, nàng không cam lòng!

Đây hết thảy ngọn nguồn toàn bộ đến từ Vân Khê!

“Vân Khê, ngươi chờ đó cho ta!” Nàng ngẩng đầu, hướng Vân Khê ở trên đài hung hăng quăng đi một cái ánh mắt, hôm nay tất cả sỉ nhục nàng gánh ở trên người, nàng muốn nhất nhất đòi lại!

Sớm muộn gì cũng sẽ đòi lại!

Thân ảnh của nàng chợt lóe, nhanh chóng biến mất ngay tại chỗ.

Mọi người thấy đến nàng không đất dung thân, lựa chọn thoát đi hiện trường, không khỏi ồn ào ồn ào. Xem ra ở phần lớn trong suy nghĩ của các học viên, bọn họ vẫn tương đối vui lòng đứng ở phía chính nghĩa, chân chính bị sắc đẹp mê hoăc, chỉ có chẳng qua là số ít mà thôi.

Vân Khê ở trên đài híp lại mắt, người này nếu không trừ, ngày sau nàng sợ rằng không được an bình. Bất quá trước mắt, vẫn là giải quyết chuyện của Tiêu Tương các quan trọng hơn.

Hàn Thiên Phong loan khóe môi, cười đến thâm trầm, quả nhiên, chuyện phát triển càng ngày càng thú vị.

Mục Tương Tương thấy mình đang ở kiếp nạn, cho nên cắn răng, thần sắc hung ác, nói: “Lấy một địch năm, thì lấy một kẻ địch năm! Chẳng lẽ ta Mục Tương Tương còn sợ là các ngươi? Ta nói cho các ngươi biết, ta Mục Tương Tương cho dù chết, cũng sẽ không hướng các ngươi cầu xin tha thứ!”

Đây là Vân Khê lần đầu tiên thấy Mục Tương Tương đáng phục, chỉ tiếc, cho dù nàng ta cầu xin tha thứ, nàng cũng chưa chắc sẽ bỏ qua! Bởi vì nàng ta thật sự là làm quá mức rồi, đem Tần Lam hành hạ thành bộ dáng như vậy, nếu không thể vì Tần Lam báo thù, thì khó làm tiêu tan tất cả mối hận trong lòng của tất cả tỷ muội Thanh Chữ đường.

“Hừ, Vân Khê ta không có ngươi vô sỉ như vậy! Ta hiện tại cho ngươi cơ hội công chính tỷ thí, một chọi một, ta muốn cho ngươi thua tâm phục khẩu phục!”

“Thật?” Mục Tương Tương lộ ra thần sắc bất khả tư nghị, đối phương rõ ràng đã nắm chắc phần thắng, nhưng ngược lại muốn một chọi một, nàng rốt cuộc đánh cái ý niệm gì trong đầu?

“Khê Nhi......” Long Thiên Tuyệt lo lắng nhìn Vân Khê, rất là không yên lòng.

Vân Khê cho hắn một ánh mắt an tâm, ánh mắt sáng ngời, nói: “Yên tâm, ta có thể chiến thắng nàng! Dù sao trên đài còn các ngươi nữa, nếu thật không được, các ngươi có thể thay thế bổ sung, cũng giống như vậy.”

Thật ra thì mục đích thực sự của nàng, là muốn thông qua Mục Tương Tương tới nghiệm chứng một chút thực lực chân chính của mình bây giờ, đồng thời muốn đem nàng làm đá kê chân để tấn thức Huyền tôn nhị phẩm, khiến cho nàng có thể ở trong chiến đấu chính thức tấn chức!

“Được rồi, vậy nàng cẩn thận chút.” Long Thiên Tuyệt ôn nhu nói.

Mục Tương Tương đã gặp nàng thật muốn lấy một chọi một, cùng mình đối chiến, chỉ một thoáng tất cả lòng tự tin toàn bộ tìm trở lại. Lấy một đối năm, nàng hoàn toàn không có nắm chắc, nhưng là phải đối phó người cũng là Huyền tôn nhất phẩm cao thủ, nàng chưa hẳn không có nắm chắc. Phải biết rằng nàng thì đã tấn chức trở thành Huyền tôn cao thủ hai ba năm rồi, trong hai ba năm này, không biết đã thu nạp bao nhiêu linh khí, để dự bị, thì một cao thủ vừa tấn chức trở thành Huyền tôn chi cảnh có thể sánh bằng sao?

“Đến đây đi! Ta sẽ làm cho ngươi hoàn toàn hối hận với quyết định lớn của bản thân!”

Mục Tương Tương ánh mắt dữ tợn, trường kiếm vừa xông đi ra ngoài, trong một kiếm, không khí vặn vẹo, kiếm khí bức người.

Một kiếm này, nàng xuất đánh ra toàn bộ tuyệt học, muốn tốc chiến tốc thắng, cho đối phương bị hung hăng chèn ép.

Vân Khê con ngươi phút chốc nheo lại, cũng không vội đỡ chiêu, nàng ngạo nghễ mà đứng, kiếm quang chợt lóe, rồi rơi xuống, ngăn cản được thế công mãnh liệt của đối phương.

“Làm sao có thể?” lực cản này, Mục Tương Tương rất nhanh phát giác nàng Huyền giai tinh tiến, hiện tại Vân Khê, thực lực đã sớm cùng mấy ngày trước ở khảo hạch nhìn thấy tăng lên mấy lần

Cảm giác nguy cơ xung lên trong lòng, Mục Tương Tương lúc này mới biết đối phương cũng không phải là tự đại, cũng không phải là vọng động, nàng ta thật có thực lực chiến thắng đối thủ. Bất quá, nàng cũng sẽ không bởi vì … dạng này của đối phương làm cho sợ hãi, nàng còn có tuyệt chiêu cuối cùng không có xuất đi ra.

Nếu không thể thắng, vậy thì ngọc đá cùng vỡ!

Vì đại tỷ của nàng, vì Tam muội của nàng, cho dù là trả giá cả tánh mạng của mình, nàng cũng cảm thấy đáng giá! Các nàng ba tỷ muội thuở nhỏ liền sống nương tựa lẫn nhau, tình cảm thâm hậu, có thể vì hạnh phúc của các nàng, cho dù chết, nàng cũng không hối hận, đời này không uổng công làm người một lần!

Mục Tương Tương đáy mắt không ngừng mà bắn ra ánh sáng điên cuồng, kiếm pháp của nàng đột nhiên biến đổi, cả lưỡi kiếm ở giữa không trung đột nhiên dừng lại, chân khí như lốc xoáy, liên tục biến hóa, dẫn động khí lưu, bóp méo ánh sáng, kiếm khí ùn ùn kéo đến.

“Vân Khê, ngươi đi chết đi! Ta muốn cùng đồng quy vu tận!” thanh âm nàng lạnh lẻo sâu kín phun ra, phảng phất tới từ địa ngục.

“Không tốt! Tương Tương đây là muốn đi tuyệt lộ a!” Mục Tiêu Tiêu kích động chạy về phía trên đài, lại bị một cổ cường đại Huyền lực làm cho bắn ngược trở lại, ngăn trở nàng đi về phía trước bước.

“Nhị muội, ngươi ngàn vạn không nên xúc động a! Cùng lắm thì chúng ta vứt bỏ vũ khí đầu hàng, hướng bọn họ cầu xin tha thứ, tôn nghiêm gì đó căn bản không trọng yếu, không có gì không thể vứt? Còn có cái gì so với ba tỷ muội chúng ta vĩnh viễn sống chung một chỗ trọng yếu hơn?”

Mục Tương Tương nghe được lời của nàng, đáy mắt lệ quang chớp động, đáng tiếc, nàng đã không cách nào thu tay lại rồi, nàng chết cũng không tin đối phương có thể dễ dàng bỏ qua cho tỷ muội ba người các nàng. Chỉ có giết chết đối phương, cùng đối phương đồng quy vu tận, tỷ muội của nàng mới có thể có đường sống!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất