Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Quyển 5 - Chương 117: A Cửu muội muội, gặp lại muội ta thật vui mừng!

Ngay thời khắc nguy cấp, Cửu cô cô rất là biết điều, lập tức xuất hiện ra, vũ động cái đuôi hồ ly hung tráng, oai phong của nó, nhằm hướng con rùa nước kia.

Một cuộc đại chiến, hết sức căng thẳng!

Vân Khê cũng không có lùi bước, triệu hồi ra tất cả thú cưng cùng huyễn thú của mình, Hổ Vương, Huyền Dực, Hoàng Kim Cự Long cùng Tiểu Cửu, rồng ngâm hổ khiếu vang trời.

Chỉ một thoáng, thiên địa biến sắc, sóng ngầm mãnh liệt bao phủ, chiến ý mênh mông.

Bản thân Vân Khê cầm trong tay Tử Tiêu kiếm, cùng Cửu cô cô, kề vai chiến đấu, toàn lực ứng phó!

Nàng có dự cảm, thực lực của con rùa nước này, có khả năng cũng tương đương với Cửu cô cô, ở Cửu cô cô thực lực còn chưa có khôi phục hoàn toàn như lúc trước, nàng chưa chắc có thể chiến thắng nó.

Đang nhìn đến kết quả thê thảm của Vân Phiên Phiên, Vân Khê không dám phớt lờ, sinh tử tồn vong căng thẳng, nàng chỉ có thể buông tay đánh cược một lần!

“Tiểu Bạch, Tiểu Phượng Phượng, đi ra ngoài hỗ trợ!” Cơ hồ đem toàn bộ lực chiến đấu hữu dụng dùng tới.

Chỉ thấy bầu trời phía trên đầm nước, đông nghịt một mảnh, xa xa nhìn lại, chỉ thấy hắc vụ cuồn cuộn, bên cạnh nhìn lên, mới phát hiện nơi này lại đồng thời tụ tập nhiều Linh Thú cùng Thần Thú như vậy.

Những cao thủ Vân Huyễn điện bị rối rít kinh động.

Chính điện, phượng ỷ trên cao, chân mày cung chủ nhẹ nhàng nhăn lại, bà đầu tiên nghe thấy chính là tiếng gầm của của Thủy Quy Vạn Năm, không biết đã bao lâu không có nghe thanh âm của nó. Nàng biết thời điểm mỗi lần nghe thấy thanh âm quen thuộc này, nhất định là có người gặp phải tai ương rồi, không biết lần này là đến phiên người nào.

“Đi xem một chút, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Thanh âm cung chủ rất bình tĩnh, không giận mà uy.

Hai bên chánh điện, trừ Đại tiểu thư người có hiềm nghi, bảy đứa con gái của nàng, một con rể, toàn bộ tụ tập một đường. Nghe được chỉ thị của nàng, Tam công tử Vân Trung Báo cùng Thập công tử Vân Trung Thịnh xung phong nhận việc, đi trước xem xét.

Vân Trung Thịnh trong lòng nhớ đến chuyện hôm nay mẫu thân đại nhân muốn triệu kiến Vân Khê, nghĩ đến thời gian cũng không còn nhiều, cũng đã nên đến Vân Huyễn Điện rồi, lúc này còn không xuất hiện, sẽ không phải xảy ra chuyện gì chứ? Nghe động tĩnh này, hẳn là thanh âm từ đầm nước mà Thủy Quy Vạn Năm ngủ say truyền tới, mọi người đều biết đó là một trong những cấm địa của Vân Huyễn Điện, là không thể xông loạn vào, mà bây giờ cự thú Thủy Quy hiển nhiên là bị chọc giận, sẽ không phải là Vân Khê xông lầm vào đầm nước chứ?

Hắn mang tâm tình lo lắng, không khỏi bước nhanh hơn.

Vân Trung Báo vừa nói vừa đi ra cửa chánh điện, ngẩng đầu nhìn thiên không một cái, sau đó cả người chợt ngây ngẩn, bất động tại chỗ, suýt nữa té.

Hồi lâu, hắn nuốt từng ngụm nước bọt, oa oa kinh hô lên: “Cửu Vĩ Hồ! Là Cửu Vĩ Hồ!”

Hắn vừa gọi như vậy, trong chính điện mọi người kích động muốn nhảy dựng lên.

Phải biết rằng, Cửu Vĩ Hồ là Linh Thú mà Vân tộc tha thiết mơ ước, tin đồn chỉ có ở Vân tộc đời trước trước trước… không biết là Cung chủ đời nào mới có thể ôm được nó làm thú sủng, lực lượng của nó cũng là thập phần cường đại, không phải là người bình thường có thể khống chế cùng thuần phục.

Như vậy Linh Thú, lại xuất hiện ở Vân Huyễn điện, có thể không khiếp sợ sao?

Cung chủ nghe được ba chữ “Cửu Vĩ Hồ”, phượng ỷ giống như là có gắn lò xo, cả người chợt bắn ra, thần sắc kinh biến: “Cửu Vĩ Hồ? Xác định là Cửu Vĩ Hồ?”

Mọi người chỉ cảm thấy trước mắt một trận tật phong thổi qua, sau đó bóng người trên phượng ỷ chợt biến mất, cung chủ bản thân không thể kiềm nén được, khẩn cấp mà nghĩ phải đi xem kiến thức trong Cửu Vĩ Hồ truyền thuyết.

Những người còn lại lục tục theo sát đi tới.

“Wow, Bạch Hổ!”

“Kháo, Thần Long, còn có Hoàng Kim Cự Long! Có muốn hay không khoa trương như vậy?”

Vân Trung Báo cứng ngắc ngẩng đầu, nhìn về phía địa phương bầu trời hắc vụ quay cuồng, hai mắt trừng lớn, nghẹn họng trân trối.

“Kia, kia… Ai đó nói cho ta biết, đó là huyễn thú Cửu Vĩ Hồ? Ta không phải là đang nằm mơ sao? Lại thật sự có người có thể triệu hồi ra Cửu Vĩ Hồ huyễn thú?” Vân Trung Báo kì quái nói tiếp.

Vân Trung Thịnh thì so với hắn bình tĩnh hơn chút ít, nhưng là cằm của hắn cũng sắp đông cứng lại rớt xuống đất rồi, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Tại sao nhô ra nhiều thú sủng cùng Linh Thú như vậy?

Bên cạnh Vân Trung Báo thanh âm kì quái còn không có ngừng lại: “Kháo, còn có! Cái kia Kim Phượng Hoàng, sẽ không phải chính là thần thú trấn giữ của Học viện Vạn Hoàng — Vạn Hoàng Chi Hoàng sao?”

“Còn có cái kia Bạch Long…. Thiên a, sẽ không phải là Long Vương bệ hạ đích thân tới Vân tộc của chúng ta chứ?”

Vân Trung Báo thanh âm kì quái không dứt, cũng là hô lên tiếng lòng của mọi người.

Một màn trước mắt này, đúng là quá rung động rồi! Kia tùy tiện lấy ra một con thú sủng hoặc Linh Thú, cũng đủ để cho hắn điên cuồng mà ghen tỵ cùng hâm mộ, ý niệm đầu tiên trong đầu hắn, chính là muốn những thứ thú sủng cùng Linh Thú này hết thảy đều chiếm trên tay mình dùng.

“Cửu Vĩ Hồ! Lại nhanh như vậy xuất thế rồi? Tốt, xem một chút ngươi rốt cuộc có chủ nhân hay không?” Đáy mắt cung chủ quang mang tinh nhuệ chợt lóe, cả người thật giống như một luồng khói nhẹ, vô thanh vô tức nhẹ nhàng đi ra ngoài.

Chúng công tử tiểu thư hoàn hồn, ánh mắt sùng bái đuổi theo mẫu thân đại nhân, đây là thực lực Huyền Hoàng đỉnh a, người đứng đầu Vân Tộc Ngoại Tông! Mẫu thân đại nhân trong lòng của bọn họ, vĩnh viễn cũng là không ai có thể chiến thắng.

Không có suy tư quá nhiều, cả đám đều hướng về địa điểm chuyện tình phát sinh vọt mạnh qua, muốn dò xét đến cùng.

Vân Trung Thịnh tâm tình thu vào, cảm thấy là người có khả năng lớn nhất là Vân Khê rồi, bởi vì trừ quái thai như nàng, hắn cũng không có nghe nói qua những người đặc biệt nào nữa.

Bên này, đại chiến vừa mới bắt đầu, Cửu cô cô đánh trận đầu, cường thế phóng ra, Tiểu Cửu theo sát phía sau, khí thế Song Hồ vây kín trận thế. Hổ Vương, Huyền Dực cùng Hoàng Kim Cự Long, ba thú sủng tự động tạo thành một chiến đoàn, trên dưới phối hợp phát công.

“Đây là địa bàn của ta, người tự ý đi vào, chết!”

Cự Thú Thủ Quy híp mắt, cuồng bạo phản kích, rất có hương vị của loại người phạm ta dù xa cũng tất giết, quản người tới là ai, chỉ cần là xâm phạm lĩnh vực của nó, nó tuyệt đối không tha thứ.

Nó vượt qua, Cửu cô cô so sánh với nó còn vượt qua nhanh hơn, chín cái đuôi như núi cuồng quét, từng cái đánh ở mặt nước, nhấc lên sóng lớn ngập trời.

Chiến đấu cực kì bốc lửa.

Lúc này, Tiểu Phượng Hoàng cùng Tiểu Bạch từ Ngọa Long Cư chui ra, cũng gia nhập chiến đấu.

Tiểu Phượng Hoàng linh hoạt xuyên qua trong chiến trận, tùy thời đánh lén…

Tiểu Bạch vung đuôi dài, nhấc lên mấy trượng bọt sóng, má nó phùng lên, miệng rồng to lên, nguồn nước trong đầm không ngừng bị hút vào trong bụng.

Cự Thú Thủy Quy vừa bắt đầu cũng rất hung hãn, cho đến khi nước trong đầm càng ngày càng ít, Cự Thú từ từ hiển lộ ra thân thể đích thực của nó, không tiếp tục che giấu bản thân. “Chờ một chút, chờ một chút! Đừng đánh! Đừng đánh!” Thủy Quy thanh âm thô dày đột nhiên kêu lên, tung người nảy về phía sau, nhảy cách ra vòng chiến đấu.

“Các ngươi lấy nhiều khi ít, quá không công bằng! Ô ngao——“

Cuộc sống của nó quanh năm ở trong đầm nước, đột nhiên không có nước, thật giống như bị lột một tầng xiêm y, toàn thân không được tự nhiên.

Cửu cô cô ở giữa không trung kiêu ngạo quay đầu hỏi thăm Vân Khê: “Bây giờ làm gì?” Đối thủ lặng lẽ rút lui, nó cũng không muốn chiến đấu nữa.

Vân Khê tà tà hạ mi, suy nghĩ một chút nói: “Ngươi đem linh châu trả lại cho, chúng ta sẽ nước sông không phạm nước giếng.”

“Không có vấn đề, bất kì lúc nào ta cũng có thể trả lại linh châu cho ngươi, ngay cả người cũng có thể cho ngươi, chính là hi vọng các ngươi đem nơi này một lần nữa khôi phục nguyên dạng, không có nước, ta sẽ không quen.” Thủy Quy hai mắt liếc nhìn Tiểu Bạch, nó là rùa nước, rời nước, lực chiến đấu rõ ràng sẽ yếu bớt đi, lại tiếp tục đánh nhau chết sống như vậy, nó nhất định sẽ thiệt thòi lớn. Đáy lòng nó thầm nghĩ, con rùa tốt sẽ không ăn thiệt thòi trước mắt, đợi đến thời điểm các ngươi mọi người thả lỏng, xem ta như thế nào thu thập các người?

Chỉ tiếc nó nghĩ lầm rồi, những thú sủng này cơ hồ cũng chưa từng có thời điểm thả lỏng.

“Ngươi đem linh châu trả lại cho ta, chúng ta sẽ bỏ qua!” Vân Khê rất trực tiếp, từ trong miệng phun ra một hạt châu, về phần Vân Phiên Phiên, thiếu đi nàng, cả nhà sẽ hạnh phúc, tại sao lại cứu nàng ra?

“Cho ngươi! Cho ngươi!” Rùa Nước hít sâu một hơi, sau đó phù một tiếng, từ trong miệng phun ra một viên hạt châu. Nó duỗi dài cổ, đang muốn đem Linh Châu trả cho Vân Khê, lúc này, không biết là phát hiện ra cái đồ vật gì mới lạ, ực một tiếng, nó lại đem Linh Châu nuốt trở về.

Hai mắt nó nhấp nháy ngó chừng Cửu cô cô, kích động quát to lên: “A Cửu muội muội? Ngươi là A Cửu muội muội? Ha ha, thật tốt quá, muội rốt cuộc đã trở lại!”

Một con rùa nước to lớn, lại đang làm hạc trong đầm nước, nhảy lên nhảy xuống, rất giống con cóc lười.

Cửu cô cô liếc mắt nhìn nó, ghét bỏ lắc đầu: “Ta không nhận ra ngươi!”

Vân Khê còn lại là đau lòng nhìn linh châu của nàng lần nữa bị con rùa nước nuốt trở về, hận đến thật muốn xông lên, một tay bóp cổ nó: “Ngươi còn giữ linh châu của ta! Linh châu của ta!”

Tiểu Bạch ngửa đầu, trong miệng hộc ra bọt khí, uống một cái đầm nước lớn, dồn sức chống giữ. Bất quá nữ ma đầu không cho nó phun nước trả lại, nó không thể làm gì khác hơn là tiếp tục kiên trì.

Tiểu phượng hoàng vỗ cánh, rơi vào đầu vai của Cửu cô cô, tò mò ngó chừng rùa nước, không ngừng lắc đầu: “Quá xấu! Quá xấu!”

A Cửu muội muội còn nói không nhận ra nó?

Thủy Quy cự thú rất là thương tâm a!~~~

“A Cửu muội muội, là ta, là ta a! Ta là cực kì ngưỡng mộ muội, là chú rùa bé nhỏ cực kì thích muội, muội thật không nhớ ta sao? Người ta một mực ở nơi này chờ muội, đã vạn năm rồi đấy.” Thân hình khổng lồ của Thủy Quy, rung đùi đắc ý, vểnh cái mông lên, thể hiện tư thế lẳng lơ quyến rũ, khiến người và thú nơi này nổi da gà.

Cứu mạng a!

Một con rùa tỏ tình vơi một con Cửu Vĩ Hồ, hình ảnh này cũng quá là quỷ dị đi?

Chịu không được rồi!

Bộ lông toàn thân Cửu cô cô dựng đứng cả lên, đang muốn nói cái gì đó, lúc này, tiếng bước chân từ xa xa truyền tới, thần sắc nó nghiên túc trở lại, đối với Vân Khê nói: “Có người tới!”

Vân Khê nhãn tình nhất mị, thu hồi huyễn thú, đối với tiểu phượng hoàng cùng Tiểu Bạch nói: “Tiểu Phượng Phượng, Tiểu Bạch, hai người các ngươi trở lại Ngọa Long Cự đi! Còn lại, lưu lại!”

Dù sao mọi người ở Vân Huyễn điện cũng đã thấy được thú sủng của nàng, nàng giấu nữa cũng vô dụng, đã bại lộ, vậy thì không bằng cường điệu một chút.

Tiểu Bạch phốc phốc phốc, liên tục phun nước, cuối cùng nước trong đầm một lần nữa dâng lên, sau đó thân thể chợt lóe, cùng tiểu phượng hoàng trở lại Ngọa Long Cư.

Thủy Quy một lần nữa ngâm ở trong đầm nước, trọng miệng phun ra thanh âm mập mờ thoải mái: “A Cửu muội muội, muội đừng đi nữa, ở đây với ta, ta sẽ tặng muội tất cả những thứ tốt.”

Cửu cô cô nhìn cũng không nhìn nó một cái, ở nó xem ra, trước mắt chính là một con sắc rùa (rù háo sắc =]]]), liền nó cũng dám đánh chủ ý, thật là ăn gan báo.

Cũng là vào lúc này, một cái thanh âm, từ trong hư không xuyên thấu mà đến, lãnh khốc, uy nghiêm.

“Lớn mật! Ai dám ở Vân Huyễn điện của ta càn rỡ?”

Cung chủ đột nhiên phủ xuống, nàng lăng không mà đứng, khí thế kinh người, một đôi mắt lóe tinh quang thoáng cái khóa lại trên người Vân Khê, sắc sảo, bén nhọn.

Chẳng lẽ là bản thân cung chủ?

Vân Khê chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng phô thiên cái địa, cuồng tả xuống, khiến cho nàng rút lui mấy bước, vội vàng vận chuyển huyền khí, bảo vệ quanh thân, thật giống như chỉ cần nàng chậm một bước, sẽ gặp tai họa ngập đầu.

Thật là một lực lượng đáng sợ!

Người này nhất định chính là cung chủ không thể nghi ngờ, nếu không phải thật, sẽ không có hơi thở đáng sợ và uy nghiêm như thế.

Vân Khê ở trong lòng lường được.

Thủy Quy phía dưới, đã chứng minh suy đoán của nàng là đúng.

“Cung chủ, bọn họ là bằng hữu của ta, ngươi khách khí một chút!”

Một câu nói của Thủy Quy, để cho cung chủ giật mình, khí diễm thoáng cái lạnh lên ba phần.

“Tiền bối, bọn họ thật là bằng hữu của ngươi?”

Cung chủ ánh mắt nhiều hơn một tầng phức tạp.

Vân Khê không sợ hãi chằm chằm nhìn lại, đối mặt cường giả, không thể…khí thế không thua kém, bởi vì tất cả cường giả cường thịnh trở lại đều là từ người yếu bước lên, chỉ bất quá đối phương so với nàng bắt đầu sớm hơn mấy thập niên mà thôi.

“Dĩ nhiên! Này còn có thể giả sao?” Cự Thú Thủy Quy đối với thái độ của cung chủ, cùng đối mặt với thái độ của Cửu cô cô, một trời một vực, ở trước mặt nó, cung chủ chính là một tiểu bối, một tiểu bối láng giềng cư ngụ gần nó thôi, không cần phải khách khí, nhưng Cửu cô cô lại bất đồng, đây chính là lão bằng hữu của nó, nó đã tưởng niệm rất lâu rồi.

Vừa quay đầu, chống lại Cửu cô cô, thái độ của nó lập tức trở nên mập mờ lấy lòng: “A Cửu muội muội, muội đừng sợ, nơi này coi như là của ta!”

Từ đầu Cửu cô cô hoàn toàn không nhớ được con sắc rùa này rồi, ngửa đầu nhìn trời, hoàn toàn không nhìn.

Nó rất tin, mặc dù mình trước đây thật biết nó, cũng tuyệt đối không thể nào có thể cùng nó là cái loại quan hệ này, căn bản không phải là khẩu vị của nó!

Cung chủ qua lại nhìn một chút cự thú Thủy Quy, lại nhìn Cửu cô cô, sau đó lại nhìn Vân Khê, thần sắc trong đáy mắt nàng không ngừng mà biến ảo, cực kì phức tạp.

Cự thú Thủy Quy đã chiếm cứ ở Vân Huyễn điện không biết bao nhiêu năm tháng rồi, bọn họ đối với nó kiêng kị, hạ lệnh bọn thủ hạ không cho phép nhích tới gần đầm nước, quấy rầy đến Thủy Quy, thật không nghĩ tới cư nhiên một con cự thú Thủy Quy lại chàng chàng thiếp thiếp với một con Cửu Vĩ Hồ, hơn nữa Cửu Vĩ Hồ kia lại từng là thú sủng của một vị tiền bối Vân tộc trong truyền thuyết, trong lòng nàng lại là ghen tỵ cùng với ảo não.

Vì sao lại không phải là nàng trước một bước tìm được Cửu Vĩ Hồ, đem nó thu lại để chính mình dùng đây?

Nếu nàng là người đầu tiên chiếm được Cửu Vĩ Hồ, như vậy thì con rùa này cũng sẽ thuận lý thành chương vào trong túi nàng…

Đáy mắt nàng tính toán cùng ảo não quá mức nồng đậm, Vân Khê rõ ràng đọc ra được.

“Cung chủ, quấy nhiễu đến ngài, thật ngại quá, bất quá nếu không phải có người cố tình dẫn đường, đem ta đưa đến nơi này, cũng sẽ không xảy ra chuyện mới vừa rồi. Cung chủ một mảnh hảo tâm, mời ta tới Vân Huyễn điện làm khách, ai ngờ thậm chí có người tự chủ trương, đem ta đi tới nơi này, muốn hãm hại ta. Cung chủ, ngài xem chuyện này nên kết thúc thế nào bây giờ?” Vân Khê thử dò xét nói.

“Nga? Là ai đem ngươi dẫn tới đây? Người đâu?” Cung chủ hí mắt.

Vân Khê cúi đầu cười một tiếng: “Nga, nàng ta có thể là cảm thấy không có mặt mũi gặp người, cho nên trốn đi.”

“Không có chứng cứ xác thực, tất cả chỉ là lời nói suông của ngươi, bổn tọa như thế nào tin ngươi? Bổn tọa là tin tưởng ngươi tự xông vào cấm địa Vân Huyễn điện, mới chọc giận Quy tiền bối, huyên náo Vân Huyễn điện không được an bình. Ngươi có biết tội của ngươi không?”

“Ha hả, cung chủ không nên gán tội cho người khác như thế, ta cũng vậy không có biện pháp.” Vân Khê ngẩng đầu, hướng Cửu cô cô thần sắc lãnh tĩnh nói, “Cửu cô cô, nếu nơi này không hoan nghênh chúng ta, chúng ta hay là đi thôi.”

Nàng lại quay đầu hướng cự thú Thủy Quy nói: “Quy tiền bối, chúng ta đi rồi, ngươi có muốn đi chung hay không?

“Đi? Tại sao lại đi a? A Cửu muội muội, ở đây thật tốt, mỗi ngày đều có người đưa thức ăn nước uống đến, động đều không cần động. Chớ đi, lưu lại đây với ta.” Cựu thú Thủy Quy vô cùng hoài niệm cuộc sống làm một con rùa lười biếng của nó.

“Muốn lưu một mình ngươi lưu đi!” Cửu cô cô vô cùng khinh bỉ nó.

“Aiz, nơi này thật tốt a.” Cự thú Thủy Quy quấn quýt ở trong nước vặn vẹo uốn éo thân thể, giống như là làm một cái quyết định thống khổ, suy tư hồi lâu, quơ đầu nói: “Thôi, vì ta cực kì thích A Cửu muội muội, ta liền đi theo các ngươi. Sau này A Cửu muội muội tới chỗ nào, ta liền tới chỗ đó, ha ha ha ha…”

Tiếng cười hèn mọn, Cửu cô cô nghe được lông cả người dựng hết cả lên, muốn trốn nó thật xa.

“Cửu cô cô, linh châu còn đang ở trong bụng nó mất rồi, lão nhân gia ngài nhịn nó một chút a.” Vân Khê dùng bí âm truyền lời cho Cửu cô cô, rất sợ Cửu cô cô đột nhiên nổi đóa, cùng đối phương trở mặt, như vậy đến lúc đó linh châu bỏ chạy mất, cũng sẽ không trở lại nữa.

Đối phó với con sắc rùa này, hiển nhiên chỉ có mỹ nhân kế của Cửu cô cô mới có hiệu quả.

Cửu cô cô liếc xéo nó, cao ngạo mà ghét bỏ nhìn thoáng qua nó, từ trong lỗ mũi phát ra tiếng hừ, coi như là đồng ý.

Cự thú Thủy Quy nhất thời mừng rỡ, phịch một tiếng, nước từ trong đầm nhảy ra ngoài, thân thể cao lớn, thể tích cỡ bằng 10 người, ngốc nghếch chuyển hướng Cửu cô cô.

Cửu cô cô nhảy ra một bước, nó chuyển ra trước 10 bước, ai bảo nó cước bộ từ nhỏ đã kinh người đây?

“Cung chủ, cáo từ!” Khóe môi Vân Khê cong lên vẻ thắng lợi, xoay người muốn đi, không nghĩ tới đi Vân Huyễn điện một chuyến, lừa được một con Thủy Quy Vạn Năm, thu hoạch thật là phong phú a.

Nàng biết cung chủ nhất định sẽ giữ nàng lại, nhưng nếu như vậy, lập trường của nàng cũng hoàn toàn bất đồng rồi. Lúc trước cung chủ xin nàng, hoàn toàn là tư thế cao cao tại thượng, Vân Khê bị vây trong thế bị động, hiện tại thì khác rồi, việc lưu lại này, Vân Khê thì chiếm cứ thế chủ động, cùng ngang hàng với cung chủ, có tư cách cùng mặt đối mặt nói chuyện.

Cung chủ sắc mặt lộ ra vẻ tối tăm, có loại vọng động muốn giết người, bất quá nàng thân ở trên cao, đã sớm ẩn nhẫn thành quen, như thế nào lại dễ dàng tức giận? Cưỡng chế trong lòng không vui, giọng nàng bình tĩnh nói: “Chờ một chút! Vân Khê cô nương, bổn tọa hôm nay mời cô tới Vân Huyễn điện, còn có chuyện quan trọng thương lượng. Cô nương không cần đi vội vã, chờ thương lượng xong chuyện quan trọng, rồi đi không muộn.”

Vân Khê ra vẻ suy tư chốc lát, ngửa đầu mỉm cười nói: “Vậy cung kính không bằng tuân mệnh.”

Chờ Vân Trung Báo, Vân Trung Thịnh một nhóm công tử tiểu thư chạy tới hiện trường, cho nên liền thấy một màn vô cùng hoành tráng.

Một bạch y nữ tử phía trước, ngẩng đầu mà bước đi, ở phía sau của nàng, một dãy dài thú sủng đi theo.

Đi đi đầu chính là một bộ lông thuần trắng Cửu Vĩ Hồ, thần thái nó cao ngạo, như vua chúa quang lâm, phía sau Cửu Vĩ Hồ, đi theo chính là một con rùa nước khổng lồ, nó ngửa đầu lên, vẻ mặt háo sắc híp mắt nhìn về phía Cửu Vĩ Hồ phía trước, nơi nó đi qua, lưu lại vài vũng nước đọng, không biết là nó lưu lại nước bọt hay là trên người không vẫy khô nước hồ. Bởi vì nó bò tốc độ rất chậm, cho nên Hổ Vương vòng qua nó, đi ở bên trái nó, nhưng lại sợ cho nó uy hiếp, không dám vượt qua trước nó.

Đây chẳng qua là tràng diện trên mặt đất, lại ngẩng đầu lên nhìn cảnh tượng trên bầu trời, cũng đồng dạng không kém bao nhiêu.

Hai Thần Long, bay xung quanh, từ từ đi về phía trước.

Tràng diện hoành tráng, làm người ta sanh mục kết thiệt.

Vân Khê ở trong đội ngũ hộ vệ hoành tráng phía trước, giống như là vua của muôn thú, muốn khí thế có khí thế, muốn tràng diện có tràng diện, ai cũng dám dễ dàng tiến lên trêu chọc nàng.

Vân Khê cứ như vậy đi ngang qua một đám công tử tiểu thư, phất tay hướng bọn họ lên tiếng chào hỏi, tầm mắt mọi người đều choáng váng, quên mất phản ứng.

Hồi lâu, Vân Trung Thịnh là người thứ nhất hồi thần trở lại, đi ra phía trước, cùng Vân Khê sóng vai mà đi, vừa đánh giá Thần Thú giữ cửa phía sau nàng, vừa lắc đầu thở dài: “Ngươi quả là đã khiến ta quá giật mình rồi! Ngươi nơi nào kiếm được nhiều thú sủng như vậy?”

Vân Khê không nói gì, mỉm cười thần bí.

Vân Trung Thịnh quay đầu lại, lén lút liếc nhìn thần sắc mẫu thân một cái, thấy mẫu thân đại nhân còn đứng nguyên tại chỗ, nhìn Vân Khê không chớp mắt, như có điều suy nghĩ, trong lòng hắn mơ hồ sinh ra cảm giác xấu.

“Ngươi không nên đối đầu với mẫu thân, ta sợ ngươi sẽ gặp nguy hiểm.” Hắn nhỏ giọng nhắc nhở Vân Khê.

Vân Khê ha ha cười một tiếng, nói: “Không có gì, bất kể ta làm cái gì, cũng không thể thay đổi lập trường đối lập của nàng đối với ta. Ai bảo thân phận của ta đặc thù như thế? Ta đây cũng là muốn nhắc nhở nàng, không nên dễ dàng đánh chủ ý lên người ta, một khi nàng ta muốn động thủ, cùng lắm thì cá chết lưới rách!”

Vân Trung Thịnh cau mày, nhẹ nhàng thở dài: “Chẳng lẽ các ngươi không thể hòa bình chung đụng sao? Mọi người trên người đều chảy chung huyết mạch của Vân tộc, chẳng lẽ không thể cùng chung mối thù, cùng chung ý chí phát triển thế lực của Vân tộc?”

Vân Khê thanh âm ha hả cười nhẹ, chỉ cảm thấy hắn suy nghĩ quá ngây thơ rồi, cho dù nàng nguyện ý, mẹ của hắn chưa chắc cũng nghĩ như vậy. Ai có thể ngăn cản được sức hấp dẫn của Tàn Hoa Bí Lục đây?

Đi tới chánh điện, cung chủ đã trước một bước trở lại phượng ỷ, ánh mắt thâm trầm nhìn Vân Khê cất bước đi vào đại điện.

Đi thẳng một đường, Vân Khê triệu hồi thú sủng trở lại, chỉ còn lại cự thú Thủy Quy theo sát bên người Vân Khê, không nhịn được liếc nhìn trên người nàng, bởi vì nó đã cảm giác được, Cửu cô cô kí túc trên cơ thể Vân Khê, nó hận mình không thể tiến vào trong cơ thể Vân Khê, cùng ăn cùng ở với A Cửu muội muội.

Trên đại điện, thêm một con rùa khổng lồ, chẳng hòa hợp tí nào với khung cảnh xung quanh, nhưng đuổi sao cũng không đi, mọi người không thể làm gì khác hơn là mặc kệ, coi như nó không tồn tại.

“Vân Khê, hôm nay bổn tọa mời ngươi, là muốn nghe một chút cách nhìn của ngươi đối với sự kiện Đại tiểu thư giết người. Đại tiểu thư là ngươi bắt được, đến tột cùng hung thủ có phải là nàng không, bổn tọa muốn nghe một chút lời giải thích của ngươi. Bổn tọa không muốn oan uổng bất cứ người nào, cũng không muốn giết oan bất cứ người nào.” Cung chủ thần sắc âm trầm nói.

Nhìn cự thú Thủy Quy nhiều năm qua không thể thuần phục mà giờ phút này lại đi theo phía sau Vân Khê, tâm tình nàng không âm trầm cũng không được.

Vân Khê nhìn quanh một vòng, tầm mắt nhất nhất từ trên người con gái cung chủ xẹt qua, cuối cùng dừng lại trên người Vân Mạch Thiên, ánh mắt nàng đột nhiên co rút lại, mở miệng nói: “Đêm qua ta làm cho người bắt Đại tiểu thư lại, đưa tới Vân Huyễn điện, là bởi vì Đại tiểu thư đêm qua ám sát ta, đây là sự thật, tất cả mọi người đều tận mắt nhìn thấy, cũng không có nói nàng chính là hung thủ giết người.”

Cung chủ ánh mắt nheo lại: “Lời này của ngươi là có ý gì? Chẳng lẽ Đại tiểu thư và hung thủ giết người không liên quan?”

“Không sai!” Vân Khê không muốn vòng vo, thẳng thắn nói, “Đại tiểu thư ám sát ta, chỉ là muốn thay người khác gánh tội, để cho mọi người ngộ nhận nàng chính là hung thủ giết người, vì thế bảo vệ được hung thủ thật sự.”

Mọi người nghe vậy, đều cả kinh.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất