“Ta chỉ tin tưởng chứng cớ!” Hách Liên Tử Phong nâng tay, nhẹ nhàng chạm đến khóe mắt của mình, cụp mắt xuống, đáy mắt những ý nghĩ phức tạp không ngừng quay cuồng, sau khi hắn nâng mắt lên, trường kiếm trong tay hắn vẫn chỉ vào cổ họng của Vân Khê như trước.
“Hiện tại ta không giết ngươi, đợi sau khi rời khỏi tế đàn, ta sẽ lấy mạng của ngươi!”
Vân Khê nhìn không thấy ánh mắt của hắn, nghe hắn nói như thế, lòng nàng cảm thấy lạnh lẽo. Nàng nặng nề xoay người sang chỗ khác, không muốn cùng hắn tranh cãi cái gì, cũng không muốn giải thích cái gì nữa.
Có lẽ, là bởi vì thất vọng.
Trong lúc nàng xoay người về phía khác, Hách Liên Tử Phong đáy mắt nhấc lên một trận sóng to, kinh đào hải lãng
(ví với hoàn cảnh nguy nan), muốn nói lại thôi.
Vân Khê không nhìn thấy ánh mắt hắn, nhưng Long Thiên Tuyệt lại nhìn thấy rõ ràng, vốn đang muốn đánh tiếp hắn mấy quyền, hiện tại lại không có tâm trạng.
“Từ giờ trở đi, mạng của ngươi là của ta, trừ bỏ ta, ai cũng không cho phép cướp đi tính mạng của ngươi!” lời nói lạnh như băng của Hách Liên Tử Phong, truyền khắp xung quanh, ý tứ trong đó là, trước khi rời khỏi tế đàn, nếu ai dám giết Vân Khê, hắn liền giết người đó.
Vân Khê cước bộ dưới chân dừng lại một chút, tâm trạng đang mất mát, bỗng nhiên nhảy nhót. Nàng nghe hiểu ý của hắn, hắn muốn giết nàng, nhưng vẫn muốn bảo hộ nàng?
Hách Liên đại ca, huynh quả nhiên không có làm cho ta thất vọng.
Lúc này, Thiên Ma đã bị tiêu diệt sạch sẽ, trên tế đàn, lối vào để đi đến vị trí thứ ba của tế đàn được mở ra.
Tông chủ quét mắt một vòng, thời điểm tầm mắt quét đến ba người Tử Yêu, bà ta dừng lại, thật lâu sau, bà ta lên tiếng nói: “Nơi này không nên ở lâu, chúng ta còn có tám vị trí tế đàn cần xông vào, có chuyện gì đợi đến sau khi rời khỏi đây rồi hãy nói, trước mắt việc xông vào cơ quan quan trọng hơn.”
“Tông chủ nói rất đúng! Tất cả mọi chuyện tạm gác lại, đợi sau khi rời khỏi đây hãy nói, hiện tại chúng ta vẫn là nhanh chóng đi tìm lối vào các cơ quan của tế đàn.” Tả Hộ pháp nói.
Mọi người đều không có ý kiến khác, vì thế Tông chủ đi đầu, dẫn dắt mọi người đi vào lối vào dẫn đến cơ quan.
Vân Khê đi theo Long Thiên Tuyệt, đang muốn tiến vào lối vào dẫn đến cơ quan, phía sau có người gọi nàng lại: ” Cao thủ Vân tộc lựa chọn lúc này tiến vào tế đàn, lai giả bất thiện
(người đến không có ý tốt), ta khuyên ngươi nên đi cùng với chúng ta, ít nhất ta có thể cam đoan ngươi có thể thuận lợi đến một tòa tế đàn cuối cùng.”
Vân Khê nghe thấy một giọng nói xa lạ, đầu tiên là sửng sốt, chợt nàng nghĩ đến Tử Yêu, cũng chỉ có người này mới có khẩu khí lớn như thế, dám nói hắn có thể thuận lợi đến một tòa tế đàn cuối cùng.
“Bảo hổ lột da
(ý chỉ việc cực kì khó khăn), đều nguy hiểm như nhau, ta nghĩ chúng ta vẫn là đi riêng có vẻ tốt hơn.”
“Tùy ngươi!” Tử Yêu ngữ khí thản nhiên, không có cách gì phán đoán vui giận.
Vân Khê giờ phút này rất ảo não, lúc trước nàng là lo lắng Tông chủ phát hiện trên người nàng có Tru Tiên đan, hiện tại lại lo lắng Tử Yêu phát hiện trên người nàng lại mang thừa Tru Tiên đan, đáng thương nàng trong người giấu linh đan diệu dược, cũng không thể dùng nó trị liệu cho đôi mắt của chính mình, nàng chỉ có thể đem nỗi khổ tâm không thể nói ra này nuốt vào trong bụng.
Bùm! Bùm!
Vị trí tế đàn tiếp theo cư nhiên là ở trong nước.
Các cao thủ ở phía trước của nàng từng cái nhảy xuống, bọt nước bắn tung tóe, có thể tưởng tượng nước sâu đậm.
“Phía dưới hồ nước có chút cổ quái, hơn phân nửa sẽ có Thiên Ma thuộc tính thủy xuất hiện, hình dạng nước thay đổi thất thường, thực lực của Thiên Ma thuộc tính thủy so với Thiên Ma thuộc tính hỏa có vẻ lợi hại hơn, vì thế tất cả mọi người nên cẩn thận một chút, trăm ngàn lần không để Thiên Ma bò lên.” Long Thiên Tuyệt quan sát hồ nước đen không thấy đáy, suy tư nói.
Vân Khê nhăn mày, gọi ra Thủy Quy nói: “Thủy Quy tiền bối, giúp chúng ta một tay đi!”
Nước chính là thế giới của Thủy Quy cự thú, có nó trợ giúp, tin tưởng sẽ giúp ích được không ít.
“Không thành vấn đề, giao cho ta đi!”
Bùm một tiếng, Thủy Quy cự thú thân thể cao lớn trùng trùng điệp điệp rơi vào trong nước, thẳng tắp hạ xuống. Trước đó, những cao thủ, vừa mới rơi xuống nước không bao lâu, đột nhiên cảm nhận được sau lưng có cái gì đó ầm ầm rơi xuống, bọn hắn kinh hách há miệng, liền uống mấy ngụm nước, bối rối qua đi, rốt cục mới né tránh Thủy Quy cự thú đang tiến sâu xuống dưới.
Tông chủ cảm nhận được nước gợn sóng cực lớn, liền quay đầu về phía sau, mơ hồ nhìn thấy thân ảnh của Thủy Quy cự thú, ánh mắt của bà run rẩy, nói không nên lời tâm trạng phức tạp.
Thủy Quy cự thú đối với nàng mà nói, rất quen thuộc.
Cũng từng là thú sủng của cô cô
(ý nói là của Vân Huyên), có chút vụng về, nhưng thực lực cũng là kinh người, không nghĩ đến nó cũng bị Vân Khê thu phục.
Chẳng lẽ, thật sự là thiên ý?
Thủy Quy cự thú tiến vào trong nước, toàn bộ tinh thần phấn chấn, như cá gặp nước.
(thực ra là rùa gặp nước)Cùng đi với Vân Khê có năm người, bao gồm cả ba người Tiểu Ban, cùng nhau nhảy lên lưng Thủy Quy cự thú, do nó chịu tải lớn, liền bị cắm đầu về hướng nước sâu.
Ba người Tử Yêu, Hách Liên Tử Phong cùng Nhị chưởng quầy cũng cùng nhau nhảy xuống nước sâu, nhưng ở chung quanh ba người, có một đoàn khí màu tím bao phủ, trong vòng khí màu tím, không có một giọt nước nào lọt được vào, ba người giống như là đi lại trong một quả cầu màu tím trôi nổi trong nước, bên ngoài là nước, bên trong là không gian an toàn.
Đều là tiến vào vị trí thứ ba của tế đàn, nhưng tình huống lại khác nhau, đi trước là các cao thủ của Vân tộc trực tiếp dựa nhảy xuống nước, nhóm người của Vân Khê lại ngồi trên lưng “Con rùa” lặn xuống nước, cuối cùng ba người Tử Yêu còn lại thì bước đi chậm chậm trong nước…đội ngũ hùng dũng, theo ánh sáng yếu dần tiến sâu vào trong nước, không khí càng ngày càng quỷ dị.
Đi tới đi tới, mặt nước vốn đang yên ả, đột nhiên trong nước xảy ra dao động dị thường.
Phía trước, có ánh sáng màu xanh thăm thẳm bay thẳng về phía mọi người… Màu xanh thăm thẳm, đó là màu mắt của Thiên Ma.
Các cao thủ tập trung tinh thần, đề cao cảnh giác.
Tông chủ là người bơi về phía trước đầu tiên, nói là bơi, kỳ thật trên thân bà không có chỗ nào bị ướt, nước hồ căn bản không có cách gì đến gần nàng. Y bào màu trắng trong nước tự do giãn ra, động tác bơi của bà tuyệt đẹp đến cực điểm.
Thời điểm phát hiện ánh sáng màu xanh thăm thẳm xuất hiện, bà không có dừng lại, ngược lại tốc độ bơi về phía trước càng thêm nhanh chóng, bà bí mật truyền âm vào trong tai mỗi người: “Nơi này có Thiên Ma xuất hiện, vì thế tế đàn chắc cách đây không xa, tất cả mọi người nhanh chóng bơi qua, cẩn thận đừng để Thiên Ma bám lấy.”
Theo sát phía sau bà có, Tả Hộ pháp và đám người Cung chủ tốc độ cũng tăng nhanh.
“Chúng ta cũng tăng tốc độ nhanh lên một chút!” Vân Khê truyền âm với Thủy Quy cự thú, Thủy Quy cự thú không có trả lời nàng, mà là dùng hành động thực tế hồi để trả lời nàng.
Sưu một tiếng, Thủy Quy cự thú tăng tốc độ, ở sâu trong nước lập tức sinh ra một cái cực đường nước lớn, như đường mũi tên bay vụt qua, dũng mãnh mà chính xác đến hoàn mỹ.
Dọc theo đường đi đôi mắt màu xanh thăm thẳm của Thiên Ma rối rít phân tán đi nơi khác, không dám tấn công bọn họ, ngược lại chúng nó lại đuổi theo tấn công những cao thủ của Vân tộc có thực lực thấp.
“A! Cứu mạng a —— ”
“Cứu mạng!”
Hoàng Liên đại nhân cùng Lam Liên đại nhân một bên sặc nước, một bên kêu cứu, trong đám cao thủ của Vân tộc, hai người bọn họ thực lực là yếu nhất, nên bị đứng mũi chịu sào, bọn họ cũng là nhóm đối tượng bị Thiên Ma chọn để tấn công.
Dưới nước, cơ hồ tám phần Thiên Ma đều bơi về hướng hai người bọn họ,tay chân, tóc, quần áo của Hoàng Liên đại nhân và Lam Liên đại nhân bị Thiên Ma chặt chẽ cuốn lấy, hai người bị vây bắt ở trong nước tứ chi mở rộng, nếu không có điều gì xảy ra ngay sau đó hai người sẽ bị ngũ mã phanh thây, khiến cho hai người cực kỳ hoảng sợ.
Không có ai ngoài hai người ở nơi này, các cao thủ khác đều đã đến một chỗ nước khác, nên khi mọi người quay đầu lại thấy một màn như vậy, mọi người không khỏi âm thầm may mắn, mới vừa rồi chính mình bơi đi nhanh sang nơi khác, nếu không người nhận đãi ngộ tàn khốc như thế, rất có thể là chính bọn họ.
“Cung chủ, nhanh chóng cứu hai người đi!” Mặc Liên đại nhân lo lắng nhìn Cung chủ, hai người đều là Liên sứ của Vân Huyễn điện, cùng nhau làm việc với Cung chủ nhiều năm, so với giao tình cùng cao thủ nội tông, thì giao tình của bọn họ trong lúc đó sâu hơn nhiều.
Nhưng mà, bà lại không biết chính mình cầu sai người rồi.
Cung chủ hừ lạnh nói: “Cứu như thế nào? Ngươi muốn hại bổn tọa đi chịu chết sao? Hoàn cảnh hiện tại như vậy, bất kể là ai tiến lên cứu giúp, đều bị Thiên Ma cuốn lấy, bổn tọa cũng không có nắm chắc đem các nàng còn sống từ trong tay Thiên Ma cứu ra.”
“Nhưng Cung chủ, bọn họ đều từng là thuộc hạ của ngài, không có công lao cũng có khổ lao. Thuộc hạ biết, chỉ bằng thực lực của hai chúng ta không có khả năng cứu được hai người bọn họ, thuộc hạ khẩn cầu Cung chủ, cùng thuộc hạ cùng nhau cầu xin Tông chủ cùng cao thủ nội tông, nếu mọi người cùng nhau đồng tâm hiệp lực, nhất định có biện pháp cứu được hai người bọn họ!” Mặc Liên đại nhân tiếp tục ở trong nước truyền âm nói.
“Ngươi vừa rồi cũng nghe thấy, bổn tọa vừa bị Tông chủ trách phạt, một khi rời khỏi tế đàn, sẽ quay lại nội tông nhận phán xét của nhóm nguyên lão. Bổn tọa hiện tại mệnh nhỏ, lời nhẹ, nói cái gì cũng không dùng được, ngươi muốn cầu, vẫn là chính mình đi cầu đi!” Cung chủ đem trách nhiệm đẩy không còn một mảnh, bởi vì bà ta nhìn thấy, hiện tại đi cứu người chẳng khác nào là đi chịu chết, bà ta tin tưởng cho dù là Tông chủ, cũng không nhất định nguyện ý đi cứu người.
Thiên Ma thuộc tính thủy, cùng nước chung hòa lại một chỗ, một khi bị nó cuốn lấy, nó sẽ cuốn lấy toàn thân ngươi, đem ngươi nuốt hết. Thực lực của ngươi cho dù cường đại đến mức nào, rơi vào trong nước đều tương đối yếu bớt, mà Thiên Ma thuộc tính thủy hoàn toàn tương phản, nước chính là thế giới của chúng nó.
Cuộc nói chuyện của hai người trong lúc đó, những người còn lại người đều không thể hiểu rõ, nhưng cũng có thể theo sắc mặt của hai người phán đoán được một chút.
Nhìn thấy ánh mắt Mặc Liên đại nhân hướng về phía các cao thủ nội tông, rất nhiều cao thủ nội tông rối rít tránh đi tầm mắt của bà ta, giả vờ cái gì cũng không có nhìn thấy.
Mặc Liên đại nhân không trông cậy được vào Cung chủ, rất thất vọng, bà chỉ có thể đem hy vọng ký thác ở trên người Tông chủ, bà bơi đến chỗ Tông chủ, nhưng không ai đoán được Tông chủ đột nhiên xoay người sang chỗ khác, đến gần cơ quan tế đàn, một tay ấn xuống, mở ra lối đi vào vị trí thứ tư của tế đàn.
“Nơi đây không nên ở lâu, những vị trí kế tiếp so với những vị trí vừa rồi càng ngày càng nguy hiểm hơn, mọi người bảo tồn thực lực, không cần hy sinh vô ích.”
Mặc Liên đại nhân hoàn toàn tuyệt vọng, không cần hy sinh vô ích, ý tứ trong lời nói của Tông chủ bà hiểu được, tức là muốn hy sinh Hoàng Liên đại nhân và Lam Liên đại nhân. Đúng vậy, đối với các cao thủ nội tông mà nói, sự tồn tại của bọn họ không có gì quan trọng, một đường đi này từ nay về sau còn có rất nhiều cơ quan cần xông vào, sự sống chết của mấy người bọn họ đối với các cao thủ nội tông mà nói căn bản không quan trọng, không có bọn họ, ngược lại còn giảm bớt sự trói buộc đối với bọn hắn.
Các cao thủ nội tông đi theo Tông chủ tiến tới lối vào dẫn tới vị trí thứ tư của tế đàn, Mặc Liên đại nhân không cùng đi theo bọn họ rời khỏi, bà quay đầu, nhìn thấy tỷ muội đồng sự của mình đang liều mạng giãy dụa trong nước trước, bà bỗng nhiên hạ quyết tâm, bất chấp tất cả bà cũng muốn cứu bọn họ ra!
Người khác không coi trọng bọn họ, coi bọn họ là kẻ vướng tay vướng chân, nhưng bọn họ cũng không thể nhẹ xem chính mình.
“Hoàng Liên, Lam Liên, các ngươi cố gắng chịu đựng một chút, ta sẽ ngay lập tức tới cứu các ngươi!” Nàng gia tăng tốc độ, bơi rất nhanh về phía Hoàng Liên đại nhân và Lam Liên đại nhân.
“Có chuyện gì vậy?” Vân Khê nhận thấy được không khí chung quanh có chút không thích hợp, nhịn không được hỏi.
“Là hai vị Liên sứ của Vân Huyễn điện bị Thiên Ma cuốn lấy, các cao thủ Vân tộc đều không muốn cứu các bà ấy, đã nhanh chóng đi đến lối vào vị trí thứ tư của tế đàn, chỉ có Mặc Liên đại nhân ở lại, tiến đến cứu hai người.” Long Thiên Tuyệt miêu tả lại chuyện vừa xảy ra cho nàng nghe.
Vân Khê nhíu mi: “Hai vị Liên sứ? Tình thế rất nguy cấp?”
Long Thiên Tuyệt quay đầu hướng tới chỗ hai vị liếc mắt một cái, sắc mặt không tốt nói: “Tất cả các Thiên Ma ở chỗ này đều tụ tập về phía hai người bọn họ, xem hình dáng, tứ chi của các bà ấy cũng sắp bị Thiên Ma xé nát. Nếu như đi cứu bọn họ, chúng ta cũng sẽ bị Thiên Ma cuốn lấy, lựa chọn buông tha cho bọn họ, có lẽ là một lựa chọn lý trí.”
“Lý trí?” Vân Khê cười nhẹ, đúng vậy, loại thời điểm này ai cũng đều lựa chọn lý trí, nhưng là nếu như bọn họ cũng giống như các cao thủ của Vân tộc lựa chọn lý trí, vậy chẳng phải chính là xem mạng người như cỏ rác? Như thế bọn họ cùng những người của Vân tộc đó có cái gì khác biệt?
“Thiên Tuyệt, ba người này, ta phải cứu!” Không nói ra lý do cụ thể, Vân Khê chỉ cảm thấy nên làm như vậy, ba người này, nàng phải cứu!
Long Thiên Tuyệt thâm trầm liếc nhìn nàng một cái, không hỏi nguyên nhân, khom người, vỗ vỗ Thủy Quy cự thú nói: “Thủy Quy tiền bối, làm phiền ngài đi một chuyến!”
Hai người Hoàng Liên đại nhân và Lam Liên đại nhân chỉ cảm thấy tứ chi bị dùng sức xé rách, rất nhanh liền muốn rời khỏi thân thể của hai người, tuyệt vọng vô hạn bao phủ tâm trí của hai người, lúc này, nhìn thấy Mặc Liên đại nhân một lần nữa bơi trở lại, nghĩa vô phản cố
(làm việc nghĩa không chùn bước) tiến đến cứu giúp, hai người vô cùng cảm động.
Hai người cũng biết dựa vào thực lực một người của Mặc Liên đại nhân, căn bản không có tác dụng, ngược lại lại thêm một người chịu chết thôi, nhưng trong lòng hai người vẫn dấy lên khát vọng muốn sống.
Ra sức giãy dụa, đột nhiên phía trước gợn nước mãnh liệt được mở ra, Thiên Ma quấn quanh trên thân bọn họ như là nhìn thấy vật gì rất đáng sợ, ngay lập tức hướng tới hai bên phân tán rời đi, lực đạo quấn quanh trên thân bọn họ thoáng cái cũng yếu bớt. Kể từ đó, khát vọng muốn sống của bọn họ càng thêm mãnh liệt.
Trợn mắt, nhìn kỹ thời điểm, phát hiện mở ra sóng nước mà đến, không phải người khác, đúng là đoàn người Vân Khê đã đi mà quay lại.
Bao gồm Mặc Liên đại nhân ở trong ba vị Liên sứ, cơ hồ tưởng chính mình sinh ra ảo giác, làm sao có khả năng? Các cao thủ của Vân tộc của bọn họ đều muốn hy sinh bọn họ, đều đã đi rồi, nhưng Vân Khê, Vân Mộ Phàm, Vân Trung Thiên lại quay lại, tiến đến cứu các nàng.
Trong khoảng thời gian ngắn, trăm mối cảm xúc ngổn ngang.