Thiên Vu

Chương 193: Khô lâu đến từ thâm uyên

- Má nó, ta cho ngươi ở đây đã tốt bụng, ngươi còn muốn ăn hạt giống sinh mệnh của lão tử?

Long linh hỏa diễm gầm rống khiêu khích Trần Lạc:

- Grao!

Trần Lạc linh thức cũng tức giận quát:

- Cút đi!

Long linh hỏa diễm nhìn Trần Lạc, ngáp một cái, xoay quanh Đại Nhật linh nguyên chơi, giống như hỏa long hí châu.

Từ khi Trần Lạc ngưng tụ ra Đại Nhật linh nguyên thì con long linh hỏa diễm tìm ra đồ chơi mới, hở chút là quay quanh Đại Nhật linh nguyên. Trần Lạc đã thấy quen mắt, xem long linh hỏa diễm chơi vui cũng đỡ rắc rối. Trần Lạc nhanh chóng dung nhập hạt giống sinh mệnh vào linh hồn.

Một canh giờ, hai canh giờ, ba canh giờ trôi qua.

Cuối cùng Trần Lạc từ bỏ, bởi vì mỗi lần hắn thử dung nhập hạt giống sinh mệnh vào linh hồn, chưa tới gần linh hồn thì hạt giống sinh mệnh đã biến mơ hồ, cảm giác sắp bị hòa tan. Trần Lạc liên tục thử cả chục lần, Trần Lạc chắc chắn vừa chạm vào linh hồn hắn thì hạt giống sinh mệnh sẽ bị hòa tan ngay.

Bà nội nó, hư vọng chi hỏa quá mạnh, hạt giống sinh mệnh trên cửu thiên cũng chịu không nổi?

Không thể dung nhập vào linh hồn thì phải làm sao đây?

Chỉ đanh đặt tạm trong linh hải, dù sao hạt giống sinh mệnh đã bị Trần Lạc luyện hóa, con long linh hỏa diễm dám đánh lén là Trần Lạc cảm ứng được ngay. Sắp xếp chỗ ở cho hạt giống sinh mệnh xong Trần Lạc lại bắt đầu lo Đại Nhật linh nguyên mình ngưng tụ ra. Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ nói người ngưng tụ Đại Nhật linh nguyên có một nửa vì linh hải không chịu nổi nên tự nổ chết, một nửa khác là không thể khống chế nó nên cuối cùng cũng nổ chết.

Bây giờ Trần Lạc vẫn không thể khẳng định mình có mở ra Lạc Anh hay không, nhưng sau khi hắn ngưng tụ vô thượng thuần dương đại nhật linh nguyên có vẻ không có gì khác lạ. Linh hải vô biên vô hạn, dư sức chịu thêm Đại Nhật linh nguyên.

Nếu có thể chịu được thì tiếp theo là vấn đề tu luyện.

Thôn Thiên Phệ Địa công pháp là ai luyện người đó chết, tất cả đều vì linh nguyên tăng vọt, không chịu nổi nên tự nổ.

Lại một vấn đề chịu đựng.

Trần Lạc suy nghĩ dù Đại Nhật linh nguyên của hắn tăng gấp chục lần, trăm lần hay ngàn lần thì dường như không ảnh hưởng gì đến linh hải. Linh hải của gia không giới hạn, dư sức chịu được ngàn Đại Nhật linh nguyên.

Dù sao trên thế giới này không có công pháp nào có thể khống chế Đại Nhật linh nguyên, vậy chẳng bằng tu luyện Thôn Thiên Phệ Địa cho rồi. Trừ chọn Thôn Thiên Phệ Địa công pháp ra Trần Lạc không có lựa chọn nào khác. Nếu không chịu thì làm sao? Cứ thế cố chống, từ nay không tu luyện?

Cá tính khiến Trần Lạc không là loại người ngồi chờ chết.

- Có một số việc ngươi chỉ có thể thích ứng trong mọi tình cảnh, bởi vì ngươi căn bản bất lực. Nếu không có lựa chọn nào khác, nên đến thì sẽ tới, không nên đến vĩnh viễn sẽ không tới. Đối với điều chưa biết cứ cố gắng hết sức, sống chết không oán hận.

Đây là câu sư phụ Vân Du Tử thường hay nói với Trần Lạc, hắn luôn khắc ghi trong tim. Tính cách Trần Lạc tiêu sái cũng vì bị câu nói này ảnh hưởng sâu sắc. Khi biết mình ngưng tụ ra Đại Nhật linh nguyên xưa nay không ai sống sót thì Trần Lạc chỉ tim đập chân run, không hơn. Hoảng hốt qua đi, Trần Lạc không để bụng, vì hắn biết có lo cỡ nào cũng chỉ vậy, không thể thay đổi sự thật gì. Phập phồng lo sợ chẳng bằng làm như sư phụ Vân Du Tử nói, cố gắng hết sức là được, sống chết không oán hận.

Cảnh giới thứ ba, linh khai thất luân, khi mở thì trong linh hải có bảy linh luân lại được gọi là thất diệu tinh luân.

Gồm có tham lang luân, cự môn luân, lộc tồn luân, văn khúc luân, liêm trinh luân, vũ khúc luân, phá quân luân.

Cảnh giới thứ ba là một quá trình dùng linh nguyên đánh mở bảy linh luân. Thất tinh diệu, tinh tượng thành, ý chỉ một khi mở hết thất luân thì thất tinh tụ tập trong linh hải, linh nguyên sẽ diễn sinh ra linh tượng, diễn sinh linh tượng nghĩa là bước vào cảnh giới thứ bốn, trở thành vu sư cao cấp. Nghe nói sử dụng linh tượng có thể lấy đầu người ngoài ngàn dặm, cực kỳ cường đại.

Còn về làm sao mở bảy linh luân cảnh giới thứ ba, mở như thế nào, rước mở linh luân nào, sau mở linh luân nào đều phải nghiên cứu. Đây là lý do tại sao cần công pháp tu luyện. Công pháp khác nhau thứ tự mở linh luân cũng khác, phát huy lực lượng khác nhau.

Hai ngày nay Trần Lạc luôn tham ngộ cái thế kỳ công Thôn Thiên Phệ Địa.

Bộ công pháp kia huyền diệu vượt qua tưởng tượng của Trần Lạc, dù hắn đã ký kết khế ước vô danh, linh trí mở rộng, thông tuệ hiểu ra, nhưng khi tham ngộ Thôn Thiên Phệ Địa vẫn thấy trúc trắc, khó hiểu. Tuy nhiên điểm khủng bộ của kỳ công Thôn Thiên Phệ Địa làm da đầu Trần Lạc tê dại. Thôn Thiên Phệ Địa có thể nuốt hết vạn vật thiên hạ, nuốt tinh tủy, nuốt linh tủy, sau đó biến thành của mình, tăng cường linh nguyên.

- Hèn gì tên của bộ kỳ công này bá đạo thế, Thôn Thiên Phệ Địa. Chỉ cần tiếp xúc thì dám nuốt luôn tinh tủy thiên địa.

Trước khi tham ngộ Thôn Thiên Phệ Địa Trần Lạc luôn suy nghĩ các cao thủ tu luyện bộ kỳ công cái tế này vì sao tự nổ chết, không biết kiềm chế sao? Sau khi tu luyện Thôn Thiên Phệ Địa thì bị nghiền hoặc bị gì? Dù có thể nuốt nhưng ngươi không thể cứ nuốt mãi! Trần Lạc vốn nghĩ đám cao thủ có thói tham lam, nhưng ngẫm lại thấy kỳ. Dù bản tính tham lam, không kiềm chế được, khi linh nguyên diễn xuất ra linh tuợng ngừng tu luyện là được. Chẳng lẽ ngươi không tu luyện công pháp sẽ tự vận chuyển sao? Điều này không thể nào.

Trần Lạc không nghĩ ra, trong công pháp Thôn Thiên Phệ Địa không có thuyết minh về điều này.

Làm Trần Lạc hơi rối rắm là nghe nói thời hoang dã mỗi người tu luyện công pháp Thôn Thiên Phệ Địa đều rất siêu, toàn là thiên kiêu hào kiệt nổi bật. Chính bọn họ còn không kiềm chế được thì thật khó hiểu. Lý do duy nhất là muốn kiềm chế nhưng không làm được, cuối cùng đành tự nổ chết.

Trần Lạc không cho rằng hắn thông minh hơn đám thiên kiêu thời đại hoang dã, cũng không tự tin mình may mắn hơn các tiền bối. Lý do Trần Lạc dám tu luyện chỉ là dựa vào linh hải không giới hạn của mình. Nếu linh hải mênh mông này đều chết không nổi thì trên thế giới không linh hải nào chịu được. Tuy bây giờ Trần Lạc chưa thể khẳng định linh hải của mình có phải là Giới chi linh hải không, nhưng từ nhiều mặt chứng minh như hắn không cần ăn cơm, không thấy đói, huyền diệu sinh sôi không dứt, linh hải diễn sinh ra con long linh hỏa diễm. Tất cả chỉ có Giới chi linh hải dựng dục vạn vật trong truyền thuyết mới làm được.

Vậy nên... Sợ cái quái gì?

Cứ tu luyện đi.

Trần Lạc vừa tham ngộ vừa lần mò tu luyện Thôn Thiên Phệ Địa.

Trần Lạc vừa tu luyện Thôn Thiên Phệ Địa cũng không quên xem sách vở liên quan luyện hóa. Tư sau khi học luyện hóa thì Trần Lạc như dân nghiện, tìm Lâm lão xin chút bảo khí bình thường, rảnh rỗi sẽ luyện hóa một cái.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất