Thiên Vu

Chương 377: Trần Lạc và Gia Cát Thiên Biên quyết đấu

Mọi người còn chưa biết chuyện gì xảy ra thì bùm một tiếng, Bạch Hổ thần thú khổng lò hét thảm bay ra, té xuống đất. Trán Bạch Hổ lõm một dấu nắm tay, thân mình đầy máu.

Vạn Diệu chi môn!

Trần Lạc lĩnh ngộ được linh quyết vô song Vạn Diệu chi môn.

Mọi người đều biết Vạn Diệu chi môn là bộ linh quyết duy nhất trên thế giới có thể tham ngộ nguồn lực lượng thiên nhiên, là duy nhất. Vạn Diệu chi môn được công nhận là linh quyết khó tu luyện nhất thiên hạ, vẫn là duy nhất. Vạn Diệu chi môn chia làm thượng và hạ. Tu luyện quyẻn thượng có thể tham ngộ thiên nhiên vạn pháp chi nguyên, ngộ quyển hạ có thể tham ngộ thiên nhiên vạn diệu chi nguyên. Bộ linh quyết này do một vị kỳ nhân từ ngàn năm trước kim cổ sáng tạo ra. Sau khi lưu truyền không biêt có bao nhiêu anh hùng muốn tu luyện linh quyết nhưng bất đắc dĩ tham ngộ được quyển thượng đã ít ỏi càng đừng nói quyển hạ. Ngàn năm qua bao gồm vị kỳ nhân kia chỉ có ba người tu luyện Vạn Diệu chi môn thành công.

Bây giờ rốt cuộc xuất hiện người thứ bốn, đó là Trần Lạc.

Toàn trường hơn mười vạn người điên cuồng, sôi trào vì Trần Lạc. Bởi vì Vạn Diệu chi môn quá nổi tiếng, tiếc rằng mây trăm năm qua không ai có thể tham ngộ hiểu. Ngay cả Bát trưởng lão được gọi là quỷ tài của Trung Ương học phủ chỉ lĩnh ngộ quyển thượng, mãi mà không tiếp xúc quyển hạ được. Có thể chính mắt thấy sự thần kỳ của Vạn Diệu chi môn trong truyền thuyết là may mắn biết bao.

Tráng tai, diệu tai.

Trần Lạc đầu tiên là có hai linh nguyên Thái Âm linh nguyên, Đại Nhật linh nguyên hai thiên tích địa, bây giờ ngộ linh quyết vô song Vạn Diệu chi môn. Tuổi còn nhỏ đã có thành tựu như vậy, tồn tại của Trần Lạc xứng là kỳ nhân đương thời, khiến người mở rộng tầm mắt.

Ngạo Phong, Tần Phấn biết Trần Lạc hiểu thiên nhiên không giống bình thường nhưng chỉ giới hạn trong vạn pháp chi nguyên, hai người không bao giờ ngờ hắn cũng lĩnh ngộ vạn diệu chi nguyên. Ngạo Phong, vương tử điện hạ đều là người tâm cao khí ngạo, tâm tình ổn định. Nhưng bây giờ Ngạo Phong, Tần Phấn không ngạo nổi, không thể bình tĩnh nỗi lòng.

Ngạo Phong trừng Trần Lạc, giọng điệu cực kỳ phức tạp nghiến răng nói:

- Ngươi còn cho người khác sống không? Dám khao trương, biến thái hơn nữa không?

Vương tử điện hạ cúi đầu xoa trán, kích thích lớn lao làm gã thấy mệt.

Tần Phấn lắc đầu nhỏ giọng nói:

- Trời bất công... Trời bất công...

Vương tử điện hạ, Ngạo Phong còn khó giữ bình tĩnh càng đừng nói tới Lạc Anh, nàng đã bần thần, bị kích thích sắp tan vỡ. Từ khi Lạc Anh tu hành đến bây giờ chưa từng hâm mộ, ghen tỵ ai ở lĩnh vực nào, vì nàng biết vấn đề của mình nằm ở chữ lười. Nếu Lạc Anh chăm chỉ khổ luyện, nàng tin tưởng mình sẽ không kém ai. Nhưng bây giờ Lạc Anh tràn ngập hâm mộ, ghen tỵ và hận Trần Lạc.

Ngươi nói xem ngươi có hai linh nguyên cũng không có gì, nhưng Thái Âm linh nguyên, Đại Nhật linh nguyên, hai vô thượng linh nguyên cực đoan. Bây giờ linh quyết vô song như Vạn Diệu chi môn cũng bị ngươi lĩnh ngộ, có cần điên cuồng vậy không?

Nỗ lực? Cần tu khổ luyện?

Dù cô nãi nãi chăm chỉ khổ luyện đến đâu cũng không tu ra hai vô thượng linh nguyên được!

Vạn Diệu chi môn?

Thứ siêu biến thái này vốn không nên là linh quyết cho nhân loại tu luyện!

Không phải con người!

Chắc chắn Trần phú ông không phải con người... Không phải con người... Không là người.

Lạc Anh bị kích thích quá lớn nên hơi ngu ngơ, nàng cảm thấy Trần phú ông không phải con người.

Đừng nói là Ngạo Phong, vương tử điện hạ, Lạc Anh, các đại nhân vật trong lầu các hư không cũng nghi ngờ tiểu tử mặt trắng họ Trần có phải con người không. Nếu là người sao tạo ra hai linh nguyên, lĩnh ngộ Vạn Diệu chi môn được? Người bình thường có thể làm được sao?

- Bà nội nó, tiểu tử này năm nay mới mười tám tuổi đúng không? Chẳng những có hai linh nguyên khai thiên tích địa, bây giờ lĩnh ngộ ra Vạn Diệu chi môn, nếu cứ phát triển thế này thì sao được? Đây là xu hướng thành thần...

- Lão phu bỗng nhiên cảm thấy sống uổng nhiều năm, tiểu tử này quá biến thái.

- Lão Ngụy, lúc trước ngươi nói nếu như tiểu tử này thật sự có hai linh nguyên ngươi sẽ quỳ dưới đất gọi người ta một tiếng Lạc gia. Bây giờ người ta đã làm được, ngươi tính sao?

Biểu tình Ngụy đại tổng quản cực kỳ phức tạp, khóe mô coi giật, môi mấp máy không dám nói gì.

Tào trưởng lão tiếp lời:

- Ngươi còn nói nếu người ta có ba phân thân sẽ ăn phân của mình, ta cảm thấy ngươi hãy chuẩn bị sẵn đi. Hiện tại tiểu tử này không chỉ tạo ra hai linh nguyên còn lĩnh ngộ Vạn Diệu chi môn, không chừng hắn thật sự có ba phân thân.

Tim Ngụy đại tổng quản rớt cái bịch, khóe môi càng co giật dữ hơn, trong lòng sinh ra cảm giác không may.

Trong đấu trường thí luyện, Trần Lạc đứng trên không trung, mắt liếc qua Mạc Khinh Sầu.

Trần Lạc quát to:

- Mạc Khinh Sầu, cú đấm thứ hai tặng ngươi!

Trần Lạc dứt lời liền tung cú đấm. Thiên nhiên xung quanh thiên biến vạn hóa, vạn pháp vạn diệu ngưng tụ, chư bàn pháp chư bàn diệu, pháp diệu tự nhiên huyền lại huyền. Mạc Khinh Sầu hết sức ngăn cản nhưng không có chỗ phòng ngự, nàng không hiểu chuyện gì xảy ra. Bảo khí thiên nhiên tên là Hàn Khấp cứng rắn vô cùng nhưng vỡ ra từng mảnh. Mạc Khinh Sầu ngẩng đầu, hoảng sợ nhìn Trần Lạc, đôi mắt lạnh lùng vừa kinh vừa giận. Giận ngút trời, kinh nhiều hơn cả trời.

- Tịch Nhược Trần, cú đấm thứ ba tặng cho ngươi!

Mặt Tịch Nhược Trần cứng ngắc. Đấu trường thí luyện má nóng sục sôi. Lưng Tịch Nhược Trần mọc hai đôi cánh đỏ, bốn cánh giương ra. Vèo một tiếng Tịch Nhược Trần đã biến mất. Nhưng khi Trần Lạc tung nắm đấm thì bùm, Tịch Nhược Trần bị chấn văng ra ngoài đập vào bát phương đại rận. Tay Tịch Nhược Trần cầm bảo khí thiên nhiên liêm đao đỏ vỡ vụn, khuôn mặt đẹp trai trắng bệch, khóe môi tràn máu.

Hơn mười vạn người nghẹn họng nhìn.

Chẳng phải nói bảo khí thiên nhiên có uy lực cực mạnh sao?

Chẳng phải nói Bạch Hổ là hậu duệ thần thú sao? Chẳng phải nói loại chân thân này dù là đại vu sư cũng không làm được gì?

Chẳng phải nói tốc độ của huyết tộc bốn cánh siêu nhanh sao?

Chẳng phải nói Mạc Khinh Sầu, Nghịch Lang Gia, Tịch Nhược Trần đều là thiên tài trong thiên tài, kỳ tài trong kỳ tài sao?

Nhìn bộ dạng chật vật của Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu, Nghịch Lang Gia, mọi người thấy nghi ngờ, thắc mắc. Đây chính là thiên nhiên bảo khí sao? Bị một đấm của Trần Lạc đánh nát. Đây là chân thân Bạch Hổ được gọi là đại vu sư cũng không làm được gì? Bị Trần Lạc một đấm đánh lõm vào. Đây là huyết tộc bốn cánh tốc độ siêu nhanh? Bị Trần Lạc một đấm đánh hộc bãi máu.

Hơn ba mươi người trong sân nhìn nhau, không ai dám công kích tiếp. Những thiên tài chỉ có biến dị linh hải, biến dị linh hải chí tôn bị hù teo tim. Bọn họ đang do dự có nên bỏ cuộc thi đấu không. Đừng nói là các thí sinh, ngay cả Thương Đông Lai cũng bị hù sợ.

Đánh?

Làm sao đánh?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất