Thiên Vu

Chương 609: Lại một thiên nhiên chi mẫu?

Trong Huyền Hoàng thế giới dù là trận doanh quang minh hay hắc ám đều có rất nhiều người điều tra tung tích của Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ. Bọn họ không biết rằng mỗi năm, khi xuân đến trận tượng ký ức huyền quang sẽ ở vài ngày trong một thôn trang bình thường nằm ngoài Cô Nguyệt thành Thiên Trạch vực của trận doanh quang minh.

Trong phòng, Ma Quân Thất Dạ ngồi bên giường điều tra vết thương của Trần Lạc. Bốn thủ vệ thiếp thân Phong, Hoa, Tuyệt nguyệt của Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ trong đó Phong, Nguyệt đi ra ngoài, Hoa và Tuyết ở lại hầu hạ. Hoa là một nữ nhân yêu mị, phong tình. Tuyết thì trang nhã như thiếu nữ nhà bên. Biểu tình hoa và Tuyết đầy nghi ngờ, rất ngạc nhiên Đường Bỉnh Nhiêm tìm tới đây được.

Hoa không kiềm được lòng tò mò hỏi:

- Quân thượng, sao Đường Bỉnh Nhiêm biết chỗ của chúng ta? Lại dùng thủ đoạn gì tìm được?

- Có lẽ nàng tìm được vật trên người Trần Lạc, dựa theo hơi thở đó tìm kiếm Trần Lạc, sau đó lại xoay chuyển thiên nhiên, điên đảo âm dương, mở con đường ngũ hành.

Hoa, Tuyết liếc nhau, vô cùng giật mình. Hai người đi theo Ma Quân Thất Dạ nhiều năm, kiến thức hơn người khác rất nhiều, nhưng Hoa và Tuyết không nghĩ ra Đường Bỉnh Nhiêm làm sao dựa theo hơi thở của Trần Lạc sưu tầm trong hư vọng minh tưởng đại pháp, lại còn xoay chuyển thiên nhiên, điên đảo âm dương, mở con đường ngũ hành? Điều này khiến người khó tin.

- Đường Bỉnh Nhiêm rốt cuộc là ai?

- Một người bí ẩn, lai lịch, thân phận, bối cảnh rất bí ẩn, ta biết rất ít. Sau này nếu các ngươi gặp nàng cố gắng đừng xung đột ngay mặt, ít nhất khi các ngươi không thể nhảy ra hư vọng minh tưởng đại pháp thì đừng có xích mích với nàng.

- Cái gì? Không lẽ Đường Bỉnh Nhiêm kinh khủng như vậy?

Hoa, Tuyết lần đầu tiên nghe thấy Ám Dạ Quân Vương đánh giá một nữ nhân cao như vậy. Cái gì gọi là khi không thể nhảy ra hư vọng minh tưởng đại pháp thì đừng có xích mích với Đường Bỉnh Nhiêm? Không lẽ nàng là thiên nhiên chi mẫu?

- Đường Bỉnh Nhiêm không phải thiên nhiên chi mẫu, nhưng nàng ký kết khế ước với thiên nhiên chi mẫu, có thể tùy ý sử dụng nhiều tài nguyên trong hư vọng minh tưởng đại pháp.

- Cái gì?

Hoa, Tuyết giật nảy mình. Hai người biết và cũng tiếp xúc rất nhiều khế ước, nhưng đây là lần đầu Hoa, Tuyết nghe nói ký khế ước với thiên nhiên chi mẫu.

- Ta không biết rõ ràng nên không thể giải đáp thắc mắc của các ngươi. Chỉ cần nhớ kỹ tạm thời đừng xung đột với Đường Bỉnh Nhiêm là được. Nữ nhân này nên nói sao đây...

Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ chỉ thái dương, nói:

- Tinh thần hơi bất bình thường, chỗ này có vấn đề.

- Được rồi...

Hoa, Tuyết đi theo Ma Quân Thất Dạ lâu, thấy rất nhiều tồn tại kỳ lạ không thể hiểu nổi, hai người đã thói quen. Nhưng nữ nhân bẩm sinh nhiều chuyện, nghe Đường Bỉnh Nhiêm luôn miệng gọi Trần Lạc là tiểu tướng công tương lai làm Hoa, Tuyết hưng phấn nhiều chuyện. Khi Ma Quân Thất Dạ ngoái đầu nhìn hai người, Tuyết cười tinh nghịch, Hoa thì mong chờ muốn biết đáp án.

Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ lắc đầu, khẽ thở dài:

- Ta cũng không rõ ràng, không biết Đường Bỉnh Nhiêm muốn gì.

- Ha ha ha ha ha ha! Quân thượng nói xem nếu Trần Lạc và Đường Bỉnh Nhiêm ở chung sẽ như thế nào? Ta đoán chắc Trần Lạc sẽ tan vỡ.

Hoa vui sướng khi người gặp họa nói:

- Nữ nhân này một nửa là thiên sứ, nửa kia là ác ma, e rằng không nam nhân nào chịu được nàng ta.

- Cũng đúng, không biết huynh đệ của ta có phúc đó không.

Ám Dạ Quân Vương nhớ đến Đường Bỉnh Nhiêm kỳ lạ cũng kiềm không được bật cười.

- Này quân thượng, từ khi nào người bị Hoa làm hư? Trần Lạc còn đang hôn mê mà các người đã lấy người ta ra làm trò đùa.

Tuyết giả vờ tức giận chỉ trích Ma Quân Thất Dạ, Hoa:

- Huống chi Trần Lạc không thiếu nữ nhân, theo ta biết thì có nhiều cô nương có quan hệ mập mờ với hắn. Tiểu cô nương Lạc gia thức tỉnh huyết mạch phượng hoàng. Tiểu muội muội Tiết Thường Uyển huyết mạch thiên sứ. Tiểu muội muội Mạc Khinh Sầu huyết mạch băng tinh linh. A, còn có Mạt Mạt... Nhiều quá. Ngươi không nghe bên ngoài nói gì về Trần Lạc sao? Mọi người nói tên này quá phong lưu, hầu như đùa giỡn hết nữ thần trẻ ở hai lĩnh vực vu pháp, trận pháp.

- Đúng, ta cũng nghe nói, tiểu nha đầu Hoàng Tuyền cũng dính líu đến Trần Lạc. Nghĩ lại không nhìn ra mặt ngoài Trần Lạc trông thành thật, yếu như tiểu thụ thụ ai ngờ ghê gớm như thế.

Mỗi khi nói đến vấn đề tình yêu nam nữ là Hoa, Tuyết nói mãi không hết đề tài. Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ rất bất đắc dĩ.

- Nhưng số Trần Lạc này không tốt, quá... Nói sao đây? Quá ngông cuồng, ngang nhiên, nghịch thiên, nghịch đến thiên địa không dung. Hai lần thành tựu thiên nhiên thất thải tử nguyên chi thân, hai lần bị trời linh hồn hư vọng. Bây giờ Trần Lạc mất hết vu pháp, trận pháp, không biết khi tỉnh lại những tiểu mỹ nhân này có còn thích hắn không?

- Mấy cô nương đó đều không tệ, chắc sẽ không bỏ Trần Lạc chỉ vì hắn mất tu vi.

- Cái này khó nói. Tiểu Tuyết, ngươi từ nhỏ đi theo quân thường không thường ra ngoài, làm sao biết bên ngoài tàn nhẫn? Thế giới này rất hiện thực, như cô nương tên Diệp Thanh, khi Trần Lạc ở Tiểu La Thiên học viện chẳng phải tu vi bị phế sao? Diệp Thanh biết liền tuyên bố cắt đứt quan hệ với hắn, đây chính là nhân tình thế sự. Cũng có tình yêu đích thực, nhưng đa số xây dựng trên điều kiện tu vi và địa vị. Nếu một nam nhân không có tu vi, địa vị thì cô nương nào chịu thích hắn?

- Tiểu Hoa, tình yêu lãng mạn, khiến người khát khao sao ngươi lại nói thành trần tục như vậy?

Như Hoa nói, Tuyết hầu như không một mình sinh hoạt ở bên ngoài, nàng đơn thuần tựa tờ giấy trắng.

Hoa nhìn hướng Ma Quân Thất Dạ nói:

- Cô nương ngốc, nếu không tin ngươi cứ hỏi quân thượng xem.

Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ nhìn Tuyết đơn thuần, lại nhìn Hoa phong tình, lắc đầu không biết trả lời thế nào. Tuyết với biểu tình mong chờ khiến Ma Quân Thất Dạ không thể tránh né vấn đề nhức đầu.

Ám Dạ Quân Vương suy nghĩ giây lát, cười nói:

- Ai nói với các ngươi Trần Lạc mất hết tu vi?

Lời của Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ làm Hoa, Tuyết ngẩn ra.

- Quân thượng đùa không vui chút nào. Khi đại thương thiên thẩm phán Trần Lạc thì tinh thần hải của hắn bị thẩm phán tán loạn, ta thấy tận mắt. Hôm trước ta tự điều tra, linh tứ, tinh thần chi tức trên người Trần Lạc không còn, nếu không bị mất tu vi thì tại sao như vậy...

- Ta không đùa, có vài thứ mắt thường nhìn không phải là thật. Hơn nữa Hoa, ta khẳng định với ngươi đừng nói Trần Lạc gặp linh hồn hư vọng hai lần, dù không có thì ngươi không thể cảm nhận được chút linh tức, tinh tức trên người hắn.

Hoa không tin:

- Sao có thể như vậy?

- Thế giới này không có gì là không thể, đặc biệt với huynh đệ này của ta thì mọi thứ đều có thể.

Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ ngừng một chút, tiếp tục bảo:

- Các ngươi còn nhớ khi Trần Lạc bị đại thương thiên thẩm phán đã nói câu gì không?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất