Thiên Vu

Chương 721: Tiệc rượu sinh nhật (2)

- Được được được!

Trần Lạc luôn miệng nói ba tiếng được, nói:

- Ta không muốn nói nhiều lời thừa thãi, sau này chúng ta chính là an hem ruột, cha mẹ các ngươi cũng là cha mẹ ta, người nhà của các ngươi cũng là người nhà của ta, kẻ thù của các ngươi cũng là kẻ thù của ta, đời này Trần Lạc ta chưa từng mạnh miệng, hôm nay sẽ không ngại nói một lần. Hiện tại chúng ta đi vào, cứ ngang nhiên đi thẳng vào, không cần quan tâm mười đại đoàn vinh quang gì đó, ba đại tập quyền trung tâm gì đó, Lang gia cảnh địa gì đó, học phủ Trung Ương gì đó, đừng nói là đám mây, ai muốn động thủ cứ việc phóng mựa lại đây, ai lừa gạt ai, con mẹ nó còn không nhất định, đi nào!

Trấn nhỏ biên hoang có thể nói là một tòa di tích thượng cổ duy nhất hiện có trên thế giới, kiến trúc bên trong trấn nhỏ cũng được bảo lưu hoàn mỹ, đều là các lầu tháp lầu các được xây dựng từ tài nguyên cổ, mỗi một tòa đều có lịch sử vạn năm, bất quá trong trấn nhỏ này lại có hai nơi là ngoại lệ, đó là hai tòa trang viên, cũng là hai tòa trang viên lớn nhất trong trấn nhỏ biên hoang. Một tòa trong đó thuộc về tiểu Mạn Đà La, một tòa còn lại là của chủ nhân trấn nhỏ biên hoang, một trong ngũ y thiên hạ Mạn Đà La phu nhân.

Hôm nay là sinh nhật Mạn Đà La phu nhân, tiệc rượu tự nhiên cũng được tổ chức bên trong trang viên. Vẫn nghe nói ngũ y thiên hạ là năm vị nữ nhân giàu có nhất trên thế giới, một người càng giầu hơn một người, một người càng xa xỉ hơn một người. Trận pháp trung ương Nhiên Y Đường Bỉnh Nhiêm không biết xa xỉ cỡ nào, người sáng lập Kiếm Và Hoa Hồng là Thiên Y Trường Hận cũng không rõ, Sát Y Ma Quân Vũ Yêu, Huyết Y Đường Phi càng không biết, nhưng hôm nay đi tới trang viên của Mạn Đà La phu nhân, mọi người mới biết được vị Độc Y Mạn Đà La này xa xỉ, hoa lệ cỡ nào.

Cả tòa trang viên đều được xây dựng từ tinh thạch Hắc Diệu cực kỳ giá trị, mỗi một viên đều có giá hơn vạn, nghĩ lại cả toàn trang viên đều xây bởi tinh thạch Hắc Diệu, đây là con số thiên văn cỡ nào, hoa cỏ cây cối bên trong càng giá trị hơn, vó cây cự long ngọc cấn cỡ vạn năm, có hoa huyền vũ đằng ít nhất cũng ba nghìn năm. Bên trong trang viên cho dù là một nhành cỏ dại cũng có giá trị không nhỏ, nghe nói hậu viện còn nuôi đủ các loại linh thú hi hữu, nào là thú một sừng, hỏa diễm phi mã, nghe nói còn có linh thú thượng cổ. Đương nhiên, đây chỉ là nghe nói, ai cũng không biết là thật hay giả, bởi vì không người nào dám đi về phía hậu viện, đừng nói là đi hậu viện, người đến đây tham gia tiệc rượu từ lúc tiến vào liền biến thành một người thành thật cực độ, chỉ lo không may làm hỏng thứ gì.

Làm hỏng một cái bàn tại lầu Vạn Hoa, tiểu Mạn Đà La phu nhân đã dám hét đòi bồi thường ba mươi triệu, hoa cỏ nơi đây đều có giá trị liên thành, huống chi chủ nhân nơi đây là Mạn Đà La phu nhân, càng cay độc rắn rết hơn tiểu Mạn Đà La nhiều, nếu nữ nhân này không đáng sợ, nàng đã không được tôn là Độc Y trong thiên hạ ngũ y.

Hôm nay, người tới tham gia tiệc rượu có không ít, tới hơn một trăm đoàn vinh quang, có thể nói những đoàn vinh quang có lực ảnh hưởng trên thiên hạ đều có mặt. Không chỉ như vậy, phải nói là các thế lực lớn trong thiên hạ đều có người tới. Phải biết rằng sau lưng mỗi một đoàn vinh quang đều có rất nhiều gia tộc và thương các lớn nhỏ, trận tháp chống đỡ, có thể nói đoàn vinh quang là một loại hợp thể thế lực, hơn nữa lần này tới đều là nhân vật cấp trưởng lão, đoàn trưởng, bét nhất cũng là phó đoàn trưởng. Những người này đảm nhiệm đoàn trưởng đoàn vinh quang đều có lực ảnh hưởng cường đại, người nào cũng là nhân vật có uy tín danh tiếng, muốn tu vi có tu vi, muốn nhân mạch có nhân mạch, muốn quan hệ có quan hệ, muốn bản lĩnh có bản lĩnh, bọn họ đều là những người lập ra các thành tựu trên thế giới, sau lưng mỗi người đều có một đoạn chuyện cũ truyền kỳ và chói sáng.

Đương nhiên, cũng có một vài số dẫn theo người trong nhà đi cùng, ví như Lâm Ngọc Thiên và Niệm Kiều, hai người này muốn tư lịch không có tư lịch, muốn tu vi không có tu vi, muốn danh vọng không có danh vọng, xem nhưu không có một thứ gì, hôm nay có thể tới tham gia tiệc rượu sinh nhật tầm cỡ này, cũng là đi theo ba vị trưởng lão đoàn vinh quang Phi Thiên, bảy vị đoàn trưởng cũng có mặt.

Sau khi trải qua chuyện tình tại lầu Vạn hoa, có vẻ Lâm Ngọc Thiên thành thật hơn rất nhiều, huống chi nơi đây lại là trang viên của Mạn Đà La phu nhân, cho hắn một vạn lá gan cũng không dám lỗ mãng, ngồi trên ghế rất quy củ. Niệm Kiều thù có vẻ hưng phấn hơn rất nhiều, đứng ở nơi đó, vẫn nhìn quanh về phía cửa vào, giống như đang chờ đợi điều gì.

Các thị nữ trong trang viên bận rộn không ngớt việc, tiểu Mạn Đà La đứng ở cửa chiêu đãi khách đến, hôm nay nàng mặc một bộ trang phục màu đỏ tươi nhưng có chút quái dị, hai dây đai đỏ đeo trên vai, không chỉ lộ ra đôi vai trần, còn khiến đôi song phong ngạo nhân như ẩn như hiện, quần đỏ tuy buông xuống tới cổ chân, nhưng bên trái lại có một đường xẻ tà, mơ hồ có thể thấy được chiếc đùi đẹp mê người. Tiểu Mạn Đà La mặc trang phục luôn luôn lớn mật, đây là chuyện mọi người đều biết, cho dù trong trường hợp nào cũng không ngoại lệ, chỉ một nụ cười hay một cái nhíu mày cũng đủ khiến người ta thần hồn điên đảo.

Lúc giữa trưa, mặt trời lên cao, các khách nhân được mời dồn dập đi tới, lúc này Thương Vô Tà dẫn theo mấy vị thiên kiêu Lang gia cảnh địa tiến vào, lập tức dấy lên một mảnh nghị luận, bởi vì mọi người đã nghe tới chuyện mấy ngày trước đó tiểu Thương Thánh Vương thịnh tình mời Trần Lạc bị từ chối thẳng mặt, chuyện này khiến thanh danh của hắn hứng chịu ảnh hưởng nhất định.

Khi tiểu Mạn Đà La chào hỏi với đám người Thương Vô Tà, sau đó cho thị nữ sắp xếp bọn họ vào chỗ ngồi, lúc này lại có một nhóm người đi tới, chính là Mộ Vân Không đối thủ một mất một còn với Thương Vô Tà, đi theo Mộ Vân Không là một đám thiên kiêu nội viện Trung Ương.

Không chỉ Thương Vô Tà và Mộ Vân Không là kẻ thù sống chết, ngay cả nội viện Trung Ương và Lang gia cảnh địa trước giờ vẫn không hợp nhau, song phương có thể nói là gặp kẻ thù liền đỏ mắt, ai cũng không nhìn thuận mắt ai, nhưng vào lúc này, bên ngoài truyền đến một đạo âm thanh cười nhạt:

- Mộ huynh, Thương huynh, lâu rồi không gặp có khẻ hay không?

Theo tiếng xuất hiện là một nhóm hơn mười người, trong sân có không ít người đều biết họ, chính là đoàn nhân vật đại biểu cho đoàn vinh quang Già Lam, một trong mười đại đoàn vinh quang trên thế giới hiện tại, dẫn đầu đoàn vinh quang Già Lam là một vị lão giả, cũng là trưởng lão Già Lam, đồng thời cũng là một lão Vu sư đức cao vọng trọng trên thế giới. Thế nhưng, khi bọn họ xuất hiện, ánh mắt mọi người cũng không tụ tập trên người hắn, tất cả mọi người đều nhìn về phía nam tử thanh niên đứng bên cạnh lão.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất