- Ha ha, ta vẫn nghe nói trên thế giới này có rất nhiều nữ nhân từ nhỏ đã mộng tưởng được gả cho Trần Lạc, không nghĩ tới lại là sự thật, đúng là…
Long Diệu có chút cười trên sự đau khổ của người khác, hiển nhiên, hắn đang cười nhạo Phương Thiên Nam.
- Phương huynh, ta thực thấy không đáng cho ngươi, ngươi thiên tân vạn khổ, thậm chí gánh trên lưng cái danh bức hôn cũng muốn cưới Niên Tiểu Linh, không hề nghĩ tới người ta đã sớm có ý trung nhân, hơn nữa còn là một người đã chết được mười năm, ha ha ha!
Hoàng Phủ Đô Linh cũng muốn góp dầu thêm lửa, cười ngạo Phương Thiên Nam còn không bằng một người đã chết.
- Nhị ca, xú kỹ nữ này dĩ nhiên không biết xấu hổ như vậy, khiến nàng chết đi cho xong chuyện.
Phương Ngạo phẫn nộ nói.
Nói đây, sắc mặt Phương Thiên Nam lúc xanh lúc trắng, tực giận nghiến răng nghiến lợi, hai mắt trợn lên giận dữ, ngay cả khõe miệng cũng không được tự nhiên, hắn hít sâu một hơi, nỗ lực áp chế lửa giận trong lòng, nhưng bất luận áp chế thế nào, cũng không thể áp chế được nỗi nhục nhã bực này.
- Niên! Tiểu! Linh!
Phương Ngạo Thiên ngạo nghễ quát lên:
- Ta nói lại lần nữa, nếu hôm nay ngươi dám tự sát, Phương Thiên Nam tax in thề sẽ giết sạch toàn bộ Niên gia các ngươi.
- Ha ha…
Chẳng biết tại sao, Niên Tiểu Linh đột nhiên nở nụ cười, nụ cười rất quái lạ.
Phương Thiên Nam phảng phất như ý thức được điều gì, thần tình hơi đổi, sắc mặt cũng trở nên không được tự nhiên.
- Mọi người lùi về phía sau!
Long Diệu phất tay một cái, ra hiệu cho người của đoàn vinh quang Vương Giả lùi về phía sau, Niên Tiểu Linh tu vi cao thâm, linh lực cường đại, một thân thành tựu như thế nếu nổ tung, quỷ mới biết sẽ khủng bố cỡ nào, ngay cả hắn cũng không tự tin có thể toàn thân trở ra. Mọi người tại quảng trường vực Tây Ách lũ lượt lùi về phía sau như ong vỡ tổ, theo ánh sáng quanh thân Niên Tiểu Linh càng lúc càng hỗn loạn, cuối cùng cỡ cao thủ như Long Diệu, Hoàng Phủ Đô Linh, Lang Thiên, Vũ Hóa Phi cũng bắt đầu lui về phía sau.
Không lui lại chỉ còn những người quan tâm đến sinh tử của Niên Tiểu Linh, Phân di đi tới, nỗ lực khuyên bảo:
- Tiểu Linh, Lạc gia thần thông quảng đại, nói không chừng hắn thực không chết đâu, nếu ngươi chết trước rồi, đến lúc kỳ tích phát sinh, Lạc gia thật không chết, vậy ngươi chẳng phải là hối hận sao, Nhị gia đang ở chỗ này, hắn thế nhưng là huynh đệ kết bái với Lạc gia, ngươi có thể hỏi hắn xem!
Phân di quay sang phía Lãnh Cốc, nháy mắt ra hiệu.
Lãnh Cốc hội ý, nói:
- Đúng vậy muội tử, ta và Lạc gia là huynh đệ tốt, ta đã nói với ngươi, gia hỏa kia bản lĩnh lớn, chuyện biến thứ tầm thường thành thần kỳ là việc hắn sở trường nhất, ngươi đừng nghĩ rằng hắn bị ông trời thẩm phán ngay cả linh hồn cũng tán loạn là thực chết rồi, ngươi tuyệt đối không nên coi Lạc gia giống với người bình thường, cũng đừng dùng kiểu tư duy bình thường để đánh giá Lạc gia, năng lực của hắn lớn đến mức ngươi không cách nào tưởng tượng được, đúng vậy, nếu linh hồn chúng ta tán loạn thì chết chắc rồi, nhưng đối với Lạc gia thì không chắc, còn pháp tắc gì đó, đối với chúng ta là pháp tắc, còn đối với Lạc gia thì chỉ là cái rắm, hắn đồng ý, pháp tắc mới là pháp tắc, hắn không đồng ý, vậy đó chính là cái rắm.
Tựa như lo lắng không đủ thuyết phục Niên Tiểu Linh, Lãnh Cốc lại nói:
- Biết không, khi ta nghe nói Ngự Nương bao nuôi một tiểu bạch kiểm rất giống Lạc gia, ta cũng chuẩn bị qua đây tìm hiểu, ngươi suy nghĩ một chút xem Ngự Nương là ai? Nàng chính là tình nhân của Lạc gia, ngươi thực sự cho rằng Ngự Nương sẽ bao nuôi một tên tiểu bạch kiểm giống Lạc gia chỉ để giải khát trong mơ sao? Ngự Nương dù sao cũng là Ngự Nương, là đại tông sư khai sáng song tu chi đạo, nàng sao có thể làm ra loại sự tình tự mình đọa lạc như thế, vậy nên ta nghĩ tiểu bạch kiểm kia có thể thực sự chính là Lạc gia.
- Ngươi đừng tưởng rằng ta ăn nói ba hoa, ta nói vậy cũng không phải vì an ủi ngươi, nói cho ngươi biết, ta hiểu rất rõ Lạc gia, loại chuyện này hắn tuyệt đối làm được, đã có lần trong lúc uống rượu ta nghe được Lạc gia nói, hắn bảo đời này không có lý tưởng gì, cũng không có chí lớn ca xa, chỉ muốn sống tự do tự tại, lúc không có chuyện thì đùa giỡn mỹ nữ, câu dẫn nữ nhân, khi nhàn hạ uống vài ngụm rượu là tốt rồi, ngươi nói nếu như hắn không chết sẽ làm gì? Nhất định sẽ mai danh ẩn tích, sống tiêu sái tháng ngày.
- Thật sự, bằng vào hiểu rõ của ta về hắn, hắn sẽ làm như vậy, tuyệt đối sẽ không lộ diện, bởi vì chỉ cần hắn vừa lộ diện, chuyện phiền toái kéo đến nhiều lắm, rất nhiều người đều muốn tìm hắn gây phiền toái, ông trời cũng thế. Đương nhiên, Lạc gia tuyệt đối không phải một kẻ nhát gan sợ phiền phức, hắn chỉ không muốn trêu chọc phiền phức mà thôi, như vậy sẽ quá mệt mỏi. Hơn nữa ngươi cũng biết một khi Lạc gia lộ diện, những nữ thần như Lạc Anh, Tiết Thường Uyển nhất định sẽ phát điên đua nhau xuất hiện, Lạc gia hắn chỉ thích đùa giỡn mỹ nữ, nhưng hắn không thích bị mỹ nữ quấn lấy, Lạc gia vẫn nói nữ nhân mà, đùa giỡn thì đùa giỡn, tìm chút vui là được, không cần thiết phải tiến tới nghiêm túc, hơn nữa nói thật, hắn cũng không dám xuất hiện, hắn nợ những nữ nhân kia nhiều lắm, hắn còn chưa dám đối mặt với những nợ tình này.
- Thế nên, ta vẫn hoài nghi tiểu bạch kiểm được Ngự Nương bao nuôi kia có thể chính là bản thân Lạc gia, thế này đi, chúng ta đi tìm Ngự Nương, cùng hỏi xem một chút, được không? Ngươi cứ nói đi, muội tử.
Lãnh Cốc vỗ ngực một cái, ôm đồm nói:
- Như vậy đi, nếu như gia hỏa kia đúng là Lạc gia, ca ca ta làm chủ cho ngươi, nhất định bảo Lạc gia cưới ngươi, lấy giao tình của ca ca ngươi với Lạc gia, tin tưởng Lạc gia sẽ không thoái thác, huống chi ngươi còn xinh đẹp như vậy, Lạc gia nhất định sẽ thèm dỏ rãi ba thước, ngươi đừng quên, hắn thích nhất là mỹ nữ. Nùi mười ngàn bước mà nói, nếu như hắn thoái thác, ca ca dù dập đầu cũng phải để Lạc gia cưới ngươi, được chứ?
Lãnh Cốc vì ngăn Niên Tiểu Linh tự sát, có thể nói là dùng hết tâm tư, phân tích từ nhiều phương diện, thậm chí khốc tiếc hé lộ ra những điểm đặc thù của Lạc gia chỉ vì muốn Niên Tiểu Linh một lần nữa dấy lên hi vọng từ trong tuyệt vọng, hắn nói hoài nghi tiểu bạch kiểm do Ngự Nương bao dưỡng chính là Lạc gia, những câu nói này không chỉ là an ủi Niên Tiểu Linh, ngay cả hắn cũng thực sự hoài nghi là như thế.
Đương nhiên, hoài nghi thì hoài nghi, hoài nghi cũng là muốn cho mình thêm một hi vọng, nhưng hi vọng dù sao cũng chỉ là hi vọng, hơn nữa còn là hi vọng không căn cứ nhưu vậy, Lãnh Cốc rất rõ ràng, một người ngay cả linh hồn đã tán loạn căn bản không thể nào phục sinh, cho dù như thế, hắn vẫn ôm ấp một tia nhi vọng như trước, vẫn muốn tận mắt nhìn xem tiểu bạch kiểm do Ngự Nương bao dưỡng đến cùng có phải Lạc gia hay không, nói là hắn an ủi Niên Tiểu Linh, cũng là nói hắn đang an ủi chính mình.