Một cơn gió nhẹ nhàng thoáng qua, thổi mái tốc vốn đã bừa bộn của Phương Dật Thiên, giờ phút này, ánh mắt của hắn đã trở lại bình thường, bàn tay nắm chặt cũng đã thả lỏng, trong lòng hắn biết, lúc này hắn không còn cần dùng thuốc đã có thể thành công khống chế "hội chứng tâm lý sau chiến tranh" (Bd: PDT từng là quân nhân tham gia nhiều trận chiến, khi trở về chốn đô thị thì bị strees tâm lý vì những hình ảnh khó quên trước đây, ví như: tiếng súng đạn, ánh mắt tuyệt vọng của những người mà hắn đã giết…) cũng có một phần là nhờ vào Tiêu di.
Sau khi bình tĩnh trở lại, hắn có thể cảm giác được bộ ngực của Tiêu di áp vào lưng hắn nghe rõ từng tiếng tim đập, đương nhiên, trong đầu hắn càng nghĩ nhiều hơn về đôi tuyết phong to tròn mềm mại của Tiêu di đang gắt gao dán sát vào lưng hắn!
Tiêu di dùng sức ôm lấy…, vì vậy hắn mới cảm giác được sự mềm mại cực kỳ, cũng đàn hồi vô cùng!
Bất quá hắn cũng không khiến Tiêu di ôm hắn như vậy, lại nói Tiêu di ôm hắn cốt là để giúp hắn khắc chế "hội chứng tâm lý sau chiến tranh". Bây giờ hắn đã khôi phục như thường, lẽ nào còn không biết xấu hổ để Tiêu di tiếp tục ôm hắn như vậy?
Nhưng khổ nỗi, hắn cũng không biết phải nói thế nào, tốt nhất là để Tiêu di chủ động buông ra, hoặc hỏi han hắn một chút cũng tốt! Tuy nhiên vẫn không có, Tiêu di vẫn như cũ ôm hắn, hình như là không muốn buông ra… Trên thực tế, giờ phút này tâm tình của Tiêu di rất yên ả, nàng dán mình vào lưng Phương Dật Thiên, nghiêng mặt sát vào bờ vai to rộng rắn chắc ấy, giống như tiến vào một giấc mộng đã lâu. Lâu lắm rồi nàng không có những phút giây yên bình như thế này.
Truyện "Thiếp Thân Đặc Công Chương 111: Cùng nhau ngủ đi" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để Tải App về Để Đọc Truyện Miễn Phí nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Thanks you !!!