Chương 1017: Đánh chó
Trở về phủ, Cố Khinh Chu đến thẳng chỗ phu nhân Hirano. Cô và Thái Trường Đình về đến nhà cùng lúc. Hôm về đến nhà, Cố Khinh Chu đã nghe thấy Shiro Hirano nổi giận. Thường ngày, hắn luôn lạnh lùng, kiệm lời, vô tình vô nghĩa, chẳng để ai vào mắt, thế mà hôm nay lại đột nhiên nổi cơn thịnh nộ, lửa giận ngùn ngụt. Hắn nói rất nhanh bằng tiếng Nhật. Nhưng ngôn từ không hề phức tạp, hầu hết là những lời mắng chửi. Trong phòng tĩnh lặng, chỉ còn tiếng nói ồm ồm của Shiro Hirano. Cố Khinh Chu từng cảm thấy tiếng Nhật rất dễ nghe khi cô học; phu nhân Hirano và Thái Trường Đình nói chuyện cũng rất ổn; thế nhưng khi nghe Shiro Hirano nói tiếng Nhật, cô lại thấy đặc biệt khó nghe. Giọng điệu Nhật điển hình đó khiến cô thấy vô cùng chói tai. Có lẽ đó là lý do khiến cô ghét Shiro Hirano chăng? Nghĩ kỹ thì, Shiro Hirano cũng chẳng đáng ghét như Thái Trường Đình hay phu nhân Hirano, bởi hắn không thích nói chuyện. Cố Khinh Chu lại có thiện cảm với những người ít nói. Cô không hiểu tại sao mình lại ghét Shiro Hirano đến vậy, thậm chí giọng nói của hắn cô cũng ghét. Cô nhìn Thái Trường Đình. Thái Trường Đình vẫn giữ nguyên vẻ mặt, khẽ nói với Cố Khinh Chu: “Đi thôi, tôi đưa cô về phòng”.
Cố Khinh Chu ừ một tiếng. Hai người thong thả đi về. Về đến sân nhà mình, cô thấy hai người hầu thường trực đang cho một con chó ăn. Cố Khinh Chu hơi bất ngờ. Nhìn qua thì hai người hầu này là người của phu nhân Hirano, thực ra đã bị Diệp Vũ mua chuộc. Cố Khinh Chu không hoàn toàn tin tưởng họ, bởi vì đã bị Diệp Vũ mua chuộc thì cũng có thể bị Thái Trường Đình mua lại. Nói tóm lại, cô vẫn luôn rất thận trọng. Hai người hầu này đều ngoài ba mươi tuổi, trước giờ chưa hề trò chuyện thân tình gì với Cố Khinh Chu, thường ngày chẳng mấy khi nói chuyện. Vậy mà giờ họ lại chơi đùa với một con chó, khiến Cố Khinh Chu chẳng hiểu nổi. “Đây là con chó của em gái tôi nuôi, cả nhà chuyển đến Thiên Tân, nên mang đến tặng tôi, nhưng hôm nay tôi không về kịp, đành dẫn vào phủ, đợi lát nữa sẽ mang về”. Người hầu giải thích với Cố Khinh Chu, giọng có chút lo sợ. Cố Khinh Chu không nói gì, Thái Trường Đình liền hỏi: “Trên người nó có chấy rận không?”
“Không có không có, nó nuôi trong nhà, thường xuyên tắm rửa cho nó”. Người hầu đáp. Cố Khinh Chu nhìn người hầu rồi lại nhìn Thái Trường Đình, một lát sau mới nói: “Thế thì cứ buộc nó trong phòng đi”.
Người hầu mừng rỡ dạ vâng. Cố Khinh Chu cũng biết rằng nhóm người hầu này ở những căn phòng đổ nát, mấy người một phòng, sân chật chội không chịu nổi. Người ra kẻ vào sẽ làm con chó sợ hãi, chỉ e cả đêm nó sẽ sủa loạn lên, tất cả mọi người đừng hòng ngủ. Còn nơi của Cố Khinh Chu thì trống trải, mà cô cũng chẳng thường về, nên người hầu mới dẫn nó đến đây, định chịu đựng một đêm, ngày mai sẽ có người đàn ông đến đón. Nào ngờ Cố Khinh Chu lại về. Mặc dù Cố Khinh Chu lạnh lùng, nhưng tính tình không tệ, cô lên tiếng cho ở lại, người hầu vô cùng biết ơn. Cố Khinh Chu quay người, đứng trên bậc tam cấp, nói với Thái Trường Đình: “Anh về trước đi, phu nhân vẫn cần anh ở bên đó”.
Truyện "Thiếu Soái! Vợ Ngài Lại Bỏ Trốn! Chương 1017: Đánh chó" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!