Thiếu Soái! Vợ Ngài Lại Bỏ Trốn!

Chương 1802: Cha mẹ ruột

Chương 1802: Cha mẹ ruột

Đạo trưởng Trường Thanh mệt mỏi cả đêm, tinh thần uể oải. “Con thật là lanh lợi, làm cho thứ gì đó gọi là bữa sáng mang cho sư phụ, ta đi tắm rửa, rồi hỏi tiếp. Con có muốn chết không?” Đạo trưởng khó chịu. Trần Tố Thương: “…”

Nàng kìm nén cơn giận, xin lỗi sư phụ, rồi vội vã đi vào bếp. Trong bếp chuẩn bị sẵn canh gà, Trần Tố Thương tự làm cho mình một bát canh gà sợi. Đạo trưởng tắm bằng nước lạnh. Cuối mùa thu, thời tiết trên núi rất lạnh, ngâm trong ngô nước lạnh, dội vào người đạo trưởng cảm giác sảng khoái vô cùng. Ông thong thả hút một điếu thuốc. Hút xong một điếu thuốc, ông tắm xong, vừa vặn Trần Tố Thương mang canh gà sợi đến. Ông vừa ăn mì, chẳng để ý mà húp vào những sợi mì dài, vừa hỏi Trần Tố Thương: “Con muốn biết gì?”

“Chúng ta còn gặp nguy hiểm không?” Hiện tại, Trần Tố Thương khá lo lắng về vấn đề này. Gia đình họ Hồ mang bao nhiêu người đến, có ý đồ gì. “Không.” Đạo trưởng nói. Đạo trưởng xơi hết bát mì, chẳng mấy chốc đã ăn sạch cả bát mì. Ăn xong, ông lại châm một điếu thuốc, việc hút thuốc quan trọng hơn cả ăn cơm đối với ông. Có đồ ăn trong dạ dày, thuốc lá trong miệng, cảm xúc ông rất ổn định, tâm trạng cũng không tồi: “Người mà con bắt về, hắn ta đến Hồng Kông một mình. Ðám người họ Hồ muốn truy nã hắn. Bị họ Hồ đuổi đi, hắn đã làm bậy, còn muốn đến gặp họ. Hắn gặp lão Hồ và ta ở Hồng Kông, đã có ý đồ xấu. Hắn theo dõi ta một thời gian, còn đến cửa nhà mình để điều tra tình hình, biết con là môn sinh của ta. Hôm đó, hắn định hạ thủ với con, rồi đợi đến lúc ta cùng lão Hồ giải chú, hắn chờ con cắt bỏ lời nguyền phản phệ. Bắt ta cùng lão Hồ về, hắn sẽ được lập đại công, rồi rửa tội. Sợ mọi người khác theo chân sẽ bị chia mất công lao. nên hắn không báo cho ai biết. Có vài người của họ Hồ định cư ở Singapore, chỉ cần hắn báo tin, họ Hồ sẽ cử người đến. Tuy nhiên, hiện tại vẫn chưa có tin tức gì.” Đạo trưởng kể. Trần Tố Thương nhẹ nhàng thở phào. Nàng vỗ ngực, trải qua một ngày kinh hãi, cuối cùng sự việc cũng được giải quyết. Ðạo trưởng lại rít một hơi dài điếu thuốc: “Ta còn lo sợ đám họ Hồ sẽ huy động một đội quân tìm đến ta. May mà chúng chưa tới bắt ta.”

Nói xong, ông còn kể về sự việc bắt người vào đêm hôm qua, “May mà hắn không rành về thuật số, nếu không thì ta không có cách nào đối phó với hắn.”

Trần Tố Thương nhớ lại biểu hiện của sư phụ hôm qua. Ổng thực sự lo lắng. Sư phụ nàng không sợ trời không sợ đất, rất ít khi nàng thấy ổng thể hiện cảm xúc như thế, thậm chí còn không muốn quan tâm đến chuyện của họ Hoắc. Sau đó, ông vẫn đứng ra. Trần Tố Thương nghĩ đến điều này, mặc dù sư phụ không đáng tin cậy, nhưng nàng vẫn tha thứ cho ông. Nàng còn nhớ lời sư phụ đã nói tại gia đình họ Hoắc… Hôm đó, ông nói, nhà họ Hồ Quảng Tây không chỉ ngược đãi con cái mình, mà còn bắt cóc trẻ em có bát tự đặc biệt… Trước kia, ông nói với Trần Tố Thương rằng A Lê do ông nhặt về. Trần Tố Thương còn nhớ, ban đầu nàng bị nhốt lại. nàng không nhớ làm sao sau này lại theo sư phụ. Nàng đã mất đi một đoạn ký ức đó. Nếu là pháp sư, khi chạy động từ trường xung quanh, truyền sát khí vào não, thì chắc chắn sẽ khiến mất ý thức trong chốc lát. Sư phụ nàng rất giỏi về mặt này, ông cũng từng làm bùa chú này cho Tố Thương. “Sư phụ, năm đó ông theo dõi gia đình họ Hồ hai tháng, cứu được đứa trẻ đó, có phải là con không?” Trần Tố Thương đột nhiên hỏi, “Tuyết Nghiêu nói, tụi họ là pháp sư thấy mặt con không rõ lắm, có phải do bát tự lạ lùng của con không, hay do ông động tay động chân?”

Truyện "Thiếu Soái! Vợ Ngài Lại Bỏ Trốn! Chương 1802: Cha mẹ ruột" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :

Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé

Hỗ trợ qua Facebook

Liên Hệ Bản Quyền

Thanks you !!!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất