Chương 9: Thỉnh cách ta xa một chút
Từ Thanh Oánh có chút hoài nghi nhân sinh, cảm thấy Lục Thanh An đối nàng hình như có chút ghét bỏ.
Chính mình giống như cũng không có đắc tội hắn a…
"Đây cũng là yêu cầu?" Từ Thanh Oánh miễn cưỡng nở một nụ cười, trong lòng có chút tổn thương.
"Chỉ cần yêu cầu này thôi, về sau ngươi cứ coi như chúng ta chưa từng gặp mặt, chưa từng có bất cứ giao dịch nào. Cho dù ngày sau bên ngoài gặp phải, cũng coi nhau như người xa lạ. Nếu như có thể, ta lập tức nghĩ cách lo đủ tiên thạch cho ngươi."
Lục Thanh An nói, hắn đang cần luyện hóa tiên hỏa, hành động này có thể nói nhất cử lưỡng tiện, vừa có thể giảm bớt một nửa tiên thạch, lại có thêm một người giúp hắn chạy việc vặt.
"Tốt, ta đáp ứng ngươi!" Từ Thanh Oánh nói ngay.
Lục Thanh An lúc này mới lộ ra vẻ hài lòng: "Ta cần chút thời gian, sau hai canh giờ, ta sẽ đưa cho ngươi."
Nói xong, Lục Thanh An cùng Từ Thanh Oánh tách ra, giả bộ bay ra khỏi Hoàng gia, để Từ Thanh Oánh không cảm thấy hắn có nhiều tiên thạch, nên diễn một màn kịch, làm bộ cần hao phí chút thời gian mới có thể gom góp được mấy trăm khối tiên thạch bên ngoài.
Sau khi đi dạo ở một nơi an toàn bên ngoài hai canh giờ, Lục Thanh An trở lại ngọn tiên sơn, đến trước động phủ của Từ Thanh Oánh, gõ cửa động phủ.
"Cầm lấy." Lục Thanh An đưa một chiếc túi trữ vật nhỏ cho Từ Thanh Oánh, bên trong có 400 khối tiên thạch.
"Trực giác của ta không lừa ta, ngươi quả nhiên có 400 khối tiên thạch!" Từ Thanh Oánh nói.
"Đây đã là giới hạn của ta rồi, không giống ngươi, mới đến Tiên giới một tháng mà đã nghĩ cách kiếm được 600 khối tiên thạch." Lục Thanh An nói.
Cô nàng này thật không đơn giản, e rằng tất cả cường giả từ nhân gian đến ngọn tiên sơn này, trừ hắn ra thì không ai có thể giữ lại 600 khối tiên thạch chỉ trong một tháng.
Đừng nói là một tháng, cho bọn họ cả năm trời cũng chưa chắc có được số tích súc như vậy.
Đồng thời, Từ Thanh Oánh chỉ dùng một tháng đã lên kế hoạch trở thành Tiên cấp đan sư.
Đây chắc chắn là một người rất có kế hoạch.
"Đã đủ tiên thạch rồi, vậy chúng ta lập tức lên đường đến luyện đan sư công hội mua tiên hỏa đi! Có tiên hỏa, ta có thể chia nó làm hai trong vòng nửa ngày!" Từ Thanh Oánh hít sâu một hơi, không kịp chờ đợi nói.
"Ngươi tự đi đi, ta còn muốn tu luyện, ta đợi ngươi trở lại." Lục Thanh An bình tĩnh nói.
Hắn không muốn đi cùng một mỹ nữ, đặc biệt là một người có dáng người bốc lửa, tướng mạo xinh đẹp, khí chất lại tốt như Từ Thanh Oánh.
Đi ra đường lớn rất dễ bị mấy tên công tử bột để ý tới, mà những tên đó còn có thể là đích truyền tử đệ của các đại gia tộc.
Là bạn đồng hành của mỹ nữ, cho dù không muốn tranh chấp với bọn công tử bột, chúng vẫn có thể chủ động chèn ép, để mỹ nữ hiểu được "mị lực" của chúng.
Dù sao ở nhân gian hắn đã gặp không ít chuyện như vậy.
Tiên giới thì không rõ, nhưng chắc cũng có chuyện tương tự.
Từ Thanh Oánh chớp đôi mắt đẹp: "Ngươi yên tâm để ta cầm hơn ngàn khối tiên thạch, một mình đi mua tiên hỏa sao?"
Lục Thanh An vô cùng bình tĩnh nói: "Yên tâm đi."
Chút tiên thạch này cũng không nhiều nhặn gì, mất thì mất.
Dù sao cũng tốt hơn là đi cùng Từ Thanh Oánh, rước thêm phiền phức vào người.
Từ Thanh Oánh bất đắc dĩ, nàng lớn như vậy rồi, lần đầu tiên cảm nhận được sự lạnh lùng đến vậy từ Lục Thanh An.
Cứ như nàng là một đống phân, Lục Thanh An chỉ sợ tránh không kịp vậy…
"Được rồi, ta về động phủ đây." Lục Thanh An bước về phía động phủ.
Từ Thanh Oánh đứng tại chỗ một hồi lâu, cuối cùng không còn cách nào, chỉ có thể tự mình đi mua tiên hỏa.
Lục Thanh An trở lại động phủ, bắt đầu bận rộn với những việc khác.
Trước khi trở thành Tiên cấp đan sư, luyện chế được đan dược ẩn giấu tu vi, hắn vẫn không muốn tăng cao tu vi.
Một lúc sau, hắn cầm một khối tiên thạch khắc đầy đường vân, khẽ mỉm cười: "Tiên cấp trận pháp và phàm cấp trận pháp khác nhau một trời một vực. Cuối cùng cũng làm xong khối Trận thạch cuối cùng."
Hắn tốn cả tháng trời mới khắc xong Trận thạch cần thiết cho Tiên cấp trận pháp.
Ở giữa cũng vì không quen tay, lại phải khắc trận văn phức tạp, mà hủy không ít Trận thạch.
"Trận pháp, khởi động!"
Lục Thanh An thu tất cả Trận thạch vào la bàn trận pháp, rót tiên khí vào.
Đột nhiên, một trận pháp phòng ngự dâng lên, bao trùm toàn bộ động phủ.
"Rất tốt! Quả nhiên đạt đến cấp bậc Tiên cấp. Trận pháp báo động này còn thức tỉnh một tác dụng đặc biệt, có thể báo trước sát khí gần đó!"
Trận pháp thành công đồng nghĩa với việc hắn đã trở thành một Nhất phẩm Tiên cấp trận pháp sư!
"Còn có trận pháp phòng ngự các loại, đều nâng cấp lên một chút, có kinh nghiệm rồi, về sau khắc ghi chắc sẽ không sai lầm nhiều nữa."
Đang suy nghĩ thì ngoài động phủ xuất hiện một bóng người.
Từ Thanh Oánh đã trở về.
Thông qua trận pháp báo động trước, Lục Thanh An thấy vẻ mặt giận dữ bất bình, lại có chút uể oải của Từ Thanh Oánh, nàng đang do dự không biết có nên gõ cửa động phủ của hắn hay không.
Không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn đã xảy ra chuyện.
"Chẳng lẽ bị người ta lừa rồi?"
Lục Thanh An không đợi Từ Thanh Oánh gõ cửa, trực tiếp mở cửa động phủ.
Từ Thanh Oánh giật mình, sau đó vội vàng cúi gằm mặt, như muốn vùi đầu vào ngực.
"Đừng nói với ta là tiên hỏa không mua được, tiên thạch cũng mất luôn rồi?" Lục Thanh An hỏi thử.
Từ Thanh Oánh liếc nhìn Lục Thanh An, trong đôi mắt đẹp lóe lên vẻ kinh ngạc, rồi lại vội vàng cúi đầu.
"Sao ngươi biết? Trực giác của ngươi mạnh vậy à…"
Lục Thanh An: "…"
Xem ra hắn đã đánh giá cao Từ Thanh Oánh.
Cứ tưởng cô nàng này không đơn giản thế nào!
"Nói xem chuyện gì đã xảy ra."
Lục Thanh An thầm may mắn vì mình không đi cùng.
Dù Từ Thanh Oánh gặp phải chuyện gì, hắn đi cùng chắc chắn sẽ rước thêm phiền phức.
Từ Thanh Oánh lập tức căm phẫn kể lại: "Gặp phải một con tiện nhân, nó lừa tiên thạch của chúng ta!"
Lục Thanh An nghe xong, lông mày nhíu chặt hơn.
Từ Thanh Oánh đến luyện đan sư công hội, vì không bị ức hiếp, nên đeo lệnh bài thân phận Thọ Tuyền của Hoàng gia.
Nàng vốn tưởng luyện đan sư công hội là một nơi coi trọng danh dự, sẽ không ức hiếp kẻ yếu, ai ngờ người bán tiên hỏa lại là con cháu của Hoàng gia, một Nhị phẩm Tiên cấp luyện đan sư.
Người phụ nữ kia vừa thấy Từ Thanh Oánh thì đã tỏ vẻ khó chịu, sau khi biết Từ Thanh Oánh là Thọ Tuyền của Hoàng gia, lại muốn mua tiên hỏa thì liền tỏ ra khách khí.
Nhưng khi Từ Thanh Oánh đưa tiên thạch, đối phương liền thay đổi sắc mặt, nói rằng nàng chưa đưa tiền.
Thêm vào đó, xung quanh chỉ có mỗi con cháu Hoàng gia kia, Từ Thanh Oánh đành ngậm bồ hòn làm ngọt, không có chứng cứ chứng minh đối phương đã nhận tiên thạch của mình.
Dù sau đó Từ Thanh Oánh có thử làm ầm ĩ lên, gặp được một Tam phẩm Tiên cấp luyện đan sư đến giải quyết, người đó cũng vì nàng chỉ là một Thọ Tuyền mới đến Tiên giới, không đáng để lấy 1000 khối tiên thạch ra làm lý do, nên khách khí đuổi nàng đi.
"Trực giác của ngươi không nhắc nhở ngươi sao?" Lục Thanh An hỏi.
Từ Thanh Oánh cười khổ: "Trực giác của ta lúc có lúc không, chỉ khi tình huống đặc biệt mới xuất hiện thôi…"
Lục Thanh An nghe vậy, suy nghĩ cẩn thận một phen rồi nói: "Chuyện này ta sẽ xử lý, ngươi về động phủ đợi ta."
Hắn sẽ thử giải quyết chuyện tiên hỏa này, để hai người không còn liên quan, dù sao cũng khó khăn lắm mới khiến Từ Thanh Oánh đồng ý làm người xa lạ, cùng lắm là lãng phí vài khối tiên thạch thôi.
Chút tiên thạch đó không đáng là bao.
"Ngươi có thể giải quyết?" Đôi mắt Từ Thanh Oánh sáng lên, hỏi.
"Ngươi đừng hỏi, cứ ở đây chờ xem." Lục Thanh An nói.
Nhìn vẻ mặt bình tĩnh không chút sợ hãi của Lục Thanh An, Từ Thanh Oánh nhanh chóng gật đầu.
"Được! Ta tin ngươi! Ta chờ ngươi trở về!"