Thôn Phệ Tinh Không

Chương 10: Ngoan thủ

Chương 10: Ngoan thủ
Trời chập tối, La Phong bước trên con đường đại học, chung quanh hầu hết là các nam nữ sinh. "Uy", La Phong gọi điện thoại cho Từ Hân, "Là ta, La Phong!" Đêm qua La Phong và Từ Hân nói chuyện phiếm rất lâu, hắn cũng nói với Từ Hân chạng vạng hôm nay sẽ đến thăm nàng. "Đồi Xuân Vãn? Ngã tư? Được, ta ở đó chờ ngươi."
La Phong cúp máy, rất nhanh đi đến nơi gọi là ngã tư đồi Xuân Vãn, con đường lát đá xanh này cũng không tệ, La Phong đứng tựa vào cột đèn, yên lặng chờ (giống mấy chị đứng đường quá ^^), đồng thời trong lòng nghĩ đến lời nói của Ngụy Văn, "Rất đúng, chính là địa vị!". "Lúc trước lần đầu tiên ca ca của Từ Hân là Từ Cương gặp ta, hắn xem thường ta, khuyên ta tránh xa muội muội hắn. Chính là bởi vì, ta chỉ là một Võ giả mới nổi, không xứng với muội muội hắn!"
"Vị đại thiếu gia Lý Uy kia cũng xem ta là hàng tôm tép, nếu ta là Chiến Thần, hoặc là con của một Chiến Thần nào đó. Chỉ sợ lúc đó cũng không dám ra tay với ta."
"Đương nhiên, Lý đại thiếu gia dung túng thủ hạ định giết ta, cuối cùng lại làm Lý Uy mất mạng(??? chỗ này không hiểu tác giả nói gì a). Mà ta nếu trở thành một cường giả siêu việt cấp Chiến Thần, có thể so sánh với "Nghị viên Chu', Ngốc Thứu Độc Hạt làm sao dám treo thưởng cái mạng của ta?" Con người sống trong hoàn cảnh khác nhau, địa vị cũng khác nhau.
Trong một đại học, nhất là trong vòng luẩn quẩn của sinh viên, một Võ giả, con gái của một gia đình phú quý, thì địa vị rất cao. Lấy căn cứ Giang Nam mà xem, một gã sơ cấp Chiến Thần, thì cũng tương đương thế!

Mà nếu xét hết toàn cầu, cường giả Chiến Thần đỉnh phong, như là "Giám sát sử" của võ quán Cực Hạn mới là danh chấn toàn cầu.
Mà tồn tại siêu việt cấp Chiến Thần, giống như 'Nghị viên Chu' là 'Tuần Sát sử' cao cao tại thượng của võ quán Cực Hạn, cho dù là chính phủ quốc gia, gặp thì cũng phải nể ba phần. Mà cái gọi là tập đoàn tài chính gia tộc, căn bản là chê cười. Quyền lực của tiền tài đối với những tồn tại này chẳng ảnh hưởng được bao nhiêu. " Trên toàn thế giới, tồn tại siêu việt cấp chiến thần cũng quá thưa thớt đi."
"Mục tiêu hiện tại của ta là bằng tốc độ nhanh nhất, trở thần Tinh Thần Niệm Sư cao tầng chiến thần! Khi đó sợ gì Ngốc Thứu Độc Hạt?" Muốn thực hiện được ước muốn của mình, chỉ có thể đạt được địa vị đủ cao!
Tuyệt thế cường giả chân chính, như là 'Hồng', cả Địa Cầu có vô số thế lực muốn làm việc cho hắn. Đây là địa vị!
Cổng chính Đại học Giang Nam.
"Từ Hân, bạn không ăn tối với bọn mình à?" Vài nữ đồng học hỏi Từ Hân đang đứng gần đó, Từ Hân khoát tay cười: "Mình còn có việc, đêm nay ra ngoài ăn." Nói xong Từ Hân đi đến ngã tư đồi Xuân Vãn cách cổng chính không xa, cùng La Phong hội hợp. Mà mấy nữ đồng học của nàng. "Ân?" Trong đó có một bạn có đôi mắt to cầm thiết bị cầm tay cao cấp quay về phía đồi Xuân Vãn.
"Nhìn, nhìn, Từ Hân đứng chung với nam sinh kìa." Bạn nữ mắt to hô lớn lên, ngã tư đồi Xuân Vãn cách cửa chính chừng năm trăm mét, người thường chắc chắn chẳng thấy gì ở ngoài năm trăm mét, nhưng do công năng của thiết bị cầm tay quá cường đại a.
Di động giờ đều có chức năng chụp ảnh, quay phim, di động của bạn nữ mắt to lại có thể chụp rõ gương mặt người cách xa một nghìn mét. "A, đúng thật rồi!" Những bạn khác đi đến vừa nhìn thấy cũng nói, "Bộ dáng cũng không tệ lắm, khá đẹp trai."
"Ai nha, mình quên đồ trong lớp, mấy bạn đi trước đi, lát nữa mình lại sau." Nữ sinh mắt to lập tức chạy vào trường, rất nhanh chạy đến sân thể dục trống không, cắt một bức hình trong đoạn video vừa rồi gửi đi.
Trong một khách sạn xa hoa cách đại học Giang Nam không xa, một nam tử mặc đồ tắm ( Tắm hơi ý), một nữ tử cũng mặc đồ tắm mát xa cho hắn, còn có một cô gái thanh thuần đang ngồi xổm mát xa chân cho hắn, đồng thời họ trọ chuyện rất vui vẻ. Đột nhiên, "dế" kêu. "Alo." Nam tử trẻ tuổi cầm di động nói. "Vương thiếu gia, Từ Hân cùng với một nam sinh xa lạ đi ăn tối, xem trong tin nhắn." "A". Nam tử trẻ tuổi nhăn mặt, "Uhm, ngươi làm tốt lắm."
Nói xong nam tử trẻ tuổi cẩn thận xem đoạn video, thấy được cảnh tượng La Phong đứng chung với Từ Hân vô cùng rõ rang, nam tử trẻ tuổi nhíu mày: "Là La Phong? Không nghĩ tên La Phong này lại chạy đến đại học này, lại đi với Từ Hân nữa. Xem ra quan hệ giữa hắn và Từ Hân không phải bình thường!"
"Các ngươi đi xuống." Nam tử trẻ tuổi khoát tay nói, "Mời An thúc đến."
"Dạ, thiếu gia."
Hai nữ tử ngoan ngoãn thối lui, rất nhanh một lão giả mặc Âu phục thẳng nếp đi đến, khẽ khom người: "Thiếu gia."
"An thúc." Nam tử trẻ tuổi đứng lên, nhíu mày nói "Vừa rồi Từ Hân cùng La Phong cùng ra ngoài ăn tối." "La Phong?"
Quản gia An thúc không khỏi giật mình, vị đại thiếu gia 'Vương Hưng Bình' này là đặc biệt từ Kinh đô đến căn cứ thành Giang Nam học đại học, chính là vì Từ Hân. Hơn nữa, nam tử nào có thể đến gần Từ Hân đều bị điều tra, ghi hồ sơ rõ rang, thông tin của La Phong đương nhiên là có trong hồ sơ. Không chỉ có vậy.
Trong số bạn học nữ của Từ Hân, còn có ba người bị mua chuộc! Đồng thời xung quanh đại học Giang Nam, chỉ là thuộc hạ của hắn thôi cũng có hơn trăm người!

"Phá hoại chuyện tình cảm hai người này, cũng rất là đơn giản." Vương Hưng Bình lạnh lùng nói, "Một tên Võ giả mà thôi, An thúc, nhiệm vụ này giao cho người. Trước tiên tra cho ta hôm nay họ ăn ở đâu, chuyện phía sau không cần ta nói, ta chỉ có một yêu cầu! Làm tình cảm của họ vỡ nát!" Quản gia An thúc có vẻ trầm ngâm, gật đầu nói: "Ta lập tức an bài!"
"Uhm", Vương Hưng Bình khoát tay, quản gia lập tức cung kính đi ra.
Vẻn vẹn có một chút thời gian, trong một phòng khác của khách sạn, quản gia An thúc nhìn hay nữ tử trẻ tuổi suy nghĩ, hai nữ tử này đều là mỹ nữ kiều mỵ, làm con bên dưới người khác dễ dàng có phản ứng. "Mục tiêu của các ngươi, chính là hắn!"
Quản gia An thúc chỉ vào màn hình, trên màn hình là một bức ảnh chụp La Phong và Từ Hân, "Hắn gọi là La Phong, quê ở thành Dương Chân thuộc căn cứ Giang Nam, số di động của hắn là ...Những tài liệu này các ngươi phải nhớ, lưu số hắn vào máy đi."
"Dạ" Hai mỹ nữ gật đầu nói. "Đây là kế hoạch, hai người xem kỹ đi." Nói xong, quản gia An thúc nhẹ nhàng ấn một phím trên laptop, trên màn hình xuất hiện nội dung kế hoạch. Hai mỹ nữ xem xong, cùng liếc mắt nhìn nhau.
"An thúc, bọn ta rõ rồi."
"Tốt, La Phong hiện tại đang ở nhà hang Ý cách đây không xa, đi đi." Quản gia An thúc phân phó nói, nhìn hai mỹ nữ rời đi, An thúc lại nhìn kế hoạch trên màn hình, không khỏi lắc đầu, "La Phong a, ngươi cũng có thể xem là một Võ giả có cố gắng. Đáng tiếc, Từ Hân là người thiếu gia nhìn trúng, ngươi không có tư cách đụng vào."
Nhà hang Ý, là một nhà hàng cách điệu trong các nhà hàng chung quanh đại học Giang Nam, âm nhạc nhẹ nhẹ như suối chảy róc rách, không gian đương nhiên rất u tĩnh.
La Phong và Từ Hân ngồi trong góc, trên bàn cơm còn cắm nến, đây chính là 'Chúc quang vãn xan' trong truyền thuyết. Do La Phong và Từ Hân yêu cầu nên xung quanh cũng không có ai ngồi, không ai làm phiền bọn họ.
"Ngươi muốn đi đến đó?" Từ Hân hé môi, "Uhm, chuyện này đối với ngươi mà nói là một chuyện tốt, ta cũng nghe nói đó được xem là huấn luyện doanh tốt nhất thế giới, có thể vào đó, sau này trở thành Chiến Thần đã không còn là vấn đề... Chiến thần tương lai, chúc mừng ngươi." Nói xong nàng khẽ nâng ly rượu. Trong ly là rượu đỏ có độ rượu rất thấp. "Cám ơn." La Phong cũng cười nâng ly.
Sauk hi uống một chút, La Phong cùng Từ Hân tán gẫu, khi thì tâm sự vấn đề có chút phức tạp trong nhà Từ Hân, khi lại nói tình huống trong nhà La Phong, hai người nói chuyện khá vui vẻ. Xem bọn họ giờ này rất giống một đôi tình lữ. Đột nhiên vang lên lời nói vu vơ của ai đó. "Tỷ, nam nhân hôm qua mạnh như vậy thật sao?"
"Muội muội, ta lừa ngươi làm gì, ta cũng qua không ít tình một đêm, nếm qua không ít nam nhân, chẳng qua đêm qua thật sự rất lợi hại,...Hic, chậc chậc, giờ nhớ đến thấy ngứa quá. Hai ngày nữa sẽ tìm hắn vui đùa." "Ngươi có số di động hắn không?" "Đêm qua thừa dịp hắn ngủ ta đã dung di dộng của hắn gọi qua cho ta, số hắn đã bị ta lưu rồi."
Cách La Phong một bàn là hai nữ tử xinh đẹp thấp giọng nói chuyện với nhau, nhưng do bữa ăn này quá im lặng, nên La Phong và Từ Hân đều nghe rõ rang, hai người chỉ có thể nhìn nhau cười gượng. Họ không nghĩ tới lại nghe những chuyện dạng như thế này.
La Phong cùng Từ Hân tiếp tục tám.
Khoảng nửa giờ sau.
"Muội muội, chúng ta đi thôi." Đôi tỷ muội bên cạnh rốt cuộc cũng đứng lên.
Đột nhiên vị tỷ tỷ vừa đi qua bàn của La Phong, liền lui lại mấy bước, nhìn kỹ mặt hắn, kinh ngạc nói: "A, không nghĩ tới thật là ngươi, ta nhìn dáng người đã đoán là ngươi, chẳng qua ở đây tối quá, bây giờ nhìn kỹ thật là ngươi, chúng ta quả thật hữu duyên nha, liên tục hai ngày đều gặp mặt." "Tỷ tỷ, hắn là ai vậy?" Muội muội đứng bên cạnh nghi hoặc hỏi. "Liên tục hai ngày đều gặp? Vị tiểu thư này, hình như ta chưa gặp ngươi lần nào." La Phong nhìn nữ tữ quyến rũ trước mặt nói, "Có nhận sai người không?"

"A...."
Nữ tử quyến rũ nhìn kỹ lại, lại nhìn thoáng qua Từ Hân ngồi bên cạnh, liền nói: "Nhận sai người, nhận sai người. Thật có lỗi quá."
Một màn này làm Từ Hân ngồi bên cạnh nhăn mặt, đối với cái loại tình một đêm này nọ, Từ Hân rất ghét...Mà màn kịch trước mắt làm Từ Hân không tránh khỏi hoài nghi, La Phong có tình một đêm với nữ tử quyến rũ này. Dù sao đám Võ giả vào sinh ra tử, thông thường kiếm tiền về thường tìm vài mỹ nữ vui vẻ một phen. Trước đây Từ Hân luôn nghĩ La Phong không phải loại người như vậy. Nhưng hiện tại trước mắt...
--------------------------------


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất