Thôn Phệ Tinh Không

Chương 12: Não vực rộng lớn

Chương 12: Não vực rộng lớn
"
- Hai giờ cuối cùng? Văn minh di tích cổ số 9 này dường như còn có hạn chế thời gian mở cửa.
La Phong trầm tư, cùng với bảy Chiến thần cường giả khác cùng nhau tiến vào thang máy có màu xám bạc.
Lão giả mặc áo màu hồng nhấn cái nút của thang máy, tích một tiếng, cửa thang máy được đóng lại, sau đó thang máy bắt đầu được đi xuống. Xuy xuy, cửa lối ra vào lập tức được khép lại, rừng rậm Amazone ở mảnh đất hoang một lần nữa khôi phục trở lại! Chỉ là cho dù ngay cả như vậy, các quái thú ở trong khu rừng vẫn không có bất kỳ một tên nào dám can đảm tới gần đây!
Xôn xao!
Cửa thang máy được mở ra.
Hiện ra trước mắt chúng ta là một cái hành lang màu đen được đúc bằng sắt, trong đó có đèn huỳnh quang.

- Các vị, hoan nghênh mọi người đi vào di tích văn minh cổ số 9 căn cứ đóng quân của nhân loại.
Lão giả mặc áo màu hồng nói liên tiếp một hồi Hán ngữ sau đó lại nói bằng Anh ngữ.
- Bây giờ, thời gian của chúng ta đều tương đối gấp gáp, cho nên ta không nói nhiều nữa, các vị, mời đi theo ta.
Lão giả mặc áo màu hồng đi ở phía trước, tám người La Phong theo ở phía sau.
Trên chiếc hành lang màu đen, trên đường đi phải trải qua tròn 9 trạm kiểm soát, cuối cùng cũng tới đại sảnh rộng khoảng mấy trăm thước vuông, trong sảnh tụ tập hàng trăm người có tiếng tăm của nhân loại, phần lớn đều đang ngồi trước máy vi tính.
- Hoan nghênh tám vị Chiến thần.
- Các vị chiến thần, cầu chúc cho mọi người còn sống đi ra ngoài.
- Gogogo hãy trở về để được chào đón.
Trụ sở dưới đất này có rất nhiều nhân viên đều hào hứng đi sang đây, La Phong cùng với tám người đều giữ gìn sự trầm tĩnh, bên cạnh lão giả mặc áo hồng cười nói:
- Đừng để ý tới những người kia, bọn họ vốn đã ở trong lòng đất một thời gian quá dài, ít được gặp người bên ngoài cho nên cảm thấy hào hứng. Được rồi, tám vị đã chuẩn bị xong chưa?
Hán ngữ, Anh ngữ lại được nói qua một lần.
Tám người La Phong không lên tiếng, chỉ nhìn chăm chú vào ông.
- Được rồi, mở cửa ra vào!
Lão giả mặc áo màu hồng cao giọng hô.
- Ken két, ken két.
Vách tường bằng hợp kim ở phía trước trong đại sảnh được mở ra, lộ một thông đạo có hình tròn.
- Gì vậy?
- Trời ạ!
Tám tên chiến thần vẫn đang trầm tư bỗng kinh ngạc nhìn cái đường thông đạo hình tròn, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi. La Phong cũng không kìm đựơc sự ngạc nhiên, chỉ thấy cái thông đạo này hai ba phút trước còn làm bằng hợp kim vậy mà bây giờ, bên trong lại là... Một màu nâu đen kỳ dị, giống như là rễ cây khô lâu năm hình thành nên thông đạo vậy.
Ở phía cuối thông đạo, không ngờ lại phát ra những chùm ánh sáng, có lẽ nó chính là một tấm gương.
Dọc theo thông đạo đi lên phía trước, tiến lại gần thì mới biết đó hoá ra không phải là gương mà là cửa vào của di tích văn minh cổ số 9! Một khi đi vào muốn hối hận cũng không được.
- Tám vị Chiến thần, chúc các ngươi có thể còn sống đi ra!
Lão giả mặc áo màu Hồng nhìn tám người La Phong, những nhân viên trong đại sảnh cũng đang nhìn bọn họ.
Lần này đi, sống chết không biết! Tám tên chiến thần hơi trầm tư.
- Các vị.
La Phong đi thẳng về phía thông đạo
- Ta đi vào trước. Đi. Go.
La Phong là người đi đầu tiên sau đó một đám chiến thần đi theo hắn vào trong thông đạo.
- Ken két két.
Vách tường bằng hợp kim ở đằng sau của thông đạo đóng lại, bọn họ không quay đầu lại, trên đường đi dẫm nát những sợi dây gì cỗi màu nâu đen trong thông đạo, từng đợt hương vị tràn ngập ra. La Phong ngửi ngửi:
- Hừ, mùi vị này là mùi của rễ cây sao? Tại sao lại giống như mùi vị bên ngoài của Hắc thần như vậy. Mùi vị bên ngoài của Hắc thần chỉ khi tới gần cảm thấy được, mùi vị đó rất nhạt nhưng lại vĩnh viễn không thể tiêu tan được.
- Tấm gương phát sáng? Đó là cửa vào trong di tích?
La Phong nhìn về phía trước, phát ra vầng hào quang hình tròn.
- La Phong huynh đệ, chúc ngươi bình an.
Thác Bạt Nham bên cạnh kêu to.
- Ngươi cũng thế!
La Phong cười ha hả, không hề do dự đi thẳng vào, tiến vào vầng sáng trong đó, một lúc sau nó đã tràn ngập xung quanh La Phong.
- Kế tiếp là ta.
Người da đen nói ngôn ngữ ở quê hắn, rồi cắn răng bước vào trong vầng sáng.
Nguyên một đám... Tám người đều đã tiến vào.

Đây là một đại sảnh có màu đen, phía trên đại sảnh hình bán cầu, rộng khoảng chừng 100 thước vuông, từng đạo quang mang lờ mờ từ trên nóc đại sảnh chiếc xuống, làm cho nó có vẻ mộng ảo.
- Đây là di tích văn minh cổ số 9 sao?
La Phong đứng trong đại sảnh, nhìn xung quanh, sắc mặt biến đổi:
- Những người khác đâu?
Cùng lúc này, Thác Bạt Nham và bảy vị chiến thàn cũng hiện ra bên trong đại sảnh màu đen, từng chỗ từng chỗ của đại sảnh đều được cấu tạo giống nhau.
- Không hổ danh là di tích văn minh cổ.
- Ta bước một bước, dừng lại một hồi rồi lại bước thêm bước nữa. Bọn ta liền phân tán ra. Thác Bạt Nham tò mò nhìn xung quanh, thật ra trước khi đến, bọn họ cũng biết, những khó khăn đã từng trải qua của các chiến thần ở ngoài kia đều không giống như những thứ này.
Cái quầng sáng mộng ảo nhiều màu bao phủ quanh Thác Bạt Nham.
"XXXX" Một chuỗi âm thanh phức tạp vang lên trong đại sảnh.
- May mắn là có phần mềm phiên dịch.
Thác Bạt Nham cúi đầu nhìn về phía đồng hồ truyền tin đeo tay, gần hai giây sau đó, trên chiếc đồng hồ truyền tin liền phát ra những thanh âm "Mời đến thông đạo A", không chỉ vậy, trên màn hình của đồng hồ truyền tin đeo tay còn xuất hiện một câu"Ngôn ngữ cổ của di tích"
Màu đen trong đại sảnh đang từ từ rung lắc, khoảng một phút sau, mới xuất hiện một con đường màu đen, bên trong đó còn có những văn tự phức tạp.
- Ồ, đây chính là thông đạo loại A. Dù sao cũng là một cái lỗi đi. Thác Bạt Nham đi thẳng về phía thông đạo, khi hắn quay về, cả màu đen trong thông đạo đại sảnh ngay lập tức biết mất không còn thấy gì nữa.
Có thể nói, ở cùng một thời gian, bảy trong tám tên chiến thần đã đi dọc theo thông đạo, tiến vào chỗ sâu tỏng di tích cổ văn minh.
Màu đen bao phủ trong đại sảnh, luồng ánh sáng mờ ảo bao phủ quanh La Phong.
- Chuyện gì đã xảy ả? Luồng ánh sáng này bao quanh ta lâu như vậy, đã vượt qua 60s mà ngay cả một chút phản ứng cũng không có sao?
La Phong nghi ngờ, ngẩng đầu nhìn về luồng ánh sáng mộng ảo, hắn hoàn toàn không biết bảy chiến thần khác đã bỏ hắn ở phía sau, nhanh chóng tiến về sâu bên trong của di tích cổ.
Chỉ còn La Phong! XX, xx, xx.... Những âm thanh có tiết tấu chói tai đột ngột vang lên trong đại sảnh tối đen.
- Phần mềm phiên dịch.
La Phong liền cúi đầu nhìn vào chiếc đồng hồ đeo tay, phần mềm chuyển sang trạng thái hoạt động, trên chiếc đồng hồ truyền đến những âm thanh " Báo động, báo động, báo động...
- Báo động sao?
La Phong không hiểu, nhân loại phát hiện ra di tích văn minh cổ số 8 này đã bao giờ gặp phải tình huống này chưa.
Vầng sáng mộng ảo bao phủ quanh La Phong đột nhiên biến mất, đồng thời trên đỉnh hình bán nguyệt của đại sảnh xuất hiên một sợi dây thừng trong suốt nhanh chóng lao xuống, tốc độ rất nhanh, so với nước bắn ra thậm chí còn nhanh hơn.
- Không được.
La Phong cố gắng né tránh.
Đáng tiếc, sợi dây thừng trong suốt này nhanh đến nỗi La Phong không phản kháng kịp được, trong nháy mắt đã bao quanh la Phong, biến La Phong lúc này giống như cái bánh tét.
- Chuyện gì đã xảy ra?
- Tại sao ta chưa từng nghe nói, khi tiến vào căn cứ sẽ bị trói lại?
La Phong liền khống chế Độn Thiên Toa, sáu lưỡi dao trong túi bay ra, nhanh như chớp cắt đứt sợi dây thừng trong suốt.
Lưỡi dao của Độn thiên thoi cắt thép như cắt đậu phụ đã xử lý xong sợi dây thừng, không để lại dù chỉ một chút vết thương.
- Mở.
La Phong ra sức ngọ ngoạy.
- Xoẹt!, xoẹt. xoẹt!
Lưỡi phi đao không ngừng cắt.
Đáng tiếc, sợi dây thừng trong suốt ở trước mặt dường như đang tránh né, một chút tác dụng cũng không có. La Phong dần dần hiểu ra... Với chút thực lực của mình, ở trước di tích văn minh cổ không có một chút khả năng phản kháng lại! Với lại, có thể được bao bọc bởi Hắc Thần, mình có thể đối phó được với di tích văn minh cổ này được sao?

- Di tích cổ văn minh, quả nhiên tràn đầy bí ẩn, không ngờ ta là người thứ nhất gặp phải tình huống này. Chỉ là những dây thừng trong suốt chỉ muốn trói ta lại chứ không có ý muốn giết.
La Phong nghĩ ngợi.
Mà lúc này, mỗi sợi dây thừng trong suốt sáng long lanh, từng đạo lưu quang xuyên thấu qua sợi dây thừng, truyền tới nóc của đại sảnh! Giống như là máy tính truyền tín hiệu vậy, quá trình này diễn ra khoảng 30s. Đột nhiên Vèo! Vèo! Tất cả những sợi dây thừng cuộn lại, bay về phía nóc nhà.
XXXX, xXXXX.
Một đoạn âm thanh vang lên trong đại sảnh.
La Phong cúi đầu nhìn về phía chiếc đồng hồ thông báo tin tức.
Trên màn hình đồng hồ truyền tin hiện lên một đoạn văn tự phức tạp, đồng thời nó cũng phát ra một đoạn tiếng Trung Quốc:
- Chúc mừng ngươi, não vực có độ rộng 21, lớn hơn 18, có tư cách để tiến vào căn cứ tập luyện "Tinh Anh thông đạo, đây chính là lần đầu tiên Tinh Anh thông đạo trong năm nghìn năm qua, xin đợi 15 phút"
La Phong đứng ở trong đại sảnh tối om, đầu óc trở nên hỗn loạn.
Cô thân vệ xinh đẹp không phải đã nói... Cả di tích văn minh cổ số 9 chỉ có hai loại thông đạo A và B hay sao? Sao lại xuất hiện "Tinh anh thông đạo" này chứ?
Hơn nữa đây là lần đầu tiên được mở ra trong 5000 năm qua.
Còn nói cái gì là độ rộng của não vức?
Cái gì là độ rộng của não vự chứ?
Trong lòng của La Phong nghi hoặc.
Não vực độ rộng của ta là 21, lớn hơn 18 sao? Như vậy, độ rộng não vực tới 18 hắn là mức giới hạn, ý của di tích cổ văn minh có nhiều chiến thần đã tới như vậy nhưng chưa ai có thể đi vào thông đạo Tinh Anh.
Chuyện này là tốt hay xấu? Nghe qua thì Tinh Anh không đạo không giống như thông đạo A hay thông đạo B, mà dường như sẽ có những điều ngoài ý muốn, nếu như gặp phải điều không tốt, một khi tiến vào tron thông đạo này, tiền nhân trước kia đều chưa có nói qua! Năm nghìn năm, đây là lần đầu tiên được mở, không rõ khi tiến vào trong cái thông đạo này sẽ xảy ra chuyện gì đây.
- 15 phút, trôi qua thật chậm.
Đồng hồ truyền tin không có bất kỳ một tín hiêu nào. Xem ra bên trong di tích hoàn toàn không thể có biện pháp liên lạc với thế giới bên ngoài.
La Phong liếc nhìn qua đồng hồ, trong lòng cảm thấy kỳ quái, nếu như bên ngoài có thể liên lạc với bên trong thì cực hạn võ quán, Lôi Điện võ quán sẽ hiểu rõ hơn về di tích văn minh cổ hơn nhiều.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
La Phong yên lặng chờ đợi.
- XXXX...
Trong đại sảnh tối om vang lên nhưng câu nói, đồng thời vách tường bắt đầu từ từ rung động.
La Phong cúi đầu nhìn về phía chiếc đồng hồ truyền tin, đồng hồ liền phiên dịch ra:
- Xin mời đi vào thông đạo Tinh anh.
Ta ngẩng đầu, trên vách tường màu đen của đại sảnh đã xuất hiện một thông đạo tối om không thấy đáy, bên cạnh thông đạo còn có những văn tự phức tạp, so với văn tự trên đồng hồ rất giống nhau.
--------------------------------


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất