Thôn Phệ Tinh Không

Chương 14 : Độc Hành

Chương 14 : Độc Hành
Tất cả trọng hình súng ngắm đều giống nhau, miễn cưỡng có thể uy hiếp tới quái thú sơ cấp Thú tướng, chỉ có điều loài người cùng quái thú hoàn toàn khác nhau, lực lượng của loài người có thể rất mạnh, nhưng năng lực phòng ngự của lớp da bên ngoài cùng cơ bắp của con người so với mao bì cùng lân giáp của quái thú yếu hơn rất nhiều, đó cũng là lý do vì sao các Võ giả nhân loại đều phải mặc trạng phục tác chiến!
Võ giả trung cấp Chiến tướng nếu trúng đạn, không chết cũng trọng thương.
Có điều độ uy hiếp của súng ngắm đối với Võ giả cao cấp Chiến tướng cũng đã giảm đi rất nhiều, còn khi đạt đến cấp Chiến thần thì súng ngắm đã không còn uy hiếp nữa rồi.
"Nhìn sơ qua cũng có thể thấy được gã thanh niên con lai, được lão giả cùng tráng hán da trắng kia bảo vệ mới là nhân vật trọng yếu của tiểu đội." La Phong đánh giá sơ về tiểu đội Lôi Đình, có vài thành viên trong tiểu đội Lôi Đình ngẩng đầu nhìn xung quanh tìm kiếm hướng của súng ngắm, cũng có vài người dùng ánh mắt trao đổi với nhau.
Im lặng.
Một phương bên La Phong, Cao Phong cùng ba người Ấn Độ đối mặt với một phương bên tiểu đội Lôi Đình, không khí thoáng trầm mặc một chút.
"Lưu tiền bối." Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha nhìn về phía lão giả tóc hoa râm, lão giả lạnh lùng nhíu mày nhìn hắn một cái, đội trưởng tiểu đội Hổ Nha lập tức không dám nói tiếp, mà lúc này lão giả tóc hoa râm thấp giọng thì thầm bên tai gã thanh niên con lai, nói: "Thiếu gia, dù sao người cũng chỉ muốn đến đây để tôi luyện mà thôi, hay là chúng ta tìm một đầu quái thú khác để rèn luyện cũng được."
Gã thanh niên con lai nhìn lão giả, rồi quay qua nhìn tráng hán da trắng. Tráng hán da trắng cũng khẽ gật đầu.
"Được rồi, chúng ta đi!" Gã thanh niên con lai bất đắc dĩ hạ lệnh.
Cha của hắn sớm có nghiêm lệnh----
Khi đến khu vực hoang dã phải nghe theo lời nói của hai vị vệ sĩ.
Tiểu đội này trên danh nghĩa đội trưởng là vị lã giả kia, nhưng thực tế tất cả đều do gã thanh niên con lai quyết định. Hiện tại gã thanh niên đã hạ lệnh, các thành viên của tiểu đội Hổ Nha chỉ có thể không cam lòng dùng ánh mắt cay độc nhìn Cao Phong cùng La Phong, Trương Trạch Hổ nói nhỏ một tiếng: "Tiểu tử La Phong, xem như ngươi may mắn!" Trương Trạch Hổ không hề che dấu sự hằn học đối với La Phong.
Cũng không cần phải che dấu, tiểu đội Hổ Nha cùng tiểu đội Hỏa Chùy sớm đã thủy hỏa bất dung.
Chín người của tiểu đội Lôi Đình cũng nhanh chóng ly khai.
...
'Vạn Khoa Mộng Tưởng thành' chiếm diện tích rất lớn, tiểu đội Lôi Đình vẫn còn quanh quẩn trong tiểu khu.
"Phan Á." Đang đi trên đường, lão giả kia bổng nhíu mày nói.
"Lưu tiền bối." Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha đi đến bên cạnh, thập phần cung kính.
Lão giả họ Lưu trầm giọng nói: "Tiểu đội Hổ Nha các ngươi một khi đã tiếp nhận nhiệm vụ này, thì phải hiểu rằng sự an toàn của thiếu gia là ưu tiên hàng đầu! Song Đầu Hắc Tuyến xà kia quả thực rất có giá trị, nhưng vẫn không quan trọng bằng sự an toàn của thiếu gia, nếu thiếu gia có bất trắc gì, chẳng những ta trốn không thoát mà cả tiểu đội Hổ Nha của ngươi cũng phải bồi táng theo!"
Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha trong lòng run lên, liền gật đầu nói: "Hiểu rõ!"
"Ừ, hiểu được là tốt rồi." Lão giả họ Lưu lạnh lùng nói: "Một lát nữa chúng ta sẽ tới khu khách sạn hoang phế bên cạnh 'Vạn Khoa Mộng Tưởng thành' để thiếu gia truy giết quái thú xung quanh đó. Nếu các ngươi muốn cướp đoạt con mồi của người khác, thì cứ tự mình động thủ, đừng để liên lụy đến thiếu gia."

"Ta hiểu."
Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha ngoài miệng nói vậy, nhưng trong lòng lại thầm mắng.
Những tiểu đội Võ giả dám tiến vào phạm vi của thành phố 003, có tên nào là thực lực yếu kém đâu? Nếu không phải dựa vào hai gã Võ giả cao cấp Thú tướng là Lưu lão giả cùng tráng hán da trắng thì tiểu đội Hổ Nha bọn hắn căn bản là không có năng lực cùng người khác chém giết.
Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha trở lại phía sau, đi đến bên cạnh những thành viên khác của tiểu đội.
"Đội trưởng, thực lực của tiểu đội Hỏa Chùy dường như mạnh hơn không ít." Một trung niên độc nhãn thấp giọng nói, "Bọn họ không ngờ có thể liên thủ cùng đám người Ấn Độ để giết Song Đầu Hắc Tuyến xà. Cho dù chủ yếu là do người Ấn Độ động thủ, nhưng không ngờ đám người Ấn Độ đó lại nguyện ý hợp tác, như vậy tiểu đội Hỏa Chùy nhất định phải có thực lực tương đối."
Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha khẽ gật đầu: "Ta hiểu, tiểu đội Hỏa Chùy này dám tiến vào thành phố 003 thì cũng đủ biết thực lực của bon hắn đã tăng lên không ít."
"Đội trưởng chúng ta không thể chần chờ. Đặc biệt là gã La Phong kia, mới trở thành Võ giả chưa lâu mà nghe nói đã đạt tới sơ cấp Chiến tướng." Trương Trạch Hổ vội vàng liền nói, nếu nói trong tiểu đội ai là người có thù hận với La Phong nhiều nhất thì chính là Trương Trạch Hổ hắn rồi.
"Tiểu tử này, tiềm lực đúng là kinh người."
Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha trầm giọng nói: "Thực lực của cừu nhân càng tăng thì uy hiếp đối với chúng ta càng lớn! Nếu đã gặp bọn hắn tại khu vực hoang dã này, cũng tốt, vài ngày tới ta sẽ nghĩ biện pháp trực tiếp đem bọn hắn giết sạch! Cùng lắm thì... Bỏ ra chút tiền nhờ bọn người Lưu tiền bối hỗ trợ một chút."
××××××
Tại thi thể của cự xà đang đặt trên mặt cỏ, nhóm người của La Phong cùng ba người Ấn Độ bất chấp mùi máu tanh nồng nặc đem thi thể của đại xà kia tiến hành giải phẩu, chẳng những lấy ra túi độc mà ngay cả túi mật của nó cũng lấy ra. Đương nhiên lớp vảy của Song Đầu Hắc Tuyến xà này cũng bị lột ra. Lớp vảy này giá trị cũng không thấp chút nào.
"Một nửa!"
"Một nữa!"
Ba người Ấn Độ cùng hai người La Phong nhanh chóng đem những vật liệu thu được chia ra.
"Độ kiên nhận(1) của lớp vảy rắn này quả thực là kinh người a." Cao Phong cảm thán không thôi, sờ sờ vào lớp vảy rắn, "Vảy rắn này tuyệt đối là một trong những nguyên liệu trọng yếu để chế tạo trang phục tác chiến đây!" Hiện nay, phát minh trọng yếu nhất của nhân loại---- hợp kim Khắc La, chủ yếu đều từ các nguyên liệu trên thân thể quái thú.
Đương nhiên cũng có một ít kim loại 'Lam kim" khai thác được trên mặt trăng, sau nhiều lần nghiên cứu mới có thể phát minh ra hợp kim Khắc La! Hợp kim Khắc La giúp cho Võ giả nhân loại có được trang bị phòng ngự với lực phòng ngự còn cao hơn quái thú, giúp cho nhân loại có được những vũ khí cực kỳ sắc bén! Thậm chí còn tăng cường thêm không ít uy lực của vài loại vũ khí nóng.
"Hợp tác vui vẻ!" thủ lĩnh đám người Ấn Độ nói với La Phong cùng Cao Phong bằng giọng phổ thông hơi ngọng nghịu.
"Ha ha, vui vẻ." Cao Phong cũng cười vang.
Sau đó La Phong cùng Cao Phong đều khoát ba lô đầy ắm lên vai, đi lên tầng trên của cao ốc. Nhìn vảy rắn kia tuy diện tích rất lớn, nhưng thực tế lại rất mỏng, cả một nữa lớp vẩy rắn xếp chồng lên cũng không thể làm đầy được một cái ba lô! Thứ nhất ba lô của các Võ giả đều có thể co dãn, kế nữa trên thân ba lô còn được thiết kế đặc biệt, có thể làm cho ba lô lớn nhỏ tùy ý.

Độ lớn tối đa có thể làm cho ba lô cao bằng một người trưởng thành ( Ặc lúc đó ai vác nổi trời... :00 (9):). Chẳng qua với lớp vảy rắn này cũng không cần phải làm tới mức đó.
...
Nhanh chóng đi đến tầng mười hai của tòa cao ốc, vừa đi vào phòng ở liền vang lên một tràng tiếng hoan hô.
"Nhiệt liệt hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh." Ngụy Thiết cố ý kêu lên.
"Hoan nghênh đội trưởng cùng La Phong, đại chiến trở về." Trần Cốc cũng cố ý hô, bọn họ đương nhiên cao hứng, La Phong cùng Cao Phong thành công trở về, thì bọn hắn cũng sẽ được chia không ít tiền.
Sắc mặt của Cao Phong cũng không vui vẻ gì, "Các ngươi có nhìn người của tiểu đội Hổ Nha không?"
"Có thấy." Ba người Trần Cốc, Ngụy Thiết, Ngụy Thanh sắc mặt cũng dần trầm xuống, Trần Cốc nghiến răng nghiến lợi, "Ta lúc ấy thật muốn một súng bắn chết bọn hắn, vì lão Trương báo thù!" Có thể nói trong tiểu đội người thân với Trương Khoa nhất chính là Trần Cốc, vì bọn họ đều đến từ tiểu khu Minh Nguyệt.
Cùng nhau 'vào sinh ra tử', cùng nhau quay về nhà.
Nhiều năm như vậy, so với anh em ruột còn thân hơn! Nhưng Trần Cốc cũng biết, tình huống lúc nãy không thể nổ súng, phát súng đầu tiên hắn chỉ có thể giết được một người mà thôi, chỉ là nếu nổ súng thì tiểu đội Lôi Đình lập tức sẽ động thủ... Đến lúc đó cục diện càng khó có thể vãng hồi được.
"Trần ca, người của tiểu đội Hổ Nha hiện đang ở đâu?" La Phong dò hỏi.
"Chúng ta vẫn một mực quan sát."
Đứng ở cửa sổ phía bắc, Ngụy Thanh đang cầm một cái kính viễn vọng chỉ xuống dưới nói, "Đám người kia vừa mới đi khỏi tiểu khu 'Mộng Tưởng thành' tới ngã tư đường thì đi sang hướng đông!"
Thịch! Thịch!
Mọi người đều lập tức chạy tới, La Phong nhanh chóng cầm kính viễn vọng nhìn xuống, quả nhiên... chín người của tiểu đội Lôi Đình đang đi trên một con đường cách đây khoảng vài dặm, may mắn bọn người La Phong chọn nơi dừng chân có vị trí khá lý tưởng, là một tòa cao ốc duy nhất ở phía bắc, xung quanh nơi ở của bọn hắn chỉ có vài căn biệt thự cùng các kiến trúc thấp khác mà thôi, việc này có thể giúp cho bọn hắn nhìn thấy không sót một thứ gì tại phía bắc cả.
"Đội trưởng, Trần ca." La Phong lên tiếng.
"Sao?" Cả đám người tiểu đội Hỏa Chùy cùng nhìn về phía La Phong.
La Phong nắm chặt tay, nghiến răng nói: "Thù của Trương ca, ta không lúc nào quên được, ta đã sớm thề rằng... Một khi gặp được đám hỗn của tiểu đội Hổ Nha tại khu vực hoang dã, thì ta sẽ không do dự trực tiếp diệt sạch bọn chúng!"
"La Phong, ý của ngươi là?" Cao Phong cả kinh.
"Ta chuẩn bị âm thầm tìm cơ hội đem đám người tiểu đội Hổ Nha toàn bộ giết sạch! Một khi bọn chúng đã có ý tiêu diệt chúng ta, thì dĩ nhiên chúng ta phải 'tiên hạ thủ vi cường' mới được!" Đến bây giờ La Phong vẫn chưa quên hai viên đạn súng ngắm kia, một viên nhờ mình dùng Tinh Thần Niệm lực mới có thể miễn cưỡng thoát được một mạng.
Một viên khác làm Trương ca bị tàn phế!
"La Phong ta đi với ngươi, thù của lão Trương không thể không báo." Trần Cốc nghiến răng nói.
"Trần ca, ta đi một mình mới có thể nắm chắc." La Phong nhẹ giọng nói: "Ta có Tinh Thần Niệm lực, cho dù gặp phải cấp Chiến thần thì cùng lắm dựa vào năng lực phi hành để chạy trốn cũng được!"
Đây chính là chỗ đáng sợ của Tinh Thần Niệm Sư!
Cho dù là cường giả cấp Chiến thần, thực lực so với bọn hắn mạnh gấp mười, gấp trăm lần, có điều ngay cả một Tinh Thần Niệm Sư có thực lực yếu cũng có thể phi hành! Ngoại trừ Tinh Thần Niệm Sư ra cũng chỉ có những người vượt qua cấp Chiến thần mới có thể phi hành được.

"Trần Cốc, La Phong nói đúng đó, ngươi đi theo chỉ làm vướng bận thêm thôi!" Cao Phong nạt một tiếng.
Trần Cốc cắn chặc răng, tuy lời của đội trưởng rất khó nghe, nhưng hắn biết chẳng qua đội trưởng muốn tốt cho mình mà thôi.
"Hơn nữa chúng ta muốn tiêu diệt tiểu đội Hổ Nha, còn bọn hắn lại không muốn tiêu diệt chúng ta sao?" Cao Phong trầm giọng nói, "Lần trước bọn hắn ám toán chúng ta, bị chúng ta phát hiện được, cho nên bọn hắn chắc chắn sẽ không thể để chúng ta tiếp tục nâng cao thực lực được. Lần này gặp được chúng ta tại khu vực hoang dã này... Nói không chừng bọn hắn sẽ động thủ."
Tất cả mọi người đều giật mình.
Đúng vậy...
Theo phương thức làm việc của tiểu đội Hổ Nha thì tuyệt đối không thể nào để bọn họ phát triển lớn mạnh được.
"Dù sao lần này chúng ta cũng đã giết được khá nhiều quái thú, ba lô cũng không thể chứa thêm được nữa. Những người khác của tiểu đội cứ về căn cứ trước đã." Cao Phong lên tiếng, sau đó hắn nhìn về phía La Phong, "La Phong, ngươi là một Tinh Thần Niệm Sư nên năng lực đào mệnh của ngươi tại thành phố này cao hơn chúng ta rất nhiều, chỉ là, ngươi cũng phải cẩn thận, ngàn vạn lần đừng sính cường."
La Phong gật gật đầu.
Cả bọn một bên vừa nói chuyện vừa dùng kính viễn vọng quan sát nơi dừng chân của đám người tiểu đội Lôi Đình.
"Bọn hắn đi vào khu khách sạn hoang phế kia." Trần Cốc hưng phấn nói: "Xem ra bọn hắn sẽ chọn nơi đó làm cứ điểm tạm thời."
"Việc này không nên chậm trễ, chúng ta nhanh chóng rời đi." Cao Phong nói dứt khoát.
La Phong đứng dậy tiễn đám người đội trưởng trở về.
La Phong đưa bọn người tiểu đội Hỏa Chùy đến đường cao tốc cách vùng ngoại thành khoảng hai ba dặm, nơi này đã hoàn toàn tách khỏi khu vực kiến trúc của thành phố 003, quái thú rất ít. Với thực lực của tiểu đội Hỏa Chùy mà có thể gặp nguy hiểm ở nơi này mới là lạ.
"La Phong, cẩn thận." Cao Phong cùng ba người của tiểu đội Hỏa Chùy đều nhìn La Phong.
Lần này, La Phong một thân một mình vì tiểu đội Hỏa Chùy trảm thảo trừ căn.
"Đội trưởng, yên tâm, sẽ không một tên nào trong tiểu đội Hổ Nha sống sót đâu!" La Phong cười, cả người nhanh chóng hóa thành một đạo tàn ảnh mất hút trong một khu kiến trúc dày đặc.
--------------------------------
Chú thích : (1) - kiên là cứng còn nhận là co dãn, bền. Vì viết như vậy thì rất dài mà đọc cũng chẳng hay ho gì cho nên rút gọn lại cho tiện :0 (12):
--------------------------------


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất