Chương 16 : Trở Về Căn Cứ
"Chẳng qua đầu Ngân Nguyệt hung lang này là do La Phong tự một mình dốc sức truy sát, giải phẩu rồi mang về, tất cả công lao đều của hắn." Cao Phong cười nói, "Cho nên, Liệp Sát Giả La Phong mới có thể được chia phần cao nhất là tám phần, còn lại hai phần thì chia đều cho năm người chúng ta." Đây là quy củ của tiểu đội võ giả.
Dẫu cho một mình ngươi làm hết tất cả mọi việc thì cũng nên chia cho mọi người một chút lợi tức chứ...
Thông thường khi giết được quái thú cấp thú tướng, thì người có công cao nhất sẽ được chia sáu phần. Nhưng lần này tất cả mọi việc đều do La Phong làm nên mới được chia phần cao hơn mọi khi là tám phần.
"La Phong, lợi tức của người đạt được bây giờ chỉ sợ còn vượt qua mười năm tích lũy a." Trần Cốc bên cạnh nhịn không được hô lên, "Đêm nay ngươi nhất định phải đãi mọi người a."
"Đúng vậy, nhất định phải khao, trả tất cả mọi khoản trong bữa tiệc hôm nay." Ngụy Thiết, Ngụy Thanh đồng thanh nói.
Phải biết, ngay cả Trương Trạch Hổ trong 'tiểu đội Hổ Nha' cũng phải gần hai năm mới kiếm được khoảng một ức. Mà hai năm gần đây mới là lúc thực lực của Trương Trạch Hổ mạnh nhất, còn trước đây tốc độ kiếm tiền của hắn cực kỳ chậm... Nói cách khác, qua nhiều năm như vậy Trương Trạch Hổ đại khái cũng chỉ kiếm được khoảng ba bốn ức mà thôi.
Mà La Phong này vỏn vẹn chỉ có một lần... đã giàu to.
Chẳng qua "Liệp Sát Giả" không phải ai cũng có khả năng giết được, La Phong có năng lực này, tự nhiên cũng sẽ được nhiều tiền hơn. Tất cả Võ Giả luôn luôn nằm trong một vòng luẩn quẩn, thực lực càng cao bao nhiêu thì tài phú bên người càng kinh người bấy nhiêu.
"Nhất định phải đãi rồi, ta làm sao dám không mời mọi người chứ ? Đãi một chầu tại thương thành của liên minh HR." La Phong hắc hắc cười nói.
"Ta trước tiên sẽ chia tiền ra rồi chuyển đến tài khoản của mọi người."
Cao Phong cười nói, trước mặt mọi người công khai đem số tiền đoạt được phân chia rồi thông qua tài khoản chung của tiểu đội Hỏa Chùy chuyển đến tài khoản riêng của mỗi người. Mật mã của tài khoản chung thì mỗi người trong tiểu đội đều biết được. Thông thường sau khi đoạt được tiền đều lập tức phân chia.
Cũng trong chiều hôm đó, cả đám người La Phong đều ngồi tàu trở về thành phố.
"Tàu đã tới ga, mời quý khách chuẩn bị tốt hành lý." Tiếng nói của nhân viên bên trong toa tàu vang lên, lao xao một tiếng, cửa tàu liền mở ra.
"Đi!"
Cao Phong, La Phong, Trương Khoa, Trần Cốc cùng Ngụy gia huynh đệ đều liên tiếp đi xuống.
"Thật đông người." La Phong vừa ra khỏi đoàn tàu, liếc mắt nhìn khắp xung quanh nhà ga, mà nhìn xuyên qua nhà ga bên trong tòa cao ốc là một số lượng lớn xe chở khách, phải biết rằng, dân cư trong nội thành cũng vượt quá một ức, liền có thể hiểu nhà ga này náo nhiệt đến mức nào.
"Các huynh đệ, phải cảm tạ vũ khí trong tay chúng ta a, chúng ta lại một lần nữa còn sống quay về!" Cao Phong cảm khái nói.
"Đã trở về!"
"Trở về thành thị của con người."
Trong lòng La Phong cũng đồng dạng cảm khái, tuy lần này đến khu vực hoang vu chỉ mất khoảng bảy tám ngày, nhưng khu vực này là chốn hoang phế, các thành thị ở đây sớm đã không còn nguyện trang. Đều bị một lượng lớn quái thú chiếm cứ, bọn người La Phong muốn di chuyển cũng phải thật cẩn thận để tránh không bị bao vây bởi một đàn quái thú.
Chỉ có ở thành phố! Mới là khu vực an toàn để con người sinh sống! Chỉ ở địa phương này mới có thể tồn tại văn minh.
"Thành thị là khu vực sinh sống của con người." Trong lòng La Phong có chút hiểu ra, " Vì căn cứ của xã hội loài người, thì đám Võ giả có thực lực càng phải ra mặt! Giống ta bình thường có khả năng giết được quái thú cấp Thú binh, thậm chí quái thú cấp Thú tướng sơ cấp cũng có khả năng giết được. Nhưng đối với nhân loại bình thường mà nói cho dù được trang bị vũ khí nhưng khi đối mặt với quái thú cấp Thú tướng thì vẫn nguy hiểm vạn phần."
Quốc gia vì cái gì mà cấp cho Võ giả đặc quyền ?
Cả thế giới vì cái gì mà cổ vũ đám Võ giả đi truy sát quái thú?
Bởi vì giết được quái thú càng nhiều thì thành thị của nhân loại càng được mở rộng thêm.
"Này, lão bà phỏng chừng khuya hôm nay ta sẽ về nhà." Trương Khoa vừa gọi điện, trên mặt còn điểm một nụ cười, "Đối với tình huống bị thương lần này có thể là một sự tình lớn trong nhà, nếu phải ở lại trong nhà cũng có thể làm bà xã đại nhân hài lòng!" Căn bản không có cách nào khác ngẫm lại một cái cụt tay đích nhân, lúc này nụ cười hội như vậy tự nhiên chân thành.
Đối với những võ giả chém giết sinh tử ở bên ngoài thì gia đình chính là mối lo ngại sâu trong nội tâm của họ.
La Phong cũng gọi điện thông báo cho gia đình.
"Là Tiểu Phong à?"
Nghe được thanh âm quen thuộc La Phong không khỏi có chút chạnh lòng nói, "Mẹ à, có lẽ đến khuya nay con mới về tới nhà, cơm chiều mọi người không cần đợi con đâu."
"Khuya hôm nay ?" Mẹ hắn kinh hỷ nói:"Tốt tốt, ba con đang ở bên ngoài với em con, để mẹ gọi bọn họ đến nghe điện thoại."
La Phong cảm thấy đáy lòng một trận ấm áp, "Không cần đâu, đêm hôm nay con sẽ về."
Đây chính là gia đình, nơi La Phong muốn bảo vệ.
"La Phong, đi, đến ngồi trên xe riêng của liên minh HR." Cao Phong lớn tiếng gọi, những người khác đã chuẩn bị xuất phát.
"Tới đây."
La Phong gọi điện xong, liền cùng mọi người đi dọc theo lối đi dành cho Võ giả, ở cuối lối đi là một sân nhỏ, ở đó đang có xe riêng chờ sẵn của võ quán Cực Hạn, võ quán Lôi Điện cùng với liên minh ngầm thương thành, còn có liên minh ngầm các gia tộc, đều đứng tại đây chờ đợi cái Võ giả.
Thấy đám người La Phong đi ra, tài xế những chiếc xe đó đều xốc lại tinh thần.
"Đi đến thương thành của liên minh HR." Bọn người Cao Phong trực tiếp tiến vào xe riêng của liên minh thương thành HR.
"Vâng."
Khởi động xe, đạp ga, một chiếc xe việt dã cỡ lớn liền lao đi.
Bên trong xe.
"La Phong đang muốn đến thương thành của liên minh HR đây." Trần Cốc hắc hắc cười, nhìn La Phong, " cô gái ngươi gọi là Từ Hân lần trước nói không chừng cũng đang ở đó. La Phong à, lần này từ khu vực hoang dã trở về ngươi cũng phải hảo hảo cùng người ta nói chuyện thân mật một chút a."
"Ngươi cái tên ba hoa này." Cao Phong cười mắng, liền nhìn về phía La Phong nói: "La Phong, ta nói một câu. Tiểu nha đầu Từ Hân kia, tuổi còn trẻ mà có thể trở thành quản lý quán bar ở lầu một, người này cũng không bình thường à. Chỉ sợ có chút bối cảnh. Ngươi cần phải chú ý một chút."
La Phong gật gật đầu.
Hắn cũng có cảm giác như vậy, trước đây ở trường nhìn Từ Hân rất bình thường, nhưng khi ở quán bar tại thương thành của liên minh HR thì khí chất của Từ Hân so với quá khứ lại hoàn toàn khác nhau. Nếu vậy có thể trước đây thu liễm lại còn bây giờ lại triển lộ ra một chút.
"Các người đang nói tới Từ Hân, Từ tiểu thư ?" Tài xế ở phía trước kinh ngạc hỏi.
"Ngươi có biết Từ Hân sao ?" La Phong nhìn về phía hắn.
"Đương nhiên là biết." Tài xế cười nói, "Chúng tôi mỗi ngày đều từ đây chạy tới thương thành, cùng với vài bạn thân nói chuyện phiếm cho nên cũng biết được vị Từ Hân đại tiểu thư này, ngươi cũng thấy người ta không được đẹp như vậy mà xem thường... Chậc, chậc, nếu ai có thể lấy được nàng, thì cả quãng đời không cần phải lo nghĩ gì nữa."
Cao Phong sắc mặt thay đổi: "Chẳng lẽ cô ấy thuộc Từ gia một trong mười hai đại gia tộc của liên minh HR?"
"Đúng vậy, đúng là Từ gia, mà nghe nói trong Từ gia địa vị cũng rất cao." Tài xế gật đầu nói.
La Phong nghe xong liền chấn động.
Liên minh HR chính là do các siêu cấp đại gia tộc, tập đoàn tài chính tại Mỹ Lợi Kiên cùng các quốc gia ở Âu Mỹ từ trước hình thành nên. Bọn họ thao túng nền kinh tế khắp thế giới, ngay cả quân đội chính phủ cũng phải chung sống hòa bình với họ. Mà trong đó...
Liên minh HR, ngoại trừ chính đại gia tộc cùng tập đoàn tài chính cao cao tai thượng ra còn có hơn mười nhất đẳng đại gia tộc cùng tập đoàn nữa.
Hơn mười gia tộc cùng tập đoàn tài chính kia, mỗi một cái cũng có được tài phú cùng quyền lực kinh người.
"Xem ra gia cũng thật rất lớn." Trần Cốc trừng mắt, "Ta biết tiểu nha đầu này họ Từ, nhưng không ngờ lại là người của Từ gia. La Phong huynh đệ, việc này ca ca cũng không có biện pháp giúp ngươi, muốn cưa đổ Từ Hân muội muội thì khó khăn rất cao a."
"Khó khăn đúng là rất lớn, chẳng qua La Phong của chúng ta cũng không kém a." Cao Phong cũng nói.
Cả đám người Trần Cốc, Ngụy Thiết, Ngụy Thanh, Trương Khoa cũng đều cười rộ lên.
Trong mắt bọn hắn La Phong chính là Tinh Thần Niệm Sư, tương lai thực lực cực kỳ khủng bố.
"Lão Phương."
Cao Phong kết nối điện thoại, "Đúng, là ta. Đương nhiên có thứ tốt cần tìm ngươi, nếu không gọi điện cho ngươi làm gì ? Tuyệt đối là một món vượt hơn cả ức, ok, không thành vấn đề. Sau khi nói chuyện điện thoại xong, Cao Phong liếc mắt nhìn những người khác, "Ta đã nói chuyện cùng lão Phương, một lát nữa tới thương thành, chúng ta liền trực tiếp lên lầu."
"Ân." Bọn người La Phong cũng gật gật đầu.
Một lát sau---
Chiếc xe riêng thông qua trạm kiểm soát, trực tiếp chạy tới cửa đại sảnh thương thành của liên minh HR. Đám người tiểu đội Hỏa Chùy liền xuống xe.
"Có phải là Cao Phong tiên sinh không, Phương quản lý đang đợi trên lầu." Một nữ tử tóc ngắn, khuôn mặt thanh tú cười nói.
"Ừ."
Cao Phong, La Phong một đám người cũng không nói nhiều lập tức tiến vào đại sảnh.
Ở phía xa từ đại sảnh tầng một, La Phong liếc mắt về phía quầy bar: "Không thấy?" Liền nghĩ ra, mấy ngày nay các trường đại học cũng vừa mới khai giảng.
Hơn nữa hôm nay cũng không phải ngày cuối tuần, Từ Hân không có ở đây cũng không lạ gì.
"Đinh!"
Cửa thang máy mở ra, đám người tiểu đội Hỏa Chùy liền tiến vào.
"Tích!" Nàng kia đứng ở cửa thang máy, bấm vào số 21 rồi
"Phương quản lý ở tầng 21 chờ các vị." Vị nữ tử mỉm cười nói.
Bọn người La Phong gật gật đầu.
Thang máy rất nhanh chạy lên trên không hề dừng ở những tầng giữa, chỉ trong chốc lát, "Đinh" một tiếng vang lên liền tới tầng 21.
--------------------------------