Chương 2: Ly Biệt
Đệ đệ La Hoa kích động vạn phần, nhanh chóng liên lạc với những người khác
Chẳng mấy chốc mọi người đã tới, thậm chí đến cả Hồng và Lôi Thần cũng đều tới.
- Gì thế. Tiểu Phong, con phải đi lâu như vậy à?
Mẫu thân Cung Tâm Lan không kìm được thốt lên.
Vì có vô số trân bảo cải thiện thể chất, bất luận là mẹ hay cha, đều có vẻ rất trẻ, giống như khoảng ba mươi tuổi.
- Lâu thật.
Cha La Hồng Quốc không kìm được.
- Quan trọng hơn nhất chính là.
Đệ đệ La Hoa nói ngay
- Chỉ cần đi đường cũng mất ba năm. Hơn nữa ở tổng bộ toàn cầu công ty Vũ Trụ Giả Định sẽ ở lại rất lâu, tham ngộ Vũ Trụ Nguyên thủy cũng phải một trăm năm! Việc này, việc này thật sự là...
La Phong ngồi đó, trong lòng cũng không khỏi bùi ngùi.
Vừa mới nhận được tin nhắn của công ty Vũ Trụ Giả Định, thông báo là ở mười ngày sau sẽ đón hắn ở Bạch Lan Tinh. Trong bức thư cũng nói, tiến vào Vũ Trụ Nguyên Thủy tìm hiểu tổng cộng mất ba mươi năm. Nhưng thời gian ở Vũ Trụ Nguyên Thủy và thời gian ở Nguyên Vũ Trụ cũng khác nhau, tốc độ thời gian của Vũ Trụ Nguyên Thủy chậm hơn.
Vũ Trụ Nguyên Thủy 30 năm, thì Nguyên Vũ Trụ sẽ đã trôi qua 100 năm rồi.
Cũng may
Bên trong Vũ Trụ Nguyên Thủy cũng có thể tiến vào Mạng Vũ Trụ Giả Định...
- Hả?
La Phong cảm thấy tay mình bị bóp chặt, không khỏi quay đầu nhìn về phía thê tử Từ Hân bên cạnh. Từ Hân lúc này mặc quần áo chức nghiệp đang nắm chặt tay La Phong, trong ánh mắt có vẻ không đành.
- Thôi, ngoan nào.
La Phong nhè nhẹ vuốt mu bàn tay thê tử.
- Ba, mẹ, kỳ thật không nghiêm trọng như mọi người nghĩ đâu. Mặc dù ta xa quê hương địa cầu, nhưng chúng ta vẫn có thể gặp nhau bất kỳ lúc nào ở Mạng Vũ Trụ Giả Định.
La Phong nặn ra một nụ cười.
- Mạng Vũ Trụ Giả Định mô phỏng giống sự thật 100%. Gặp mặt trong đó cũng không khác gì mấy.
- Nói là mô phỏng 100%, nhưng, ba ba, dù sao cũng không phải sự thật.
La Hải không kìm được nói.
La Phong đưa tay ra, kéo hai con trai tới bên người.
Quyến luyến.
Người trong gia đình rất quyến luyến nhau.
Nhưng La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan đã trải qua thời kỳ Đại Niết Bàn, đám thanh niên La Hoa cũng trải qua thời kỳ kiếp nạn Thôn Phệ Thú... vân vân... lần lượt xảy ra rất nhiều hạo kiếp trên địa cầu, hơn nữa bây giờ tầm nhìn của họ rất rộng, thấy được rất nhiều tin tức trong vũ trụ, cũng hiểu La Phong làm như vậy là rất đúng.
- Lão Tam, ngươi làm đúng lắm.
Trên bãi cỏ xanh trong tiểu khu Cửu Tinh Loan nơi ở của La Phong, ba người La Phong, Hồng, Lôi Thần đang ngồi cùng nhau.
- Ta thấy rõ lắm rồi.
Đôi mắt Hồng mặc áo đen lấp lánh
- Năm đó ta còn trẻ, đã trải qua thời kỳ Đại Niết Bàn, nhìn những cảnh đau thương, vô số đồng bào chết chóc, ta hiểu nhân loại phải có người đứng ra. Không thể không có người dẫn đầu! Do đó sau đó ta mới thành lập Cực Hạn Vũ Quán, thành lập cơ chế tranh giành, đề cao thực lực vũ giả toàn nhân loại.
- Song! Vũ trụ nguy hiểm hơn địa cầu ngàn lần vạn lần.
Hồng cảm khái.
- Cạnh tranh cũng càng vô cùng khốc liệt. Ngươi nhìn xem, nhân loại có ngàn vạn chủng tộc, nhưng vẫn có vài chủng tộc bị nô dịch cả chủng tộc.
La Phong gật đầu, Lôi Thần cũng gật đầu.
- Tại sao bị nô dịch? Là vì chủng tộc họ không có siêu cường giả chính thức. Bản thân chủng tộc họ còn chưa đủ mạnh!
Hồng lắc đầu.
- Nếu trong chủng tộc họ có một vị Bất Hủ, cho dù Bất Hủ này không có trong tộc, mà đang ở nơi khác trong vũ trụ, thì chỉ cần có một Bất Hủ cũng sẽ làm mấy phường buôn nô lệ căn bản không dám làm xằng bậy... đây là uy hiếp!
- Một chủng tộc thổ dân.
- Lần đầu tiên tiến vào vũ trụ, có ba kết quả. Một là bị dẫm đạp, bị biến thành một nước phụ thuộc. Kết quả thứ hai, trực tiếp bị nô dịch, giống như hàng hóa, bị buôn bán, nữ bị bán làm nô lệ mua vui, thậm chí XXX, nam nhân bị bán đi làm các loại công việc có tính nguy hiểm cực cao. Kết quả thứ ba, phải quật khởi, trở thành một chủng tộc khá cường đại trong số nhân loại Vũ Trụ. Tỷ như hiện trên địa cầu chúng ta!
- Người địa cầu, không bị nô dịch cũng mà không ai dám giẫm đạp!
- Bởi vì, lão Tam!
Hồng nhìn La Phong
- Ngươi, ngươi là lãnh chúa Hệ Ngân Hà! Lãnh chúa Hệ Ngân Hà là một người địa cầu, hơn nữa vị lãnh chúa Hệ Ngân Hà này còn tiến vào tầng hạch tâm của công ty Vũ Trụ Giả Định, mà lại là Thái Sơ Bí Cảnh, vốn có địa vị rất cao. Đến cả Hắc Long Sơn đế quốc cũng không dám làm bậy, đến cả Càn Vu vũ trụ quốc cũng phải trọng thị ngươi. Từ đó, ai dám khi nhục người địa cầu ta? Ai dám?
La Phong hít sâu một hơi.
- Lão Tam, ngươi làm rất tốt.
Hồng hít sâu một hơi, từ từ nói
- Một chủng tộc nhân loại muốn quật khởi, đặc biệt là khi nó còn non nớt, phải có người đứng ra, phải có người tiên phong!
- Lão Tam, lão Nhị, và cả ta, chúng ta bây giờ đều còn rất yếu!
- Lão Tam bây giờ nhờ vào việc hắn quật khởi trong Thiên Tài Chiến. Nhưng.. thiên tài không có nghĩa là cường giả.
Hồng trịnh trọng nói
- Người ta không dám trêu vào ngươi, là vì quầng sáng trên người và thân phận ngươi. Một khi lão Tam ngã xuống, vậy với ta và lão Nhị, một chút thực lực như vậy làm sao có thể bảo trụ được địa cầu?
Nô lệ Cấp Vũ Trụ đều có thể buôn bán... Hồng và Lôi Thần cũng chỉ là cấp Hằng Tinh, làm sao mà bảo vệ địa cầu?
- Do đó!
- Lão Tam, bây giờ phải dựa vào ngươi tạm thời chống đỡ.
Hồng trịnh trọng nói
- Ta và lão Nhị cũng sẽ cố gắng. Đợi vạn năm sau, địa cầu có ba chúng ta che chở, bản thân địa cầu cũng sẽ liên tiếp sinh ra những cường giả. Vậy đến lúc đó đại thế đã thành. Cả chỉnh thể thực lực rất mạnh như vậy, cũng không cần phải dựa vào một cá nhân có lực uy hiếp nữa.
Khi một chủng tộc có thể xuất hiện rất nhiều cấp Vũ Trụ, thỉnh thoảngsẽ xuất hiện một Vực Chủ, không có bất kỳ phường buôn nô lệ nào dám trêu vào chủng tộc đó.
- Cố gắng lên!
Hồng trịnh trọng nói.
- Yên tâm đi, Tam Tử, ta cũng sẽ đuổi theo ngươi rất nhanh thôi.
Lôi Thần cười hì hì nói.
- Ba chúng ta cùng cố gắng.
La Phong cũng nhếch mép cười.
Đối với địa cầu thì đây là một thời đại trọng yếu.
Một thời đại biến hóa.
Chủng tộc nhân loại địa cầu hiện còn thấp kém, trong vô số chủng tộc nhân loại có những chủng tộc xếp ở trung bình, hcn trên trung bình, vẫn bị dẫm đạp, làm những việc khổ nhất, nguy hiểm nhất để kiếm chút tiền.
Vươn lên hoặc làm nô dịch, chính là phải xem một vạn năm này!
Còn ba người Hồng, Lôi Thần, La Phong đều có loại tự giác này.
Họ là người mạnh nhất địa cầu, trách nhiệm này của phải của họ thì của ai?
Đêm.
Dương Châu thành, Tây Hồ Biệt Viện
Tối nay ánh trăng sáng trong mê người, xuyên qua cửa sổ chiếu vào phòng ngủ.
Trong phòng ngủ, dưới lớp chăn mỏng, hai thân ảnh đang quấn lấy nhau, như họ đem mọi thứ bứt rứt trong lòng phát tiết điên cuồng
Hồi lâu sau...
La Phong khoác áo ngủ đi lên lan can phòng ngủ, lặng lẽ ngẩng đầu nhìn trời, nhìn ánh trăng.
Đây là ánh trăng quê nhà!
Ánh trăng địa cầu!
Sau này ít nhất phải hàng trăm năm, mình sẽ nhìn không thấy cảnh này nữa.
- Ngày mai, anh phải đi à?
Từ Hân cũng chỉ khoác áo ngủ, từ phía sau ôm lấy La Phong, nhè nhẹ dán vào lưng hắn.
- Ừm.
La Phong nhè nhẹ gật đầu
- Đúng... Xin lỗi.
- Xin lỗi gì, đều vợ chồng già rồi.
Từ Hân đi đến cạnh La Phong, nhìn ánh trăng, cười nói
- Thời gian quá nhanh, quay đi quay lại, chúng ta đã kết hôn mười năm rồi.
- Đúng là rất nhanh.
La Phong gật đầu.
- Cưới nhau trên mười năm. Mười năm, có quái thú hải vực tấn công Căn Cứ Thị, có kiếp nạn Thôn Phệ Thú, có hạm đội gia tộc Nặc Lam Sơn đến địa cầu, có sinh tử đoạt bảo ở Giới Trong Giới, cũng có Thiên Tài Chiến Đỉnh Cao vừa mới duy trì năm sáu năm... Những lần đó, đều có thê tử lặng lẽ ủng hộ sau lưng.
- Còn nhớ năm đó ở trường trung học.
Từ Hân mỉm cười nói...
- Anh lúc đó đã là học viên cao cấp vũ quán.
- Em lúc đó cũng chỉ là một tiểu cô nương mộc mạc.
La Phong cười phá lên.
- Chủ yếu là ông nội của em, bảo em vào trường trung học bình thường, không cho phép vào trường quý tộc.
Từ Hân nói
- Hơn nữa ông nội cũng cấm em tiết lộ tình huống trong nhà, cũng cấm em đàm yêu đương chẳng hạn... Nhưng nói thật, Từ gia nhà em có thể quật khởi, thật ra là dựa vào ông nội của em. Ông là một người người rất trí tuệ.
La Phong gật gật đầu.
Thời kỳ Đại niết bàn qua đi, sơ kiến Căn Cứ Thị, Từ gia vốn không có bối cảnh gì nhiều, nhưng lại dựa vào Từ lão gia tử mà từng bước phát triển tới mức to lớn như vậy, đích xác là một nhân vật tài ba.
- Lúc đó anh thường xuyên ở sau lưng nhìn lén em.
Từ Hân cười nói.
- Ha ha.
La Phong cũng cười.
- Bị bắt gặp nhiều lần. Khi em nhìn lại, anh lại mắc cỡ, còn không bằng em.
Từ Hân không khỏi nói.
Hai vợ chồng, trong đêm đó đã nói rất nhiều, thậm chí còn phi hành rời khỏi Dương Châu thành, đi tới rất nhiều nơi khác trên địa cầu chơi.
Đi Ai Cập xem kim tự tháp, đến xem trường thành cổ xưa, nhìn xem năm đó những dấu vết lưu lại ở những khu hoang dã đổ nát...
Cuối cùng đứng trước Hoàng Hà.
Hoàng Hà có rất nhiều quái thú thủy vực! La Phong lại lặng lẽ đứng bên bờ, lấy một miếng đất cạnh sông Hoàng Hà, dùng chén múc một chút nước Hoàng Hà, thu vào không gian giới chỉ.
Từ Hân đứng bên cạnh lặng lẽ nhìn.
- Đi thôi, trở về đi.
La Phong cầm tay Từ Hân.
Vèo!
Khu vực hình thành một màn hào quang, hóa thành một sao băng kim sắc, bay về phía Dương Châu thành.
Ngày 18 tháng 9 năm 2071.
Cường giả đỉnh cao nhân loại địa cầu La Phong đáp phi thuyền vũ trụ, ly khai địa cầu. Lần đi này sẽ rất lâu, khi trở về sợ đã là biển cả hóa tang điền rồi.
Bạch Lan Tinh.
- Chủ nhân!
Nô lệ vệ đội cung kính.
- Ừm.
La Phong quay đầu nhìn hai nô lệ linh hồn bên cạnh. Thu Phạm và Bách Tạp La đều là cấp Vũ Trụ bậc chín
- Thu Phạm, Bách Tạp La... Lần này ta đi tổng bộ toàn cầu công ty Vũ Trụ Giả Định... đi vào Vũ Trụ Nguyên Thủy. Vào đó căn bản không có cách nào đưa những người khác vào được. Do đó chỉ có thể để các ngươi tạm thời lưu lại trên địa cầu.
- Rõ.
Thu Phạm, Bách Tạp La đều gật đầu.
- Ta đã truyền thụ bí pháp cho các ngươi... Nếu có chỗ nào không hiểu, có thể tiến vào Mạng Vũ Trụ Giả Định, liên lạc với ta.
La Phong chăm chú nói
- Ta nghĩ, với thiên phú của các ngươi... với bí pháp ta truyền cho các ngươi, lần sau khi gặp lại các ngươi hẳn là có thể bước vào cấp vực chủ rồi.
Hai đại nô lệ thiên phú rất cao. Chỉ vì họ một người là nô lệ, một người thì sư phụ chỉ là Nặc Lam Sơn, không tìm được sư phụ chính thức, không có bí pháp tốt mà thôi.
Trong vũ trụ rất nhiều cường giả, vì thiếu sư phụ thiếu bí pháp, nên khi có sư phụ lợi hại dạy, xác suất sinh ra cường giả hoàn toàn có thể đề cao gấp mười lần.
- Hả?
La Phong quay đầu nhìn ra xa. Một chiếc phi thuyền toàn thân đen bóng có hình cây kiếm cổ kính từ trên cao từ từ hạ xuống.
- Ta phải đi rồi.
La Phong quay đầu trịnh trọng nhìn về phía Thu Phạm, Bách Tạp La
- Lúc ta không ở nhà, giúp ta bảo vệ người trong nhà. Về phần sự an toàn của địa cầu, có công ty Vũ Trụ Giả Định uy hiếp, không ai dám gây chuyện với địa cầu đâu.
- Vâng, chủ nhân.
Thu Phạm, Bách Tạp La cung kính nói.
Lập tức La Phong bay thẳng về phía phi thuyền cổ kính xa xa.