Chương 20 : Hắc Động
"Nhiều như vậy sao?" La Phong kinh hãi biến sắc, nhìn một vòng xung quanh mà chỉ có thể miễn cưỡng thấy bóng dáng của hai ba tiểu đội thôi.
"Đa phần các tiểu đội đều gần hẻm núi, mà các tiểu đội đều náu kĩ do đó nếu không cẩn thận tìm kiếm thì rất khó thấy dù chỉ vài tiểu đội" Âm thanh Ba Ba Tháp vang lên.
"Hiểu rồi" La Phong nói.
Trên rặng núi trụi thùi lụi này, những tảng đá hầu như chỉ có mầu đen, loáng thoáng mới xen lẫn vài ánh màu bạc. Tiểu đội của La Phong không ngừng dè dặt di chuyển. Khu vực ở giữa rặng núi này giống như bị một thanh chiến đao của thần linh chém xuống làm vỡ tung ra, từ đó xuất hiện một hẻm núi. Hẻm núi khổng lồ như được hình thành từ một nhát đao chém sắc đó chính là ' Phong Lôi Hạp Cốc'.
Căn nguyên cuồng phong từ căn nguyên năng lượng của Vũ trụ hình thành tùy ý gào thét kéo theo vô số hòn đá vỡ ra, thậm chí còn có một vài viên Phong Giác Thạch cũng bay trong gió. Dọc theo vách ở hai bên hẻm núi đều có các đệ tử trẻ tuổi của các gia tộc, các thế lực, các tinh cầu từ khắp dải thiên hà Hắc Long Sơn đang ẩn náu.
Bọn họ là lớp người trẻ tuổi còn chưa trở thành cường giả vũ trụ chính thức. Lần này là bài sát hạch đầu tiên của bọn họ trên con đường trở thành cường giả!
"La Phong, đây là bản đồ. Trên bản đồ có vẽ một vị trí, một vị trí rất tốt. Tiểu đội các ngươi ẩn náu ở đó là tốt nhất" Ba Ba Tháp dùng ý thức trao đổi.
La Phong cúi đầu nhìn lên màn hình trên tấm bảo vệ tay.
"Đi theo ta" La Phong nói nhỏ.
Bọn bốn người Hồng, Lôi Thần lặng lẽ phi theo. Càng đến gần hẻm núi, cuồng phong càng lúc càng lớn.
La Phong đi tới một tảng đá lật tung một khối nham thạch để lộ ra một hang sâu bèn vội dùng ý niệm truyền âm "Mọi người đi vào thôi. Bên trong là một cái hang nối thông tới tận vách núi bên kia của hẻm núi"
"Loại như nơi này mà cũng có thể tìm được à?" Lôi Thần không kìm được phải tán dương.
"Đi thôi" Hồng đi vào trước.
Ở Lôi Đình Thế Giới, niệm lực của Tinh Thần Niệm Sư cũng chỉ có thể lan ra trong một phạm vi rất nhỏ mà đó là khi phạm vi lan ra ở trong không khí. Chứ còn nếu muốn niệm lực xuyên qua những tảng đá lớn trôn lẫn với căn nguyên năng lượng của Vũ trụ thì ít nhất cấp Hằng Tinh là tuyệt đối không thể làm được. Đã không dùng được niệm lực để dò xét thì những nơi như thế này rất khó tìm.
Còn muốn tự mình đào chăng? Với độ cứng của đá núi ở Phong Lôi Hạp Cốc vốn trường kỳ được cuồng phong ma luyện, tối thiểu cũng phải bỏ ra một hai năm mới có thể hoàn toàn làm xong.
"May mà có Ba Ba Tháp nhắc nhở" La Phong cũng nhảy xuống hang, hơn nữa còn đậy viên đá lại. Hang này hoàn toàn nằm trong rặng núi. Đi dọc theo hang cho đến khi thông ra tới vách núi trong Phong Lôi Hạp Cốc với cuồng phong đang gầm rít. Trên vách núi có một cái của hang rộng ước chừng trên ba mươi cm.
"Đây là cái gì?" Lôi Thần sáng mắt lên.
"Ủa?" Hồng vội đi tới gần lỗ cửa hang nhặt lên một hòn đá nhỏ tròn vo. Hòn đá chủ yếu là màu đen, có điều mặt ngoài hòn đá phảng phất có một màng với màu xanh lam kỳ dị. Các tảng đá nơi này bình thường đều có màu đen, hoặc xen lẫn vài hòn đá đen có điểm tia màu bạc. Chỉ có Phong Giác Thạch thì bên ngoài mới có một vầng sáng màu lam thẫm. Nghe nói, Phong Giác Thạch khi bị sét đánh trúng nhưng không hóa thành bụi, mà lại hấp thù được một chút lực Lôi Đình, sau đó hình thành một tảng đá kỳ dị.
"Phong Giác Thạch, là Phong Giác Thạch" Lôi Thần liền nói.
"Không ngờ vừa đến đã có thể nhặt được một viên Phong Giác Thạch" La Phong cười đi đến trước cửa hang. Ngoài cửa hang, cuồng phong gào thét hãi hùng khiến cho trời đất tối tăm. Còn cửa hang vì một mặt bị bịt kín nên gió lùa vào rất ít.
La Phong quay đầu nói với bốn người trong hang "Bên ngoài cuồng phong rất đáng sợ, muốn tìm thêm được một viên Phong Giác Thạch là rất khó"
Lúc trước trên mặt đất trong hang có một viên phỏng chừng là do cuồng phong cuốn Phong Giác Thạch tới vừa vặn bay lọt vào trong hang. Nhưng loại việc như thế này thì thuần túy là gặp may. Nếu không thì trong hang cũng chẳng đến nỗi chỉ có một hòn.
"Lão Nhị, lão Tam. Dựa theo sách đã mua, chúng ta bây giờ có ba phương pháp" Hồng nói nhỏ "Loại phương pháp thứ nhất là leo lên đỉnh hẻm núi liều mạng tìm kiếm Phong Giác Thạch. Vì cuồng phong càng xuống thấp càng lớn, càng vào giữa hẻm càng lớn. Do đó cuồng phong ở đỉnh đầu hẻm núi sẽ yếu hơn nhiều. Ít nhất cấp Hằng Tinh bậc bảy bậc tám là có thể chịu được. Cái nguy hiểm duy nhất là ... vì nó nằm ở nơi cao nhất, dễ dàng bị lôi điện đánh trúng! Những luồng sét trong đám mây trắng đầy lôi điện đó, tùy tiện đánh trúng một đạo là tuyệt đối không còn đường sống"
"Loại phương pháp thứ hai là đến gần hẻm núi, sau đó dựa vào niệm lực hoặc nguyên lực hút lấy một vài hòn Phong Giác Thạch vốn bị cuồng phong thổi tới! Việc này thì khó làm, nhưng tính nguy hiểm thấp, chỉ cần phải kiên nhẫn"
"Loại phương pháp thứ ba, giết chết các đội ngũ khác dã có Phong Giác Thạch, rồi cướp lấy!"
"Mọi người nói xem, chúng ta nên dùng loại phương pháp nào?" Hồng nhìn về phía Lôi Thần, La Phong. La Phong nhíu mày suy tư.
Leo lên đỉnh đầu hẻm núi mà nhặt Phong Giác Thạch với tốc độ nhanh nhất. Nếu không bị sét đánh thì quả thực cũng như nhặt hòn đá vậy. Có điều ... Dựa theo kinh nghiệm của tiền bối, khi leo lên đỉnh hẻm núi nhặt Phong Giác Thạch, phải bỏ hết các thứ kim loại trên người. Nghe nói kim loại càng nhiều càng dễ hấp dẫn sấm sét đánh xuống.
Nếu bố trí người máy kim loại đi thì trăm phần trăm sẽ bị lôi điện đánh chết!
Còn nhân loại mặc y phục bình thường thì xác suất bị lôi điện đánh trúng đại khái khoảng hai mươi phần trăm. Nếu mặc chiến y hợp kim, xác suất bị sét đánh là hai phần ba. Đây là kinh nghiệm của bao lớp tiền bối đã tổng kết từ Lôi Đình thế giới.
"Loại phương pháp đầu tiên rất nguy hiểm, hơn nữa thuần túy dựa vào vận may, chúng ta không áp dụng được"
"Loại thứ ba, cướp bóc các tiểu đội khác?" La Phong lắc đầu "Chúng ta bây giờ ở trong hang có vị trí rất tốt, cửa hang lại nằm trên vách núi, tạm thời sử dụng loại phương pháp thứ hai. Đồng thời chúng ta cũng xem các tiểu đội khác làm cách nào lấy được Phong Giác Thạch, trước cứ nhìn kĩ rồi hãy nói"
"Cũng tốt" Hồng gật đầu. Lôi Thần cũng đồng ý. Vì vậy toán của La Phong tạm thời bắt đầu những ngày ôm cây đợi thỏ!
Muốn thu được ' Phong Giác Thạch' bay gần cửa hang một là phải dựa vào vận may, hai là phải có thực lực! Vì cuồng phong gầm rít làm cho mắt thường nhìn không thấy rõ chúng trong số lớn đá bay hỗn loạn qua cửa hang. Bao nhiêu tảng đá thỉnh thoảng mới có một hai viên Phong Giác Thạch, do đó cần có vận may. Mà Phong Giác Thạch bay qua cửa hang rất nhanh, phải tóm lấy nó trong giây lát! Bỏ lỡ phải chờ rất lâu sau đó mới có được một viên khác.
Thế nhưng ... cuồng phong ẩn chứa căn nguyên năng lượng của Vũ trụ, niệm lực vừa mới kéo dài ra xâm nhập vào đó liền bị phá hủy tiêu tan. La Phong hình thành "bàn tay niệm lực" chỉ có thể thò ra khỏi cửa hang đại khái khoảng một thước thì 'bàn tay niệm lực' mới không tan. Còn bàn tay niệm lực do cấp Hằng Tinh bậc chín Ngao Cốt hình thành cũng chỉ có thể kéo dài khoảng một thước mà không tan! Trên một thước là Ngao Cốt căn bản không thể duy trì niệm lực ổn định.
Nhưng... điều làm La Phong mừng rỡ là, bây giờ Ma Vân Đằng đã là cấp Hằng Tinh bậc bốn. Sau khi thu nhỏ lại thì hình thành một dây leo vô cùng cứng rắn, có thể nhanh như chớp xâm nhập thêm hai thước vào trong cơn cuồng phong rồi sau đó nhanh chóng rút về. Mặc dù dây leo chịu nhiều vết thương, nhưng với tốc độ khôi phục của nó, đích xác có thể tiếp tục thành tích xâm nhập hai thước nhanh như chớp này! Việc này đích xác làm La Phong bất ngờ lẫn mừng rỡ!
Có lẽ cuồng phong ẩn chứa căn nguyên năng lượng của Vũ trụ có thể phá năng lượng của niệm lực, nhưng đối với loại thực vật như dây leo thì hiệu quả tàn phá chênh lệch nhiều.
Tại Phong Lôi Hạp Cốc, đại đa số các tiểu đội đều dựa vào phương pháp ' ôm cây đợi thỏ' này rồi dùng tay để chụp Phong Giác Thạch. Thỉnh thoảng cũng có vài tiểu đội bức bách nô lệ bảo vệ leo lên đỉnh hẻm núi liều mạng lấy Phong Giác Thạch. Nhưng loại tiểu đội này rất ít. Dù sao nô lệ bảo vệ cũng là sức chiến đấu, nếu tổn thất một hai người sẽ có ảnh hưởng rất lớn tới tiểu đội. Ngày thứ ba ở Phong Lôi Hạp Cốc, toán La Phong thu được viên Phong Giác Thạch thứ hai. Tới Phong Lôi Hạp Cốc ngày thứ năm, đám La Phong thu được viên Phong Giác Thạch thứ ba. Ở Phong Lôi Hạp Cốc tới ngày thứ chín, lại được viên Phong Giác Thạch thứ tư.
Đây là nhờ vào việc họ ở vị trí tốt. Một tiểu đội chỉ riêng đi xuyên qua hơn phân nửa Lôi Đình Thế Giới cũng phải mất một năm rưỡi, lấy được Phong Giác Thạch cũng cần một năm rưỡi. Cho nên phải mất vài năm là việc rất bình thường.
Toán La Phong đã xem như một tiểu đội có hiệu suất vô cùng cao rồi.
Ở Phong Lôi Hạp Cốc ngày 32.
"Vị trí địa lý của hang đá này rất tốt, cứ tiếp tục như vậy thêm một tháng nữa là chúng ta khẳng định có thể thu thập đủ Phong Giác Thạch" Lôi Thần cười nói.
Năm người La Phong, Hồng, Lôi Thần, Thiết Nam Hà, Ngao Cốt đều khoanh chân ngồi.
Trong đó một cây dây leo từ cánh tay La Phong kéo dài ra tới cửa hang, tùy thời chuẩn bị phóng ra.
Còn trên vách núi phía trước cửa hang của năm người có một màn hình. Đó là Sinh Mạng Trí Năng Ba Ba Tháp của La Phong lấy ra. Trên màn hình có bốn hình ảnh để miêu tả cảnh tượng trong hai mươi km chung quanh.
"Mặc dù đang trong hang, nhưng có thể thấy rõ thập phần tình huống các tiểu đội trong vòng hai mươi km bên ngoài" La Phong cười nói.
"Thật là dễ chịu" Lôi Thần tán dương.
"Xem kìa, bên đó có hai tiểu đội đang đánh nhau. Né tránh thật là nhanh. Tinh thần niệm sư cũng không tệ" Lôi Thần sáng mắt lên, liên tục đánh giá cảnh tượng hai tiểu đội chợt xuất hiện đang chiến đấu trên màn hình. Nhưng vẻ mặt hắn chợt ngớ ra vội nói "Là Hà Nhược!"
"Hà Nhược?" La Phong biến sắc.
Lúc trước mình và đại ca và nhị ca ở Sát Lục Tràng trong Vũ Trụ Giả Định đã quen biết rất nhiều bằng hữu, trong đó có Hà Nhược, Bố Lôi Mỗ. Lúc trước Hà Nhược và Bố Lôi Mỗ nói phải tham gia sát thực tập lính đánh thuê Vũ Trụ. Khắp cả dải thiên hà ' Hắc Long Sơn' cũng chỉ nó nơi này thôi, nên đám Hà Nhược ở đây là việc rất bình thường.
"Đi" Hồng là người đầu tiên lao ra ngoài.
Ngao Cốt, Thiết Nam Hà nhìn về phía La Phong.
"Nhanh" La Phong cũng không chút do dự, lập tức tiểu đội năm người nhanh chóng ra chạy dọc theo lối trong hang để chạy ra ngoài. Dựa vào niệm lực nâng tảng đá che miệng hang. Sau khi năm người vừa ra ngoài lập tức buông tảng đá xuống.
Xa xa. Tiểu đội Hà Nhược đang lọt vào sự vây công của một tiểu đội khác. Tiểu đội Hà Nhược bây giờ chỉ có hai cấp Hằng Tinh bậc chín, còn đối thủ lại có tới năm cấp Hằng Tinh bậc chín. Nhưng người hai bên phần lớn đều có thương tích, hiển nhiên đã đánh giết rất điên cuồng.
"Hả?" Tiểu đội hai bên nhanh chóng chú ý tới việc xa xa có một tiểu đội đang vọt tới.
"Hà Nhược!" Tiếng niệm lực truyền âm vang lên bên tai hắn.
Hà Nhược quay đầu lại nhìn thấy từ xa đang có năm thân ảnh bay tới như tia chớp. Trong đó có ba bạn tốt La Phong, Hồng, Lôi Thần liền lập tức lộ vẻ vui mừng. Hai người Thiết Nam Hà và Ngao Cốt đi đầu tiên, đặc biệt là Ngao Cốt từ rất xa đã phóng ra binh khí niệm lực, hóa thành một luồng lưu quang kim sắc.
"Hai cấp Hằng Tinh bậc chín?" Tiểu đội bên kia vừa thấy đã dùng Phụ Trợ Quang Não sớm đã đo lường thực lực đối phương.
"Rút lui!" " Mau lui lại!" Đội trưởng ra lệnh một tiếng là cả tiểu đội này không một chút do dự lập tức nhanh chóng rút lui.
Mặc dù họ có năm cấp Hằng Tinh bậc chín, nhưng lại có tới ba người bị thương... Phải biết là Cấp Hằng Tinh bậc chín cũng là có mạnh có yếu. Người mạnh có thể một đánh với mười người đồng cấp cùng bậc. Trong tiểu đội Hà Nhược có một cấp Hằng Tinh bậc chín cực mạnh. Đó là nguyên nhân mặc dù họ nằm trong thế hạ phong, nhưng lại có thể kiên trì rất lâu. Còn lúc này, có thêm hai người vọt tới. Mà đã dám xông tới, chứng tỏ rất tự tin!
Hai toán đó mà hợp lại, tiểu đội địch quân xem không chống nổi. Cho dù có thể ngăn được, nhưng sẽ lưỡng bại câu thương. Tiểu đội địch quân cũng không muốn việc này. Do đó họ lựa chọn rút lui!
Tiểu đội La Phong và tiểu đội Hà Nhược hội hợp "Cám ơn" "Các ngươi là ...?" Lập tức có một thanh niên đầu trọc, hai bên má có ấn ký màu xanh đi tới cảm tạ.
"Họ là bằng hữu của ta" Hà Nhược nói ngay, đồng thời vội đi lên phía trước.
"La Phong, Hồng, Lôi Thần" Hà Nhược nói.
"Chuyện gì thế, sao lại thành như vậy?" Ba người La Phong nhìn Hà Nhược. Lôi Thần liền nói "Hà Nhược, ngươi không phải thuộc tổ chức Bắc Long Thành sao? Làm sao lại lâm vào cảnh này?" Lôi Thần và Hồng sau khi tiếp xúc với Vũ Trụ Giả Định lần đầu nên đã biết tầm quan trọng của tiếng thông dụng vũ trụ, tự nhiên bắt đầu học tập.
Với hệ số sử dụng bộ não của họ, việc học tập đích xác rất nhanh. Mặc dù nói không lưu loát, nhưng để trao đổi thì không thành vấn đề.
"Nếu nói ra thì lần này quả thật rất thảm" Hà Nhược cúi đầu "Tiểu đội chúng ta lúc đó có năm tinh anh, còn có năm bảo vệ. Lúc lấy sừng của Độc Giác Thiết Tê, bị lọt vào đám mãnh thú vây công, lúc đó đã chết mất một bảo vệ"
"Sau đó, chúng ta dọc đường đi tới Phong Lôi Hạp Cốc, liên tục sáu lần bị tiểu đội khác cướp bóc. Trong quá trình đó, chúng ta chết mất hai vị bảo vệ, ba đồng đội tinh anh" Vẻ mặt Hà Nhược đau khổ "Bây giờ, tiểu đội chúng ta chỉ còn lại có hai tinh anh, hai bảo vệ"
La Phong nghe thế cảm thấy trong lòng lạnh giá. Trời! Tiểu đội họ mặc dù cũng trải qua trên mười nguy cơ sinh tử, nhưng phần lớn đều là nguy cơ mãnh thú. Còn phần bị cướp bóc? Có Ngao Cốt phối hợp với ' mảnh vỡ Xích Hỗn Đồng Mẫu', thực sự có thể tung hoành! Hơn nữa có cảnh giới của Ba Ba Tháp nên toán La Phong trên đường tuy gian nguy, cũng có người bị thương, nhưng không chết một người nào. Còn tiểu đội Hà Nhược không ngờ lại chết mất hơn phân nửa!
"Bố Lôi Mỗ đâu?" Lôi Thần vội hỏi "Ở tiểu đội khác à?"
"Hắn chết rồi" Hà Nhược lắc đầu.
La Phong sửng sốt. Thanh niên cao lớn thẳng thắn trông như một con gấu đã chết rồi sao? La Phong vẫn còn nhớ rõ cảnh mình và Hồng, Lôi Thần đã chúc cho hai người họ an toàn trở về. Không ngờ chẳng mấy chốc ... Bố Lôi Mỗ đã chết rồi.
Sao lại như thế?
"Thương tâm cũng vô dụng" Hà Nhược lắc đầu cười khổ "Có nhiều huynh đệ tỉ muội đã sống cùng ta bao nhiêu năm rồi cũng chết rất nhiều. Đây là lần sát hạch đầu tiên của đám 'tinh anh' chúng ta. Chỉ có trải qua những khó khăn sinh tử, cuối cùng mới có thể đột phá trở thành cấp Vũ Trụ, lúc đó mới có tư cách xưng là ' cường giả', trở thành thành viên quan trọng trong tổ chức"
"Sàng lọc!" Thanh niên đầu trọc mang ấn ký màu xanh lá cạnh đó lắc đầu nói "Đây là sàng lọc. Hết lớp này tới lớp khác các tinh anh thiên tài bị đào thải đến mất mạng trong những mạo hiểm sinh tử! Cho đến cuối cùng mới sinh ra được vài người cấp Vũ Trụ! Trại huán luyện của chúng ta có trên vạn thiên tài tinh anh, nhưng cuối cùng cũng chỉ được khoảng mười người là có thể thành cấp Vũ Trụ, như thế đã là không tệ rồi"
La Phong, Hồng, Lôi Thần nhìn nhau.
Đây là qui tắc làm việc của các tổ chức vũ trụ. Thu nạp rất nhiều thiên tài tinh anh, cho họ giáo dục tốt nhất, cho họ vô số điều kiện tốt, lại buộc họ theo những qui tắc đào thải tàn nhẫn nhất. Cuối cùng từ trong đó mới sinh ra một vài cường giả!"
Có thể nói ... Tham gia vào sát hạch thực tập Ủng Binh cấp Vũ Trụ, đều không tính là cường giả.
Đều chỉ là ' dự bị cường giả'. Sau khi chọn lọc lấy một phần ngàn, không, đó là xác suất của tinh anh từ các tổ chức lớn, nói đúng ra phải là xác suất một phần ngàn vạn (mười triệu) thì có lẽ mới sinh ra một cấp Vũ Trụ.
"Ầm ầm... " Cả Lôi Đình Thế Giới đột nhiên bắt đầu chấn động, không có bất kỳ dấu hiệu báo trước nào cả! Tất cả các tiểu đội đều khiếp sợ.
"Chuyện gì thế?" "Thế giới này sắp tan vỡ rồi sao?" "Trời!"
Cả phạm vi hơn một ngàn km vuông của Phong Lôi Hạp Cốc , hàng vạn người mạo hiểm cấp Hằng Tinh tới để tham gia sát hạch, ai ai đều kinh ngạc ngẩng đầu nhìn bốn phía.
Tiểu đội La Phong và tiểu đội Hà Nhược tự nhiên cũng ngẩng đầu khiếp sợ nhìn chung quanh. Cả thế giới đều đang rung chuyển, cả dãy núi đang rung lên.
"Chuyện gì xảy ra?" La Phong nhìn chung quanh.
"Bên kia!!!" Có người la lớn.
Trên vạn người mạo hiểm cấp Hằng Tinh, chỉ cần là ở trên dãy núi thì hầu như đồng thời thấy cả dãy núi đang nứt ra cách đó không xa. Một hang động đen thui như bị nứt ra chợt xuất hiện. Một nửa hang động màu đen ở trên rặng núi, một nửa thì ở trong dãy núi. Không gian chung quanh đều bị nứt nẻ trông quái dị vô cùng.
--------------------------------