Chương 21: Sư phụ của La Phong.
"Cầm di động làm gì thế sư đệ?" Triệu Nhược đi qua cười, những đệ tử Hoa Hạ khác cũng dỏng tai "À, là ngân hàng vừa gửi thông tin giao dịch phát sinh tới." La Phong đáp.
Lời này vừa nói ra, sắc mặt William bên cạnh càng thêm khó coi." Thông tin giao dịch phát sinh? Chậc chậc, sư đệ vừa mới tiến vào trại huấn luyện đã kiếm được 50 ức. Trong lịch sử trại huấn luyện cũng ít thấy nha. Sư đệ, cậu nên khao mọi người đi, hơn nữa phải khao thật xịn đó." Triệu Nhược liền nói, nhóm đệ tử Hoa Hạ khác cũng ồn ào lên.
"Đương nhiên không thành vấn đề!" La Phong biểu tình cổ quái nhìn sư tỷ Triệu Nhược, "Sư tỷ, tỷ nói đệ thắng..."
"Ặc .... cái này.." Triệu Nhược sờ đầu. ( mấy bà đấm đá sợ vào bếp )
"Triệu sư muội, ra vừa rồi cũng nghe rõ, ngươi thật sự nói như vậy." Triệu Nhược chau mày nhìn Sử Giang:" Sư huynh, ta không hề nói vậy, huynh đừng phá đám nha."
"OK. Đi xuống nhà ăn đã!"
Trong đại sảnh tầng chín, nhóm thanh niên phe phái Hoa Hạ đang trò chuyện vui vẻ.
Nhưng nhóm thanh niên Âu Minh bên cạnh không thể nào vui vẻ, dùng tiếng Anh trò chuyện. Trong đó có một cô gái nhỏ nhắn xinh xắn, tóc nâu, không khỏi nén giận trách:" William, ngươi sao lại bại dưới tay một newbie. Khả năng phát lực của ngươi không tính là cao. Nhưng kiếm pháp của ngươi so với người cùng khóa của trại huấn luyện được xem như giỏi, sao lại thua được? Ngươi nương tay?"
"Không có", William nhíu mày lắc đầu, "Ta đem hết toàn lực, tên La Phong kia thân thể phát lực mạnh hơn ta."
"Thân thể phát lực?"
"William!" Thanh niên cao gầy tóc vàng bên cạnh mở miệng nói, "Lần này thua, chẳng qua 50 ức Hoa Hạ tệ này không thể để cho tiểu tử Hoa Hạ kia dễ dàng lấy rồi quay đầu bỏ đi như vậy .... Phải nghĩ biện pháp buộc hắn nôn ra." Giọng nói thanh niên tóc vàng nhỏ xuống, những người khác đều gật đầu.
Bên trong huấn luyện doanh đều như thế này.
Lần này ngươi thắng ta một mớ tiền, sau đó ta khẳng định sẽ nghĩ biện pháp thắng lại. Bản thân ta không thắng được, sẽ mời đồng hương hỗ trợ. Trừ phi ngươi như con rùa đen rụt cổ, không muốn ứng chiến.
La Phong tâm tình rất tốt. Lần khiêu chiến này tuy rằng không được suôn sẻ lắm nhưng cũng phát hiện ra khiếm khuyết của mình. Đây là chuyện tốt, càng quan trọng hơn .... Lần này kiếm được 50 ức. Mình đang muốn mua một phần Sinh Mệnh Chi Thủy, còn thiếu một ít tiền. Bây giờ tài chính sung túc rồi.
"Lần trước bán đấu giá, Sinh Mệnh Chi Thủy bán tới 300 ức, xem như giá trên trời. Nếu còn có một phần Sinh Mệnh Chi Thủy, có lẽ không đến 300 ức."
"Hiện tại tài chính của ta xem như tương đối sung túc."
"Cho dù bán đấu giá rất cao, ta cũng có thể vay ngân hàng!"
Mỗi người đều có hạn mức vay tiền, đặc biệt là Võ giả, địa vị càng cao, thực lực càng mạnh, được vay tiền ngân hàng càng nhiều. Học viên Trại huấn luyện tinh anh, vay trên 100 ức không phải việc khó. Đương nhiên, loại vay tiền này đích thực lãi suất rất cao.
"Đi, ta phải đi ăn trưa!"
"Ha ha, hôm nay ăn ở lầu hai, La Phong mời khách." Triệu Nhược hô.
"Không thành vấn đề! Sư tỉ cứ việc một mình quyết định đồ ăn." La Phong cười nói.
Đúng lúc này, nhóm thanh niên phe Âu Minh đi tới, trong đó cầm đầu là gã nam tử cao gầy, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm La Phong:"La Phong, thực lực của ngươi ta rất bội phục ...
... Nhưng ta cũng tự hỏi, không biết có hay không cơ hội cùng ngươi tỷ thí ăn tiền một lần. Cá cược nhiều, miễn là ngươi muốn chơi, ta sẽ cùng ngươi cá cược nhiều!"
Im lặng, xung quanh không ít đệ tử an tĩnh lại.
Thú vị!
Sự tình càng thêm thú vị, Nga này, Mỹ này, Ấn Độ này, còn có học viên từ các căn cứ lớn khác, mọi người đều chỉ sợ thiên hạ không loạn, chờ mong xem học viên phe Âu Minh và phe Hoa Hạ tranh đấu.
"Miễn là ta gật đầu?" La Phong lắp bắp kinh hãi, nhìn kỹ lại người trước mặt.
Người này cao gần mét chín, rất gầy, hai tròng mắt lạnh nhạt, liên tục nhìn quanh, trong đó tự nhiên có cảm giác cao quý. Nhìn người trước mắt, La Phong liên tưởng đến chủng tộc trong thần thoại: quỷ hút máu! Dám để cho mình tự ra giá?
Thanh niên da trắng này thực lực cực mạnh, tuyệt đối mạnh,
"Thực có hào khí, không hổ là người thừa kế thứ nhất Ba Lai Nạp Tư gia tộc."
"Thực có hào khí", Triệu Nhược nhịn không được mắng.
Một giọng nói trầm thấp, ôn hòa truyền tới.
"Candace, ba tháng trước ngươi xếp vị trí thứ 42. Hơn nữa tiến vào trại huấn luyện ba năm rồi, lại không biết xấu hổ cùng La Phong tỷ thí ăn tiền?" Từ trong đám thanh niên Hoa Hạ, Sử Giang bước ra, nhíu mày nói:"Nếu không, ngươi cùng ta tỷ thí đi, cùng kiểu như vậy, cược nhiều ít do ngươi đề xuất!"
Candace biến sắc, Sử Giang là ai?
Xếp hạng top 5 ổn định đại biểu cho thực lực của hắn, tại trại huấn luyện cũng là số 1 số 2. Cùng hắn tỷ thí không phải là đưa tiền cho hắn sao?
"Sử Giang, ngươi nên cùng Lôi Nạp Đặc Tư đánh cuộc đi" Candace nói.
"Thì ra ngươi cũng biết sợ." Sử Giang nhìn về phía La Phong.
La Phong cũng nhìn Candace...
Sử Giang, Triệu Nhược sợ tới mức nhảy dựng.
Đừng nói, La Phong còn muốn cùng Candace tỷ thí một trận? Candade không phải William, tên William kia mới vào huấn luyện doanh một năm. Mà Candace đã ba năm.
Hơn nữa, xếp hạng 42, thuộc loại học viên mạnh.
Candace thấy thế cũng vui vẻ:" Khó phải không? La Phong này phi thường tự đại. Thực đang muốn cùng ta tỷ thí một trận?" Candace lập tức trịnh trọng nói:" La Phong, ta Candace Ba Lai Nạp Tư, rất muốn cùng ngươi luận bàn, tỷ thí một lần, không biết..."
"Candace E. Ba Lai Nạp Tư?" La Phong thầm nghĩ trong lòng.
Tên này quả thật rất kêu. Phía trước, trong đám đệ tử Hoa Hạ có người nói:" Không hổ là người thứ nhất thừa kế gia tộc Ba Lai Nạp Tư." La Phong trong lòng vừa động. Ba Lai Nạp Tư gia tộc! Mình nằm mơ đều muốn giết vợ chồng Kên Kên, Độc Hạt, trong đó vị Độc Hạt kia, chính là Duy Ny Na Ba Lai Nạp Tư! Là em gái tộc trưởng gia tộc Ba Lai Nạp Tư.
"Không nghĩ tới, tại đây cũng gặp được một người thuộc gia tộc Ba Lai Nạp Tư" La Phong thầm nghĩ.
"Thật có lỗi, ta còn muốn cùng nhóm sư huynh ăn cơm trưa." La Phong mỉm cười nói, xong cùng bọn Sử Giang đi tới thang máy. La Phong cũng không ngốc. Không nắm chắc ai lại cùng người ta cá cược.
Gió đêm hiu hiu thôi. Trong sân Giang Nam các.
"La Phong, vị này chính là sư phụ Giang, về sau, trong năm năm tại trại huấn luyện, cậu sẽ đi theo sư phụ Giang." Sử Giang giới thiệu.
La Phong kinh ngạc nhìn người trước mặt, một nữ tử trẻ tuổi, cao gầy, mặc thân võ phục màu tím. Nữ tử này dáng người tuyệt đối là phong nhũ như đỉnh núi, mông nở, eo thon. ( Lão Cà Chua tiến bộ )
Giang lão sư?
Tại trại huấn luyện này, sư phụ tối thiểu cũng là Chiến Thần. Hơn nữa, để được tuyển làm sư phụ, những Chiến Thần này đều có tuyệt kỹ riêng mới có thể dạy dỗ những thiên tài này. Sư phụ Giang trước mặt này .... La Phong cảm thấy rất trẻ tuổi, so với mình không lớn hơn bao nhiêu. Không ngờ là người dạy dỗ mình năm năm tới.
"Ta gọi là Giang Phương". Nữ tử áo tím cả người cảm giác giống một thanh đao." Năm năm tới, ta là sư phụ trực tiếp của cậu" Giang Phương tiếp tục nói: " Hiện tại, ta có 5 đệ tử, cậu là người thứ 6."
La Phong có chút, khẽ khom người: "Giang lão sư."
"Ờ, mang theo đao của cậu, theo ta đi ra ngoài." Giang Phương mở miệng.
"Vâng!" La Phong lập tức lấy Huyết Ảnh Chiến đao ở sau lưng, cùng Giang Phương đi, trong bụng nghĩ "không ngờ mình tới Trại huấn luyện tinh anh, lại có một nữ sư phụ."
Ở trên đường đi, Giang Phương mỉm cười nói:" Ta nghe nói giữa trưa hôm nay cậu đánh bại William, đúng không?"
"Phải" La Phong gật đầu.
"Không tệ, kiếm pháp William đạt tới tầng thứ hai của Kiếm Cô cảnh giới. Cậu có khả năng đánh bại hắn, thật không đơn giản." Giang Phương vừa lòng gật đầu, rút từ bên hông ra hai thanh loan đao: "Đến đây, La Phong ... thi triển đao pháp của cậu cùng ta đôi công! Ta sẽ không sử dụng quá lực lượng, tốc độ của cậu"
Luận tố chất thân thể, Giang Phương này đã là Chiến Thần, đây chính là nguyên nhân chính làm thay đổi thân thể nên Giang Phương mới có vẻ trẻ tuổi.
Thoạt nhìn hơn hai mươi, thực ra nàng đã hơn ba mươi rồi.
"Vâng, sư phụ." La Phong rút Huyết Ảnh Chiến đao ra.
"Xuất đao!" Giang Phương hạ lệnh.
"Vâng!"
La Phong như một tia chớp vọt tới trước, một đao hoàn hảo bay thẳng đến Giang Phương. Loan đao trong tay phải Giang Phương bất động, chỉ có tay trái chuyển động. "Keng!" Loan đao tay trái cùng Huyết Ảnh Chiến đao của La Phong va chạm. La Phong cảm thấy có một loại cảm giác trống rỗng quỷ dị, còn chưa kịp thu đao, ánh đao kia đã bay gần tới cổ La Phong, liền thu hồi.
"Cậu thua!" Giang Phương nhíu mày nhìn La Phong, "Tiếp tục nào!"
La Phong dùng Tinh Thần Niệm Lực bám quanh loan đao của Giang Phương, nếu Giang Phương muốn dùng đao cắt qua yết hầu, La Phong sẽ dùng Tinh Thần Niệm lực trực tiếp khống chế loan đao.
Không có biện pháp với làn đao đích xác dọa người kia.
"Vâng!" La Phong lại công kích lần nữa.
"Soạt" "Soạt!" Loan đao tay trái Giang Phương lại va chạm cùng chiến đao của La Phong. La Phong cũng đã xoạc rộng chân ra.
"Đao pháp của cậu kém vậy sao?" Giang Phương nghi hoặc nhìn La Phong, "Cậu thực sự đánh bại William?"
La Phong trong lòng hổ thẹn.
Bị vị nữ Chiến Thần này xem thường. Chính xác, vị sư phụ Giang trước mắt này, tốc độ, lực lượng đao pháp căn bản so với mình không nhanh, nhưng luôn có khả năng dễ dàng cắt ngang tiết tấu của mình. Hơn nữa, cỗ đao ý liên miên không ngớt, như đợt sóng nọ nối tiếp đợt sóng kia, dễ dàng đánh bại mình. Luận cảnh giới ... Sư phụ Giang này so với William cao cường hơn không biết bao nhiêu lần. Hơn nữa, Giang Phương sử dụng đơn đao, thanh loan đao còn lại căn bản không nhúc nhích.
Nếu sử dụng Tinh Thần Niệm Lực chính mình có thể liều mạng với một thanh.
Nếu như dùng đao còn lại, mình thua đến cái khố chẳng còn.
"Sư phụ, con dựa vào tốc độ cùng lực lượng, áp chế William kia, dốc toàn lực đánh một đao đả bại hắn."
Giang Phương sắc mặt lộ ra tia vui mừng. "Xem ra lực phát quyền của cậu rất lợi hại. Thân thể phát lực, đối với yêu cầu khống chế lực lượng vô cùng cao. Điều này cũng chứng tỏ, căn bản khống chế lực lượng của cậu cũng rất tốt. Hừ... đao pháp tuy rằng rất thô lậu, chẳng qua về sau cũng có thể không ngừng tiến lên. Lực phát quyền của cậu là bao nhiêu?"
"2,8 lần." La Phong trả lời.
"Chậc chậc, mới vào trại huấn luyện, lực phát quyền đã cao như vậy. Khó trách cậu tự mình gia nhập trại huấn luyện" Giang Phương vừa lòng gật đầu, "La Phong, cậu đừng vì đao pháp thô lậu của mình mà suy nghĩ, điều này rất bình thường. Giống như người trẻ tuổi các cậu, nếu cảnh giới đao pháp cao quá, vậy rất dọa người. Ta cũng vậy, từ nhỏ luyện đao, sau hai mươi năm khổ luyện mới có cảnh giới hiện tại."
"Cậu đi theo ta."
Giang Phương thu hồi song đao, đi phía trước. La Phong lập tức đi theo vị nữ sư phụ Chiến Thần này.
--------------------------------